Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1287: Thất Dương Thí Tiên (1)

Ầm!
Sừng hươu đụng nát ảo ảnh ngọn núi, tiếp theo dùng đầu sừng vô cùng sắc bén đâm xuyên qua linh quang bảo vệ cơ thể Phương Tịch, trực tiếp đâm vào ngực của hắn.
Phụt!
Máu loãng bắn ra, người Phương Tịch giống như thối rữa, biến thành bụi bặm tiêu tan, hiện ra hạch tâm Sơn Nhạc Châu!
Xoẹt!
Trên Sơn Nhạc Châu hiện ra một vết nứt, tiếp theo biến thành ánh sáng ảm đạm rơi xuống đất, giống như hóa thành một vật chết.
- Điều này...
Thanh Hư Đồng Tử nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt không khỏi trở nên khó coi.
Thực lực của Đại Thừa Thiên Ý tộc muốn vượt qua cửu kiếp hình như là chuyện dễ như trở bàn tay, đã đủ để thành tiên phi thăng!
Tại sao trong Dị tộc lại xuất hiện nhân vật như thế?
Ô ô!
Con hương lớn khóc bi ai. Ngay cả thân hình của đại tế tư Thiên Ý tộc dường như cũng còng xuống. Rõ ràng việc thi triển pháp tắc với uy năng như thế cũng là một gánh nặng cực lớn đối với hắn, thậm chí hắn có khả năng phải trả giá rất đắt.
Nhưng ánh mắt của đại tế tư không hề do dự. Hắn và mấy vị Đại Thừa Dị tộc cùng đi vào sâu bên trong Tam Giới Sơn, nhìn thấy người thần bí đeo mặt nạ dây leo trên mặt đang ngồi trên bộ rễ của Yêu Ma Thụ che trời.
Lúc này, trên người đối phương có một khí xanh phóng lên cao, hóa thành vô số Khánh Vân, lại có sợi dây xích đủ mọi màu sắc hóa thành thần kiếm xuyên qua cơ thể, thoạt nhìn dường như đang tiến hành một trận giằng co.
- Lực áp chế của giới diện không ngờ trực tiếp lộ ra bên ngoài tới mức này?
Thần Toán Tử nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng hắn cũng thầm khiếp sợ.
Hình như cho dù là vị Trích Tiên Nhân tộc bị giết chết trong lịch sử kia cũng không bị áp chế thảm như vậy?
Dù sao Trích Tiên hạ phàm chỉ có thể xem là dị vật.
Mà Phương Tịch làm như vậy là muốn luyện hóa thiên địa thành nô lệ!
Đãi ngộ của hắn tất nhiên không thể bằng được.
Nếu không phải hắn đi theo con đường Địa Tiên, có lực linh vực vừa khéo nhằm vào áp chế thiên địa, chỉ sợ lúc này hắn đã rơi xuống tới Hợp Thể, Phản Hư... thậm chí bị thiên kiếp đánh chết!
- Đây... Đơn giản là cái ác của thiên địa!
Lúc này, cho dù là Thanh Hư Đồng Tử nhìn thấy Phương Tịch, cũng giống như nhìn thấy ngọn nguồn tội ác của thiên địa. Hắn thậm chí cảm giác, nếu mình giết đối phương, ý niệm nhất định có thể thông suốt, tu vi tiến nhanh, thậm chí từ nay về sau gặp dữ hóa lành, phi thăng Tiên Giới!
Nhưng càng đáng sợ hơn, điều này không phải tâm ma mờ ảo gì đó mà là thật!
Thần Toán Tử và Kim Cương Tử liếc mắt nhìn nhau, trên gương mặt bọn họ đầy vẻ kinh ngạc và không hiểu. Bọn họ lại ăn ý lùi lại một bước, đi tới phía sau mọi người.
- Tai kiếp ở trước mắt!
Phương Tịch có thể cảm giác được rõ ràng 99% thực lực của mình đều được dùng cho luyện hóa bản nguyên thiên địa cùng với đối đầu với sự áp chế của thiên địa.
Lúc này, hắn đại khái chỉ còn lại tu vi Đại Thừa.
“Cũng may ta có thể lập tức gọi về hai Thân Ngoại Hóa Thân, Chân Tiên Giới chỉ thiếu một chút. Nhưng ở bên Thục Sơn là chiến lực Tiên Nhân chân chính, nếu chiến đấu nơi đất khách, một thanh phi kiếm có thể gọt chết bọn họ trăm nghìn lần không cần lặp lại...”
“Chỉ là hai đại Thân Ngoại Hóa Thân kia trở về, cũng sẽ bị thiên địa áp chế, sau đó bị đám người nhỏ yếu vây đánh, quả thật hơi thảm...”
“Kết quả là vẫn phải để lộ ra con át chủ bài.”
Trong lúc Phương Tịch đang trầm ngâm suy nghĩ, vô số rễ cây và dây leo của Yêu Ma Thụ rủ xuống thành một đài gỗ, nâng hắn lên giữa không trung.
- Người nào không muốn đối địch với bản tọa thì rời khỏi phạm vi vạn dặm!
Hắn hừ lạnh một tiếng, âm thanh vang vọng Cửu Thiên Thập Địa, kèm theo sát ý lạnh lẽo.
- A di đà phật!
Kim Cương Tử chắp hai tay lại trước ngực, dưới chân từng bước sinh sen, nhiều bông sen vàng nở ra, bản thân lại không ngừng lùi lại.
Trong lòng Thần Toán Tử và Ma Vân Tử thầm mắng một tiếng. Bọn họ cũng hóa thành độn quang, bắn nhanh về phía sau.
- Tiền bối là Nhân tộc?
Trên mặt Thanh Hư Đồng Tử lộ vẻ do dự, hỏi một câu.
Hắn thấy Phương Tịch không đáp, vẻ mặt không khỏi buồn bã. Sau đó, hắn hành lễ và cũng bắn về phía sau nhanh như tên bắn.
- Hừ, Đại Thừa Nhân tộc không đáng để cùng mưu đoạt việc lớn!
Đại Thừa Không tộc nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Cũng may tu vi toàn thân của đối phương đã bị áp chế xuống cấp Đại Thừa. Chúng ta hợp sức, nhất định có thể tái hiện lại cảnh huy hoàng trước đây. Người giết chết Trích Tiên đều nhận được vô số lợi ích!
Các tu sĩ Đại Thừa còn lại thậm chí cũng không cần mê hoặc. Bọn họ giống như có huyết hải thâm thù với Phương Tịch vậy, lần lượt phát động Tiên Phủ Kỳ Trân, ánh sáng rực rỡ các màu ầm ầm đập xuống!
- Các ngươi tự tìm chết!
Ánh mắt Phương Tịch lạnh lẽo, trong tay hiện ra Sinh Tử Ấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận