Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 56: Chân lực nhập tủy (2)

Phường thị Thanh Trúc Sơn.

Đan Đỉnh các.

"Vị đạo hữu này đang muốn mua đan dược đúng không?"

Trác Lục Đình nhìn thấy một vị khách nhân che mặt đến cửa, nàng mỉm cười bước đến, vẻ mặt của nàng không chút biến hóa.

Những tu tiên giả không thích để lộ tiền tài mà giấu giếm thân phận có rất nhiều.

"Ta muốn mua một loại đan dược, chủ yếu giải quyết được vài vấn đề vận chuyển khí huyết trong cơ thể..."

Phương Tịch điểu chỉnh giọng nói như người thô lỗ, mà nói ra yêu cầu của mình.

Thân hình hắn đã trải qua bốn lần cường hóa lúc đột phá võ công nên so với trước đó đã có rất nhiều thay đổi.

Lại thêm che mặt, trừ phi Trác Lục Đình là Trúc Cơ đại tu, nếu không tuyệt đối sẽ không nhận ra hắn.

Mà cho dù đối phương có nhận ra, dường như cũng không có gì quan trọng...

Trác Lục Đình nghe yêu cầu, nụ cười trên mặt nàng không thay đổi: "Khách nhân muốn mua đan dược giải quyết vấn đề khí huyết xung đột sao? Loại đan dược này bản các cũng không có..."

"Không có sao?" Trong lòng Phương Tịch có chút thất vọng.

Đúng lúc này, chỉ nghe Trác Lục Đình tiếp tục cười tủm tỉm nói: "Mặc dù không có, nhưng nếu như chỉ là giải quyết vấn đề khí huyết xung đột của thể tu, thì đạo hữu có thể mời luyện đan sư của bản các vì đạo hữu mà chế tạo đan dược riêng... Chỉ là giá thì..."

"Ta không có nhiều linh thạch như vậy."

Phương Tịch thở dài.

Thực tế, hắn đã sớm biết biện pháp giải quyết rồi, ví dụ như để dược sư của Đan Đỉnh các kiểm tra thân thể cho hắn, chẩn bệnh rồi kê phương thuốc, hay là để luyện đan sư đối chứng rồi khai lò luyện dược, chỉ là vấn đề khí huyết xung đột, rất dễ dàng có thể giải quyết.

Nhưng hắn cũng không phải dòng chính của Trúc Cơ gia tộc, không có nhiều mặt mũi và nhiều linh thạch như vậy.

Thứ hai, để cho người khác cẩn thận kiểm tra thân thể thì tất nhiên hắn sẽ bại lộ, thậm chí có thể cần phải mang công pháp giao cho đối phương đó tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Bởi vậy, hắn không do dự nữa, quay người đã muốn rời khỏi.

Đúng lúc này, lại nghe Trác Lục Đình nói: "Nếu đạo hữu không cầu trị tận gốc, ở chỗ này của Lục Đình vẫn có một phương pháp trị ngọn không trị gốc!"

"Ồ? Phương pháp gì mà nói là trị ngọn không trị gốc?"

Phương Tịch dừng bước lại, trong mắt hắn phát ra tinh quang sáng rực nhìn chằm chằm Trác Lục Đình.

"Dựa theo miêu ta của đạo hữu, khí huyết xung đột chỉ là một vấn đề nhỏ, chỉ cần căn cơ thâm hậu, cũng không quá trở ngại, cũng như nước mặc dù khắc lửa, nhưng giọt nước làm sao có thể dập tắt được núi lửa..." Trác Lục Đình giới thiệu: "Bản các có Khí Huyết Đan, đứng hàng nhất giai trung phẩm, chủ yếu là để cho thể tu phục dụng, có thể gia tăng tinh huyết trong cơ thể của tu sĩ, tăng thêm căn cơ... Nếu căn cơ của bản thân vững chắc, dù là có chút vấn đề, cũng không ảnh hưởng đến sự tinh tiến sau này, nhưng mà như vậy chỉ là che giấu vấn đề, không phải trị tận gốc, ở đại cảnh giới sau này tất nhiên vấn đề sẽ càng nghiêm trọng hơn..."

"Khí Huyết Đan sao?"

Giọng nói cửa Phương Tịch vẫn ổn định như cũ, trong lòng thì nhanh chóng suy nghĩ.

Khí Huyết Đan này vậy mà có thể gia tăng tổng lượng khí huyết của một người đến mức cao nhất, nếu là ở Đại Lương thế giới nó chính là vô thượng thần dược có thể cải thiện tư chất võ đạo!

Nói cách khác, nếu lúc trước Phương Tịch phục dụng một viên Khí Huyết Đan, có lẽ sẽ không bị Nguyên Hợp Sơn xem như củi mục...

'Nữ tu này nói rất có đạo lý...'.

'Nếu tổng lượng khí huyết của ta có thể gia tăng, chí ít có thể luyện thêm vài môn võ học nữa...'.

'Chỉ cần căn cơ của thân thể đủ thâm hậu, dù là khí huyết xung đột trong cơ thể, chỉ cần có thể áp chế cũng không có gì đáng trở ngại...'.

'Nói không chừng trước khi tai họa ngầm bộc phát, ta đẽ đột phá Võ Sư rồi.'.

Phương Tịch suy đi nghĩ lại, gật đầu đồng ý: "Khí Huyết Đan này bán bao nhiêu?"

Đan dược nhất giai trung phẩm, đương nhiên giá bán sẽ cao hơn Thanh Linh Đan.

Trong lòng của hắn đã có dự cảm không tốt.

Quả nhiên, sau một khắc, trên mặt Trác Lục Đình hiện ra sự hưng phấn, môi đỏ khẽ mở: "Năm khối linh thạch một viên."

"Đan Đỉnh các trời đánh... Đây là đoạt linh thạch mà..."

Khu nhà lều, Phương Tịch nhìn qua một viên đan dược đỏ thẫm như máu mà hắn đang cầm trong tay, cả gương mặt đều xụ xuống.

Vì một viên Khí Huyết Đan này, hắn không những tán gia bại sản, mang tất cả Linh mễ dự trữ để ăn bán hết, mà còn hướng Trần Bình, Địch Thất bọn họ để mượn bốn khối linh thạch!

Hắn cũng hứa hẹn cẩn thận, trong một tháng sẽ trả lại cho họ năm khối!

"Mẹ nó chờ đến lúc lão tử có linh thạch, Khí Huyết Đan ăn một viên vứt một viên..."

Phương Tịch âm thầm quyết tâm, sau đó một ngụm nốt Khí Huyết Đan xuống, hắn nhắm mắt dùng pháp lực để luyện hóa.

Rất nhanh, hắn đã cảm nhận được dược lực phát tác, toàn thân ấm áp.

Cảm giác căng thẳng trong thân thể của hắn đã biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một loại cảm giác như trút được gánh nặng.

"Quả nhiên Khí Huyết Đan có tác dụng!"

Trong đôi mắt của Phương Tịch hiện ra vẻ vui mừng.

"Cái gọi là khí huyết xung đột, nếu như ngươi xem thân thể như một căn phòng, lúc này trong phòng đã có vài đầu mãnh thú, địa bàn quá nhỏ khó tránh khỏi phát sinh mâu thuẫn cùng va chạm, tiến đánh lẫn nhau, sau đó làm sập căn phòng..."

"Nguyên lý của khí huyết đan chính là gia cố căn phòng, tăng lớn... Mặc dù vẫn có mãnh thú, nhưng không dễ dàng sập phòng..."

"Bởi vì mãnh thú vẫn tồn tại cho nên nói là trị ngọn không trị gốc."

Sau một hồi lâu.

Phương Tịch đứng dậy, nhìn toàn thân hắn xuất ra những cặn đen ô uế, trong đó còn trộn lẫn máu, hắn cười khổ bước ra ngoài múc nước rửa ráy sạch sẽ.

Lúc thể xác và tinh thần đều đã nhẹ nhàng khoan khoái, hắn thay một bộ quần áo sạch, nằm trên ghế trúc, hắn nhìn lên bầu trời đêm: "Đã lâu rồi... Không buông bỏ tất cả nhìn lên bầu trời đầy sao này."

Có đan dược và linh thức của tu tiên giả, cái gọi là không còn đường tiến đối với hắn chỉ là trò cười.

Nhưng cho đến lúc này, Phương Tịch mới thật sự có cảm giác nhẹ nhõm.

Đang trong lúc thanh tinh này, bên tai hắn dường như có âm thanh ào ào như tiếng nước suối chảy.

Đến khi Phương Tịch nhận thức, hắn mới phát hiện thanh âm dòng suối là truyền ra từ trong cơ thể của hắn, kia là... âm thanh khí huyết lưu động của hắn.

Bùm bùm!

Tiếng nổ vang liên tiếp từ trong thân thể của hắn truyền ra, mỗi cái khớp xương và gân cốt cũng vang lên như hạt đậu nổ!

"Đây là... Chân lực nhập xương, bắt đầu luyện tủy sao?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên.

Chân lực đến đây đã bước vào cảnh giới rất cao, khoảng cách chân kình tự sinh chỉ còn một bước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận