Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 315: Huyết Mộc Tinh

"Tu tiên giới lạo nổi sóng gió..."

"Rất nhiều thiên kiêu tái chiến giang hồ..."

"Ta vẫn im lặng trồng cây ở Long Ngư Đảo..."

Phương Tịch vừa ngâm nga giai điệu tự sáng tác, vừa đến dưỡng ngư tràng.

"Đảo chủ..."

" Đảo chủ hữu lễ..."

Không ít tu sĩ Luyện Khí ở ven đường nhao nhao kính sợ hành lễ.

Từ sau khi có rất nhiều gia tộc Luyện Khí di chuyển đến thì Long Ngư Đảo bây giờ người nhiều đất ít, động phủ mà tu tiên giả có thể tu luyện đã giảm số lượng hàng tồn, Phương Tịch lại tăng giá thuê lên khiến rất nhiều tu tiên giả bắt đầu quay cuồn. Dù nuôi cá ở dưỡng ngư tràng cũng là việc rất tốt.

"Đảo chủ đại nhân..."

Bên hồ, dưỡng ngư tràng.

Chung Lô đầu đầy mồ hôi giải thích: "Không biết tại sao... Mà từ hai ngày trước Linh Tôn đã không ăn thức ăn..."

Y sợ Phương Tịch mất hứng sẽ giải trừ vị trí đại quản sự dưỡng ngư tràng của y - Bây giờ không biết bao nhiêu Luyện Khí viên mãn đang nhìn chằm chằm đó.

"A? Để ta xem thử..."

Phương Tịch đi đến bên hồ, thần thức chui xuống hồ, đáy hồ vốn tối thui nhưng hắn lại có thể nhìn rõ.

Ở dưới đáy hồ, một con Thanh Giác Ngư Long chiếm cứ, thân hình con thú này đều to như thùng nước, dường như mập hơn lúc trước.

Không những vậy mà thỉnh thoảng Đại Thanh thỉnh thoảng còn gầm rú, nó ma sát vảy và da trên thân vào đá ngầm dưới hồ, mài rất nhiều đá thành phấn vụn.

Thần sắc của nó rất thiếu kiên nhẫn, dường như còn mang theo chút đau đớn.

"Hả? Trước đây không chú ý, bây giờ mới phát hiện yêu khí của ngươi cũng đã đến cấp hai hạ phẩm đỉnh phong rồi sao? Chẳng lẽ chuẩn bị thăng cấp?"

Phương Tịch thấy vậy thì như đang suy nghĩ điều gì đó.

Tính toán thời gian, cách lúc Đại Thanh tấn thăng cấp hai hạ phẩm cũng đã bảy, tám chục năm, cuối cùng sắp đột phá cấp hai trung phẩm rồi sao?

Chỉ là nhìn lần đột phá này dường như hơi miễn cưỡng.

Hắn suy nghĩ một lúc rồi xoay nhẫn trữ vật trên ngón tay.

Hào quang trắng xóa chợt lóe, một cái hộp đen nhánh đã rơi vào trong tay của Phương Tịch, trong đó là từng khối tinh thạch bề ngoài đỏ như máu nhưng bên trong lại có màu xanh ngọc bích mang theo khí tức sinh cơ bừng bừng.

"Huyết Mộc Tinh!"

Phương Tịch lầm bầm kêu lên danh tự của tài liệu này.

Đây là chiến lợi phẩm trong túi trữ vật Lăng lão ma của hắn, nó là một loại tài liệu ma đạo đỉnh cấp cấp hai thượng phẩm.

Không những nó dồi dào huyết khí mà bên trong còn ẩn chứa sinh cơ bừng bừng...

Ký ức liên quan đến vật này thì hắn cũng chưa từng tìm được trong mảnh vỡ kí ức của Lăng lão ma, dù sao thời gian luyện chế khôi lỗi lúc ấy rất ngắn mà cả đời của Lăng lão ma lại quá dài.

Nhưng mà nhìn từ giá thị thì vật này không kém nhiều với bộ luyện thi Trúc Cơ hậu kỳ.

'Có lẽ hắn giao dịch từ chỗ Triển Đồ... Muốn luyện hóa Huyết Mộc Tinh này cũng không phải bất kỳ Luyện Đan Sư này cũng có thể làm được... Chẳng lẽ cơ duyên của người này có quan hệ với ma đạo? Thậm chí...'.

Trong lòng Phương Tịch từ từ có một suy đoán.

Đáng tiến Huyết Mộc Tinh này không có nhiều tác dụng với hắn lắm, hơn nữa thứ này tu sĩ cũng không thể phục dụng nhanh yêu thú có thể phách cường đại thì có thể nuốt sống làm tư lương thăng cấp.

Mặc dù cách làm này hơi phung phí của trời.

Thông thường thì thứ này phù hợp với yêu thú cấp hai trung phẩm, trợ lực tấn thăng cấp hai thượng phẩm cũng đủ.

Cho Thanh Giác Ngư Long nuốt vào nhiều lắm chỉ có thể lợi dụng lực lượng sinh cơ và huyết khí, những linh lực còn lại sẽ lãng phí non nửa.

"Nhưng ta cũng không có nuôi ma thú... Đút cho Yêu Ma Thụ thì lại càng quá xa xỉ, dù sao thì thứ gì nó cũng ăn... Được rồi được rồi."

Phương Tịch nể tình Thanh Giác Ngư Long là tọa kỵ của mình, mỗi lần xuất hiện đều chịu mệt nhọc cho mình giẫm lên nên hắn cũng tùy ý ném mấy viên Huyết Mộc Tinh này vào hồ.

Dưới đáy hồ, Đại Thanh nhận được thần thức truyền âm thì lập tức gầm lên, há cái miệng như chậu máu ra.

Đáy hồ hình thành một vòng xoáy, nó nuốt rất nhiều nước hồ bao gồm tôm tá, thậm chí từng khối Huyết Mộc Tinh kia vào trong bụng.

Nửa canh giờ sau.

Ào ào ào!

Một đoàn bọt nước lớn nổ tung trên mặt hồ, bốn phía như có một trận mua lớn.

Trong mây mưa có hơi nước bốc lên sau đó là một cái bóng xanh khổng lồ bay thẳng vào trong tầng mây.

Rò ràng là Thanh Giác Ngư Long đã tấn thăng yêu thú cấp hai trung phẩm.

Lúc này, con Thanh Giác Ngư Long này đã dài bảy, tám trương, yêu thân lại to hơn một vòng, thậm chí linh phiến trên thân đều chuyển thành màu xanh đậm, lân giáp lại kèm theo một vòng màu đen, dường như loại huyết mạch biến dị nào đó đã sinh ra.

Cái sừng nhỏ trên đỉnh đầu của nó thì dài hơn một chút, nhìn càng thần tuấn hơn.

"Không ngờ linh thú của ta cũng đuổi kịp tu vi của ta rồi..."

Thấy bên ngoài có tu sĩ Luyện Khí ở đây nên Phương Tịch thở dài, giả vờ như phục dụng Trùng Nguyên Đan xông quan đã thất bại.

Chuyện này không có ý nghĩa gì, thuần túy là ý tưởng xấu xa của hắn phát tác muốn câu cá mà thôi.

Trên người hắn bùng phát thanh quang, thoáng cái đã vọt lên hơn mười trượng, lên đầu của Thanh Giác Ngư Long rồi quát lên: "Đi!"

Thanh Giác Ngư Long gầm lên, có chút đắc chí vừa lòng, chở Phương Tịch dạo một vòng Long Ngư Đảo, xem như chấn nhiếp đạo chích.

Cách Long Ngư Đảo không xa.

Hào quang màu xanh thẫm bao phủ một đoàn quỷ vụ, ở trong quỷ vụ còn có một quái vật đầu người thân chim, toàn thân phủ đầy lông vũ màu xám đen, thỉnh thoảng có thề từ chỗ thưa thớt nhìn thấy gân lớn đỏ thẫm, đang phát ra tiếng kêu cao vút.

Tiếng kêu gào của con chim đầu người này khàn khàn rất khó nghe, thậm chí còn có năng lực chấn động thần hồn.

Nhưng hào quang màu xanh thẫm kia vẫn không ngừng bao phủ xung quanh, không ngừng làm hao mòn quỷ vụ quanh thân con chim đầu người này.

"Đi!"

Cách đó không xa có một đạo độn quang bay đến, từ trong đó bay ra một đạo kiếm khí màu xanh.

Kiếm quang màu xanh chui thẳng vào trong quỷ vụ xám đen, chém giết với con chim đầu người.

Thừa cơ hội này, hào quang màu xanh thẫm đè ép xuống, làm hao mòn quỷ vụ hầu như không còn.

Chim đầu người hét thảm, bị một món bình bát màu lam trong hào quang màu xanh thẫm đụng trúng, lông vũ của nói bay đầy trời.

Thấy vậy quang mang của phi kiếm màu xanh trong nháy mắt cũng tăng vọt, bộ một kiếm rớt đầu của con chim đầu người này.

Quỷ vật này có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cuối cùng bị hai đạo lưu quang luyện hóa, chậm rãi hóa thành một đoàn sương mù biến mất trong hư không.

"Hô... Hồ Vạn Đảo đúng là thật sụ bị quỷ vật gây ra tai hoạ, ta chỉ ra ngoài du tẩu một phen đã gặp phải một quỷ vật Trúc Cơ, một khi đụng phải nhiều con thì dù là ta cũng rất phiền phức..."

Ngôn Trường Không thì thào rồi thu hồi bình bát màu lam.

Không lâu sau, thanh sắc lưu quang đến gần, độn quang thu vào, Ngôn Đông Thanh xuất hiện: "Trường Không thúc... Ta nhận được Truyền Âm Phù của thúc thì lập tức chạy đến, thúc không sao chứ?"

"Không sao... Ai, sau khi quỷ vật Trúc Cơ kỳ này tử vong lại hóa thành một cỗ âm khí tiêu tán... Không lưu lại thứ gì, trận chiến này thật sự lỗ vốn rồi."

Ngôn Trường Không nhìn linh khí bình bát bị tổn thương, trên mặt không khỏi hiện ra sự đau lòng.

Ngôn Đông Thanh với bộ dáng trung niên cũng gượng cười, chính vì vậy nếu không phải có quỷ vật tấn công đại trận hộ đảo thì y cũng không muốn xuất thủ: "Những quỷ vật này tụ tán vô hình, cũng là một thứ phiền phức... May mà tu sĩ chúng ta cũng có cách đối phó, nếu Trường Không thúc muốn hành tẩu bên ngoài thì tốt nhất mang theo một tấm Liễm Khí Phù để giấu đi khí tức của người sống, hoặc là dùng Âm Hồn Đan... Đan này có thể bổ sung vào khí tức của tu sĩ một tia quỷ khí khiến quỷ vậy không có bao nhiêu linh trí ngộ nhận là đồng loại sẽ tránh được rất nhiều phiền phức..."

"Thì ra là vậy..." Ngôn Trường Không lắng nghe xong, đây điều là tổng kết ra từ kinh nghiệm quý báu của rất nhiều sinh mạng tu sĩ.

"Đúng rồi, sao hôm nay Trường Không thúc lại đến Hồ Vạn Đảo?"

Ngôn Đông Thanh trò chuyện vài câu mới hỏi thăm.

"Lần này... Ai..."

Ngôn Trường Không gượng cười: "Ngươi có biết chuyện Bạch Trạch Tiên Thành Bạch Phong lão tổ sắp tọa hóa không?"

"Chuyện này... Ta tịch cư một góc Hồ Vạn Đảo, đa phần tâm lực đều dùng để ứng đối với quỷ vật, đúng là không biết."

Ngôn Đông Thanh giật nảy mình.

"Chờ sau khi Bạch Phong lão tổ tọa hóa, sự cân bằng sẽ bị phá vỡ thì chắc chắn sẽ có một trận chiến!"

Trên trán Ngôn Trường Không mang theo vài phần sát khí: "Năm đó Bạch Phong lão tổ dám ám toán Trương lão tổ, thù này... Trên dưới Huyền Thiên Tông chúng ta đều nhớ rõ!"

"Thì ra là vậy... Chẳng lẽ là... Lệnh chiêu mộ của thượng tông sao?" Ngôn Đông Thanh nghĩ đến gì đó thì sắc mặt đại biến.

Nói đúng hơn, Hồ Vạn Đảo cũng nằm dưới sự thống trị của Huyền Thiên Tông, Huyền Thiên Tông sắp đại chiến, rút tu tiên giả của thế lực phụ thuộc đi là chuyện đương nhiên.

Nhưng mấy năm gần đây, Huyền Thiên Tông ngồi nhìn Hồ Vạn Đảo xảy ra quỷ tai, không thèm để ý, đã mất tiên cơ trên đạo nghĩa.

Nếu lại cưỡng éo chiêu mộ thì dường như chỉ có thể kích động sự phẫn nộ và oán khí của tu sĩ bản địa?

"Trường Không thúc... Hồ Vạn Đảo trăm bề khó khăn cũng chỉ vì ứng đối quỷ mà đã hao hết tâm lực..."

Dù Ngôn Đông Thanh cũng không muốn bị chiêu mộ tham gia đại chiến.

Dù sao Kết Đan lão tổ mới có thể quát tháo trên chiến trường, một Trúc Cơ sơ kỳ nho nhỏ, làm không tốt sẽ dễ dàng chết trận.

"Đương nhiên ta hiểu... Thật ra bản tông cũng không quyết định chiêu một tu sĩ Hồ Vạn Đảo."

Ngôn Trường Không thở dài: "Lần này là ta tự xin đến đây, muốn khuyên nhủ vị Long Ngư đảo chủ kia, nếu hắn có thể chủ động xin xuất chiến thì chẳng phải sẽ vẹn toàn đôi bên sao? Dù sao thực lực bây giờ của Hồ Vạn Đảo cũng mạnh hơn trước kia rất nhiều..."

Ngôn Đông Thanh sững sờ.

Nói thật, tu sĩ Hồ Vạn Đảo bây giờ, mặc dù tầng dưới chót đã lụi tàn rất nhiều nhưng tu sĩ Trúc Cơ cao giai đúng là không yếu.

Nguyễn Tinh Linh và Lưu Tam Thất đều trước sau đột phá Trúc Cơ hậu kỳ. Lại tính thêm Phương Tịch, đó chính là tam đại chiến lực Trúc Cơ hậu kỳ.

Còn có Thanh Giác Ngư Long, Chung Hồng Ngọc và Ngôn Đông Thanh mình cũng là tam đại Trúc Cơ.

Thế lực như vậy đã sớm vượt xa thời điểm của Long Ngư Chung gia, dù Ngũ đại tông môn của Việt Quốc cũng chưa chắc có thể sánh bằng.

À... Căn cứ tin tức thì đại trưởng lão Linh Kiếm Môn Lý Như Kiếm vận khí không tốt đã vẫn lạc trong Phỉ Thúy Đảo, thanh thế của Linh Kiếm Môn đã yếu đi rất nhiều.

Như vậy xem ra nếu chỉnh hợp Hồ Vạn Đảo lại thành một tông môn mới thì nói không chừng cũng có thể vượt lên trên Ngũ đại tông môn và thế gia Trúc Cơ mà tranh đoạt bảo tọa đệ nhất tông môn dưới Huyền Thiên Tông! !

Mặc dù... Phương Tịch chắc chắn không muốn chỉnh hợp như vậy, du sao cây to cũng đón gió, trở thành đệ nhất thế lực dưới Huyền Thiên Tông, vậy thì chắc chắn cả ngày sẽ bị Trương lão tổ nhớ thương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận