Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 111: Lấy chồng (1)

Lại qua một tháng nữa.

Ngày hôm nay.

Phương Tịch nhìn tấm tự thiếp mà hắn tự viết, phát hiện từng chữ trên đó hình thần đều vẹn toàn, mượt mà không chút tì vết, dường như muốn tỏa ra tinh quang.

"Thần kình cùng hợp... Thành!"

Tại thời khắc này, Phương Tịch cảm thấy Chân kình vận chuyển trong cơ thể mình đều như ý muốn, thậm chí khi vận chuyển đến dưới da có cảm giác kích thích muốn phá thể ra ngoài... Nhưng cũng chỉ là kích thích mà thôi.

"Nghe nói Chân cương của Chân Cương Võ Thánh có thể phóng ra ngoài, chắc là thật..."

Thần kình cùng hợp là vận chuyển Chân kình đến đỉnh phong.

Mà Tông Sư thì là Chân kình hóa thành Chân cương.

Chân cương không chỉ tăng lực phá hoại và phòng ngự lên nhiều mà còn có thể xuất thể.

Sau khi Phương Tịch hoàn thành một bước này thì hắn đã là Võ Sư bốn bước, đạt đến cảnh giới Võ Sư đỉnh phong.

Tiếp theo chính là thần dung thiên địa, thiên nhân hợp nhất để tấn thăng Tông Sư.

"Đáng tiếc... Võ Sư bốn bước thì Nguyên Hợp Sơn còn có chút kinh nghiệm nhưng làm sao để đột phá Tông Sư... Lệnh Hồ Sơn cũng không có bí pháp liên quan... Nếu không lão cũng sẽ không bị khốn tận hai mươi năm."

Sau khi viết chữ xong, tâm tình của Phương Tịch cũng không tệ, hắn đi ra giáo trường.

Trong giáo trường lúc này vẫn chỉ có một mình Tôn Hồng Điệp.

Trong một tháng nay cũng có vài đệ tử đến bái sư nhưng họ đều bỏ chạy rất nhanh...

"Sư phụ... Khi nào ta mới cảm ứng được khí huyết tiến vào Khí huyết nhất biến đây?"

Tôn Hồng Điệp nhìn thấy Phương Tịch, ánh mắt nàng u oán.

Lần nào sư phụ cũng nói nàng có thiên phú dị bẩm, sắp tiến vào Khí huyết nhất biến, nhưng đến bây giờ... Đã qua mấy tháng rồi mà nàng vẫn chưa thể nhập môn.

"Nhanh, sẽ rất nhanh thôi."

Phương Tịch mỉm cười: "Không cần phải gấp..."

Thật ra tư chất luyện võ của Tôn Hồng Điệp rất kém, kém đến mức còn nằm ngoài dự đoán của hắn.

Mà đồ đệ này mỗi ngày đều bị rất nhiều việc vặt trong nhà làm phân tâm, nàng không thể nào có thể bình tâm luyện võ, nàng có thành tựu mới là gặp quỷ.

Những lời tán dương trước đó của hắn chỉ là để dỗ dành tiểu hài mà thôi.

Nhìn mặt Tôn Hồng Điệp tức giận thành bánh bao, Phương Tịch cười đến mức không còn chút phong độ nào.

"Ai, đến bây giờ ta mới nhớ mình vẫn là một tên thiếu niên..."

Hắn nhớ lại cách đây không lâu sinh nhật mười tám tuổi của hắn cũng đã âm thầm trôi qua, Phương Tịch không tránh khỏi phải cảm khái.

Sau khi đến Đại Lương thế giới, hắn vội vàng luyện công để đột phá nên ngày quan trọng như vậy cũng không có ăn mừng.

Nguyên nhân là do hắn đã trải qua nhiều biến cố nên không để tâm đến chuyện nhỏ nhặt.

'Không biết chiến sự ở Thanh Trúc Sơn ra sao rồi? Tư Đồ gia có bại vong hay không?

Một ý niệm hiện trong đầu của Phương Tịch nhưng hắn cũng không có chút hứng thú nào với chuyện sống chết của Tư Đồ gia.

Hiện giờ đúng là thời điểm đại loạn, nhưng mà với thực lực Luyện Thể tầng hai của hắn thì không an toàn.

Bản thân hắn vẫn nên né đi thời gian nguy hiểm này, ít nhất cũng chờ một, hai năm rồi mới trở về xem tình hình như thế nào...

Điều khiến Phương Tịch muộn phiền là sau khi hắn dùng hết một bình Mộc Nguyên Đan xong thì dường như tiến triển pháp lực của hắn đang bị đình trệ.

Dù sao linh khí ở Đại Lương thế giới cũng rất mỏng.

Hắn muốn có tiến độ thì trong lúc tu luyện hắn phải sử dụng linh khí của linh thạch.

Nhưng nếu hắn làm vậy thì quá xa xỉ, dù sao thì đa phần tu sĩ đều dùng linh thạch khi trùng kích hoặc khôi phục pháp lực trong lúc chiến đấu mà thôi.

Bởi vậy Phương Tịch kiềm chế xúc động lại, mỗi ngày chỉ vận chuyển công pháp một lần, sau đó sẽ đi làm chuyện khác.

"Trường Xuân Quyết tầng bốn đỉnh phong thì cứ như vậy đi..."

'Chuyện quan trọng trước mắt vẫn là đột phá để trở thành Chân Cương Võ Thánh.'.

'Hơn nữa thịt yêu thú rất dễ bị hư thối biến chất nhưng da lông và xương cốt thì không... Nếu ta thu góp nhiều hơn rồi sau này bán ở Nam Hoang tu tiên giới thì tuyệt đối là một số tài phú lớn.'.

Dù sao Việt Quốc cũng là nơi đã bị khai thác gần hết, nhân khẩu trong đó cũng rất dày đặc, rừng rậm nguyên thủy thì rất ít ỏi thì đương nhiên yêu thú cũng rất ít.

Đôi khi có một con yêu thú xuất hiện thì đã bị tu sĩ bốn phương tám hướng vây giết.

Yêu thú càng ngày càng ít nên giá của tài liệu yêu thú càng ngày càng tăng.

Đây chính là cơ hội kiếm linh thạch.

'Liệp Yêu Hội, còn có Nguyên Hợp Sơn... Chắc chắn trong tay của lão đầu Lệnh Hồ Sơn kia có hàng tốt.'.

Lúc này, Phương Tịch đã hạ quyết tâm, sau này sẽ phải thường xuyên đi tìm Lệnh Hồ lão ca để tâm sự, đánh một chút gió thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận