Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1262: Ni Cô (2)

Phương Tịch nhìn thấy hành vi phóng túng của ba người Thiên Khốc đầu đà, không khỏi nở nụ cười.
- Trong ba người kia, Thiên Khốc từ lâu có phật duyên, nhưng một thế này không được, đời sau chuyển thế sẽ đầu nhập Phật môn, tuy Bích Ba cùng phật môn có chút duyên phận, nhưng trần căn chưa đứt, chung quy khó nhìn chánh quả, cuối cùng là Hắc Ngưu của Thanh Ngưu lão đạo... nó có phật duyên, là hộ pháp Sa Môn, bất quá sau khi nhìn thấy đạo hữu, lại cùng đạo hữu sinh ra duyên phận.
Nguyệt Không sư thái nhàn nhạt nói.
Chỉ vài câu ngắn ngủi, liền lộ ra lực lượng suy tính cường đại, cùng cảm ứng với nhân quả nghiệp lực, quả thật không phải chuyện nhỏ.
- Con Hắc Ngưu kia, lại có duyên với ta?
- Cũng phải, trong Hỗn Nguyên Thiên Thư của ta, kỳ thực lấy Ất Mộc chi khí tinh thâm nhất, dù sao cũng là Khô Vinh Quyết lập nghiệp... Nếu nó được truyền thừa, ngày sau tiền đồ quảng đại.
- Thì ra là vậy.
Phương Tịch thụ giáo.
- Bần ni và đạo hữu đánh cuộc được không?
Bỗng nhiên Nguyệt Không sư thái nói.
- Đánh cược?
Phương Tịch hiện ra nụ cười cân nhắc.
- Đánh cược duyên phận tương lai của ba người phía dưới.
Nguyệt Không sư thái nói:
- Nếu ba người tất cả quy về Phật môn, kính xin thí chủ tới Tiểu Không Đảo ở lại lâu dài, nếu trong ba người, có một người không vào Phật môn, đều tính thí chủ thắng, bần ni đồng ý ngày sau vì thí chủ ra tay một lần...
- Nguyên lai sư thái là người bên Thục Sơn...
Phương Tịch thở dài nói.
- A Di Đà Phật, bần ni không phải người Thục Sơn, chỉ là thấy thí chủ phạm sát kiếp, liên lụy rất rộng, không nhịn được muốn hóa giải mà thôi.
Nguyệt Không sư thái chắp tay trước ngực, trên mặt hiện ra vẻ trách trời thương dân.
- Cho dù vì thế trầm luân, mất đi Phật môn Kim Thân cùng chính quả thật vất vả tu hành được, cũng sẽ không tiếc?
Phương Tịch cười lạnh:
- Đánh cuộc này, bản nhân không muốn... Sư thái quá mức cẩn thận rồi, nếu một lời không hợp, không bằng rút kiếm đối mặt... Bàng môn tán tu chúng ta, luôn thích lấy phi kiếm nói chuyện nha!
Xèo!
Hắn lời còn chưa dứt, Ty Thần Kiếm đã hung hãn ra tay.
Kiếm này phân hóa 12 đạo kiếm ảnh, như cảnh giới kiếm quang phân hóa trong kiếm thuật thượng thừa, mỗi một kiếm đều hư thực tương sinh, giống như linh dương móc sừng, cắn giết về phía Nguyệt Không sư thái.
- A Di Đà Phật!
Nguyệt Không sư thái chắp tay trước ngực, từ sau đầu bay ra một đạo ngọc quang xanh biếc.
Trong ngọc quang, rõ ràng là một thanh móc câu giống như ngọc bích!
Bích câu này là phi kiếm kỳ môn, triển khai ra ngàn vạn hào quang loá mắt, giống như thủy ngân cuồn cuộn trên mặt đất, ngăn cản tất cả kiếm quang của Ty Thần Kiếm.
Phi câu kiếm thuật không giống phi kiếm thuật bình thường, mang theo quỷ bí cùng khó lòng phòng bị.
Chỉ một thoáng!
Lại nghe một tiếng ngọc khánh hót vang, ánh sáng xanh lục như rồng tập kích về phía Phương Tịch!
Tay phải Phương Tịch tùy ý, Dương ngũ hành luân chuyển, hóa thành từng đạo Ngũ Hành Thần Lôi, rơi vào trong kiếm quang xanh biếc.
Lặng yên không một tiếng động, lại có mấy đạo Vô Hình Thần Lôi ẩn núp đến bên người Nguyệt Không sư thái, đột nhiên bộc phát!
Vô Hình Thần Lôi này là Phương Tịch tìm hiểu cấm chế vô hình của Thái Ất Vô Hình Kiếm, kết hợp lôi pháp ngũ hành của bản thân sáng chế, vô ảnh vô hình, vô sắc vô tướng.
Nhưng lúc phát tác, lại có uy năng trời long đất lở!
Ánh chớp vô hình nổ tung, lại bị một tầng kim quang chống cự.
Ở trên đỉnh đầu Nguyệt Không sư thái, Hương Vân Bảo Cái phấp phới, hiện ra thất bảo kim tràng, mỗi một tầng đều có vô số sen vàng, thiên đăng, càng có thiên nữ La Hán, triển khai diệu tượng vô tận, ngăn cản tất cả ánh chớp vô hình ở bên ngoài!
Trong một chiếc bảo thuyền.
Long Huyết Mộc điêu khắc thành bức bình phong tinh xảo, trong phòng có lư hương thiêu đốt Long Tiên Hương tốt nhất.
Linh hương này đến từ cự kình biển sâu, thậm chí nhất định phải là yêu quái chuyên hấp thu tinh hoa nhật nguyệt mới có thể thai nghén ra.
Có rất nhiều trợ giúp cho tu sĩ tĩnh tâm an thần.
Bởi vậy giá cả cực kỳ đắt, hơn nữa cung không đủ cầu.
Nhưng lúc này, Long Tiên Hương kia quả thực giống như không cần tiền, thiêu đốt suốt ngày.
Trong sương khói lượn lờ, có thể nhìn thấy trên giường, một thiếu nữ tuổi tròn đôi mươi ngồi khoanh chân, trên mặt lấp lóe ánh huỳnh quang.
Tiếp theo, trong phòng giống như mưa gió hội tụ, mơ hồ có tiếng sấm nổ vang.
Một lát sau, có một tầng cương khí màu xanh lan tràn, chính là Thiên Nhất Chân Cương Khí.
Trên mặt đất, từng tia Lục Cực Sát Khí không ngừng lăn lộn.
Bỗng nhiên hai loại khí tức cương sát giao hòa, động tĩnh, âm dương, ảo ảnh, chân thực… hòa vào một lò, cuối cùng hóa thành Thiên Nhất Chân Thủy Đan!
- Trung ca, ta xong rồi!
Đan này rơi vào thiên linh cái của thiếu nữ, hai mắt mở to, nhất thời khuôn mặt hân hoan nhảy nhót:
- Đan thành nhất phẩm, thế giới này cuối cùng cũng coi như có hi vọng chánh quả!
- Phù muội... Ngươi luyện thành Thiên Nhất Chân Thủy Đan, cuối cùng nỗi lòng của ta cũng coi như thông suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận