Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 842: Nhiệm vụ và gian tế (1)

Địa Tiên giới.
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Phương Tịch bước ra khỏi phòng bế quan, Thái Âm Tiên Tử lập tức bước lên đón: Chủ nhân... Xích Tùng Tử đã ném đến ba tấm bái thiếp!"
"Quả nhiên cả đám đều vội!"
Hắn cười một tiếng rồi hóa thành một đạo độn quang đến một cửa tiệm chuyên bán tình báo trong Yêu Nguyệt Tiên Thành.
"Xin chào khách khanh đại nhân!"
Sau khi hắn đưa ra lệnh bài khách khanh của Yêu Nguyệt Tiên Thành thì một lão giả Hóa Thần đã đích thân ra tiếp đãi.
Bây giờ tin tức đại chiến hai tộc nhân yêu đã truyền khắp chín mươi chín vực nhân tộc rồi nên khắp nơi đều là cảnh rối loạn.
"Ta muốn biết tình hình mới nhất ở Tam Giới Sơn."
Phương Tịch ngồi ngay ngắn ở chủ vị, vừa thưởng thức linh trà vừa hỏi thăm.
"Đại nhân chính là khách khanh của tiên thành, dựa theo quy củ thì tất cả tin tức đều có thể được nhận miễn phí..."
Lão giả Hóa Thần hành lễ rồi nói: "Tình hình đại chiến nhân yêu mới nhất... Thú triều do Hỗn Nguyên Đại Thánh của yêu tộc suất lĩnh đã công phá hai mươi trận bàn của Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận... Bây giờ Kim Cương Tử, Trường Thanh Tử và các Nhân Tộc Ngũ Tử đều đã vào Thiên Tuyệt Thành tọa trấn! Phối hợp với uy lực của trận pháp cấp chín thì dù tồn tại cấp Chân Linh cấp cũng không dễ công phá được..."
"Lần đại chiến nhân yêu này, yêu tộc vừa bắt đầu đã dùng toàn lực, nhân tộc ta hơi trở tay không kịp."
Phương Tịch nhấp linh trà, có cảm giác khá tốt: "Ảnh hưởng với Tinh Thần Vực ta thế nào?"
"Nhóm viện quân đầu tiên của Tinh Thần Tông tử thương nặng nề, đã bắt đầu chiêu mộ nhóm viện quân thứ hai rồi."
Lão giả Hóa Thần không dám giấu: "Ngoài ra còn nghe nói có thám tử của Thiên Yêu Hội đã xâm nhập vào chín mươi chín vực của nhân tộc, âm thầm tiến hành xúi giục, tạo ra náo động..."
"Thiên Yêu Hội?"
Phương Tịch hứng thú: "Đây là thế lực của yêu tộc đúng không?"
"Đúng vậy, phía sau Thiên Yêu Hội có yêu tộc hỗ trợ, thành viên trong đó rồng rắn lẫn lộn, cũng không nhất định là người tu yêu của nhân tộc hay ma tu mà ngay cả tu sĩ bình thường cũng có thể trà trộn vào trong đó, nhưng mà nghe nói kẻ được tín nhiệm nhất vẫn là linh sủng phản bội chạy trốn... Nếu có thể chính tay giết chủ nhân là tốt nhất."
Lão giả Hóa Thần cung kính trả lời.
Phương Tịch nghe vậy thì không còn gì để nói nữa, hắn không khỏi cảm thấy lão long Phản Hư của Ngự Long Tông kia nói không chừng còn có bối cảnh Thiên Yêu Hội...
"Trong Tinh Thần Vực cũng có một nhánh Thiên Yêu Hội ẩn nấp trong bóng tối, nghe nói chúng đã bồi dưỡng được tu sĩ Phản Hư, còn tấn công diệt mấy thế lực Hóa Thần rồi, khiến lòng người rất bàng hoàng..."
Nghe lão nói thì Phương Tịch không khỏi như đang suy tư gì đó.
Thật ra thế lực Hóa Thần nhiều như vậy nên chúng diệt mấy nhà cũng không ảnh hưởng gì.
Nhưng tệ ở chỗ lòng người bàng hoàng, lòng người tán rồi thì đội ngũ không dễ đoàn kết, đây là chân lý đúng ở bất kỳ tình huống nào.
"Yêu Nguyệt Tiên Thành thì sao?"
Phương Tịch thuận miệng hỏi.
"Hồn đăng của tu sĩ Phản Hư mà Yêu Nguyệt Tiên Thành ta đã phái đến Tinh Thần Vực vẫn còn, nên chắc là vẫn bình an vô sự... Nhưng mà Chu đại chưởng sự của thương hội và Quảng tiền bối đã vẫn lạc khi ra ngoài thăm dò một bí cảnh..."
Lão giả Hóa Thần cắn răng lộ ra càng nhiều tin tức hơn.
'Xem ra Đại sư Đông Thu Tử vẫn bình an vô sự?'.
'Vậy thì nói không chừng tiếp theo Yêu Nguyệt Tiên Thành sẽ phát...'.
Phương Tịch hơi động lòng.
Đúng lúc này ngoài cửa có xích quang lóe lên, một tu sĩ bước vào.
Đầu của lão to như cái đấu, lại trụi lủi không còn bao nhiêu tốc, rõ ràng là Xích Tùng Tử mặc một bộ xích bào.
"Sao Xích Tùng Tử đạo hữu lại gấp vậy?"
Phương Tịch cười mắng một câu, sau đó liếc mắt nhìn lão đầu Hóa Thần ở bên cạnh.
Không nghi ngờ gì, tin tức của mình bị lộ chắc chắn là do người này.
Nhưng mà so với khách khanh của tiên thành thì đương nhiên trưởng lão càng quan trọng hơn.
Dù sao một tên chỉ là người một nhà trên danh nghĩa còn một người thật sự là người một nhà, còn là người lãnh đạo trực tiếp nữa.
"Đạo hữu đừng trách, là do lão phu đã dặn kẻ dưới một khi đạo hữu xuất quan phải lập tức báo với bản nhân."
Xích Tùng Tử thi lễ bồi tội trước rồi mới nói.
"Xích Tùng Tử đạo hữu vội như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn gì rồi sao?"
Phương Tịch hơi nghi ngờ: "Ta thấy tình hình ở Tinh Thần Vực vẫn còn tốt mà..."
Xích Tùng Tử nghe vậy thì lại cười khổ: "Vẫn là chuyện Thiên Yêu Hội, nhưng mà là bí mật cấp chữ Thiên: Chúng ta nghi ngờ Thiên Yêu Hội đã lôi kéo rất nhiều tu sĩ Phản Hư, thậm chí còn có thể có Phản Hư hậu kỳ, thậm chí tồn tại cảnh giới viên mãn... Trước đó Thần Tiên Tử của thương hội ta dẫn một chi thương đội đã bị Thiên Yêu Hội tập kích, cướp đi lượng lớn vật tư quý hiếm và mấy vật phẩm quan trọng... Thần Tiên Tử bất hạnh bị hủy pháp thể chỉ có Nguyên Anh chạy về!"
"Vậy mà lại như vậy..."
Vẻ mặt Phương Tịch kinh nghi bất định: "Phản Hư hậu kỳ, Phản Hư viên mãn? Tu sĩ có cảnh giới như vậy làm sao bị Thiên Yêu Hội lôi kéo được?"
Hắn như đang suy tư gì đó, dường như đã đoán được.
"Thật không dám giấu..." Vẻ mặt của Xích Tùng Tử trở nên vô cùng trịnh trọng: "Nghe nói trong Thiên Yêu Hội có ban thưởng bí thuật đột phá Hợp Thể và linh đan phá cấp... Bây giờ một số lão quái vật ẩn cư tị thế trong Tinh Thần Vực cũng có thể động tâm gia nhập..."
"Bí thuật đột phá Hợp Thể và linh đan phá cấp?"
Phương Tịch hít sâu một hơi, đôi mắt cũng hơi nóng lên.
Đây đương nhiên là giả.
Hắn tu luyện truyền thừa Địa Tiên nên chỉ cần trình độ phát triển của Địa Tiên Linh Cảnh đến thì sẽ có thể tự động phá cảnh, hiệu quả còn tốt hơn cả phục dụng linh đan và thi triển bí thuật kích thích đại bình cảnh!
Có được núi vàng núi bạc thì đương nhiên sẽ không để ý hai tiền đồng trên mặt đất, đây chính là tâm thái bây giờ của Phương Tịch.
"Địa vực yêu tộc rộng lớn, thừa thãi một số linh đan diệu dược có ích với nhân tộc ta... Nhưng linh vật Hợp Thể cũng rất hiếm thấy."
Xích Tùng Tử nghiêm mặt nói: "Hơn nữa... Bí thuật hay đan dược mà yêu tộc cho nhân tộc ta sao có thể không có hậu hoạn được?"
"Đúng vậy!"
Phương Tịch trả lời như đương nhiên: "Nhưng e là những lão quái vật không còn nhiều thọ nguyên kia dù có uống rượu độc giải khát thì cũng phải nắm một tia hi vọng!"
"Ai."
Xích Tùng Tử thở dài rồi chợt đứng dậy, thi lễ sát đất.
"Sao Xích Tùng Tử đạo hữu lại làm lễ lớn như vậy?"
Phương Tịch kinh hãi, vội đỡ lão lên.
"Ai, xin đạo hữu nể mặt chúng ta đã tương giao nhiều năm mà xuất sơn một lần!"
Xích Tùng Tử khàn giọng nói: "Bây giờ mỗi trưởng lão Phản Hư của Yêu Nguyệt Tiên Thành đều có chức trách riêng, thật sự không rút nhân thủ ra được... Gần đây tiên thành có một nhiệm vụ quan trọng, chuyện này liên quan đến hưng suy của tiên thành, mặc dù lão phu cũng ở trong đó nhưng vẫn không nắm chắc bao nhiêu..."
"Sẽ không phải là báo thù Thiên Yêu Hội, cướp số vật tư kia về đó chứ?"
Phương Tịch suy đoán hỏi.
Nếu là nhiệm vụ như vậy thì chắc chắn hắn sẽ từ chối thẳng.
Muốn khách khanh như hắn mạo hiểm đi đấu pháp, đây là loại bang phái gì chứ?
"Không đến mức vậy..."
Xích Tùng Tử xua loạn hai tay: "Bây giờ Thiên Yêu Hội thế lớn, toàn lực Yêu Nguyệt Tiên Thành ta cũng không thể đối phó với phân bộ ở Tinh Thần Vực... Chỉ có thể ăn thua thiệt này."
"Lần này cũng bởi vì đã hao tổn mấy vật tư quan trọng trong thương đội lần trước nên cần vận chuyển lần nữa mà thôi..."
Nhìn ánh mắt của lão hình như rất thành khẩn.
Dù sao nếu nói thẳng ra thì hình như Yêu Nguyệt Tiên Thành cũng chỉ có hai, ba vị Phản Hư hậu kỳ mà thôi, trong đó còn bao gồm cả Đại sư Đông Thu Tử.
Bây giờ bị Thiên Yêu Hội cướp thì chỉ đành chấp nhận thua thiệt cũng là chuyện bình thường.
Nhưng Phương Tịch biết Yêu Nguyệt Tiên Thành có không ít át chủ bài.
Không nói những thứ khác mà chỉ chờ sau khi Đông Thu Tử hoàn thành hai cỗ khôi lỗi long phượng chuẩn cấp bảy kia thì một nhánh gian tế của Thiên Yêu Hội này thật sự có thể dễ dàng diệt được.
'Nhưng nếu lộ ra khôi lỗi long phường thì tốt nhất phải diệt hết, nếu không nói không chừng sẽ kéo thù hận của Thiên Yêu Hội ở mấy vực xung quanh đến.'.
'Nhắc đến thì hình như trong yêu tộc cũng có không ít đồ tốt... So với trong nhân tộc bổ sung cho nhau thì nếu mở tọa độ không gian ở yêu tộc và ma tộc thì thật sự tài phú sẽ cuồn cuộn đến!'.
Phương Tịch lại nghĩ đến một chuyện.
Trong chín mươi chín vực của nhân tộc, mặc dù giao thông không thuận tiện, bởi vậy hắn có thể mua thấp bán cao nhưng cũng có cực hạn.
Nhưng nếu hắn có thể đả thông con đường thông thương giữa ma tộc và yêu tộc thì lợi nhuận thật sự sẽ nhiều như nước biển.
Không nói bồi dưỡng được tu sĩ Hợp Thể mà dù tích lũy tài nguyên trùng kích Đại Thừa kỳ cũng có chút khả năng.
'Bây giờ để ứng đối với đại chiến phải cố gắng tăng thực lực lên... Ta đã tiêu hao tiên ngọc để tăng tốc độ phát triển của Địa Tiên Linh Cảnh...'.
'Nhưng trước đó phải kiếm chút tiên ngọc kia, cũng không quá đủ...'.
Phương Tịch xấu hổ ví tiền rỗng tuếch đã bắt đầu vạch kế hoạch trong lòng.
"Với sự thần diệu của Tam Tương Diệt Nguyên Công thì ta giả mạo yêu tộc và ma tộc cũng không có vấn đề gì... Đến lúc đó vào đất của hai tộc yêu ma rồi mở thương lộ... Thì tiên ngọc sẽ tự động cuồn cuộn đến."
"Chỉ là vẫn hơi nguy hiểm."
"Thật sự không được thì sai Ngoại Đạo Hóa Thân đi làm... Mở thương lộ ma tộc trước, cũng kiếm đủ rồi."
"Ý của đạo hữu thế nào?"
Ngay khi Phương Tịch đang suy tư đại kế kiếm tiền thì Xích Tùng Tử đày vẻ chờ mong hỏi.
'Vài phút bản nhân đã kiếm từ mấy chục đến hơn trăm khối tiên ngọc rồi, sao phải vì chút chuyện nhỏ của ngươi mà liều mạng chứ?'.
Phương Tịch âm thầm khinh thường.
Nhưng mà hắn làm lão tổ Vương gia, mà người này lại rất nghèo.
Dù sao ở trong động phủ mãi không ra thì đương nhiên sẽ không có bao nhiêu tiên ngọc rồi.
Còn lại một chút vẫn là do tộc nhân Vương gia dùng mạng vào Hải Ngoại Tiên Phủ đổi.
Theo lẽ thường nếu có nhiệm vụ nguy hiểm thấp, lợi ích cao, còn khá ngắn hạn thì lão tổ Vương gia sẽ không từ chối.
"Bây giờ nhiệm vụ vận chuyển cũng khá nguy hiểm, không cẩn thận sẽ có thể đối đầu với Thiên Yêu Hội..."
Vẻ mặt Phương Tịch đầy chần chừ.
Thấy vậy thì Xích Tùng Tử lại âm thầm kêu gào trong lòng có hi vọng, lão lộ ra nụ cười ấm áp: "Nhiệm vụ lần này ngoại trừ ban thưởng tiên ngọc ra, bản thành còn nguyện ý xuất một viên Phi Hư Đan?"
"Chỉ là..."
Xích Tùng Tử nói: "Đạo hữu thấy sao?"
"Nếu đạo hữu đã mất một phen thịnh tình tương thỉnh thì lão phu cũng chỉ đành liều mạng với quân tử rồi."
Phương Tịch vừa xoay phật châu trong tay, vừa bình tĩnh trả lời.
Mấy ngày sau.
Trên đỉnh núi nào đó ở bên ngoài Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Xích Tùng Tử và một tu sĩ Phản Hư đang chờ.
Khí tức của tu sĩ Phản Hư này khoảng Phản Hư trung kỳ, chính là một nữ tu, trong lúc nhăn mày, mỉm cười đều mang theo phong tình đặc thù.
"Nhiệm vụ lần này chỉ cần đi tiếp ứng Đồng đạo hữu từ ngoại vực chạy về là được!"
Xích Tùng Tử cười rạng rỡ: "Còn phải dựa vào Thạch khách khanh nhiều hơn!"
Vị Thạch Tiên Tư Thạch đạo hữu này cũng là khách khanh của Yêu Nguyệt Tiên Thành, một thân công pháp được một vị tiền bối truyền thừa, vị tiền bối kia chính là Vạn Hoa Tiên Tử đã từng đại danh đỉnh đỉnh ở Tinh Thần Vực, truyền xuống một món Vạn Hoa Bảo Giám từng xông ra uy danh hiển hách ở tu tiên giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận