Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 297: Trợ lực Kết Đan

Sau khi luyện thành Ất Mộc Pháp Thân Phương Tịch cũng không cắt kết nối đại chu thiên với Yêu Ma Thụ.

Dù sao cũng đến đây rồi, đối với tầng cuối cùng Vạn Cổ Trường Thanh Thể của Trường Sinh Thuật Phương Tịch đương nhiên hơi kỳ vọng.

Đây chính là thể chất chỉ từng xuất hiện trong truyền thuyết, có thể tăng vạn năm thọ nguyên, nhất định thành tiên!

Nếu có thể trồng ra được thì tương lai Đạo đồ sẽ thuận bồm xuôi gió.

Trong phòng bế quan.

Phương Tịch ngồi xếp bằng, tay kết pháp quyết, đang tu luyện.

"Hửm?"

Chỉ vừa nhập định được một lát hắn đã mở to mắt: "Không đúng... Lộ tuyến vận hành pháp lực đã xảy ra chuyện gì?"

Thần sắc Phương Tịch âm tình bất định, lại tiến vào cảnh giới nhập định. Nương theo không ngừng thu nạp linh khí bên ngoài rồi vận chuyển trong kinh mạch thì thần thức của hắn cũng nội thị bản thân từng tấc một, hắn đã phát hiện chuyện khác thường.

"Đây... Công pháp Thanh Mộc Trường Sinh Công lại đang chậm chạp bắt đầu tự vận chuyển... Không, nói cách khác là bị Ất Mộc Pháp Thân của ta cưỡng ép làm ra chút cải biến..."

"Chuyện này... Là tốt hay xấu?"

Cuối cùng Phương Tịch cắn răng quyết định không ước thúc lộ tuyến vận chuyển pháp lực nữa mà mặc cho Ất Mộc Pháp Thân tiến hành ảnh hưởng.

Sau một đại chu thiên hắn cẩn thận cảm nhận được tiến độ pháp lực vầy mà nhiều hơn bình thường một chút.

"Công pháp... tự cải tiến?"

"Không đúng... Nếu nói trước kia là đang thích ứng công pháp thì bây giờ chính là công pháp Thanh Mộc Trường Sinh Công đang bị ép thích ứng với Ất Mộc Pháp Thân của ta!"

Ánh mắt Phương Tịch sáng tỏ.

Cho đến nay hắn đều tự hiểu, công pháp chủ tu của mình - Thanh Mộc Trường Sinh Công, mặc dù có thể tính như tiểu tinh phẩm những còn kém những công pháp đỉnh giai trấn phái, trấn tộc kia!

Khác biệt lớn nhất trong đó chính là trình độ pháp lực khác nhau.

Theo hắn tính thì dù mình ở Trúc Cơ sơ kỳ và trung kỳ đều tu luyện đến cực hạn mới đột phá thì đến Trúc Cơ viên mãn, tổng lượng pháp lực thể lỏng trong Khí hải đan điền chỉ khoảng hai trăm năm mươi giọt.

Mà dựa theo miêu tả trong công pháp đỉnh giai Dung Kim Quyết thì pháp lực của Trúc Cơ viên mãn khoảng ba trăm giọt.

Trình độ pháp lực thâm hậu khác biệt, không những có liên quan đến sự chênh lệch của thần thông pháp thuật mà còn ảnh hưởng sau này Kết Đan.

Mà nếu lúc trước Phương Tịch nhờ đan dược đột phá thì có thể khi Trúc Cơ viên mãn tổng lượng pháp lực sẽ chỉ khoảng hai trăm giọt.

Phương Tịch vốn cũng biết chuyện này nhưng không thể tránh được, hơn nữa dù là hai trăm năm mươi giọt pháp lực thể lỏng Kết Đan cũng mạnh hơn công pháp đỉnh giai Trúc Cơ viên mãn rất nhiều.

Hắn luôn tán thành áp chế đại cảnh giới nên cũng không thèm quan tâm chút chênh lệch nhỏ này.

Huống chi đệ tử tu luyện công pháp đỉnh giai cũng chưa chắc ai cũng sẽ tu luyện mỗi cảnh giới đều đến cực hạn, nói không chừng lại trực tiếp dùng đan dược phá giai để đột phá, đến cuối cùng chênh lệch pháp lực của cả hai cũng không lớn.

Nhưng mà bây giờ Thanh Mộc Trường Sinh Công chịu ảnh hưởng từ Ất Mộc Pháp Thân đã bắt đầu biến hóa từ từ...

Dựa theo Phương Tịch lý giải thì bây giờ mỗi lần hắn tu luyện đều có cải tiến nhỏ, đến cuối cùng thậm chí còn có thể hình thành một bộ công pháp hoàn toàn mới, có kỳ hiệu đan điền thâm thúy, phát triển kinh mạch.

Mặc dù như vậy sẽ kéo dài thời gian mình tu luyện đến Trúc Cơ viên mãn nhưng có thể bù đắp căn cơ, đương nhiên là không tệ.

Dù sai thọ nguyên của mình cũng rất dài, có thể sống lâu như Nguyên Anh lão quái.

Gần đây cũng không có chuyện gì mà nhất định phải đột phá tu vi mới có thể xử lý.

Đương nhiên vẫn là căn cơ vững chắc sẽ tốt hơn!

Từ sau khi luyện thành Ất Mộc Pháp Thân, Phương Tịch thật sự đam mê tu luyện, không thể tự kiềm chế, động một chút lại tiến vào trạng thái bế quan lâu dài.

Một năm sau.

Trong mật thất.

Phương Tịch mở mắt ra, mang theo chút tiếc nuối: "Ta vẫn đoán sai... Ất Mộc Pháp Thân chỉ là linh thể, lại không có trí tuệ thì làm sao có thể tự sáng tạo công pháp?"

"Chỉ là nó quá cường đại mới khiến Thanh Mộc Trường Sinh Công bị động thích ứng ta mà thôi... Loại tinh chỉnh tuyến đường vận hành công pháp này cũng có cực hạn!"

Ngay hôm nay, Phương Tịch phát hiện Ất Mộc Pháp Thân tinh chỉnh tuyến đường vận hành của Thanh Mộc Trường Sinh Công đã kết thúc.

Mà giả thuyết tư chất linh căn và linh thể của Thanh Mộc Trường Sinh Công mới không thay đổi, tốc độ đả tọa luyện khí mỗi ngày nhanh hơn trước ba thành, giới hạn của Khí hải đan điền cũng có tăng lên.

Nhưng như vậy cũng chưa đủ để biến thành một bộ công pháp hoàn toàn mới.

Nói là nói tự sáng tạo không bằng nói công pháp tự sáng tạo, nhằm vào thể chất bây giờ của Phương Tịch mà chế tạo ra phiên bản đặc thù.

"Tuyến đường mới này ta tu luyện thì được nhưng những người khác tu luyện cũng chưa chắc sẽ có hiệu quả tốt như vậy, không cẩn thận sẽ có thể tẩu hỏa nhập ma!"

"Nhưng dù vậy thì Thanh Mộc Trường Sinh Công mới này... Ở trong tay ta cũng có thể so với công pháp đỉnh cấp!"

Phương Tịch nhếch mép tạo thành một đường cong.

Một nhược điểm cuối cùng của hắn và thiên tài của những những đại thế lực kia cũng đang được bù đắp.

"Bây giờ, công pháp này có thể nói đã thoát thai hoán cốt, hay là đổi tên... Thanh Đế Trường Sinh Công? Thanh Đế Mộc Hoàng...

Quên đi... Vẫn gọi là Thanh Mộc Trường Sinh Công đi!"

...

Tu luyện không ngày tháng.

Trong nháy mắt lại qua ba năm.

Trong phòng bế quan.

Phương Tịch nội thị đan điền khí hải, quan sát pháp lực thể lỏng hình thành thủy cầu.

"Không ngờ... Tư chất tốt quá cũng phiền... Bây giờ thứ hạn chế ta tăng lên lại là phẩm cấp linh mạch cấp hai."

Phương Tịch cười khổ.

Tiến độ tu luyện của tu sĩ cùng một nhịp thở với linh căn, công pháp, phẩm cấp linh mạch.

Bây giờ, linh căn và công pháp của hắn đều rất tốt, mỗi ngày có thể hấp thu rất nhiều thiên địa linh khí rồi luyện hóa thành pháp lực.

Nhưng lại bị thiệt thòi ở phẩm cấp linh mạch.

Nhưng mà dù vậy thì tốc độ tu luyện của hắn cũng nhanh hơn trước rất nhiều.

"Cứ tiếp tục như vậy trong vòng ba mươi năm sẽ có thể tu luyện tầng thứ mười ba Thanh Mộc Trường Sinh Công viên mãn đạt đến cảnh giới Trúc Cơ viên mãn!"

Bây giờ một khi Phương Tịch đến Trúc Cơ viên mãn thì pháp lực thể lỏng trong cơ thể chắc chắn sẽ vượt qua ba trăm giọt, chính là tiêu chuẩn của tuyệt thế thiên tài tu luyện công pháp đỉnh cấp.

Đến trình trạng này rồi thì dù hắn không dùng bất kỳ linh dược gì mà tự Kết Đan cũng có xác suất thành công nhất định.

"Kết Đan..."

Phương Tịch cẩn thận quan sát pháp lực thể lỏng màu xanh biếc của bản thân lại có phát hiện.

"Pháp lực thể lỏng của ta bây giờ lại có chút dấu hiệu ngưng kết?"

"Đây cũng không phải là công pháp và linh căn xảy ra vấn đề mà là công lao của Ất Mộc Pháp Thân!"

Pháp lực thể lỏng có một chút dấu hiệu ngưng kết đương nhiên là chuyện rất tốt.

Dù sao đa phần tác dụng của những linh vật Kết Đan kia là khiến pháp lực thể lỏng ngưng kết, từ đó thỏa mãn yêu cầu Kết Đan!

"Mặc dù linh thể khác với linh căn nhưng cũng có trợ giúp khi tu sĩ đột phá đại cảnh giới..."

"Tựa như Thanh Mộc Linh Thân lúc trước có thể thúc đẩy sinh ra thần thức sớm, trực tiếp giúp ta đánh tan Thần Thức Quan..."

"Bây giờ Ất Mộc Pháp Thân cũng như vậy, có thể sớm ngưng kết pháp lực thể lỏng hóa thành chân nguyên... Đương nhiên sẽ có lợi lớn khi ta Kết Đan, tối thiểu cũng gia tăng vài thành tỉ lệ Kết Đan thành công..."

"Mặc dù phương diện tại đột phá bình cảnh Kết Đan thì Ất Mộc Pháp Thân không bằng linh căn thiên phẩm nhưng kéo dài tuổi thọ và phương diện thần thông thì hơn... Đương nhiên bây giờ ta có thể sống gần ngàn tuổi thì đa phần là công lao của Yêu Ma Thụ, cơ số cũng đủ lớn lại trải qua linh thể tăng phúc khoảng năm thành đương nhiên thọ nguyên sẽ rất dài..."

Sau khi Phương Tịch đến Trúc Cơ hậu kỳ đương nhiên sẽ bắt đầu cân nhắc chuyện Kết Đan.

Hắn vốn định tìm cách câu thông với Thế Giới Mảnh Vỡ để lấy được linh vật Kết Đan tốt nhất từ trong tay của Đan Nhã hay Vu Dân khác mang xác suất đem thành công chồng đến trăm phần trăm.

Dù sao kết cục khi Kết Đan thất bại không thảm liệt như Trúc Cơ thất bại nhưng cũng có tỷ lệ nhất định sẽ bị lùi cảnh giới thậm chí thân tử đạo tiêu.

Dù tỉ lệ tử vong khi Kết Đan thất bại thấp hơn tỉ lệ tử vong khi Trúc Cơ thất bại rất nhiều nhưng vẫn có.

Hơn nữa một khi thân thể nghịch chuyển thương thế thì có khả năng đoạn tuyệt Đạo đồ, cuối cùng không cách nào tiến lên.

Vì để tránh hậu quả đáng sợ khi thất bại thì đương nhiên một lần thành công là tốt nhất.

Nhưng bây giờ, tình hình dường như có cải biến?

Ất Mộc Pháp Thân cường đại khiên Phương Tịch thấy có thể không cần cầu vật bên ngoài mà tự tu luyện một mạch đến Kết Đan kỳ.

"Ất Mộc Pháp Thân không phải là linh căn thiên phẩm, cũng không thể bảo đảm Kết Đan nhất định thành công... Nhưng mang theo mấy thành xác suất Kết Đan cũng đủ để tu sĩ đánh cược một lần... Tu sĩ có linh căn thiên phẩm Kết Đan không có bình cảnh, sau đó chỉ cần cơ duyên đầy đủ thì cuối cùng đều là Nguyên Anh Chân Quân."

"Nói đến cùng vẫn là tư chất linh căn của bản thân ta quá kém, chỉ là Mộc linh căn hạ phẩm, thông thường mà nói, tu sĩ có thể thức tỉnh Ất Mộc Pháp Thân tối thiểu đều là Mộc linh căn thượng phẩm thậm chí địa phẩm, thiên phẩm đi? Nguyên Anh Chân Quân có Ất Mộc Pháp Thân thì tư chất Mộc linh căn của bản thân tất nhiên vô cùng ưu việt! Nói không chừng còn là linh căn thiên phẩm!"

"Nhưng càng quý hơn vẫn là sinh cơ tràn đầy của Ất Mộc Pháp Thân, có thể chữa trị các loại thương thế... Dù Kết Đan thất bại cũng chắc chắn không tử vong, về phần trọng thương? Luôn có thể dùng sinh cơ Ất Mộc chậm rãi điều dưỡng..."

"Vậy thì cho tu sĩ rất nhiều cơ hội thử lại!"

"Một lần thất bại thì hai lần, hai lần thất bại thì ba lần... Thử nhiều lần sẽ có thể Kết Đan thành công."

Cuối cùng Phương Tịch cũng biết được vì sao đa phần người sở hữu Ất Mộc Pháp Thân đều là tu sĩ cấp cao.

Ất Mộc Pháp Thân kéo dài thọ nguyên kèm theo mấy thành xác suất Kết Đan, lại có thể chữa trị trọng thương, sức khôi phục của bản thân rất mạnh.

Thử nhiều hơn vài lần thì bình cảnh Kết Đan cũng không khốn được.

Lại càng không cần phải nói, còn có thể đồng thời dùng thêm một số linh vật Kết Đan...

"Đại Đạo Kim Đan, đang ở trước mắt!"

Phương Tịch cười tươi: "Quả nhiên trồng cây trồng đến cuối cùng thì muốn gì cũng được..."

"Nhưng mà có thể một lần mà Kết Đan vẫn là tốt nhất, không thể bỏ chuyện thử câu thông với Thế Giới Mảnh Vỡ..."

Tài nguyên của Thế Giới Mảnh Vỡ rất phong phú nên Phương Tịch không muốn bỏ qua.

Lại càng không cần phải nói, có thể một lần thành công, đương nhiên sẽ tốt hơn thất bại mấy lần.

Ngay lúc Phương Tịch mừng rỡ.

Dư quận, Việt Quốc.

Một đạo độn quang trầm thấp lướt qua đỉnh núi, vào trong rừng, thân hình Chung Hồng Ngọc xuất hiện.

Dung nhan của nàng không thay đổi là vì đã từng dùng Cố Nhan Đan nhưng thần sắc và phong vận thành thục hơn nhiều.

Nàng nhìn về đằng sau với thần sắc lạnh lẽo.

"Chính là bên kia... Lý sư huynh, ta không nhìn lầm... Trên người nữ tu kia nhất định có mang theo Trúc Cơ Đan!"

Một tên thanh niên áo lam trong đó cười lấy lòng với tu tiên giả thanh y dẫn đầu.

Bọn chúng là sư huynh đệ đến từ Linh Kiếm Môn.

Linh Kiếm Môn này và U Nguyệt Môn đều là một trong Ngũ đại tông môn của tu tiên giới Việt Quốc.

Năm đó Thất đại thế gia tu tiên cộng thêm Ngũ đại tông môn tất cả là mười hai đại thế lực Trúc Cơ ở Việt Quốc, chính là cao nhất dưới Huyền Thiên Tông.

Đến bây giờ, sau khi Tống gia bị diệt, tông môn tu tiên thế lớn, đương nhiên môn nhân đệ tử càng phách lối hơn.

Tu vĩ của tên Lý sư huynh này đã đến Luyện Khí viên mãn, y vẫn luôn tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ.

Mà dưới cơ duyên xảo hợp một lần vị sư đệ kia đến giao dịch hội trong chợ đen lại đánh bậy đánh bạ mà phát hiện Chung Hồng Ngọc giao dịch được một viên Trúc Cơ Đan liệt phẩm.

Đương nhiên sư đệ lam sam đã lập tức thông tri cho Lý sư huynh, hai người truy tung một mạch đến tận đây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận