Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1087: Khôi lỗi thuật cấp tám (2)

Chỉ thấy bảo vật động thiên này cũng không lớn, trong một mảnh Hồng Mông chỉ có một Phù Không Đảo, trên đó có mấy căn phòng.
Trong một gian lớn nhất trong đó chất đầy tiên ngọc.
Phương Tịch đi tới một gian khác, chỉ thấy được từng bí triện Tiên phủ hội tụ, hình thành một màn ánh sáng màu trắng sữa.
Ở trong màn ánh sáng có từng món bảo vật phát ra ánh sáng rực rỡ, lơ lửng giữa không trung. Từng món đều hiện ra hiện tượng và ánh sáng kỳ lạ.
Phía trước là một cái bàn dài bằng đồng đang lẳng lặng đứng đó. Trên đó bày từng cái ngọc giản thậm chí là bí sách Tiên phủ.
Hắn cầm lấy một miếng ngọc giản, đưa thần thức tiến vào trong đó. Hắn lập tức nhìn thấy một trang bí thuật - Trảm Linh Ích Lôi Linh Nguyên Bí Lục!
- Là một bộ bí thuật độ kiếp. Tuy nó không trợ giúp nhiều cho Đại Thừa, nhưng tu sĩ Hợp Thể chắc hẳn sẽ ước mơ tha thiết...
Phương Tịch thò tay vào trong màn ánh sáng và nắm lấy một thanh Phi Trùy phát ra lôi quang.
Ở trên Phi Trùy sáng lên từng vòng hoa văn cổ xưa, kèm theo khí tức cổ xưa.
- Bảo vật hóa lôi?
- Quả nhiên, phần lớn những gì vị Đại Thừa cao cấp nhất Nhân tộc này thu thập, tàng trữ đều có liên quan đến độ kiếp à?
Phương Tịch lắc đầu.
Hắn không muốn tu luyện Quy Hư Tử, rõ ràng là người lại tu luyện thành tảng đá.
Hoặc nói chỉ là một khôi lỗi có mục tiêu.
Quy Hư Tử này vì độ kiếp phi thăng thành tiên, quả thật đã bất chấp mọi thủ đoạn.
- Như vậy... Cho dù thành tiên lại có ý nghĩa gì chứ?
- Hoặc là... ta không thể tưởng tượng nổi niềm vui sướng của tiên nhân?
Phương Tịch xoa cằm, sau đó lần lượt dùng thần thức đảo qua cái bàn dài bằng đồng. Trên mặt hắn cuối cùng cũng lộ vẻ vui mừng, cầm lấy hai miếng ngọc giản.
Lấy tầm mắt và kiến thức của hắn bây giờ, thứ có thể lọt vào mắt hắn dĩ nhiên là hàng cao cấp nhất.
Trong đó có một thứ là Loan Điểu Thế Mệnh Thuật. Đừng thấy thuật này đối mặt với Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang giống như không có, nhưng nếu như gặp phải con át chủ bài thậm chí chú sát thuật của tu sĩ Đại Thừa khác, chắc hẳn có thể bảo vệ được một mạng nhỏ.
Chỉ tiếc phải tu luyện công pháp liên quan mới có khả năng thi triển ra được môn bí thuật này. Phương Tịch cầm lấy, định xem mình có thể cải tạo được không.
Mà lúc này, hắn tập trung tất cả tinh thần vào trên miếng ngọc giản thứ hai.
Miếng ngọc giản này được làm thành hình dáng như thẻ tre, được xâu lại bằng tơ vàng, trên đó có bí triện Tiên phủ cổ xưa.
Phương Tịch phân biệt một lúc, cuối cùng nhìn ra được vài manh mối:
- Tuyền Cơ Bí Tham... Không ngờ là khôi lỗi thuật, ít nhất phải là khôi lỗi thuật cấp tám hoặc càng cao hơn?
Cuốn Tuyền Cơ Bí Tham này chính là một quyển bảo điển khôi lỗi, cấp bậc cao nhất mà Phương Tịch từng thấy!
Chữ viết trong đó đều là bí triện tiên gia, chỉ tìm hiểu cũng mất rất nhiều thời gian.
Còn có mấy thủ pháp xử lý các loại nguyên liệu lên tới con số hàng trăm triệu, cấu tạo ở bộ phận mấu chốt của khôi lỗi, thậm chí tay nghề chế tạo nòng cốt... Dùng một từ phong phú để hình dung cũng hoàn toàn không quá đáng.
Phương Tịch lật qua vài cái, đã nhìn thấy một môn khôi lỗi:
- Vạn Kiếp Khôi Lỗi... Lấy thân thể Đại Thừa phối hợp với cấm chế Nguyên Anh để chế luyện... Có thể trung hòa một phần Tiên Lôi Kiếp của Đại Thừa?
- Quả nhiên, Quy Hư Tử này có dụng ý xấu xa, không chỉ chế luyện đạo lữ của nhà mình thành khôi lỗi, còn coi trọng cơ thể của mấy người chúng ta... Hắn thật không biết xấu hổ.
Hắn nhìn thấy phần giới thiệu liên quan tới Vạn Kiếp Khôi Lỗi, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ hài lòng. Hắn lại nhìn về phía Tàng Minh Tử bên cạnh.
Càng là khôi lỗi cao cấp càng khó thao túng.
Trước mắt, cho dù hắn có được khôi lỗi này cũng không có cách nào khiến nó phát huy ra được uy năng lớn nhất.
Chẳng qua lúc này, sau khi hắn thu được bản vẽ thiết kế, tất cả đều sẽ khác.
Chỉ cần hắn chế luyện thêm một thời gian, loại bỏ dấu ấn và cấm chế do Quy Hư Tử để lại, chắc hẳn có thể phát động được khôi lỗi này!
- Ban đầu, ta còn tưởng rằng sau trận pháp sẽ là phù lục dẫn đầu đột phá tới cấp tám... Bây giờ xem ra, vẫn không thể bỏ xuống tay nghề khôi lỗi.
Phương Tịch thì thào nói. Hắn bỗng nhiên khẽ nhướng mày, tiếp theo một tay bấm pháp quyết, một cấm chế trong động phủ biến mất không thấy bóng dáng.
Trong mây mù năm màu lượn quanh, một vị nữ tu đeo khăn che mặt đi từ ngoài cửa vào.
Sau khi nhìn thấy Phương Tịch, trên mặt nàng lộ vẻ khó tin. Tiếp theo, nàng lại dịu dàng cúi đầu:
- Thiếp thân Cơ Phi Tuyết ra mắt Phương tiền bối, chúc mừng Phương tiền bối thăng cấp Đại Thừa!
Trên thực tế, khi lần đầu tiên nghe được tin tức này, Cơ Phi Tuyết căn bản khó có thể tin nổi.
Nhưng sau khi một đám đệ tử môn nhân của Ngũ Hành Tử và Mông lão quỷ đều bị bắt, nàng cuối cùng đã dần dần tiếp nhận hiện thực này. Tiếp theo, trong lòng nàng vẫn có chút vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận