Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 839: Ngũ yêu hàng giới (2)

Trong động phủ ở linh mạch này lập tức có từng đạo quang mang cấp Kim Đan xuất hiện, bay xuống trước mặt nàng.
"Đại trưởng lão..."
Một nữ tu Kết Đan có dáng người cao gầy khóe miệng rỉ máu, thần sắc tái nhợt: "Vừa rồi chúng ta đang đả tọa luyện khí, chẳng biết tại sao thiên địa linh lực lại chợt bạo động, khiến đan điền bị thương..."
"Chỗ này có đại trận bảo vệ, vì sao lại vậy?"
Một bà lão tóc bạc nghi ngờ, bà ấy chính là Trận pháp sư ở đây, từ khi bày trận đến nay chưa từng gặp phải tình huống như vậy.
"Không tốt... Chúng ta cũng bị như vậy thì những đệ tử Trúc Cơ, Luyện Khí thì sao?"
Một vị tu sĩ Kết Đan khác giậm chân, nhanh chóng dùng Truyền Âm Phù đưa tin.
Một lát sau có từng đạo phản hồi về: "Năm mươi bảy đệ tử Luyện Khí đang bế quan tu luyện, kinh mạch nghịch hành, thân tử đạo tiêu, còn có hơn mười đệ tử Trúc Cơ bị thương đan điền, bản nguyên tổn hại, đạo đồ vô vọng..."
"Cuối cùng là vì sao?"
Lan Nhược Tiên Tử thì thào rồi sắc mặt nàng chợt đại biến.
Nàng cảm nhận được có mấy đạo ba động pháp lực khủng bố đang nhanh chóng đến gần.
Thậm chí loại ba động pháp lực này còn vượt xa Thái Thượng trưởng lão ở Bồng Lai Tiên Đảo!
"Đây..."
Lan Nhược Tiên Tử trợn to mắt, mặt đầy vẻ hoảng sợ.
Vẻ mặt này, đã mấy trăm năm rồi nàng chưa từng lộ ra.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, thiên địa nguyên khí chợt chấn động, trận pháp cấp bốn bị xé rách như giấy.
Sau đó chính là mấy con yêu vật to như núi, bao vây quanh nơi này, yêu khí trùng thiên, nhìn rất khủng bố.
Trụ sở của Bồng Lai Tiên Đảo ở Trung Thổ chính là một linh mạch cấp bốn thượng phẩm, tên là Diệu Kim Sơn!
Núi này cao đến vạn trượng, rất hùng vĩ.
Nhưng lúc này nó nằm giữa năm con yêu thú vây quanh thật sự chỉ như một gò đất nhỏ bé.
"Yêu tu Hóa Thần cấp năm?"
"Không... E là không chỉ cấp năm!"
"Trong Nhân Gian giới sao có thể có cự yêu như vậy được?"
Lan Nhược Tiên Tử cảm nhận được năm cỗ thần thức khóa chặt mình, thậm chí ngay cả pháp lực cũng không thể vận chuyển được thì mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
"Ở chỗ này, ngươi có tu vi cao nhất... Chắc biết được một vài thứ."
Một con rùa đen to lớn trừng mắt nhìn Lan Nhược Tiên Tử, trên đầu nó có hai cái sừng nhỏ màu trắng, trên mai là từng khối nham thạch xám trắng, rõ ràng là một con Huyền Quy biến dị cấp sáu!
"Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Chỗ này có nhiều tu sĩ như vậy, mùi vị chắc không tệ, chúng ta chia... Chia nhau ăn thì không tốt sao?"
Một con khác có cái đầu dữ tợn như Giao Long mỗi khi nó nói một câu dường như đều có một cơn lốc quét qua những tu sĩ nhân tộc này.
Bọn chúng ở Địa Tiên giới làm linh sủng của nhân tộc nên không được cho phép ăn thịt người, đã nhịn đến đói meo.
Lúc này hạ giới không ai giám sát, thật sự thỏa thích vui đùa.
"Ai... Đáng tiếc chỗ này ngay cả Nguyên Anh cũng không được mấy tên, năm đó ta thích nhất là ăn sống Nguyên Anh."
Một con Kỳ Lân to lớn màu vàng đất thở dài.
Mặc dù bọn chúng thần phục nhân tộc nên nhất định phải nghe lệnh của chủ nhân nhưng cũng không phải tẩy não, chỉ vì chủ nhân nắm giữ sinh tử của bọn chúng nên bọn chúng không thể không bỏ mà thôi.
Mà lúc thi hành mệnh lệnh, lén dùng mánh lới kéo dài công việc thật sự là thói quen của linh sủng.
Đương nhiên cũng có loại linh sủng được bồi dưỡng từ nhỏ nên trung thành cảnh cảnh.
Nhưng năm con này bị chuyền qua mấy tay, cuối cùng rơi vào trong tay của Trường Thanh Tử hiển nhiên không thuộc loại đó.
"Hừ, Long Tứ, Lân Ngũ... Các ngươi muốn ăn nhiều một phen nhưng cũng đừng phá hư nhiệm vụ của chủ nhân, nếu không sau khi trở về Địa Tiên giới thì sẽ thật sự sống không bằng chết!"
"Chúng ta bị lực lượng giao diện bài xích, sớm muộn gì cũng phi thăng, còn bị đánh vào Định Tinh Phù nên chỉ có thể phi thăng đến Nghênh Tiên Đài đặc biệt... Chủ nhân lại nắm lệnh bài Huyết Hồn của chúng ta, hắn chính là tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, chúng ta không thể phản kháng được... Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, thật sự sẽ sinh tử lưỡng nan."
Một con Huyền Quy khác mở miệng.
Trong năm tên yêu tộc Phản Hư hạ giới lần này lại có cả ba con quy yêu!
Nhưng mà chuyện này cũng bình thường, dù sao nói về thọ nguyên thì yêu thú loài rùa cũng nổi danh sống dai trong các yêu thú.
"Hừ!"
Con quy yêu thứ ba có mai đen nhánh, trên đó còn có rất nhiều hoa văn thần bí, lúc này nó hừ lạnh: "Long Tứ, Lân Ngũ... Ta từng học sơ sơ xem bói, nhiệm vụ lần này đại hung, nếu các ngươi còn như vậy thì đừng trách ba huynh đệ kết nghĩa chúng ta cùng nhau làm thịt các ngươi trước!"
"Đừng gọi cái tên đó!"
Giao Long to lớn nổi giận gầm lên.
"Đây là do chủ nhân đặt, chúng ta cũng từng có tên nhưng bây giờ không phải cũng bị gọi là Quy Đại, Quy Nhị, Quy Tam sao?"
Cự quy nói chuyện từ ban đầu hư lạnh.
Cái đầu to lớn của nó nhìn về phía Lan Nhược Tiên Tử, phát hiện nàng vẫn còn dáng vẻ ngơ ngác và sững sờ thì không khỏi hừ lạnh: "Thôi, xem ra đầu của ả nữ tu nhân tộc này cũng không tốt, không bằng móc Nguyên Anh ra, trực tiếp sưu hồn đi!"
"Yêu... Yêu..."
Rốt cục Lan Nhược Tiên Tử mới phản ứng kịp, khuôn mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Ở Nhân Gian giới sao có thể có yêu tộc hung hãn như vậy được? Còn kéo đến tận năm con?
Dù yêu tộc hàng giới cũng chưa chắc có được đội hình như vậy mà?
"Đại kiếp Nhân Gian, đại kiếp Nhân Gian rồi!"
Một tu sĩ Kết Đan già nua chính là thổ dân Trung Thổ, lúc này trong đôi mắt của lão cũng rơi huyết lệ.
Chẳng lẽ đại kiếp Trung Thổ lần trước lại diễn ra lần nữa sao?
Bây giờ e là chỉ một con yêu thú Phản Hư đã có thể phá nát Trung Thổ, khiến nơi đây lại trở về cảnh tượng hoang tàn khắp nơi!
Ào ào ào!
Đúng lúc này, trong hư không truyền đến tiếng trường giang đại hà chảy xiết.
Theo hư không vỡ vụn, một dòng Cửu U Minh Hà từ trong hư không hiện ra, chợt cuốn một cái đã cuốn cả năm con yêu tộc Phản Hư vào!
Mổ đạo quang huy xanh sẫm lóe lên, Cửu U Minh Hà đã biến mất.
Lan Nhược Tiên Tử ngây ngốc nhìn tất cả những chuyện xảy ra, xém cho rằng mình luyện công tẩu hỏa nhập ma nên sinh ra ảo giác...
Trong Địa Tiên Linh Cảnh xanh biếc.
Một dòng Cửu U Minh Hà mênh mông cuồn cuộn, vô biên vô hạn, bao phủ cả năm con yêu thú Phản Hư vào.
Phương Tịch mặc một bộ thanh bào, chắp hai tay sau lưng nhìn chằm chằm năm con yêu thú Phản Hư này.
Thấy đây chính là một con Nham Quy, một con Huyền Quy, một con Hắc Bối Quy, còn có một con Giao Long, một con Kỳ Lân màu vàng đất.
"Huyền Quy và Giao Long thì cũng thôi đi, mới chỉ cấp sáu, ta cũng chướng mắt..."
Hắn xoay chuyển ánh mắt, nhìn con Ngũ Hành Lân Tộc kia: "Ngươi không tệ, rất không tệ..."
Mặc dù Ngũ Hành Lân Tộc cấp sáu vẫn kém một chút nhưng đã đủ cho hắn tu luyện bí thuật Vạn Yêu Giáp một phen.
"Bây giờ bí thuật Vạn Yêu Giáp của ta đã có tinh huyết đều là cấp bảy, Huyền Quy thì có máu của Tiểu Huyền Quy, huyết mạch Huyền Vũ của nó rất nồng đậm, cũng là cực phẩm... Chỉ thiếu một con Ngũ Hành Lân Tộc."
"Bây giờ con Ngũ Hành Lân Tộc cấp sáu này cũng miễn cưỡng dùng được..."
Hắn nhìn chằm chằm con Ngũ Hành Lân Tộc màu vàng đất kia, đôi mắt sáng lên.
"Xem ra người này chính là mục tiêu mà chủ nhân nhắc đến..."
Tiếng của Quy Đại như tiếng sấm, gạt hắc thủy ra xung quanh.
"Phản Hư trung kỳ? ! Chuyện này không thể nào!"
Quy Tam trừng to mắt.
Nếu ở Địa Tiên giới đụng phải Phản Hư viên mãn cũng bình thường.
Nhưng đây là hạ giới mà!
Nhân vật nào có thể tu luyện mãi ở tại Nhân Gian giới, thậm chí còn tu luyện một mạch đến Phản Hư trung kỳ chứ?
- Hiển nhiên Trường Thanh Tử vẫn chưa nói cho năm con yêu thú này biết chuyện liên quan đến truyền thừa Địa Tiên.
Mà sau khi chúng hạ giới, mạc kệ ở Địa Tiên giới đã tu hành đến cảnh giới cỡ nào thì cũng bị lực lượng giao diện áp chế, chỉ có thể miễn cưỡng phát huy được thực lực Phản Hư sơ kỳ.
Nhưng mà thể phách của yêu thú mạnh kinh người, có thể so vớ thể tu cấp Phản Hư của nhân tộc, đây cũng là một ưu thế rất lớn!
"Dù tu sĩ Phản Hư trung kỳ thì thế nào? Năm bọn ta liên thủ dù Phản Hư hậu kỳ cũng chưa chắc không thể chiến một trận!"
Giao Long to lớn nhe răng cười: "Giết ngươi rồi thì chủ nhân sẽ cho chúng ta tự do."
"Vậy thì không có gì để nói rồi..."
Phương Tịch thở dài.
Lúc này hắn cũng không thể không bội phục đại thủ bút của Trường Thanh Tử.
Trọn vẹn năm con yêu tộc Phản Hư! Thậm chí còn rất trẻ!
Mà không chỉ ở Nhân Gian giới mà Minh Hoàn giới cũng có thể có bố trí như vậy, đây chính là tiêu hao gấp đôi!
'Nhân Tộc Ngũ Tử có thể giàu như vậy sao? Chẳng lẽ hắn tham ô?'.
Trong lòng Phương Tịch không khỏi hiện ra một suy nghĩ.
Lúc này trong đôi mắt của hắn lóe lên quang mang xanh vàng, thông qua Khô Vinh Quyết hắn đã cảm ứng được thọ nguyên còn lại của những con yêu thú này, quả nhiên đều rất dồi dào!
"Ba con rùa là mươi lăm vạn năm, Kỳ Lân và Giao Long tám vạn năm... Hai mươi ba vạn năm thọ nguyên... Đáng tiếc chúng chỉ là Phản Hư nên ta chỉ cần tiêu hao hai vạn ba ngàn năm thọ nguyên là có thể dễ dàng quét chết chúng!"
"Xem ra ngay cả ta có thể có Vạn Cổ Trường Thanh Thể kéo dài tuổi thọ vạn năm mà Trường Thanh Tử cũng cân nhắc luôn sao?"
"Thế nhưng... Hắn lại không ngờ được át chủ bài thật sự của ta là Yêu Ma Thụ!"
Trong đôi mắt Phương Tịch lóe lên sự lạnh lẽo.
Nhưng hắn cũng không lập tức động thủ dùng Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang giải quyết chiến đấu.
"Trường Thanh Tử tốn nhiều công sức như vậy thì không thể nào chỉ bố trí như vậy!"
"Nói không chừng trên thân mấy con yêu tộc này còn có hậu thủ khác... Tỉ như Oán Hồn Dẫn thì sao?"
Từ sau khi trải nghiệm ở trong bí cảnh của Nguyên Thủy Ma Môn thì Phương Tịch đã cẩn thận với thủ đoạn này nhiều hơn mấy phần.
Mấy con yêu thú Phản Hư này nói không chừng giết xong sẽ có thủ đoạn giống vậy bám lên người mình.
Đến lúc đó một khi đến Địa Tiên giới, nói không chừng sẽ bị Trường Thanh Tử cảm ứng được.
Còn có thể là khi tử vong sẽ dùng mạng sống để phát động huyết đạo trớ chú!
Làm đại tu sĩ kiêm tu yêu ma nên Phương Tịch rất quen thuộc loại thủ đoạn này.
"Đánh gần chết trước, sau đó mới đến tiểu giới khác tìm người cõng nồi!"
Phương Tịch thầm đưa ra quyết định.
Lúc hút năm con yêu tộc này vào Huyền Minh Kỳ thì hắn đã dùng Địa Tiên Linh Cảnh bao phủ Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận, sau đó khởi động Chư Thiên Bảo Giám chuyển đến một tiểu giới khác từ trước rồi.
Tiểu giới này chính là lúc hắn du lịch chư thiên đã gặp được, trong đó cũng không có tu sĩ nhân tộc, chỉ có rất nhiều cự thú có huyết mạch hoang thú lui tới, chém giết.
Đến chỗ này thì hắn cũng có thể thỏa thích thi triển bản lĩnh mà không sợ Nhân Gian giới bị đánh phế.
Trong đôi mắt của Phương Tịch lóe lên vẻ lạnh lẽo, hắn chắp tay trước ngực: "Linh Vực... Mở!"
"Huyền Minh Độ Ách Trừ Hối Thần Quang... Xuất!"
Lực lượng Linh Vực Địa Tiên giáng lâm hóa thành vô số xiềng xích xanh biếc tóm lấy năm con yêu thú.
Sau đó trong Cửu U Minh Hà, hư ảnh một con Giao Long oanh minh, sau đó có vô số trận văn xuất hiện, hội tụ thành một đạo quang hoa Huyền Minh, bao phủ năm con yêu thú Phản Hư lại.
"Thiên Yêu Khí của ta..."
Quy Nhị hét thảm: "Sao đã tiêu tán hơn phân nửa rồi?"
"Trận pháp này có vấn đề, mau phá đi!"
Trong mắt Hắc Bối Quy Tam đầy vẻ ngưng trọng: "Đây hình như là truyền thừa tiên trận..."
Con rùa này cũng không đơn giản, nó không những học sơ bí pháp xem bói mà hình như còn hiểu được đại trận pháp.
Trên thực tế, Huyền Quy Nhất Tộc ở trong yêu tộc cũng không dùng có sở trường về võ lực mà chỉ là phòng ngự manh mà thôi.
Sỡ dì chúng có thể ngồi vững trên bảo tạo vương giả yêu tộc là bởi vì sau khi trở thành yêu tu, dựa vào ưu thế của bản thân mà học xem bói và đạo trận pháp nên mới phát triển mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận