Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 543: Thắng bại

"Cái gì?"

"Đây chính là Quỷ Mẫu Âm Cơ Nguyên Anh trung kỳ..."

Nam Cung Ly đang giẫm lên cái đầu sót lại của Thiên Long Tôn Giả, nàng thấy cảnh này thì sau lưng đã trở nên lạnh lẽo.

Mặc dù cùng là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ nhưng thần thông pháp lực của Quỷ Mẫu Âm Cơ tuyệt đối hơn xa nàng.

Thậm chí năm đó còn mơ hồ chỉ ở dưới Thất Sát Ma Quân.

Kết quả bà ta ở trước mặt ba con yêu vật cấp bốn thượng phẩm này thật sự không khác gì tiểu hài tử, dễ dàng bị chúng xé nát rồi chia nhau ăn...

Ngay cả Nguyên Anh cũng không thể chạy thoát.

"Thì ra Kim Thiền Tử thích khí tức của Cửu Tử Mẫu Thần Ma sao? Quả nhiên là tai bay vạ gió mà..."

Nam Cung Ly lắng nghe Tứ Nhĩ Chỉ Hầu nói mấy câu, lại thấy ba đạo kim quang bay thẳng lên Thất Bảo Lâu Thuyền thì trên mặt nàng không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.

Ầm ầm!

Kim quang lấp lánh.

Nhìn thấy ba yêu tộc cấp bốn thượng phẩm xông đến, dù cho Thiên Đố Ma Quân thì trên mặt cũng hiện ra một tia kinh hãi.

Phương Tịch yếu ớt thở dài trong tay của hắn hiện ra một tiểu ấn đen nhánh.

- Sinh Tử Ấn!

Trong nháy mắt tiếp theo.

Trên Sinh Tử Ấn hiện lên hư ảnh một cây cổ mộc, cành lá rậm rạp, dây leo xòe ra.

Một đạo quang mang huyền diệu khó giải thích từ trong thủ quyết của Phương Tịch xuất hiện, trải qua ấn tỉ luân chuyển, nó từ tán của Yêu Ma Thụ quét qua, nhẹ nhàng lướt qua ba con Kim Thiền Tử.

"Thứ cường đại, tươi đẹp đến đâu... Cuối cùng chẳng qua chỉ là... Hương hoa trong nháy mắt mà thôi..."

Phương Tịch thở dài nhìn khí tức sinh mệnh của ba con Kim Thiền Tử nhanh chóng tiêu tán, ba động pháp lực trong nháy mắt đã đạt đỉnh cao, giống như một trận pháo hoa rực rỡ...

Tiếp theo...

Ba ba ba!

Ba con Kim Thiền rơi xuống sàn thuyền, bất ngờ đã tử vong.

Nguyên nhân cái chết - thọ nguyên cạn kiệt!

'Quét ba con yêu tộc cấp bốn thượng phẩm này, vậy mà thọ nguyên tiêu hao còn chưa đến mười năm, kiếm bộn rồi!"

Trong lòng Phương Tịch chợt hiện lên sự vui mừng, sau đó thân ảnh của hắn nhoáng một cái đã tiến lên thu thi thể của ba con Kim Thiền Tử vào rồi hô lên: "Thiên Đố... Còn chưa động thủ sao?"

Con ngươi Thiên Đố rút lại, sau đó y không chút do dự mà kháp quyết.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trên người tu sĩ Hoán Ma Thể kia truyền ra.

Toàn thân, ngay cả da lông huyết nhục của y cũng bắt đầu hòa tan trong đoàn hỏa diễm đỏ như máu, không ngừng bị Hoán Ma Lệnh ở trong tay y hấp thu.

Sau khi uống no máu tươi, các loại huyết sắc phù văn xuất hiện trên Hoán Ma Lệnh, nhúc nhích như mạch máu.

Sau đó diễn sinh huyết nhục rồi hóa thành một đại môn đỏ tươi!

"Mở!"

Thiên Đố Ma Quân ráng chống đỡ thương thế, hai tay kháp quyết.

Ở sau lưng y, một ma ảnh cao lớn hiện lên, ma trảo to lớn nắm lấy đại môn, dùng sức kéo ra.

Ầm ầm!

Trong lúc hoảng hốt, dường như Phương Tịch nhìn thấy một thế giới khác.

Có ma khí nồng nặc từ trong đại môn huyết nhục lan tràn ra.

"Là hàng giới? ! Phía đối diện lại thật sự là Ma giới sao?"

Con ngươi của Phương Tịch hơi rụt lại, hắn xém chút cho rằng Thiên Đố Ma Quân muốn đồng quy vu tận.

"Khặc khặc!"

Một khắc sau, đi kèm với tiếng cười quái dị, một cái đầu khổng lồ đen nhánh, dữ tợn mọc bảy cái sừng từ trong cánh cửa đưa ra ngoài.

Mặc dù hoa văn của mỗi mảnh lân phiến trên cái đầu này rất rõ ràng, nhưng Phương Tịch có thể cảm nhận được, đó cũng không phải huyết nhục vật sống, mà là...

'Thân thể thần niệm? Hoán Ma Lệnh này lại có thể triệu hoán thần niệm của cổ ma vượt giới hàng lâm sao? !'.

"Tiểu bối..."

Đầu cổ ma khổng lồ nhìn Thiên Đố Ma Quân, trong sáu con mắt đều là trùng đồng bóng ngược: "Dám triệu hoán bản tôn. Đã chuẩn bị kỹ thứ bản tôn cần chưa?"

"Chuyện này đương nhiên..."

Thiên Đố Ma Quân mặt không đổi sắc: "Chỉ cần Ma Tôn xuất thủ thì cung phụng sao đó chắc chắn không thể thiếu được."

"Hắc hắc, bản tôn lại tình nguyện ngươi không thể nào đưa ra cống phẩm, vậy thì theo khế ước bản tôn sẽ có thể lấy Nguyên Anh của ngươi đi, mùi vị đó nhất định rất tươi ngon..."

Đầu cổ ma cười hắc hắc mấy tiếng rồi nó duỗi ra một cái lưỡi tím ngắt, bất chợt đọc vày câu chú ngữ của cổ ma.

Ô ô!

Trong nháy mắt tiếp theo, bốn phía dày đặc ma khí...

Thậm chí Phương Tịch có thể cảm nhận được ở giữa thiên địa có khí tức nào đó bị dẫn động...

Thiên địa nguyên khí càn quét rồi chợt hóa thành triều tịch cuốn đến!

"Dẫn động lực lượng thiên địa, quả nhiên là Hóa Thần Ma Tôn!"

Phương Tịch lui lại mấy bước thì đã thấy kèm với tiếng chú ngữ của Ma Tôn kia, từng viên ma châu đen nhánh xuất hiện, sau đó nhanh chóng rơi xuống vũng bùn huyết nhục bên dưới.

Phốc!

Một cái bàn tay đầy lân phiến chợt duỗi ra, sau đó là thân thể dữ tợn, bất ngờ có một tên cổ ma tộc từ trong máu thịt bò ra!

Sau đó là tên thứ hai, thứ ba...

Trọn vẹn bảy tên cổ ma xuất hiện, chúng nhìn Thanh trưởng lão có sắc mặt tái mét, phát ra từng tiếng gào thét.

Tiếp theo sau lưng bọn chúng đều mọc ra vũ dực đen nhánh, chúng hú lên quái dị, mơ hồ tạo thành chiến trận nào đó, hóa thành ma quang mãnh liệt đánh qua yêu tộc...

Sau khi hoàn thánh tất cả chuyện này, đầu cổ ma cũng từ từ trở nên hư ảo, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa...

'Át chủ bài của Ly Thương Ma Cung lại là triệu hoán một đạo thần niệm của Hóa Thần Ma Tôn sao?'.

Phương Tịch nhìn qua bảy tên cổ ma cấp Nguyên Anh thì mí mắt giật giật.

Dường như thần niệm phá giới so với nhục thân vượt qua Thái Hư dễ hơn một chút nhưng nhất định phải là lão ma có tu vi thâm hậu trong Hóa Thần, mượn bí bảo, còn phải có người bản giới phụ trợ thì mới có thể miễn cưỡng làm được.

Về phần uy lực của pháp thuật này, thật ra cũng không khiến hắn quá kinh ngạc.

Nhưng mà dùng thần niệm Hóa Thần, dẫn dắt lực lượng thiên địa, lại thi triển loại bí pháp chuyển hóa huyết nhục nào đó, nhanh chóng tạo thành mấy tên cổ ma mà thôi.

Mặc dù có chiến lực Nguyên Anh nhưng cũng chỉ là hàng nhái, cũng giống như mấy con Kim Thiền kia, không thể sống quá lâu.

'Tiếc là, bảy tên hợp nhất mới miễn cưỡng có thể đối đầu với Nguyên Anh hậu kỳ... So với ba con Kim Thiền Tử kia vẫn còn kém rất xa.'.

Phương Tịch đang âm thầm so sánh thì nghe tiếng hô của Thiên Đố Ma Quân: "Hôm nay... Thề diệt yêu tộc!"

Trong thời gian chốc lát ngắn ngủi này, không biết y đã thi triển loại bí thuật nào mà lại có thể cưỡng ép chặn lại thương thế, thậm chí pháp lực cũng khôi phục không ít.

"Giết!"

Bạch Vân Tẩu vốn đã tuyệt vọng, sau đó lại thấy ba con Kim Thiền kia không hiểu sao lại chết, mà bảy tên cổ ma Nguyên Anh sơ kỳ từ trong huyết nhục bay ra, đại khai sát giới trong yêu tộc thì không khỏi lộ ra nụ cười vui mừng.

Yêu tộc vốn cũng đã đến mức nỏ mạnh hết đà nên bảy tên cổ ma tộc này lập tức là là sinh lực quân, đủ để thay đổi chiến cuộc.

Lệ!

Thời khắc quan trọng, Thanh trưởng lão hóa thành một con thanh sắc Thiên Phượng to lớn, mở rộng cánh, chặn bảy tên cổ ma lại rồi hô lên: "Thập Tam, chạy mau!"

"Đáng chết!"

Trên điểm tướng đài, nhìn thấy thế cục xoay chuyển thì Phượng Thập Tam oán hận cắn răng nhưng vẫn hô lên: "Lập tức... Thu binh! !"

Mặc dù lúc này rút lui sẽ tổn thất rất nhiều yêu thú cấp thấp nhưng ít ra có thể giữ lại được một phần nguyên khí của yêu tộc!

Đương nhiên Nguyên Anh lão quái ở đối diện sẽ không bỏ qua cơ hội này, họ lại nhao nhao thi triển linh bảo và phù lục áp đáy hòm ra, ngăn cản yêu tộc cấp bốn muốn chạy trốn.

Nhưng mà những đại yêu hóa hình này hiện ra chân thân, từng con ỷ vào da dày thịt béo nên cũng lẫm liệt không sợ.

Tầm nửa ngày sau.

Đi kèm với một con yêu thú cuối cùng ngã xuống đất, trận đại chiến nhân yêu này rốt cuộc đã kết thúc.

Mặc dù... Kết quả cũng không hoàn mỹ.

"Ai... Cuối cùng cũng có chút lòng tham."

Phương Tịch thu hồi Thanh Hòa Kiếm, vô cớ thở dài.

Đương nhiên hắn đã nhìn Phượng Thập Tâm chằm chằm, thế nhưng thể chất của Thiên Phượng Nhất Tộc rất thích hợp thi triển thần thông hư không, một khi chúng chạy trối chết thì thật sự còn hơn Tiêu Dao Công một bậc.

Mặc dù Tinh La Kỳ Bàn, Huyết Sát Điện của hắn cũng có thuộc tính hư không nhưng dường như yếu hơn Thiên Phượng một bậc.

Bởi vậy hắn luôn không thể nào phong tỏa nên để gã thành công chạy thoát...

'Nếu có Thần Anh Kiếm trong tay... Chắc chắn sẽ không như vậy!'.

Trong lòng Phương Tịch âm thầm quyết tâm, hắn ngẩng đầu lên đã thấy Nam Cung Ly mặc cung trang đỏ tươi đến thì không khỏi hỏi: "Thế nào?"

Đến cuối cùng hắn chỉ thấy được Thiên Phượng Nhất Tộc Thanh trưởng lão mang theo bảy tên cổ ma biến mất không thấy đâu nữa, cũng không biết kết quả thế nào.

"Con Thiên Phượng cấp bốn thượng phẩm kia thần thông hơn người, cường ngạnh ngăn chặn Thiên Đố đạo hữu và bảy cổ ma, cho đến khi nhục thân của bảy cổ ma vỡ vụn, mới phiêu nhiên bay đi..."

Nam Cung Ly hạ giọng: "Nhưng mà qua chiến dịch này, yêu tộc tuyệt đối đã tổn thương nguyên khí, hơn nữa còn bị giữ lại mười mấy con đại yêu hóa hình và vô số yêu thú cấp thấp, có thể nói trận chiến này đã đại thắng!"

"Đại thắng... Sao?"

Ánh mắt Phương Tịch đảo qua chiến trường hoàng tàn khắp nơi, những tu sĩ Nguyên Anh thấy ánh mắt của hắn lướt đến thì đều khiêm tốn cúi đầu, gần như không dám nhìn thẳng hắn.

Mấy ngày sau.

Phương Tịch hóa thành một đạo thanh sắc trường hồng rời khỏi Băng Sát Hồ, trong lòng hắn còn có chút buồn bực.

Thắng yêu tộc trong trận đại chiến trước đó, phóng đại uy phong của nhân tộc, Thiên Đố Ma Quân thiết yến khoản đãi một đám tu sĩ Nguyên Anh cũng kết toán chiến công, thực hiện hứa hẹn trước khi chiến đấu.

Phương Tịch cũng đã được như ý nguyện mà lấy được Thất Tình Ly Thương Phổ cùng những bí thuật khác của ma công và rất nhiều tài liệu quý giá, đều là do Thiên Đố Ma Quân đền bù cho hắn.

Dù sao Thiên Đố Ma Quân cũng đã mơ hồ đoán được thần thông mà Phương Tịch thi triển, thậm chí lúc hai người gặp mặt còn có chút mất tự nhiên.

Bất kể là ai, biết người đối diện có lực lượng có thể chưởng khống sinh tử của mình thì cũng sẽ không thể nào lạnh nhạt được.

Đặc biệt là đối với đại tu sĩ như vậy!

Nhưng mà Thiên Đố Ma Quân che giấu điều này rất tốt, còn cố ý cho Phương Tịch thêm rất nhiều tài liệu quý giá, khiến Phương Tịch rất hài lòng.

Ân không giết của hắn đối với Thiên Đố, cuối cùng cũng có hồi báo phong phú.

Nhưng mà ngay lúc rất nhiều Nguyên Anh lão quái ăn uống no say thì bên Phong Quốc lại có tin tức không tốt truyền đến!

Lúc ma đạo Khương Quốc đại chiến với yêu tộc thì tu sĩ chính đạo Thiên Trụ Minh bên Phong Quốc cũng dưới sự suất lĩnh của Thiên Tinh Tử mà điên cuồng ngăn chặn yêu tộc bên đó.

Chỉ là có chuyện không hay, yêu tộc trong Phong Quốc, trừ Loan trưởng lão ra lại có một con yêu thú cấp bốn trung phẩm đỉnh phong, trong thời gian rất ngắn tấn thăng đến cảnh giới cấp bốn thượng phẩm!

Tên yêu tu này ẩn nấp ở một bên, thừa dịp Thiên Tinh Tử đại chiến với Loan trưởng lão bất chợt xuất thủ, trực tiếp trọng thương Thiên Tinh Tử, khiến y không thể không xuất khiếu Nguyên Anh chạy trốn.

Trong trận chiến này, cứ điếm lớn nhất của Thiên Trụ Minh bị phá, rất nhiều Nguyên Anh lão quái liên tục chiến tử, chỉ còn lại Thiên Tinh Tử dẫn theo một đám tàn binh bại tướng đang rút lui đến Khương Quốc, chuẩn bị hội hợp với ma đạo.

Lúc này không ít Nguyên Anh lão ma lập tức quẳng chén rượu đi, mắng to Thiên Trụ Minh vô năng.

Tin tức này truyền đến, Phương Tịch cũng không còn tâm trạng ăn tiệc, hắn chuẩn bị trực tiếp dẹp đường hồi phủ...

Nhưng mà lúc này, độn quang của hắn thay đổi, lại bay về hướng của Như Ý Môn.

Dù sau công pháp ma đạo tu luyện thần thức của hắn còn cần Thiên Phi phụ trợ, hơn nữa hắn cũng phải tìm một cái động phủ để sắp xếp thu hoạch và tiềm tu một đoạn thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận