Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1110: Tiếp cận (2)

Địa Tiên Giới.
Cổ Yêu Vực.
Gào gào!
Nương theo lấy một tiếng thú rống rung trời, một con Cửu Xi Tộc hiện lên.
Quanh thân tràn lan khí tức Hỗn Độn, bỗng nhiên lắc mình một cái, bốn phía hiện lên huyễn ảnh, thi triển các loại bí bảo thần thông.
Phù phù!
Thanh Hư đồng tử cầm Phong Hỏa Phiến trong tay, từng đạo Thiên Cương Phong gọt qua khiến cho lượng lớn huyễn ảnh vỡ nát.
Tiếp theo, một chân thân Cửu Xi Tộc chân chính hiện lên, trong miệng phun ra một chùm sáng vàng nhạt.
Linh áp kinh khủng tràn lan, trong chùm sáng có vô số phù văn lấp lóe, bỗng nhiên trong tiếng rống to, một vị Đế Tôn lóe lên rồi biến mất đánh về phía Thanh Hư đồng tử.
Sắc mặt Thanh Hư đồng tử vô cùng ngưng trọng, niệm chú trong miệng rồi phun một loạt trận kỳ.
Trong màu sắc lấp lóe, một cánh cửa đồng to lớn ngạo nghễ đứng đó.
Chùm sáng vàng nhạt đâm trên cánh cửa, hai tia sáng dây dưa lẫn nhau, thôn phệ… Cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
- Phệ!
Thần thức Thanh Hư đồng tử quét qua, nhìn thấy nơi xa, Xa Huyền Nguyên cùng Đại Thừa họ Bộ đã rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Đặc biệt là Xa Huyền Nguyên, đối đầu với Đế Linh chấp chưởng Song Giao Nhận sớm đã đỡ trái hở phải.
Nếu không phải còn có Hư Không Kính hộ thể, chỉ ‌sợ sinh tử khó liệu.
Lúc này thần sắc hắn lạnh lẽo, bỗng nhiên bấm niệm pháp quyết.
Trong hư không từng huyễn ảnh Phong Hỏa Phiến xuất hiện, phiến ra từng sợi tơ màu xanh nhạt.
Sợi tơ này trông vô cùng yếu đuối lại mang theo lực lượng thôn phệ kinh khủng, ngay cả khí tức Hỗn Độn cũng bị sợi tơ pháp tắc thôn phệ. Những nơi nó đi qua, thiên địa nguyên khí đều biến mất trống không.
- Phong Phệ Thuật?
Đế Tôn gào thét một tiếng, đôi cánh chim bị sợi tơ pháp tắc màu xanh nhạt xuyên qua, lập tức bị ăn mòn thành một cái động lớn.
- Đi!
Ngay khi nó còn muốn dây dưa lại nghe thấy một tiếng kinh hô của Đế Linh.
Thần thức Đế Tôn quét qua, thần sắc đại biến:
- Yêu Tộc là một đám ngớ ngẩn vậy sao? Đại trận Vạn Yêu dễ dàng bị phá như vậy sao...
Cách đó không xa, một tòa quân trận của Yêu Tộc ầm vang nổ tung, nương theo vô số Yêu Tộc kêu rên.
Vèo!
Một thanh cự kiếm phỉ thúy phá trận xông ra, hiện ra thân hình của Phương Tịch.
Trên hai đầu ngón tay hắn, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang rơi xuống, mỗi một đạo đều có thể tuỳ tiện lấy đi tính mạng của một Yêu tu Hợp Thể.
- Yêu Tộc cũng thật hiểu ta...
Phương Tịch thì thào một tiếng, tia sáng trong tay lóe lên, Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm xuất hiện.
Hắn cùng ba Đại Thừa Nhân Tộc lao về phía Cổ Vực của Yêu Tộc, tìm kiếm vị trí Quang Âm Đàm, ở gần đó đột nhiên bị chặn đánh, rõ ràng đã tìm đúng chỗ rồi.
Yêu Tộc biết được hắn có một môn thần thông tức tử, căn bản không muốn phái Đại Thừa Chân Linh đến đây chịu chết, ngược lại dùng đại trận Vạn Yêu để dây dưa.
Trận pháp có thể lấy yếu thắng mạnh.
Hơn nữa còn có một loạt Hợp Thể Yêu Tộc ngăn chặn phía trước, bất luận Phương Tịch dùng Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang giết tên nào cũng giống như dao mổ trâu giết gà cả.
Tốt lắm… Chủ yếu vẫn là hắn phá trận quá nhanh, cũng khinh thường sử dụng môn thần thông nghịch thiên này.
- Chém!
Phương Tịch chém xuống một kiếm, kiếm quang xanh biếc lướt qua hư không.
Từng sợi tơ pháp tắc xuyên thấu các Yêu Tộc cao cấp, đơn giản như cắt cỏ vậy.
Tíu tíu!
Một con Hoàng Điểu mọc ra chín cái đầu rên rỉ một tiếng, chín cái đầu bị chém rụng năm, hóa thành một tia huyết quang, nhanh chóng bị phá hủy.
Đối mặt với gia hỏa này, Phương Tịch chẳng muốn vận dụng thần quang, mà là quay người chém một kiếm.
Coong!
Kiếm minh đại tác.
Một đạo kiếm khí màu xanh biếc tung hoành ngàn dặm, chém giết một con Song Thủ Quái Giao.
Giao Long một thân vảy bạc, tạo hình quái dị, mở miệng to như chậu máu, chuẩn bị thi triển thiên phú thần thông, cắn về phía Xa Huyền Nguyên.
Lúc này chỉ có thể nổi giận gầm một tiếng, quay đầu đụng vào đạo kiếm khí kia.
Gào gào!
Trong tiếng rống, Song Thủ Giao Long bỗng nhiên hóa thành một chùm quái nhận tạo hình dữ tợn kỳ dị, bộc‌ phát ra đao mang kinh thiên, quấn quýt với kiếm quang.
- Đa tạ đại nhân tương trợ.
Xa Huyền Nguyên ‌vươn tay, vô số bệnh đậu mùa màu bạc vờn quanh người, bay ngược về phía sau.
Hắn vốn không phải là đối thủ của Đế Linh, huống chi đối phương cũng có Tiên Phủ Kỳ Trân, giao thủ chưa được mấy chiêu đã rơi vào thế hạ phong.
Nếu Phương Tịch đến chậm một chút nữa, hắn sẽ bị Đế Linh‌ trực tiếp trảm phá pháp thể, lần nữa đại thương nguyên khí.
- Không cần phải khách khí.
Thần thức Phương Tịch đảo qua chiến trường, biết Hoàng Điểu chín đầu đã sớm thoát đi, mà ba huynh đệ Đế gia nhìn thấy hắn thì liên tục đào mệnh.
- Đều đến rồi, hà cớ gì lại bỏ đi chứ?
Hắn mỉm cười, trong tay hiện ra Sinh Tử Ấn đen kịt, nhìn về phía Đế Linh:
- Hoàng Điểu kia không có tư cách chết dưới một chiêu của ta, nhưng ngươi miễn cưỡng đủ!
Bạch!
Hư ảnh Thủy Tổ Yêu Ma Thụ giãn ra, Thái Thượng Bắc Đẩu Tư Mệnh Thần Quang lóe lên rồi biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận