Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 635: Xung đột

"Thánh hỏa hừng hực, chiếu rọi tám phương, thiên địa nhân tâm, yêu ma quỷ quái..."

Sắc mặt của Tuyệt Diễm Tử và rất nhiều tu sĩ Thánh Hỏa Giáo ngưng trọng, trong miệng không ngừng niệm chú văn.

Sau khi tam tài Thiên Địa Nhân hội tụ, có thể thấy được ngọn Tam Dương Thánh Hỏa trên Quang Minh Phong chợt run lên, nó lại hóa thành một ngọn hỏa diễm thần dị, diễm tâm lam đậm, lớp giữa vàng nhạt, ngoài cùng đỏ thẫm.

Phương Tịch nhạy bén phát hiện, ngọn hỏa diễm cấp năm này rõ ràng mạnh hơn trước đó mấy phần.

Thậm chí mơ hồ sắp chia ra mấy ngọn Tam Dương Tử Hỏa!

'Hỏa diễm này quả nhiên thần diệu... Hiểu biết của ta với ma hỏa vẫn quá cạn.'.

Phương Tịch ghi chép lại từng cảnh tượng nhìn thấy, định sau này đưa cho Ngoại Đạo Nguyên Anh nghiên cứu.

Với kỹ thuật của Cửu Châu giới, nói không chừng có thể phục khắc ra, đến lúc đó có thể gọi là Tam Muội Chân Hỏa!

Một ngọn hỏa diễm có thể bồi dưỡng đến cấp năm có mê hoặc rất lớn với những tu sĩ tu luyện công pháp hệ Hỏa ở Cửu Châu giới.

Nhưng chuyện khiến Phương Tịch nghi ngờ là nghi thức Thánh Hỏa Tiết này dường như vẫn chưa kết thúc.

Ong!

Ngọn thánh hỏa cấp năm mãnh liệt kia chợt hóa thành từng đạo quang hà tam sắc, từng đỉnh Quang Minh Phong chảy xuống như dòng nước.

Hỏa lão tổ xông pha đi đầu đương nhiên sẽ nhận được lợi ích lớn nhất, lão há miệng hút, lập tức hấp thu một mảng tam sắc quang hà lớn như cá voi hút nước.

Linh lực như nước, từ cao đổ xuống thấp.

Từng tu sĩ trên ngọc đài vội vàng ngồi xuống khoanh chân lại, vận công tiêu hóa những quang hà này, sắc mặt từng người hồng hào như mới dùng một viên linh đai đại bổ vậy.

Ngọc đài càng cao thì lợi ích của những tu sĩ trên đó càng nhiều.

Dù tu sĩ Luyện Khí ở tầng thấp nhất cũng có không ít người thuận thế đột phá, công pháp cơ sở tinh tiếng một, hai tầng.

'Nghi thức Tam Dương Thánh Hỏa vậy mà còn có thể trả lại... Trước đó thật sự đã khinh thường đối phương rồi.'.

Phương Tịch thấy cảnh này thì trong lòng không khỏi cảm khái.

Hắn nhìn thấy Tuyệt Diễm Tử cũng làm bộ phun ra một ngọn Tam Dương Tử Hỏa thì trong lòng vẫn đang kinh ngạc từ khi nào đối phương lại lấy được một ngọn tử hỏa nữa.

Dù sao hai ngọn tử hỏa của đối phương đã bán cho mình rồi nhưng làm tu sĩ Nguyên Anh thì hắn tự tìm được một ngọn tử hỏa từ đồng môn của mình cũng là chuyện rất bình thường.

Tuyệt Diễm Tử phun ra Tam Dương Tử Hỏa, khiến nó hấp thu tam sắc quang hà, khí tức pháp lực cũng mơ hồ tăng lên một chút.

Khi tam sắc quang hà chiếu đến bản thân thì Phương Tịch lại thầm hô không tốt!

"Ộp ộp!"

Một tiếng thiềm thử kêu to từ trong túi linh thú bên hông của hắn vang lên.

Thần sắc Phương Tịch thay đổi, một lớp Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang xuất hiện trên bàn tay, hắn ấn vào túi linh thú.

Cùng lúc đó, hắn còn dùng thần thức nghiêm lệnh con cổ trùng kia không nên làm loạn.

Đáng tiếc, tất cả đã quá trễ rồi!

Một đạo hỏa quang chợt lóe!

Tam sắc quan hà kia như có linh tính, đánh trúng túi linh thú của Phương Tịch.

Rầm rầm!

Túi linh thú tan nát, một con Bạch Ngọc Thiềm Thử to như bàn bát tiên xuất hiện, phát ra tiếng kêu to rõ.

Nó mở cái miệng rộng, cũng phun ra một ngọn Tam Dương Tử Hỏa, nhanh chóng thông phệ quang hà xung quanh.

"Đây là... Tam Dương Tử Hỏa?"

"Sẽ không sai, người này lại sai linh thú thông phệ ngọn lửa này, thật sự khiến chúng ta vô cùng nhục nhã!"

"Không, đây không phải lính thú ngự hỏa mà là một con cổ trùng!"

Trong chốc lát, từng đạo thần thức lướt qua, khiến mặt Phương Tịch trầm như nước.

Chuyện khiến hắn càng kinh hãi hơn là thần thức của Hỏa lão tổ: "Ha ha... Tiểu tử, nếu không phải ngay lúc thánh hỏa tiến cấp thì bản lão tổ cũng không phát hiện được trò vặt của ngươi... Ngươi mang theo cổ trùng này chui vào Thánh Hỏa Tiết, đến tột cùng có mưu đồ gì?"

Hỏa hành thần quang chợt lóe, Hỏa lão tổ đã đến ngọc đài này.

Nhìn thấy cảnh này, Tuyệt Diễm Tử không khỏi đầy sợ hãi, y sợ Phương Tịch gây ra phiền toái gì đó khiến y bị phạt.

'Không đúng... Tam Dương Tử Hỏa này...'.

Y nhìn Ngũ Hỏa Cổ nhưng trong lòng chợt hiện ra một ý niệm: 'Hình như là...'.

"Hỏa lão tổ!"

Phương Tịch ôm quyền, thành khẩn nói: "Tại hạ chỉ từ Tu Tiên Giới Đông Hải trở về, gặp phải nghi thức của Thánh Hỏa Giáo... Tuyệt đối không có ý đồ xấu, về phần Tam Dương Tử Hỏa của cổ trùng này, thật sự là do tại hạ mua được, tại hạ nguyện ý giao cổ trùng ra, xin lão tổ thứ tội!"

Có thể không xung đột với tu sĩ Hóa Thần thì vẫn không nên xung đột mới tốt.

Dù sao cũng chỉ là một con Ngũ Hỏa Cổ, mặt hàng này đã bị hắn từ bỏ rồi.

Trong mắt của Hỏa lão tổ chợt lóe quang huy xích hồng, lão chợt quát lớn: "Tang Thanh Tùng!"

Một đạo độn quang từ Phiêu Miểu Phong bay ra, chính là Tang sư huynh tóc tai bù xù, y liếc nhìn Phương Tịch và Ngũ Hỏa Cổ rồi vội vàng nói: "Hôm qua người này mới từ truyền tống trận trở về, chính là Tuyệt Diễm Tử sư đệ đảm bảo..."

Tuyệt Diễm Tử lập tức cảm thấy xương cốt như bị rút mất mấy cây...

"Được rồi, xem ra thật sự là cơ duyên xảo hợp..."

Hỏa lão tổ cười hì hì nói, khiến người ta cảm thấy lão hỉ nộ vô thường.

Lão nhìn Phương Tịch rồi như nghĩ đến gì đó: "Nhưng mà bí thuật ngụy trang và che giấu khí tức của các hạ cũng rất cao minh nha... Dù bây giờ mặt đối mặt mà lão phu chỉ có thể biết các hạ chắc chắn không chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ nhưng vẫn nhìn không thấu..."

"Chuyện này đủ chứng minh, tất cả nhưng chuyện trước đó, bao gồm thân phận này của người đều là ngụy trang! Ở trong sơn môn của lão phu mà còn ngụy trang hành sự như vậy, có thể thấy được trong lòng có quỷ!"

Hỏa lão tổ cười lạnh: "Sao các hạ không triển lộ hình dáng và tu vi thật sự rồi nói về thứ khác?"

Phương Tịch không khỏi trầm mặc.

Thật ra nếu hắn báo thân phận Thiên Khôi Chân Quân ra cũng không phải không được.

Nhưng nhìn thái độ của Hỏa lão tổ thì hắn cũng sẽ không thể qua ải, kết quả vẫn phải đánh một trận.

Cuối cùng, vẫn là do thực lực không đủ!

Đối phường là lão tổ Hóa Thần, lại ở trong hang ổ của mình, có vô số môn nhân đệ tử và trận pháp cấp năm!

Dù Vân Hi tiên tử bị cản ở đây, không để lại mấy thứ thì cũng không đi được.

Huống chi...

Hỏa lão tổ này cũng không thành thật, lão đã âm thầm ra tay từ lâu.

"Hừ!"

Phương Tịch hừ lạnh, một tia thần niệm óng ánh xuất hiện tại mi tâm, nó như chạm phải thứ gì đó ở giữa không trung mà phát ra tiếng vang trong trẻo.

Một thanh phi xoa hỏa hồng trong nháy mắt chia làm hai rồi lại hóa thành từng điểm hỏa quang tiêu tán.

"Thần Niệm Hóa Tinh? !"

Hỏa lão tổ kinh hô, sau đó giơ tay vẫy một cái.

Hỏa linh lực vô tận hội tụ giữa thiên địa, nếu có tu sĩ tu luyện công pháp hệ Hỏa ở đây thì chắc chắn sẽ bị khắc chế gắt gao.

Từng đạo Hỏa hành thần quang cuộn trào, trước tiên hóa thành một bộ khôi giáp xích hồng bao phủ quanh thân Hỏa lão tổ.

Lão búng ngón tay, từng viên Xích Viêm Lôi Châu xuất hiện, lít nha lít nhít, bao phủ toàn bộ ngọc đài.

Ầm ầm!

Từng ngọn xích hồng hỏa diễm bao phủ toàn bộ ngọc đài, khiến nó chia năm xẻ bảy trong khoảnh khắc.

Trong ngọn lửa có tiếng long ngâm phương minh to rõ vang lên.

Quang thân Phương Tịch phủ một lớp áo giáp tam thải, từ trong ngọn lửa xông ra có hư ảnh Phượng Hoàng, Chân Long và Huyền Vũ đi theo, tỏa ra ánh sáng lung linh, dường như hắn không bị chút thương thế nào.

Nhưng mặt hắn vẫn trầm như nước.

Dùng thân Nguyên Anh đối chiến Hóa Thần vốn là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Hơn nữa...

Trên mảnh vỡ ngọc đài nào đó, Ngũ Hỏa Cổ phát ra âm thanh như rên rỉ, bên ngoài của nó có lít nha lít nhít phi nghĩ đỏ.

Những con phi nghĩ này có răng đỏ lớn, còn có vũ dực trong suốt, vậy mà là từng hỏa diễm hóa linh!

Bọn chúng nhanh chóng gặm Ngũ Hỏa Cổ hầu như không còn, chỉ để lại một ngọn Tam Dương Tử Hỏa hư ảo nhỏ, nó bị Hỏa lão tổ tùy ý thu vào trong lòng bàn tay.

'Trốn!'.

Trong đầu Phương Tịch chỉ có một suy nghĩ.

Tác chiến với Hóa Thần trong sơn môn của người ta, trừ phi hắn là kẻ ngu!

Làm chủ Hồ Vạn Đảo, Phương Tịch nhiều lần lợi dụng địa lợi hại địch nhân thê thảm nên hắn hiểu rất rõ đạo lý không thể tác chiến trên sân khách.

"Hừ... Nguyên Anh viên mãn? ".

Bây giờ Phương Tịch toàn lực bộc phát hóa thành một đạo thanh sắc trường hồng bay trốn, lập tức khiến Hỏa lão tổ nhìn rõ hư thực, trong lòng lão chắc chắn, hô lên: "Bắt lấy người này!"

Hỏa quang chợt lóe, lão thi triển Hỏa Độn Thuật, sắp đuổi kịp Phương Tịch thì trước mắt lão chợt tối sầm lại.

Hai khôi lỗi ma tộc và một con Liệt Hải Thú xuất hiện, đều có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ!

"Ba bộ khôi lỗi? Rõ ràng đều là cấp bốn thượng phẩm, ngươi là Khôi Lỗi Sư?"

Hỏa lão tổ nổi lên chút hứng thú.

Nếu là một Hóa Thần Tôn Giả thì nói không chừng lão chỉ bắt đối phương bồi thường chút tổn thất, sau đó thả đi.

Nhưng chỉ là một tên tu sĩ Nguyên Anh, thân gia còn có chút giàu...

Hỏa lão tổ lập tức nổi lên tâm tư: "Đến từ Bồng Lai Tiên Đảo hay là Băng Thần Cung?"

Nếu là tu sĩ đi ra từ hai thế lực này thì lão còn phải cố kỵ một chút nhưng nếu là những thế lực còn lại thì không cần nhiều lời...

"Bạo!"

Ánh mắt Phương Tịch lạnh lẽo, hắn cũng không trông cậy vào ba con khôi lỗi này có thể cản được Hỏa lão tổ.

Hắn trực tiếp dùng thần thức hạ lênh cho khôi lỗi tự bạo!

Ầm ầm!

Hai tia ma khí kinh khủng và một tia yêu khí trong nháy mắt nổ tung, bao phủ Hỏa lão tổ.

Uy năng Nguyên Anh hậu kỳ tự bạo khủng bố đến mức nào?

Lại không cần nhắc đến Phương tịch còn cố ý khắc Lục Diệt Bí Trận của Cửu Châu giới trên khôi lỗi.

Có thể nói mỗi một con khôi lỗi tự bào đều tương đương với uy lực một kích của Hóa Thần.

Lúc này đã khiến Hỏa lão tổ chật vật không chịu nổi!

Dù sao thì lão không những phải bảo vệ bản thần mà còn phải bảo vệ rất nhiều đệ tử của Thánh Hỏa Giáo!

Phương Tịch lại nắm lấy cơ hội này mà phóng ra sát trận pháp.

"Cuồng đồ to gan!"

Trước mặt hắn có một lão giả bạch bào dẫn theo năm tu sĩ Nguyên Anh xuất hiện, cản đường hắn, lão giả bạch bào dẫn đầu rõ ràng có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ!

"Kết Lục Dương Thánh Hỏa Đại Trận!"

Lão giả bạch bào lấy một tấm kính cổ ra, trên tấm kính đầy các loại triện văn, linh quang lấp lánh, nó chắc chắn không phải phàm vật.

Trận pháp do năm Nguyên Anh phối hợp tạo thành cũng có thể ngăn cản một chiêu hai thức của tu sĩ Hóa Thần.

Phương Tịch không có nhiều thời gian rảnh để đối công với đối phương như vậy, trong tay hắn xuất hiện một tiểu ấn đen nhánh, chính là Sinh Tử Ấn!

Hư ảnh Yêu Ma Thụ xuất hiện, Khô Vinh Huyền Quang quét qua.

Khí tức của đại tu sĩ bạch bào trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, ngã thẳng xuống đất.

"Chấp pháp trưởng lão?"

Mấy tên tu sĩ Nguyên Anh kinh hô, ngay sau đó đã nhìn thấy Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang phô thiên cái địa mãnh liệt đến!

Trong nháy mắt, Phương Tịch đã xuyên qua năm tu sĩ Nguyên Anh, chỉ bỏ lại thân thể chia năm xẻ bảy của bọn họ ở giữa không trung từ từ tách ra!

Chỉ hai kích đã diệt sáu tu sĩ Nguyên Anh, trong đó còn có một đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!

Đệ tử Thánh Hỏa Giáo vốn đang kích động lập tức sinh lòng e ngại, không dám tiến lên đối mặt với tuyệt thế hung nhân kia nữa!

"Hừ!"

Phương Tịch thừa cơ hừ lạnh, toàn lực phát động Thiên Ma Ngâm, một mảnh tu sĩ cấp thấp trống rỗng, hơn nữa hắn còn gieo vào lòng những tu sĩ xung quanh tâm ma vĩnh viễn cũng khó mà thoát được...

Thừa cơ hội tốt này, cuối cùng hắn đã đánh đến sát trận pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận