Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 493: Phi thăng

Khương Quốc.

Băng Sát Hồ.

Thất Bảo Lâu Thuyền oanh minh, từng đạo quang huy không ngừng lấp lánh trên đó, huyễn hóa thành bảy loại linh bảo khác nhau phát ra các loại công kích khác nhau.

Phong nhận, hàn băng, liệt hỏa, trọng sơn, cự mộc... Đánh từng đợt vào trong đàn yêu thú ở phía đối diện.

Giữa không trung, từng con yêu cầm không ngừng hóa thành thịt nát, khối băng, hỏa cầu... Từ trên bầu trời rơi xuống.

"Vậy mà là Thiên Phượng nhất tộc... Chuyện này cũng có chút phiền phức."

Thiên Đố Ma Quân đứng trên sàn thuyền nhìn chiến trường đang chiến ưu thế ở cách đó không xa, giữa đôi mày của y lại mang theo sự lo lắng.

Y vừa nhận được tin từ Phong Quốc truyền đến, một cứ điểm của nước này bị cường giả Nguyên Anh hậu kỳ của Thiên Phượng Nhất Tộc tập kích, đã thất thủ, chỉ có Hạo Nhiên Tử Nguyên Anh trung kỳ chạy thoát, vẫn lạc một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.

Thiên Phượng Nhất Tộc có tiếng là đã thức tỉnh một phần huyết mạch của chân linh Phượng Hoàng cùng Giao Long Nhất Tộc và Ngũ Hành Lân Tộc ở Yêu giới có địa vị đặc thù, đều là bộ tộc tương đối mạnh mẽ, gần như có thể khẳng định, trong tộc đàn của chúng chắc chắn có yêu tu Hóa Thần.

Cho dù tồn tại như vậy lúc ban đầu không thể nào thông qua thông đạo hư không nhưng sau này sẽ rất phiền phức...

Tu tiên giới Đông Hải.

Tứ Hải Tông.

Trong đại sảnh nghị sự.

Mấy tu sĩ Nguyên Anh người mặc lam sắc trường bào, đang nhìn chằm chằm một thứ như sa bàn ở trước mặt không chớp mắt.

Ở trong sa bàn, trên biển rộng màu xanh lam, từng linh đảo được đánh dấu bằng tiểu kỳ, tản ra quang huy đủ loại màu sắc.

Phốc!

Bất chợt trên một linh đảo quang mang liên tục lấp lóe mấy lần, ngay sau đó đã dập tắt...

"Tông chủ!"

Một trưởng lão vội vàng nói: "Đông Cực Đảo bên ngoài bị phá... Lần này yêu tộc hàng giới có khí thế quá to lớn, một khi vòng phòng ngự bên ngoài có liên quan đến sơn môn của chúng ta có thiếu hụt thì đại trận cũng sẽ có thiếu hụt, nhất định phải nhanh chóng thu hồi mới đúng."

Tông chủ Tứ Hải Tông là một người trẻ tuổi có gương mặt tuấn mỹ, đang trầm ngâm, chỉ thấy một tu sĩ Kết Đan tiến lên, khom người bẩm báo: "Truyền thư mới nhất... Đông Cực Đảo bị mấy Giao Long cấp bốn vây công, Tôn sư thúc dốc sức chiến đấu mà bại, ngay cả pháp thể cũng bị hủy, chỉ có Nguyên Anh xuất khiếu chạy thoát..."

"Giao Long, hừ..."

Tông chủ Tứ Hải Tông hừ lạnh: "Sớm biết những hải yêu này không đáng tin cậy..."

Trong Nhân Gian giới cũng có yêu thú tồn tại.

Mà ở tu tiên giới Đông Hải, biển rộng vô biên, trong biển càng không biết có bao nhiêu tộc quần yêu thú ở lại, sinh sôi...

"Lần này chủ công chúng ta, hình như là Ngạc Giao Nhất Tộc, tộc này chỉ là phụ thuộc của Giao Long Nhất Tộc chân chính, những Giao Long ở Đông Hải kia lại chẳng biết xấu hổ mà đào lại quá khứ, thật sự là ngay cả mặt mũi cũng không cần."

Một trưởng lão Nguyên Anh hừ lạnh.

"Ta thấy Giao Long bản thổ chỉ muốn đặt quan hệ với Ngạc Giao Nhất Tộc, sau đó thừa cơ trở lại Yêu giới thôi... Với huyết thống phản tổ mà sinh ra Giao Long của bọn chúng, ở Yêu giới mới thật sự có thể làm mưa làm gió... Đồng thời khả năng tấn thăng cấp năm cũng tăng lên rất lớn."

Một tu sĩ Nguyên Anh khác lắc đầu: "Chúng ta thật sự phải chú ý vẫn là vô số yêu thú cấp thấp của Đông Hải tạo thành thú triều! Một khi những Giao Long kia mang quyền thống lĩnh giao cho cường giả Ngạc Giao Nhất Tộc thì bọn chúng chắc chắn sẽ không ngại tử thương, nhất định sẽ điều động toàn bộ đến để tiêu hao linh lực đại trận của chúng ta!"

Vừa nghĩ đến số lượng yêu thú gần như vô cùng vô tận trong biển thì dù tông chủ Tứ Hải Tông cũng không khỏi tê cả da đầu...

Tu tiên giới Bắc Nguyên.

Ở trong băng thiên tuyết địa, vô số bông tuyết tạo thành một đạo băng nhận, nhanh chóng cắt qua một con man ngưu to lớn có hình thể như núi, hỏa diễm thiêu đốt toàn thân.

Cự thú có hình dạng như bò này lại lao ra một khoảng, đầu và thân của nói mới chợt tách ra, biến thành hai đoạn, máu vẩy trời cao.

"Tinh hồn và yêu đan của đại yêu hóa hình này bản tọa lấy đi, da thịt xương cốt còn lại cũng không thể bỏ qua..."

Cung chủ Băng Thần Cung tùy ý thu lấy yêu đan và tinh hồn của ngưu yêu hoá hình này rồi lại phân phó thủ hạ, đệ tử Băng Thần Cung hành sự.

Trên chiến trường, khắp nơi đều có thể thấy thi thể của yêu thú, thậm chí trong đó không thiếu cấp ba, cấp bốn.

Mà càng nhiều hơn là y bào, áo khoác, băng giáp màu trắng của đệ tử Băng Thần Cung!

Bọn họ tay cầm các loại pháp khí, linh khí, pháp bảo... Tạo thành chiến trận, rõ ràng đã trải qua huấn luyện, huyễn hóa thành từng cự nhân hàn băng, đuổi giết cá lọt lưới.

Mấy Trận Pháp Sư ở ngay trước thông đạo hư không, móc ra các loại pháp khí bày trận, bắt đầu bố trí trận pháp.

"Còn cần bao lâu nữa?"

Cung chủ Băng Thần Cung nhìn cảnh này, trên mặt không có chút biểu lộ nào, hỏi thăm.

"Còn cần ba ngày nữa là có thể khởi động đại truyền tống trận, mang chúng ta truyền tống đến Yêu giới..."

Một Trận Pháp Sư không dám lãnh đạm, khom người bẩm báo.

"Ta chỉ cho ngươi hai ngày." Cung chủ Băng Thần Cung không chút cảm xúc phân phó.

"Vâng... Trong vòng hai ngày, nhất định hoàn thành!"

Trên trán của Trận Pháp Sư đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn nhanh chóng trả lời.

Cung chủ Băng Thần Cung gật đầu, sau đó y trở vào trong một trướng bồng trắng.

Trong trướng bồng ấm áp xuân, phủ lên tham lông trắng như tuyết rất dày.

Một thanh niên hành vi phóng túng, đang ở trên chăn lông, trong tay còn cầm một bầu rượu.

"Lão tổ..."

Cung chủ Băng Thần Cung cẩn thận hành lễ.

"Ai... Miễn đi, công pháp của Băng Thần Cung chúng ta vốn tuyệt tình tuyệt tính nhưng nếu tiểu Bạch ngươi không thể nào lĩnh hội đạo lý 'vật cực tất phản' thì e là sau này khó mà Hóa Thần..."

Thanh niên cà lơ phất phơi đổ vào trong miệng một hớp rượu đỏ thắm như máu, lại hỏi: "Bố trí thế nào rồi?"

"Tiên phong của yêu tộc đã bị giết hết, hai ngày sau, nhất định có thể tiến vào Yêu giới... Đến lúc đó, ta đích thân dẫn đội!"

Chỉ khi cung chủ Băng Thần Cung nghe đến Hóa Thần thì trong đôi mắt mới có một chút ba động nhưng rất nhanh đã trở nên bình lặng.

"Tốt..."

Thanh niên giơ tay lên, một món linh bảo hình dáng tiểu tháp lập tức bay đến trước mặt của Băng Thần Cung Chủ.

"Tỏa Yêu Tháp? !"

Trong giọng nói của Băng Thần Cung Chủ mang theo chút cảm xúc chấn động.

"Hắc hắc... Chỉ là bán thành phẩm thôi... Lần tiến vào Yêu giới này, ngươi cũng có thể thử thu gom máu của vạn linh để giúp nó hoàn toàn luyện thành."

Lão tổ Hóa Thần của Băng Thần Cung không chút lo lắng nói: "Chỉ cần cẩn thận đừng làm hỏng là được, bây giờ thông đạo vẫn chưa vững chắc, lão phu cũng không có cách nào qua đó, nếu ngươi bị yêu tộc đánh chết thì lão phu cũng không có cách nào cứu ngươi..."

"Vì cầu đại đạo, chết trăm lần không hối hận!"

Băng Thần Cung Chủ hành lễ lần nữa rồi mang theo Tỏa Yêu Tháp đi ra.

Nhìn bóng lưng của người này, lão tổ Băng Thần Cung thở dài rồi lại nằm xuống: "Đại đạo... Phi thăng... Khó khăn cỡ nào chứ!"

Tu sĩ Nhân Gian giới, chỉ cần tu luyện đến Hóa Thần viên mãn là sẽ nhận được lực lượng một giới bài xích, sau đó sẽ phi thăng Địa Tiên giới!

Đáng tiếc, từ sau đại chiến thượng cổ, thiên địa đổ nát, lại có Thiên Yêu Khí ô nhiễm một giới, dẫn đến linh khí suy yếu, trong mấy ngàn năm gần đây đã không có tu sĩ Hóa Thần nào phi thăng.

Thậm chí sau khi tiến vào cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ thì mỗi khi tiến lên một bước nhỏ, đều rất gian nan.

Khiến các tu sĩ Hóa Thần của Nhân Gian giới không thể không tìm cách khác.

Vị lão tổ Băng Thần Cung này đã cơ duyên xảo hợp, tìm được một đài phi thăng của cổ tu sĩ còn sót lại.

Nghe đồn ở trong Địa Tiên giới tiên đài phi thăng tương ứng với hạ giới, có thể hô ứng lẫn nhau.

Chỉ là với cảnh giới mới Hóa Thần sơ kỳ của y, nếu cưỡng ép kích hoạt đài phi thăng để phi thăng thì có thể sẽ không chịu nổi đủ loại kiếp số trong thông đạo phi thăng.

Bởi vậy y nhất định phải tìm cách khác để chống cự!

Tỏa Yêu Tháp ẩn chứa uy năng hư không cường đại này chính là một trong những biện pháp mà lão tổ Băng Thần Cung chuẩn bị!

Phỉ Thúy Đảo, Nam Hoang.

"Ba trăm mười sáu tuổi."

Phương Tịch tựa lưng dưới Yêu Ma Thụ, cầm trong tay một bầu hồ lô thanh ngọc, tùy ý đổ vào trong miệng một hớp linh tửu.

Hắn vừa mới luyện hư một lò Ly Hợp Đan cấp bốn nên lúc này trong lòng hắn có chút buồn bực.

"Tính toán thời gian... Yêu giới giáng lâm cũng không còn xa."

"Nhưng mà mặc kệ bên ngoài hồng thủy ngập trời, mừng thọ của ta lớn nhất... Trước nghỉ ngơi ba ngày, sống phóng túng một phen rồi tính tiếp..."

Phương Tịch âm thầm tính toán tiến độ tu luyện của mình.

Nếu như không có đan dược phụ trợ thì có lẽ hắn phải đến hơn bốn trăm tuổi mới có thể tu luyện đến Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong rồi thử đột phá trung kỳ.

Có thể nói còn có một con đường rất dài mà hắn phải đi.

'Nếu như ta tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ, vậy thì dù đại yêu hóa hình cấp bốn thượng phẩm cũng chưa chắc có thể làm gì được ta...'.

'Tiếc là... Trong giai đoạn cuối hàng giới, gần như chắc chắn sẽ xuất hiện yêu tộc cấp năm, vẫn không nên nhảy quá nhiều.'.

Ba ngày sau.

Ăn mừng xong, Phương Tịch bước vào hậu điện của Trường Thanh Điện, ánh mắt của hắn sáng rực đánh giá một tòa cổ truyền tống trận.

Truyền tống trận này chính là toà hư hại ít nhất, chỉ có mấy góc không hoàn chỉnh mà thôi.

Bây giờ khe nứt và hai góc khác Phương Tịch cũng đã sửa chữa xong, chỉ còn lại một góc nhỏ cuối cùng.

Phương Tịch phun ra một tia anh hỏa, hòa tan một khối Hoàn Hình Ngọc, luyện làm trận cơ.

Tiếp theo hắn lại dùng Ngọc Phù Thuật đã học được, khắc lên từng trận vân cực kỳ phức tạp lên đó...

"Tài liệu chủ yếu nhất của cổ truyền tống trận vẫn là Hư Minh Tinh..."

"Trong loại tinh thạch này có ẩn chứa lực lượng hư không, là vật không thể thiếu khi luyện chế cổ truyền tống trận..."

Phương Tịch lấy ra các loại công cụ, bắt đầu thao tác từng cái, thần sắc chăm chú, nghiêm túc.

Sau khi hắn vẽ thêm mấy phu văn thì trong con ngươi của hắn hiện lên vẻ kỳ dị: "Thuật luyện chế ngọc phù... Không ít nội dung trong truyền thừa phù lục chuẩn cấp bốn của Thái Hư Tông lại có thể ứng dụng khắc lên trận pháp cổ truyền tống trận... Quả nhiên trận đan khí phù thậm chí tu tiên bách nghệ sau khi đến cảnh giới cao thăm đều có chỗ liên quan sao?"

Một hồi lâu sau, Phương Tịch nhìn cổ truyền tống trận trước mặt.

Cổ truyền tống trận này đã được bổ sung toàn bộ trận bàn và trận văn, nhìn không có bao nhiêu khác biệt với mấy toàn hoàn chỉnh kia.

"Hô... Không uổng công ta đã cố gắng như vậy, cuối cùng đã sửa xong một tòa."

"Có kinh nghiệm một tòa này thì tiến độ sửa chữa tòa thứ hai sẽ có thể nhanh hơn rất nhiều."

Phương Tịch mang theo chút kỳ vọng, vung tay.

Mấy khối linh thạch thượng phẩm tự động bổ túc vào lỗ khảm của cổ truyền tống trận, từng đạo linh văn bắt đầu lóe lên.

Tiếp theo...

Một tiếng 'ba' nhỏ vang lên, quang mang vốn dĩ đang sáng lên chợt tắt hết toàn bộ.

"Thất bại rồi?"

Phương Tịch phóng thần thức ra, kiểm tra toàn bộ cổ truyền tống trận từ trong ra ngoài một lần, cuối hắn cũng xác nhận: "Cổ truyền tống trận vận chuyển tốt đẹp, không phải vấn đề của ta... Mà chính là truyền tống trận đối diện đã tổn hại, ai..."

Hắn nhìn về phía một toàn một tòa truyền tống trận khác, âm thầm suy nghĩ phải sửa chữa thế nào.

Nếu một tòa này vẫn không được, vậy thì lúc hắn rảnh rỗi chỉ có thể phân cao thấp với mấy tòa truyền tống trận tương đối không hoàn chỉnh kia.

"Công tử..."

Ngay lúc Phương Tịch xuất quan, định thư giãn tâm trạng một chút thì Chung Hồng Ngọc hóa thành một đạo lưu quang bay đến, trên mặt mang theo vẻ hoảng loạn: "Bạch Trạch Tiên Thành đến báo... Vạn Thú Sơn Mạch bộc phát thú triều!"

"Thú triều sao?"

Phương Tịch mỉm cười: "Tính toán thời gian, lần thú triều này rất không bình thường, chắc là yêu tộc đã bắt đầu hàng giới..."

"Cuối cùng... Đã bắt đầu rồi sao?" Trên mặt Chung Hồng Ngọc có sự thản nhiên như tảng đá cuối cùng đã rơi xuống, sau đó nàng nói: "Bạch Trạch Tiên Thành chắc đã thất thủ... Thú triều càn quét ba nước, e là không thể tránh được..."

"Lệnh các đại tông môn và tu sĩ không cần phải tử thủ, phát hiện tình thế không tốt thì có thể đến Hồ Vạn Đảo tị nạn." Đôi mắt Phương Tịch lãnh triệt, đưa ra quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận