Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1102: Bất ngờ (3)

Làm xong hết thảy hắn mới thở dài một hơi, thì thào một tiếng:
- Người này… Hẳn là tồn tại đánh chết Đế Nhất trong truyền thuyết? Nếu như hắn còn ở đây, ta tuyệt đối khó thoát một mạng...
Cho nên Không Minh mới không quấy rầy Phương Tịch truyền tống, mà đợi đối phương rời đi mới lập tức hủy truyền tống trận, ngăn cản đối phương trở về!
Chẳng khác nào bán đồng minh Dị Tộc cùng Cửu Xi Tộc, đổi lấy cơ hội chạy trốn cho mình!
Một phần tâm tính này, dụng ý tàn nhẫn... Mấu chốt là nháy mắt quyết đoán cũng không thẹn với cái danh tộc trưởng Không Tộc!
- Ngược lại có chút quả quyết… Đáng tiếc còn chưa đủ.
Thở dài một tiếng, bỗng nhiên hiện lên phía sau Không Minh.
- Cái này… Thân Ngoại Hóa Thân?
Không Minh cho rằng đây là lời giải thích hợp lý nhất, một tay bấm niệm pháp quyết, muốn tiếp tục thi triển bí thuật, thuấn di đào mệnh.
Nhưng lúc này, trong tay Phương Tịch hiện ra một viên Phượng Triện Văn, nhẹ nhàng thổi.
Tíu tíu!
Trong tiếng phượng gáy, Phượng Triện Văn hóa thành một cánh chim ngân bạch, bỗng nhiên xuyên thấu pháp bảo phòng ngự của Không Minh, nhẹ nhàng mổ ở mi tâm của hắn một cái.
Trong mỏ chim màu bạc, sợi tơ Hư Không pháp tắc chợt lóe lên, chui vào trên trán Không Minh.
Răng rắc!
Viên thủy tinh hình chóp trên trán Không Minh ầm vang vỡ vụn!
Mặc dù nó là Hợp Thể đỉnh phong có thể đào mệnh dưới tay của tu sĩ Đại Thừa nhưng với Phương Tịch cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.
Đồng thời, vừa rồi truyền tống đi, đi tới nơi đây, đều là bản thể của hắn!
Trước đó lợi dụng truyền tống trận siêu cấp đánh dấu bên phía Cửu Xi Tộc, xác định tọa độ hư không, Phương Tịch dựa vào lực lượng của Chư Thiên Bảo Giám, tuỳ tiện trở về nơi đây.
Cho dù Không Minh hủy đi truyền tống trận cũng không thể ngăn cản hắn trở về!
Không chỉ như vậy, trước đó Phương Tịch còn dựa vào cái cớ Lưỡng Giới Môn trực tiếp mang ba vị Đại Thừa Nhân Tộc đi vào khu vực phụ cận của Yêu Tộc vơ vét tài nguyên, dễ dàng giảm bớt kiến hôi chắn đường, hoàn thành tập kích!
Về phần tọa độ hư không? Lúc trước hắn đồng hành với Phong Ảnh Nguyệt đã chuẩn bị xông vào truyền tống trận siêu cấp, đương nhiên đã sớm bố trí ở khu vực phụ cận rồi.
Đại Thừa họ Bộ cũng không thực sự nhìn thấy Lưỡng Giới Môn phát huy uy năng, còn tưởng rằng Phương Tịch đã sớm có bố trí, mai phục trong cương vực của Yêu Tộc.
- Truyền tống trận siêu cấp này... Dường như ta cũng có thể chữa trị?
Phương Tịch nhìn qua truyền tống trận siêu cấp bị chém rụng một góc, trực tiếp bấm niệm pháp quyết, mở ra Địa Tiên Linh Cảnh, Chúng Thần Điện bay ra. ‌ - Giết!
- Giết hết yêu dị!
Từ trong Chúng Thần Điện, truyền ra tiếng gầm thét của mấy trăm cường giả Thần Đạo cùng tu sĩ Hợp Thể Nhân Tộc...
Giao giới của Yêu Tộc cùng Ma Tộc.
Hư không lóe lên, vô số ngân quang hội tụ, hóa thành các loại phù lục mơ hồ tạo thành một tòa trận pháp hư ảo.
Trong trận pháp, bốn nhân ảnh thoáng hiện.
Một người trong đó chính là một vị Hợp Thể sơ kỳ của Không Tộc, trong tay cầm một tấm lệnh bài màu bạc.
Liếc nhìn xung quanh một vòng, không khỏi gật đầu:
- Ba vị tiền bối, vãn bối thực lực có hạn, chỉ có thể thuấn di ba vị đến đây, cũng may cách đó không xa có một tòa thành trì của Yêu Tộc, bên trong có truyền tống trận có thể sử dụng...
- Ừm, lực lượng hư không có thể thuấn di ba vị tu sĩ Đại Thừa, ngươi làm khá tốt.
Đế Thích khích lệ một câu.
Mà Đế Linh cùng Đế Tôn không nói một lời, mang theo vị Thánh Tử Không Tộc Thánh Tử bắt đầu lên đường.
Đại Thừa độn quang kinh người cỡ nào?
Thánh Tử Không Tộc chỉ cảm thấy thể phách chịu áp lực lớn, trong lòng xuất hiện cảm giác bất an.
Ba vị lão tổ Đại Thừa trở về, chẳng lẽ tộc ta còn muốn tiếp tục khai chiến với Nhân Tộc? Nhân Tộc để chém chết cả hai vị lão tổ thất kiếp… Mà đại chiến Ma tộc trước đó, lão ma đầu kia cũng bị trọng thương mà thôi...
Trong lòng Thánh Tử Không Tộc lóe lên một tia tuyệt vọng, lại phấn chấn:
- Chỉ cần ba vị tiền bối Đại Thừa trở về Cửu Xi, dựa vào địa lợi, đủ để ngăn chặn Nhân Tộc hồi lâu... Không Tộc có thể tiếp tục sinh tồn, hoặc là đào vong vào chỗ sâu trong Man Hoang....
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng hắn chợt nặng nề.
Cho dù Không Tộc am hiểu lực lượng hư không, trốn chạy không để lại chút dấu vết nhưng phải chịu khổ không ít khi di chuyển trong Man Hoang, chết lượng lớn tộc nhân.
Thật vất vả mới tìm được một đại địa thích hợp cư ngụ.
Nếu không phải thực sự không có cách nào, bọn chúng quả thực không muốn di chuyển nữa.
Răng rắc!
Đúng lúc này, một thanh âm vỡ vụn thanh thúy truyền ra khiến cho Thánh Tử Không Tộc, sắc mặt đại biến.
Trong tay lóe lên ánh bạc, hiện ra một viên hạt châu màu bạc.
Lúc này, bề ngoài hạt châu hiện ra từng vết rách:
- Đây là... Mệnh châu của tộc trưởng tộc ta vỡ nát, truyền tống trận xảy ra chuyện rồi.
Hắn mở miệng nói, trong thanh âm mang theo một tia nghẹn ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận