Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 846: Thuật tránh kiếp (1)

"Dù như vậy thì Nguyên Thần Chân Tiên cũng chỉ là Nhân Tiên không bằng Địa Tiên như ta..."
Phương Tịch bĩu môi, lại nhìn Tam Thi Hóa Anh Bí Pháp trong tay lần nữa.
Sau khi lĩnh hội hắn cũng mơ hồ hiểu được tinh nghĩa của nó.
Bí pháp này chú trọng bản chất, chính là mượn các loại kỳ trân dị bảo như Tam Thi Ngọc, Thiên Âm Đan và linh đan diệu dược ở giai đoạn Phản Hư viên mãn đã thử cải tạo Nguyên Anh của bản thân.
Mang Nguyên Anh Phản Hư viên mãn của bản thân tế luyện thành Tam Thi Nguyên Anh!
Như vậy Tam Thi Nguyên Anh sẽ có đặc thù là bán hóa thực chất, nếu tu luyện thành bí pháp này rồi mớ trùng kích bình cảnh Hợp Thể thì đương nhiên sẽ có thể khiến độ khó của bình cảnh giảm xuống hơn phân nửa.
"Nhưng cũng chỉ có tác dụng khi đột phá bình cảnh mà thôi... Đại thiên kiếp, Tâm Ma Kiếp Hợp Thể sau khi đột phá thì không có chút hiệu quả gì..."
"Nếu chuẩn bị không đầy đủ thì dù có thành Hợp Thể vẫn sẽ bị sét đánh chết!"
"Nhưng mà bộ dáng của Kiều lão quái như vậy mà không có bí thuật này thì ngay cả bình cảnh Hợp Thể hắn cũng không thể đột phá được..."
Phương Tịch ở trong Địa Tiên Linh Cảnh yên lặng lĩnh hội bí pháp, lại moi móc túi trữ vật của Kiều lão quái thì phát hiện người này đã có ý định thu thập tài liệu chính luyện chế Thiên Âm Đan.
Đến bây giờ đã gom đủ khoảng sáu, bảy phần mười.
'Nếu luyện chế ra được phối hợp với bí pháp thì có quỷ mới biết có cạm bẫy gì.'.
Phương Tịch cạn lời, hắn bước vào động phủ, tiếp tục vẽ phù lục.
Bây giờ tiến độ trên phù lục Phượng Triện Văn của hắn đã có thể nói là ngày đi ngàn dăm, còn phương diện Long Chương Văn thì cũng rất bình thường.
Dù bây giờ hắn đã di chuyển Huệ Cô Nhất Tộc rồi lệnh chúng không ngừng dâng Kim Thiền Tử lên, lấy được Xác Kim Thiền, có thể liên tục luyện chế phù chỉ thời gian thì cũng như vậy.
Thời gian và hư không là hai đại pháp tắc cao thâm nhất ở Địa Tiên giới, đừng nói là lĩnh hội dù chỉ nhập môn cũng rất khó khăn.
Phương Tịch cũng phải chiếm tiện lợi của Chư Thiên Bảo Giám mới có thể thường xuyên cảm ngộ hư không vận chuyển mới có thể tăng nhanh như gió trên hư không nhất đạo, thậm chí còn vượt qua cả Thiên Phượng Hợp Thể.
Về phàn Long Chương Văn thì hắn lại khó bật hack như vậy.
Hắn lại ở trong Địa Tiên Linh Cảnh một thời gian rồi tiện thể đến một phường thị tu tiên khác.
Thế nhưng bây giờ vì đại chiến nhân yêu mà Tinh Thần Vực đã náo động, trong phường thị đã trăm nghiệp khó khăn, đường phố phồn hoa trước đây thậm chí thanh lâu sở quán cũng không có mấy người, khiến hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Yêu Nguyệt Tiên Thành.
Phương Tịch cầm phật châu hóa thành một đạo kim sắc độn quang hạ xuống Hồ Tâm Đảo.
Không bao lâu sau có một đạo độn quang xích hồng bay đến, chính là Xích Tùng Tử.
"Đạo hữu không có chuyện gì thì quá tốt rồi."
Lão nhìn Phương Tịch, mặt hiện ra vẻ mừng rỡ.
"Xích Tùng Tử đạo hữu, không biết Thạch Tiên Tư Thạch đạo hữu và Đồng trưởng lão thế nào?" Thần thái Phương Tịch bình tĩnh hỏi.
"Ngày đó sau khi chia ra thì mặc dù lão phu và Thạch Tiên Tử gặp phải địch nhân Phản Hư chặn giết nhưng vẫn khó khăn vứt bỏ được địch nhân mà trở về Yêu Nguyệt Tiên Thành..."
Nhắc đến chuyện này thì sắc mặt của Xích Tùng Tử lại chợt trầm xuống: "Về phần Đồng Bách Đồng trưởng lão thì lại bị con Côn Bằng kia để mắt tới, đã thân tử đạo tiêu... Ngay cả Nguyên Anh cũng không chạy thoát."
"Vậy mà lại như thế sao?"
Nghe kể lại chuyện ngày đó thì Phương Tịch cũng không khỏi xúc động: "Như vậy nhiệm vụ của chúng ta đã xem như thất bại rồi sao?"
"Chuyện này cũng không phải, ngay đó lúc gặp mặt Đồng trưởng lão đã âm thầm giao túi trữ vật cho lão phu giữ rồi, bây giờ mấy loại vật tư kia đã thuận lợi đến Yêu Nguyệt Tiên Thành!"
Trên mặt Xích Tùng Tử hiện lên vẻ hận thù: "Thiên Yêu Hội còn có Kiều lão quái nữa... Tiên thành ta chắc chắn không bỏ qua cho chúng!"
'Xem ra... Số vật tư này rất có thể là nguyên vật liệu luyện chế khôi lỗi đỉnh cấp...'.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì trong lòng hiện ra một suy đoán.
Lúc này Xích Tùng Tử lại chủ động nói: "Đạo hữu và Thạch Tiên Tử cao thượng, tiên thành không có gì để báo đáp, đây là thù lao lần trước đã thương lượng."
Nói xong lão lập tức đưa một cái bình ngọc và một túi gấm qua.
Phương Tịch nhận bình ngọc thì đã thấy một viên đan dược trắng như tuyết lơ lửng trong đó như một vầng minh nguyệt.
Mà trong túi gấm là số tiên ngọc nhiều hơn gấp đôi so với dự định, chắc là lời hứa lúc trước của Xích Tùng Tử.
"Phi Hư Đan này thật sự không tệ!"
Phương Tịch mỉm cười thu đan dược lại.
Xích Tùng Tử khẽ giật mình rồi lão chợt nghiêm mặt nói: "Trước đó bản nhân còn hứa, bất kể đạo hữu thi triển bản lĩnh nào thì tiên thành đều sẽ hoàn trả lại, không biết ba tâm trận phù và Phá Trận Trùy kia có giá bao nhiêu?"
"Thì ra là chuyện này..."
Phương Tịch mỉm cười rồi báo ra một số lượng khiến Xích Tùng Tử cũng phải kinh hồn bạt vía.
"Chuyện này... Xin đạo hữu chờ thêm một chút, lão phu sẽ trở về bàn với mấy vị trưởng lão một phen."
Một lát sau, Xích Tùng Tử lau mồ hôi lạnh trên trán rồi chạy trối chết.
Nhìn thấy cảnh này thì Phương Tịch lại không khỏi bậc cười.
Chỉ cần cao tâng của tiên thành không ngốc thì đều có thể đoán được hắn am hiểu trận pháp, thậm chí còn có khả năng trận phù và Phá Trận Trùy đều do lão tổ Vương gia xuất thủ luyện chế.
Càng như vậy thì trong lúc nguy nan này càng phải giữ nhân tài cao cấp như hắn lại.
Chẳng qua chỉ là chút tiên ngọc thôi mà, cuối cùng chắc chắn vẫn phải đưa.
"Mà có Phi Hư Đan thì sau này lộ ra tu vi Phản Hư trung kỳ cũng chỉ là chuyện hợp lý."
Phương Tịch tung tung bình ngọc như đang suy tư chuyện gì đó.
Đan này ngay cả Ngoại Đạo Hóa Thân cũng không cần dùng.
Nhưng sau này bất kể mang đi giao dịch với đồng đạo hay là trực tiếp bán thì đều rất tốt, cũng không uổng công hắn cực khổ như vậy.
Thời gian qua mau.
Ba mươi năm chỉ như một cái búng tay.
Thiên Phạm Vực.
Man hoang chi địa.
Xoẹt xẹt!
Một tia chớp màu đen xé màn trời, mang theo tiếng sấm tay.
Ở trong tia sấm đen nhánh rõ ràng là một tên ma tu Hóa Thần.
Với tu vi ma đạo của gã ở trong Thiên Phạm Vực đã có thể miễn cưỡng tính là cao thủ một phương.
Lúc này gã lại chật vật chạy trốn, phảng phất như sau lưng đang bị mãnh thú cùng hung cực ác nào đó đuổi theo.
Lệ!
Phía sau tên ma tu Hóa Thần này chợt truyền đến tiếng Khổng Tước hót.
Ngũ sắc quang hoa hóa thành đuôi lửa, có thể mơ hồ thấy được một con Ngũ Ngục Khổng Tước to lớn trong đó.
Ngũ sắc thần quang do nó khống chế chỉ quét một cái đã khiến tên ma tu Hóa Thần kia hét thảm rồi rơi xuống đất.
"Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công!"
Trong mắt tên ma tu kia hiện ra vẻ kiêng dè không thôi.
"Đúng là ma công này!"
Hắc quang lóe lên, Khổng Tước to lớn đã biến mất không thấy đau nữa mà hóa thành thân ảnh của Ngoại Đạo Hóa Thân.
Phương Tịch mặt không biểu tình, quanh thân có một lớp ma giáp đen nhánh bao phủ, một tay kết quyết.
Hai cánh tay Thiên Ma hiện lên, một trái một phải túm lấy tên ma tu này, hắn còn âm thầm kiềm chế tất cả sự phản kháng ma công của gã.
"Đừng... Đường thôn phệ ta."
Thấm Phương Tịch tiến lên từng bước một thì trong mắt tên ma tu kia hiện ra sự sợ hãi kinh khủng.
Bị người tu luyện ma công đồng nguyên bắt được có kết cục gì thì gã đã hiểu rất rõ.
Bởi vì gã cũng từng dùng phương thức này, đồng thời còn trầm mê rất sâu vào nó.
"Lúc nhân yêu đại chiến, các loại ngưu quỷ xà thần đều chạy đến..."
Phương Tịch lại cảm khái: "Chân Ma Tông... Tổ chức trong bóng tối của ma tộc, vậy mà đã thẩm thấu đến Thiên Phạm Vực rồi sao?"
"Ngươi là thủ hạ của Kim Cương Tử sao?"
Tên ma tu này càng sợ hãi hơn.
"Không, ta chỉ là một ma tu làm theo hứng thú mà thôi..."
Đôi mắt của Phương Tịch chợt trở nên ma ý lẫm liệt, hắn vận chuyển Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công, sau hai cánh tay Thiên Ma lại hiện ra lồng ngực. Ma thân hoàn chỉnh... Và ma thủ dữ tợn.
Tên ma tu kia chợt hét thảm, gã cảm nhận được Nguyên Anh của bản thân cũng bắt đầu khô héo.
Từng tia pháp lực Ma Nguyên tinh thuần bị Phương Tịch hấp thu.
Đến cuối cùng người này đã biến thành một bộ thây khô.
Ào ào ào!
Gió thổi qua, một mảnh tro bụi bay đi, bóng dáng của tên ma tu kia cũng không thấy đâu.
Phương Tịch thì nhắm mắt lại vận chuyển công pháp: "Mặc dù ma khí chuyển hóa Chân Ma Khí thì tiêu hao hơi lớn nhưng góp gió thành bão, công với mấy tên trước đó... Cũng đủ để đẩy pháp lực của ta đến Phản Hư sơ kỳ đỉnh phong."
Trong khoảng thời gian này, bởi vì hai tộc nhân yêu đại chiến đã hấp dẫn sự chú ý của ma tộc.
Trong bóng tối trong bóng tối của ma tộc ở nhân tộc là Chân Ma Tông đã hoạt động rất sôi nổi.
Đây cũng tạo cơ hội cho Ngoại Đạo Hóa Thân.
Hắn dạo chơi các vực, cuối cùng tìm được một số tên gian tế ma tộc tu luyện Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công.
Mặc dù tất cả chỉ là cấp Hóa Thần nhưng góp gió thành bão.
Sau khi khiến những tên gian tế ma tộc này trở thành linh đan diệu dược tăng tiến pháp lực thì trong mấy chục năm ngắn ngủi tốc độ tăng tiến pháp lực của hắn thật sự nhanh đến mức không thể tin nổi.
Bây giờ hắn đã có thể đột phá bình cảnh, nghênh đón tiểu thiên kiếp rồi.
"Tu sĩ Tha Hóa Tự Tại Ma Công cảnh giới cao đối với người đồng tu cảnh giới thấp hơn không những có nghiền ép cảnh giới mà trên công pháp còn khắc chế rất lớn... Những tên ma tu Hóa Thần này gặp ta ngay cả Nguyên Anh xuất khiếu chạy trối chết cũng không làm được."
"Bởi vậy có thể thấy nếu ta gặp phải Tự Tại Thiên Ma Vương thì cũng có kết cục như vậy!"
Bồng Lai Tiên Các.
Phương Tịch có một động phủ vĩnh viễn ở chỗ này.
Sau khi hắn trở lại động phủ không lâu thì Vân Hi Tiên Tử mặc một bộ váy trắng thân hình như người thường cũng đã kết thúc bế quan đích thân đến bái phỏng.
"Chúc mừng Vân Hi đại thành quỷ thân!"
Phương Tịch chỉ nhìn lướt qua thì thân hình của nàng ở trong thần niệm của hắn vẫn hơi mờ ảo, ví như trong thể xác hơi mờ mơ hồ có ánh trăng và Cửu U Âm Khí lưu chuyển thì hắn đã biết pháp môn ngưng tụ quỷ thân của nàng hơi cao minh.
"Còn chưa đa tạ ân bảo vệ của đạo hữu!"
Vân Hi Tiên Tử nghiêm túc thi lễ, khí chất của nàng lại có thay đổi trở thành như hoa lan trong cốc vắng.
"Ha ha... Mời đạo hữu vào trong uống trà."
Phương Tịch mời Vân Hi Tiên Tử vào động phủ rồi bắt đầu thưởng trà luận đạo.
Trong bất tri bất giác hai người đã nói đến đại chiến nhân yêu gần đây.
"Mấy ngày trước... Có một vị sư tỷ trong môn đến đây tìm thiếp thần, bàn đến lần đại chiến này."
Vân Hi Tiên Tử mang trên mặt một tia lo âu: "Đại quân yêu tộc khí thế hung hăng, bây giờ sau nhiều lần giằng co đã đánh đến dưới Thiên Tuyệt Thành, Tam Thập Lục Thiên Cương Bắc Đấu Đại Trận bị phá đến chỉ còn lại một trận nhãn cô thành..."
"Không phải Kim Cương Tử, Trường Thanh Tử và các Nhân Tộc Ngũ Tử khác đều ở trong thành chủ trì phòng ngự sao?"
Phương Tịch xoa chén trà bằng ngọc, suy tư rồi nói.
"Dù sao Nhân Tộc Ngũ Tử cũng chỉ là tu sĩ Hợp Thể... Theo lời đồn trong tông, tông chủ của bản tông cũng ở trong Thiên Tuyệt Thành, thậm chí còn nhìn thấy vị Xa tiền bối kia!"
Vân Hi Tiên Tử chậm rãi nói.
"Xa tiền bối?"
Phương Tịch nghe xong thì lập tức nổi lên sự tôn kính: "Chính là vị tiền bối Đại Thừa Tán Tiên vẫn luôn hoạt động sôi nổi trong nhân tộc sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận