Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 932: Yểm Nhật và Vọng Nguyệt

Bồng Lai Tiên Các.
Trong tĩnh thất.
Phương Tịch ngồi xếp bằng, thân không mảnh vải.
Ở bên cạnh tay của hắn còn có một cái bình kỳ lạ, bây giờ đã trống rỗng.
Trên người của hắn có thoa một lớp dầu bóng loáng, đang dung nhập vào trong da thịt rất quỷ dị khiến lớp da của hắn tỏa ra một tầng hào quang màu bạch kim.
Hào quang này lan khắp toàn thân như nước chảy.
Phương Tịch giơ tay ra, như rồng, như rắn làm rất nhiều động tác trái lẽ thường không thể tưởng tượng nổi.
Theo tiếng chú ngữ và các động tác thì sau lưng của hắn có một vầng mặt trời xuất hiện, bên trong là một con thần thú như rồng như rắn, lượn quanh thân của hắn.
Vào thời khắc này, Phương Tịch cảm thấy mỗi tấc da thịt, xương cốt, cơ bắp của bản thân... Lại bắt đầu một vòng cường hóa mới...
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Hắn mở mắt ra, dị tượng quanh thân cũng đã biến mất.
"Tiểu Thừa Kim Cương Thứ Đệ Vô Thượng Du Già Bí Thừa này quả nhiên có chút môn đạo, phối hợp với Đại Nhật Như Lai Bí Thừa Quán Đỉnh Tô Du vậy mà có thể khiến Thiên Yêu Chân Thân của ta tiến thêm một cấp nhỏ..."
Vố dĩ Thiên Yêu Chân Thân của Phương Tịch đã có thể so với yêu thú cấp bảy.
Lúc này lại tiến thêm một bước nhỏ nên chỉ mỗi tiêu chuẩn nhục thân của hắn đã có thể so với tu sĩ Hợp Thể trung kỳ.
"Đáng tiếc... Dùng dầu này lần đầu tiên mới có hiệu quả cao nhất, từ từ sẽ sinh ra tính kháng dược..."
"Bây giờ đã sử dụng hết toàn bộ nhưng cũng chỉ giúp ta tiến thêm một cấp nhỏ..."
"Nếu không có tính kháng dược mà lại có nhiều Đại Nhật Như Lai Bí Thừa Quán Đỉnh Tô Du hơn thì e là ta có thể đẩy luyện thể đến một bước không thể tưởng tượng nổi."
Trong tay Phương Tịch hiện ra một khối ngọc giản vàng, bên trong ghi lại hai thiên công pháp do Kim Cương Tử truyền thụ.
"Hai thiên thuật luyện thể này có giá trị rất cao, e là không phải thứ mà một tia Tiên Thiên Chi Khí có thể sánh được... Có lẽ còn bao gồm chúc mừng công lao bắt được gian tế của Trùng tộc..."
Hắn thản nhiên phủ lên một bộ thanh sam rồi bước ra khỏi tĩnh thất bế quan.
Trong Bồng Lai Tiên Các đều là cảnh bận rộn.
Vô số đệ tử và trưởng lão đang bận bịu hướng dẫn thân bằng hảo hữu và trữ vật tư.
Rất nhiều đệ tử ra ngoài cũng đã trở về khiến động phủ của Bồng Lai Tiên Các cũng không đủ nên không thể không xây dựng thêm.
Sưu!
Một đạo quang mang bay đến, thân ảnh Vân Hi Tiên Tử hiện ra.
Nàng mặc váy trắng bồng bềnh, mặt lại mang theo vẻ u sầu:
"Tu tiên giả còn dễ bố trí còn những phàm nhân kia..."
Nếu luận về số lượng thì phàm nhân chắc chắn nhiều gấp trăm lần, ngàn lần tu tiên giả!
Cũng không cần phải nói những quốc gia phàm nhân này còn ảnh hưởng đến cơ hội thành tựu Thần đạo của Vân Hi Tiên Tử sau này, thật sự không thể nào bỏ qua được.
"Vận khí của chúng ta không tệ, trước đó Lương Như Long đã lấy được một bộ khí cụ bày trận trong bí cảnh Đại Thừa... Mặc dù không trọn bộ nhưng ta vẫn có thể sửa chữa một phen."
Phương Tịch mỉm cười nói.
"Ồ? Không biết phẩm cấp thế nào?"
Đôi mắt đẹp của Vân Hi Tiên Tử sáng lên.
"Vốn là tiêu chuẩn cấp tám, trải qua ta ra tay sửa chữa thì có lẽ có thể duy trì được chuẩn cấp tám..."
Phương Tịch nói:
"Ta đặt tên cho nó là Cửu Long Yểm Nhật Đại Trận, lúc toàn lực mở trận pháp thì dị tộc từ Hợp Thể trở xuống sẽ không thể xâm nhập vào trong phạm vi của đại trận..."
Đại trận trên cấp bảy có phạm vi rất rộng, thậm chí còn có đại trận có thể bao phủ cả một vực!
Yêu cầu của Phương Tịch không cao, chỉ cần có thể bao phủ Bồng Lai Tiên Các và một số môn phái, gia tộc tu chân, thậm chí mấy quốc gia phàm nhân gần đó là được rồi.
Những thứ này có vẻ như không đáng chú ý nhưng lại chính là căn cơ của Bồng Lai Tiên Các, không thể nào bỏ qua được.
"Dù có mấy tên dị tộc Hợp Thể liên thủ phá trận thì trận này tự vận chuyển cũng có thể kiên trì rất lâu..."
Hắn vẫn chưa nói hết toàn bộ.
Quan trọng nhất của trận này chính là khả năng cảm ứng, dù tu sĩ Đại Thừa muốn phá trận cũng phải phí chút sức.
Đến lúc đó hắn sẽ có thể ung dung thối lui.
"Thái Thượng trưởng lão, sư tôn!"
Lúc này, Thủy Linh Tâm điều khiển độn quang bay đến, mặt mang theo vẻ bất an:
"Đã phát hiện tung tích dị tộc ở biên giới Thiên Phạm Vực... Chúng đã công phá trận pháp phòng ngự và trạm gác ở biên cảnh của Thiên Phạm Quân mà tiến vào phạm vi Thiên Phạm Vực."
Lời này vừa ra, Phương Tịch và Vân Hi đều có cảm giác như cuối cùng tảng đá đã rơi xuống.
"Chuyện phải đến, cuối cùng cũng đến rồi."
Phương Tịch nhàn nhạt phân phó:
"Truyền lệnh xuống, toàn bộ các tu sĩ cấp cao phối hợp với bản tọa bày trận!"
"Dạ..."
Thủy Linh Tâm đáp lời, trong ánh mắt nhìn Phương Tịch có vẻ sùng bái.
Dường như từ khi nàng biết hắn đến bây giờ thì vị Thái Thượng trưởng lão này luôn ung dung không vội như vậy...
Phảng phất nhứ trên thế gian này không có bất kỳ chuyện gì có thể làm khó được hắn!
Không lâu sau, từng đám sương mù lấy Bồng Lai Tiên Các làm trung tâm mà không ngừng khuếch tán ra bốn phía, sau đó hóa thành một bức tường sương mù vô cùng dày đặc, ngăn cách phạm vi thế lực của Bồng Lai Tiên Các với bên ngoài.
Sau đó nương theo từng tiếng long ngâm vang lên, từng con cự long sương mù xuất hiện, chúng xoay quanh một vầng mặt trời ở chính giữa...
Đêm đến.
Chín vầng trăng có hình thái khác nhau treo trên cao tỏa ra ánh sáng khác biệt.
Sưu!
Một đạo độn quang đang liều mạng chạy trốn, trong đó hình như là một tu sĩ nhân tộc.
Ở phía sau của y có một ánh trăng kỳ lạ đuổi theo.
Ở trong ánh trăng là một tu sĩ dị tộc đứng thẳng như người nhưng lại mọc cái đầu như tê giác.
"Đi!"
Tu sĩ nhân tộc kia kết quyết, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn bay đến, y phóng viên châu hai màu đỏ và vàng trong tay ra.
Phanh!
Viên châu hai màu ở giữa không trung, xen lẫn với thiên địa nguyên khí rồi chợt hóa thành một đám chướng khí màu đỏ vàng.
Tu sĩ Phản Hư nhân tộc đang bỏ chạy nhìn thấy cảnh này thì trong mắt lóe lên một tia đặc sắc.
Song Cực Châu này là dị bảo mà y đã lấy được ở trong một động phủ của tiền nhân, nó có thể phóng ra chướng khí kịch độc khiến tu sĩ Hợp Thể cũng phải kiêng kị.
Dựa vào viên châu này y đã từng chạy thoát được một mạng dưới tay một tên ma tộc Hợp Thể!
Chỉ là kẻ có tài cao thì gan cũng lớn nên y mới dám đến gần đại quân dị tộc để tìm hiểu tin tức.
Nhưng y không ngờ vào lúc này trên bầu trời lại có một ánh trăng chiếu xuống.
Ánh trăng lóe lên rồi ngưng tụ thành một bóng người, chính là tên dị tộc đầu tê giác kia.
Gã thi triển độn pháp quỷ dị, trực tiếp lướt qua đám mây chướng khí!
Tên dị tộc kia hừ lạnh, hai tay dang ra, một tấm lưới lớn màu tím xuất hiện, ở trên lưới còn có một ngọn lửa tím cháy hừng hực.
Tu sĩ nhân tộc nhìn thấy cảnh này thì thần sắc không khỏi đại biến mà kết pháp quyết, một thành đao ngọc màu đỏ sẫm bay ra.
Trong tay y bất chợt hiện ra một tấm phù lục bạc, chính là Đại Hư Không Na Di Phù!
Phốc!
Ngọc đao đỏ sẫm cũng là một món bảo vật cấp sáu, nó bộc phát ra đao khí đỏ sẫm chém lên tấm lưới tím nhưng lại không thể nào tổn thương được tấm lưới này.
Ngay sau đó có một đạo thần quang hỗn độn sắc mạnh mẽ đột phá quang tráo hộ thể của tu sĩ này rồi đánh trúng Đại Hư Không Na Di Phù trên tay y.
Phù lục lập tức tiêu tán ngân quang rồi bắt đầu cháy hừng hực.
Nhìn thấy cảnh này, tu sĩ nhân tộc không khỏi tuyệt vọng nhìn tấm lưới lớn rơi xuống bao phủ mình lại, ma hỏa thiêu đốt đã hóa thành tro tàn, ngay cả Nguyên Anh cũng không chạy thoát.
"Ha ha... Nguyệt Độn Thuật của Vọng Nguyệt nhất tộc thật sự vô cùng sắc bén."
Một tiếng nữ trong vắt vang lên ở bên cạnh, sau đó hư không nứt ra, một tu sĩ Hợp Thể Cửu Xi tộc đầu đỏ như đan hỏa, bốn chân hai cánh nhảy ra.
Cô ta cười khẽ, sau đó có ánh sáng lóe lên, cô ta đã hóa thành một nữ tử mặc giáp đỏ, đầu mọc sừng nhọn, trên mặt có hoa văn kì lạ.
"Luyện Hồng Thường... Bản tộc làm việc không cần Cửu Xi tộc ngươi giúp."
Tu sĩ Hợp Thể của Vọng Nguyệt nhất tộc hừ lạnh:
"Dù tên tu sĩ nhân tộc kia thi triển Đại Hư Không Na Di Phù thì Diệt Thiên Tử Diễm Võng của lão phu cũng có khả năng phong cấm hư không, sẽ không để hắn chạy thoát..."
"Ha ha, tiểu muội chỉ muốn không có sơ hở mà thôi..."
Luyện Hồng Thường cười khẽ rồi nhìn mảnh mang hoang đại địa này:
"Nghe nói địa bàn của Thiên Phạm Vực và một phần hai vực gần đây của nhân tộc đã từng là lãnh địa của Vọng Nguyệt nhất tộc vào thời thượng cổ đúng không?"
"Đúng vậy, nơi đây chính là cố hương của lão phu, đáng tiếc... Mọi thứ đã thay đổi rồi."
Trong đôi mắt nhỏ của tên dị tộc đầu tê giác hiện lên vẻ thương nhớ.
"Nhắc đến, chi quân yểm trợ chúng ta chọn tiến công từ chỗ này chính là do tiền bối Đại Thừa của Vọng Nguyệt nhất tộc đã đưa ra trong hội nghị liên minh đúng không?"
Luyện Hồng Thường cười nói tự nhiên, còn mang theo chút kiêng kị.
Vọng Nguyệt nhất tộc có một tu sĩ Đại Thừa nên có tiếng nói nhất định trong Liên minh dị tộc.
"Sao có thể hơn được Cửu Xi tộc các ngươi... Ngoài ba vị Đại Thừa kia thì trong tộc chắc cũng có lão quái vật ẩn nấp không ra như ba tộc nhân, yêu, ma đúng không?"
Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc thăm dò thử.
"Tiểu nữ chỉ là một tộc nhân cấp bảy sao biết được chuyện bí mật như vậy chứ?"
Luyện Hồng Thường cười duyên nói.
"Thôi... Nhân tộc có rất nhiều trận pháp nghiêm mật, chỉ có thể đánh vào từ biên cảnh chứ không thể nào truyền tống số lượng lớn được... Chúng ta nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh."
Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc cũng không xoắn xuýt quá nhiều.
Năm đó Vọng Nguyệt nhất tộc đã từng có một tu sĩ Đại Thừa nhưng đã bị nhân tộc diệt.
Cả tộc không thể không dời vào sâu trong man hoang đầy nguy hiểm, thật sự là một lịch sử đầy huyết lệ.
May mà truyền thừa vẫn hoàn chỉnh, trải qua không biết bao nhiêu năm tích lũy, cuối cùng lại xuất hiện một vị Đại Thừa!
Lần này, chắc chắn phải báo thù nhân tộc!
"À, căn cứ vào tình báo thì nhân tộc mới mở Thiên Phạm Vực chưa bao lâu, cũng chỉ có một hai thế lực cấp bảy, một chỗ là thành Thiên Phạm ở trung tâm, chỗ còn lại là Bồng Lai Tiên Các... Mà bây giờ trong thành Thiên Phạm chưa chắc có tồn tại cấp bảy tọa trấn, hai chúng ta liên thủ không cần bao nhiêu tu sĩ giúp đỡ đã có thể hạ được rồi."
Luyện Hồng Thường chợt đưa ra một đề nghị:
"Với độn tốc của chúng ta, không cần chờ đại quân ở phía sau hợp lại mà trực tiếp đánh hạ thành Thiên Phạm có được không?"
"Thành Thiên Phạm?"
Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc hơi động tâm, sau đó lại lắc đầu:
"Dù hạ được thì siêu cấp truyền tống trận ở trong đó cũng không thể nào dùng được..."
"Vậy ý của đạo hữu là gì?"
Luyện Hồng Thường hỏi.
"Đương nhiên phải diệt tu sĩ Hợp Thể của nhân tộc trước, đến lúc đó Thiên Phạm Vực sẽ ở trong tay của chúng ra, có thể làm ván cầu để Không tộc nhân đến bố trí truyền tống trận! Dù sao nhân tộc cũng là đại tộc siêu cấp, tu sĩ Đại Thừa ở trong tộc cũng không chỉ có một vị, vẫn đứng vững ở phía trên."
Hợp Thể Vọng Nguyệt Tộc nói:
"Ba Đại Thừa của nhân tộc đã bị trọng thương, nếu không có bảo vật nghịch thiên thì trong vòng ngàn năm cũng không thể nào hồi phục đến trạng thái toàn thịnh, lần này Vọng Nguyệt nhất tộc ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ tấc đất của tổ tiên nào!"
Thật ra Cửu Xi tộc và Liên minh dị tộc vẫn còn cách ba tộc nhân, yêu, ma một khoảng rất xa, trong đó vẫn còn rất nhiều nơi hiểm địa man hoang cản trở.
Bởi vậy ngoại trừ một số tu sĩ cấp cao ra thì đại quân di chuyển vẫn dựa vào siêu cấp truyền tống trận là chủ yếu.
Không tộc nhân trong Liên minh dị tộc có thiên phú đặc thù, có thể khiến tiêu hao của truyền tống trận giảm xuống cực thấp.
Bây giờ đã có một siêu cấp truyền tống trận ở nơi man hoang cách Thiên Phạm Vực không xa đã bị cải tạo thành quân doanh.
Chi quân yểm trợ Vọng Nguyệt Tộc này thật ra chỉ là một bước cờ nhàn, chỉ có tác dụng quấy rối.
Đại quân dị tộc và cao tầng thật sự đều ở Tam Giới Sơn, bên đó mới thật sự là đại chiến!
Đương nhiên nếu chiến sự bất lợi thì bất kỳ lúc nào nơi đây cũng có thể biến thành điểm đột phá.
Thậm chí sau khi Đại Thừa hai phe ký khế ước cấm lẫn nhâu thì Cửu Xi tộc đã mang mấy siêu cấp truyền tống trận chuyển vào trong cương vực của yêu tộc.
Đề phòng bị hai tộc nhân, ma đánh lén!
Yêu tộc vốn còn thù sâu như biển với hai tộc nhân ma, bây giờ cuối cùng đã nhìn thấy hi vọng hủy diệt hai tộc nhân ma nên dù có bảo hổ lột da cũng thật sự không tiếc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận