Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 601: Át chủ bài

"Vạn Yêu Giáp, Trảm Yêu Kiếm, Tỏa Yêu Tháp..."

Thái Thượng trưởng lão Thiên Phượng Tộc lạnh lùng nhìn Phương Tịch đang trốn trong trận pháp: "Cho dù ngươi không phải truyền nhân của Thanh Đế Sơn thì yêu tộc ta cũng sẽ không chết không thôi với ngươi!"

"Tốt, vậy thì không chết không thôi!"

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, nhìn thấy Thanh nhi hoảng hốt chạy trốn thì cười lạnh trả lời.

Trong nháy mắt tiếp theo!

Trong hư không chợt lóe ngân quang, Ngoại Đạo Nguyên Anh lập tức xuất hiện ở bên cạnh Thanh nhi.

Năm đó lúc hắn ở nơi hoang dã của Cửu Châu giới đã có thể khống chế Chư Thiên Bảo Giám mà thay đổi vị trí giáng lâm, bây giờ sau khi hắn lấy được giám nữu thì càng khống chế dễ dàng hơn, hắn trực tiếp tung Ngoại Đạo Nguyên Anh đến bên cạnh Thanh nhi!

"Hừ!"

Vẻ mặt Ngoại Đạo Nguyên Anh không vui không buồn, Thiên Ma Ngâm theo đó vang lên, nó lại mở miệng, Lục Đạo Ma Diễm mãnh liệt rơi lên trên hộ tráo của Thanh nhi.

"Lão tổ cứu ta!"

Sắc mặt Thanh nhi đại biến, cô ta há miệng, một cây tiểu trùy ngũ thải bai ra.

Ô oa!

Thần Anh Kiếm ở trong tay của Ngoại Đạo Nguyên Anh chợt biến lớn, nó cầm kiếm chém ra.

Trong hư không có vô số hồng tuyết xuất hiện, xuyên qua yêu thân của Thanh nhi, thậm chí còn phong cấm khả năng hư không của cô ta, khiến cô ta không thể nào thi triển bí thuật giữ mạng mà chạy trốn được.

Thần Anh Kiếm đỏ thẫm không chút lưu tình mà xẹt qua gương mặt mỹ lệ của Thanh nhi, bổ cô ta từ một thành hai.

Hồn phách của một con Thiên Phượng trong nháy mắt đã bị thu vào trong Thần Anh Kiếm, xem như hình thần câu diệt!

Còn Ngoại Đạo Nguyên Anh thì chụp lấy yêu đan, thần hình trong nháy mắt đã biến mất.

Ngay khi thân hình nó vừa biến mất thì có một mảnh quang hà xích hồng cuốn đến, đáng tiếc không thể làm được chuyện gì...

"Ngươi đáng chết!"

Nhìn thấy sau khi mình nói ra câu không chết không thôi nhưng chẳng những đối phương không e ngại mà còn phản sát một con Thiên Phượng thì Thái Thượng trưởng lão Thiên Phượng Nhất Tộc hoàn toàn nổi giận.

Lão lắc kỳ phiên xích hồng trong tay, khuấy động nguyên khí trong thiên địa, từng đạo Hỏa hành thần quang tạo thành một con Liệt Diễm Phượng Hoàng, hai cánh cháy hừng hực, đáp xuống kỳ phiên.

Trong nháy mắt kỳ phiên xích hồng to lên ngàn trượng, bị lão xem như trường thương mà đâm ra.

Trong hư không lóe lên vô tận quang hà xích hồng, cây kỳ phiên kia lại đâm thẳng vào trong Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận.

Lúc này Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận đã lùi đến bờ một linh đảo, dáng vẻ như lung lay sắp đổ.

Thái Thượng trưởng lão Thiên Phượng Nhất Tộc kêu to một tiếng cao vút rồi hóa thành một con Ngũ Thải Thiên Phượng to ngàn trượng, nó vỗ cánh, đánh vào trong trận pháp!

"Chư vị... Đi giúp Thái Thượng bản tộc chút sức!"

Hai mắt Loan trưởng lão đỏ như máu, giọng nói vô cùng thê lương: "Nếu không, sau khi trở về sẽ là địch nhân không chết không thôi của Thiên Phượng Nhất Tộc ta!"

Sắc mặt của những tên đại yêu hóa hình vừa rồi chưa kịp xuất thủ hết sức khó coi nhưng chúng vẫn đi theo Loan trưởng lão, cùng đánh vào hắc vụ trong trận pháp.

Vừa vào trận pháp thì Loan trưởng lão đã nhìn thấy dưới bầu trời đen nhánh Thái Thượng trưởng lão hóa thành Thiên Phượng to lớn, khống chế kỳ phiên xích hồng đang không ngừng thiếu đố lồng giam cự mộc ở xung quanh.

Ngay phía trước, Phương Tịch mặc Tiểu Tứ Linh Giáp vẫn đang nhanh chóng lui về sau!

"Thái Thượng trưởng lão đã kiềm chế hoàn toàn uy năng của đại trận!"

"Bây giờ hắn chỉ có một mình, theo ta cùng lên!"

Trong mắt Loan trưởng lão đầy sự thù hận, cô ta gào lên rồi hóa thành một con Ngũ Thải Thiên Phượng, một đạo ngũ thải lưu quang xông thẳng đến Phương Tịch.

Phương Tịch thở dài, Ngũ Hành Hoàn trong tay đại phóng quang huy, ngũ sắc luân chuyển, cuối cùng hóa thành một đóa U Minh Hắc Liên đen nhánh, chậm rãi nở rỗ trong hư không.

Trong nháy mắt hắn lại rơi vào vây công của yêu thú hóa hình!

...

Phỉ Thúy Đảo.

"Tình hình chiến đấu thế nào?"

Thiên Đố Ma Quân nhìn lướt qua những Nguyên Anh lão quái lo lắng bất an ở đối diện rồi nhìn qua Nam Cung Ly.

Tứ Nhĩ Chỉ Hầu ở trên vai của Nam Cung Ly thì đang khoa chân múa tay ra dấu gì đó.

Nam Cung Ly mở mắt ra, mặt mang theo vẻ kinh ngạc: "Trước đó Tổng minh chủ dùng trận đạo gần như diệt hết đại quân yêu thú rồi lại chuyển hóa thành khôi lỗi cấp cao liều lưỡng bại câu thương với tinh nhuệ sau cùng của yêu tộc..."

"Bây giờ yêu thú trong thú triều đã mười chết mất bảy tám... Chỉ còn lại một nhóm yêu thú hóa hình, dưới sự dẫn dắt của Thiên Phượng Hóa Thần của Thiên Phượng Nhất Tộc mà đánh vào trong trận pháp... Lão đầu Thiên Phượng này đã kiềm chế lại phần lớn uy lực của Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận, những yêu thú hóa hình còn lại đang vây công Tổng minh chủ..."

"Chuyện quá cấp bách, chúng ta phải đi giúp đỡ Tổng minh chủ mới phải..."

Một lão quái Nguyên Anh trung kỳ chợt mở miệng.

Y chính là Chính Khí Tử là người có tu vi cao nhất trong chính đạo bây giờ.

Hơn nữa trong lòng y cũng không có ý đồ xấu gì mà thật sự muốn xuất một phần lực.

Dù sao nếu Long Ngư Đảo Chủ thất thủ thì cũng không tốt với tất cả mọi người!

"Không cần!"

Thiên Đố Ma Quân hơi động tâm trong chớp mắt, ngay sau đó lại lắc đầu: "Tổng minh chủ vẫn chưa truyền tin đến... Chúng ta ở đây uống rượu, thưởng trà không thống khoái hơn sao?"

Đúng lúc này, đi kèm với tiếng hót vang, một con Thanh Hỏa Loan, một con Thanh Giao, còn có một con Lục Sơn Quy lại bay về trong Phỉ Thúy Đảo.

"Tổng minh chủ vậy mà cho tất cả linh thú trở về..."

Nam Cung Ly hơi kinh ngạc, nàng lại nghe Tứ Nhĩ Chỉ Hầu nói mấy câu thì không khỏi vui mừng: "Xem ra thật sự không cần tiếp viện rồi."

Mất Nguyên Anh lão quái liếc nhau, trong lòng đều thở phào: "Cũng tốt..."

Lúc này, trong Trường Thanh Điện.

Bon người Linh Thù, Liễu Nhứ, Chung Hồng Ngọc đang ở đây.

Họ nhìn thấy ba đạo độn quang hạ xuống thì không khỏi mừng rỡ: "Công tử đâu?"

"Công tử có lệnh, chúng ta trông chừng truyền tống trận là được, truyền tống trận thông đến Tây Mạc đã sửa xong, nếu có chuyện không đúng thì lập tức rời đi."

Tiểu Thanh mở miệng nói.

"Công tử..."

Chung Hồng Ngọc nhìn phương hướng của chiến trường, trong lòng vô cùng lo lắng.

...

Thanh Hòa Kiếm trong tay Phương Tịch đã hao hết năng lượng hóa thành một thanh linh bảo phi kiếm vô cùng sắc bén, xuyên qua một con Xích Huyết Thứu hoá hình.

Con đại yêu hóa hình này hét thảm, lại không biết nó đã thi triển bí pháp gì mà phun một ngụm máu đen lên lưỡi kiếm, khiến Phương Tịch tạm thời mất liên hệ với thanh phi kiếm này.

Nó dùng thân làm lồng giam, song trảo nắm chặt Thanh Hòa Kiếm rồi chìm xuống đáy hồ...

Cùng lúc đó, theo Loan trưởng lão tự bạo một món linh bảo, cuối cùng đã khiến tầng ngũ thải quang tráo vừa khôi phục trên người của Phương Tịch bị nổ nát.

Phương Tịch rên lên đau đớn, Ngũ Hành Hoàn bay ra, đập nát đầu của một con Thước Kim Thú.

Con thú này thích thôn phệ các loại khoáng mạch cực phẩm, mặc dù nó chỉ mới cấp bốn trung phẩm nhưng yêu thân vô cùng cứng rắn.

Bây giờ nó lại bị Ngũ Hành Hoàn đập lõm xuống một khối lớn, thi thể to lớn rơi xuống hồ, vô số bọt nước bắn lên.

Ngũ Hành Hoàn rên rỉ một tiếng, trên mặt hoàn cũng xuất hiện một vết lõm.

Khí tức của Phương Tịch bỗng chóc suy yếu hơn nhiều, hắn nhìn qua ba con đại yêu hóa hình còn lại: "Khụ khụ... Các ngươi tăng thêm chút sức nữa thì có lẽ ta đã không chịu nổi!"

Ba con đại yêu hóa hình này có thể chém giết với hắn đến bây giờ thì đương nhiên một thân tu vi cũng không thể khinh thường.

Trong đó Loan trưởng lão và một lão giả hắc y đều là yêu tộc cấp bốn thượng phẩm.

Một con yêu tộc cấp bốn trung phẩm còn lại thì trên thân có yêu khí và thi khí xem lẫn, vậy mà lại là một bộ yêu thi thành đạo!

"Kim Mao Hống!"

Phương Tịch thầm thì thào, hô lên thân phận của con yêu thi này.

Thể phách của yêu tộc cường hoành nên đương nhiên là tài liệu luyện thi rất tốt, nghe đồn rằng, yêu thi Cân Trường Bạch Mao bình thường, sau năm trăm năm lông trắng biến đen, lại năm trăm năm nữa lông đen mới biến vàng, nó phải vượt qua lôi kiếp còn khó khăn hơn đại kiếp hóa hình rất nhiều mới có thể tu thành Kim Mao Hống!

Nhưng lúc này, con dị thú Kim Mao Hống này và lão giả hắc y liếc nhau, nhìn về phía Phương Tịch với thần sắc đầy sợ hãi!

Đã bao nhiêu lần rồi? !

Mỗi lần bọn chúng như chiếm thượng phong, đánh tên đại tu sĩ nhân tộc ở đối diện này đến thoi thóp nhưng hắn vẫn không chết!

Thậm chí nương theo mỗi lần đấu pháp đều có mấy yêu tộc hóa hình vẫn lạc.

Cho đến bây giờ, vậy mà chỉ còn lại ba tên bọn chúng.

"Chúng ta rút!"

Loan trưởng lão gần như nghiến nát răng ngà, lạnh lùng nói.

"Thật đó... Chặt thử một đao nữa đi, nói không chừng ta sẽ chết đó!"

Phương Tịch nhìn thấy cuối cùng không thể diễn tiếp được nữa thì thầm thở dài nhưng vẫn cố gắng làm một lần cuối cùng.

Mặt của ba con đại yêu hóa hình đầy vẻ không tin, Kim Mao Hống phát ra một tiếng gầm rống tê tâm liệt phế, một cỗ thi khí phóng lên cao, trong đó hiện ra một viên yêu đan xám trắng.

Lão giả hắc y khuấy động pháp lực toàn thân rồi rót vào linh bảo Hắc Long Đỉnh ở trước mặt.

Quanh thân Loan trưởng lão bốc lên liệt diễm, mang theo từng tia ngân quang.

Tam đại yêu thú hoá hình vô cùng cẩn thận phòng bị Phương Tịch rồi lui về hướng Thái Thượng trưởng lão Thiên Phượng Tộc.

"Ai..."

Thấy thế thì Phương Tịch không khỏi cảm khái: "Quả nhiên ta không có thiên phú đóng kịch gì cả mà."

Lệ! ! !

Đúng lúc này, lồng giam cự mộc trên bầu trời rên rỉ rồi chợt chia năm xẻ bảy.

Phốc phốc phốc!

Từng cây Yêu Ma Thụ con ở trên Long Ngư Đảo, Phong Diệp Đảo rên rỉ rối hóa thành từng đoàn hỏa diễm, nhanh chống bị đốt thành tro bụi.

Ngay cả Thủy Tổ Yêu Ma Thụ ở trên Phỉ Thúy Đảo cũng rên rỉ, vô số lá cây rụng xuống, ở giữa không trung đã bị hỏa quang nuốt hết...

Hắc vụ từ từ mỏng đi, dường như có thể nhìn thấy tinh không sáng chói!

"Cuối cùng Thái Thượng trưởng lão đã phá được trận này!"

Loan trưởng lão thấy vậy thì trên mặt không khỏi lóe lên một tia hi vọng: "Thái Thượng trưởng lão... Phải báo thù cho tộc nhân của chúng ta!"

Yêu tộc của cô ta hao tổn đến như vậy chẳng phải chỉ vì giờ khắc này sao?

Thông qua liên tục tiêu hao, cộng với Thái Thượng trưởng lão, cuối cùng đã phá được trận này!

Sau đó, cô ta muốn tên nhân tộc, tên nhân tộc đáng chết kia...

Kim Mao Hống chợt dừng độn quang lại, thần sắc vô cùng hoảng sợ.

Lão giả hắc y cũng ngẩng đầu nhìn rồi quát lớn: "Không tốt!"

Lúc này Loan trưởng lão mới phát hiện, đó cũng không phải tinh không ở bên ngoài mà là... Từng tinh thần quang trụ óng ánh!

Ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp oanh minh, Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận - thành!

Tinh quang đầy trời chiếu xuống, ở quanh người Phương Tịch hóa thành pháp thân Chu Thiên Tinh Thần Chi Chủ đỉnh thiên lập địa.

"Trong trận giấu trận?"

Loan trưởng lão kinh hô: "Lại một trận pháp cấp năm nữa... Chuyện này không thể nào!"

Dường như phát hiện được mấy tên yêu tu này rơi vào trong nguy cơ to lớn thì con Thiên Phượng Hóa Thần kia cũng phát ra tiếng hét to: "Long Ngư Đảo Chủ... Ngươi dám? !"

"Ta có gì không dám?"

Phương Tịch cười ha ha, thần thức lan ra, hắn thông qua Thái Nhất mà kết nối với ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp.

Ong ong!

Trong tiếng oanh minh của Tinh Thần Bảo Tháp, thiên địa nguyên khí ở bốn phía nhanh chóng bị thôn phệ rồi sau đó hóa thành từng quang trụ sáng chói đánh xuống.

Tinh thần pháp thân kháp quyết, một đạo Chư Thiên Thập Địa Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Diệt Ma Thần Quang như tinh thần hồng lưu chói mắt, bao phủ tam đại yêu ảnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận