Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 448: Cửu Thiên

"Đây vẫn chỉ là một linh dược viên tàn tạ... Nhưng so ra thì linh dược viên của Thánh tử cũng kém hơn... ".

Phương Tịch khom người xuống, tay phải nắm một nắm đất của linh dược viên lên.

Làm một lão Linh nông nên hắn có chút tâm đắc với Linh thực phu nhất đạo.

Hắn biết chuyện trồng linh dược cũng không đơn giản, rất nhiều linh dược có yêu cầu nghiêm khắc với hoàn cảnh, linh thổ.

Mạo muội cấy ghép vào trong một linh dược viên thì sẽ có thể xuất hiện dược tính tương khắc, lại không thể nào sinh trưởng.

Nhưng trong dược viên này, các loại linh dược đều sinh trưởng rất tốt, không có chút tình huống nào phát sinh.

Rất rõ ràng, ngoại trừ linh khí của Trường Thanh Viên rất thích hợp cho linh dược sinh trưởng ra thì còn có liên quan đến thổ nhưỡng.

Linh thổ trong tay của Phương Tịch hiện ra năm màu, tỏa ra mùi hương nhàn nhạt như cây lúa.

Hắn suy nghĩ một lúc, miễn cưỡng tìm ra một đáp án có khả năng: "Tắc Thổ? Đây chính là linh nhưỡng trong truyền thuyết mà Linh thực phu tha thiết ước mơ, đất này có năm màu, có thể trồng được các loại linh thực... Nếu chỉ hái những linh dược này, đó mới là thật sự nhặt hạt vừng lên mà ném dưa hấu đi..."

Phương Tịch còn gì để nói nữa? Lúc này hắn vừa kháp quyết, hình xăm viên châu màu xanh lam trên cánh tay của hắn chợt lóe quang mang, bay thẳng ra, hóa thành Sơn Hải Châu!

Thanh Hỏa Loan, Thanh Giao cấp ba, Huyền Hỏa Ma Cương đều được thả ra.

"Đại Thanh, Tiểu Thanh... Các ngươi cố gắng hết sức đào đất, liên quan đến cấy ghép linh dược thì để cho ta đến."

Phương Tịch thở ra một hơi dài, hắn chuẩn bị đào ba thước đất.

Dù sao dung lượng của Sơn Hải Châu đủ lớn!

"Quả nhiên... Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận đã bị phá một trận nhãn! Thật sự là chân truyền của Thanh Đế Sơn, nếu không thì làm sao có thể tìm được trận nhãn của đại trận bực này?"

Cơ hồ là cũng trong lúc đó, nơi nào đó bên ngoài tường gỗ Trường Thanh Viên, tu sĩ Nguyên Anh thiếu niên mày trắng nhìn tường gỗ, trong mắt lóe lên một tia lửa nóng.

Chuyện liên quan đến trận đại chiến thượng cổ kia, hay nói cách khác là ân oán của các Tôn giả thượng cổ, y hoàn toàn không có hứng thú, dù sao những nhân vật đó đều đã hóa thành tro.

Thứ y quan tâm, chỉ có bảo vật trong bí cảnh này!

Có lẽ... Sẽ có thể giúp y đột phá cảnh giới trước mắt!

"Sư thúc..."

Lúc này, một tu sĩ Kết Đan mặc bạch bào bay đến, chính là một lão giả: "Bây giờ, đại trận đã xuất hiện sơ hở, chúng ta đã xác nhận, có thể bố trí ở đây một truyền tống trận khoảng cách ngắn để truyền tống chúng ta vào trong bí cảnh..."

Mặc dù tu vi của người này chỉ là Kết Đan nhưng lão lại là một vị Trận Pháp Sư cấp bốn hiếm thấy.

"Truyền tống trận khoảng cách ngắn sao? Loại trận pháp này nếu đối diện không có tọa độ và trận cơ tương ứng... Mục tiêu truyền tống sẽ ngẫu nhiên trong trăm dặm, thậm chí ngàn dăm đó?"

Thiếu niên mày trắng nhàn nhạt nói.

"Đúng là vậy..." Dường như lão giả đổ mồ hôi lạnh: "Đây đã là cực hạn mà sự điệt có thể làm được... Về phần đi ra thì cũng không cần lo lắng gì, chỉ cần chúng ta tập hợp cùng một chỗ, lại mời sư thúc thi triển Hàng Giới Phù thì sẽ có thể đi ra..."

"Thôi... Cứ vậy đi."

Thiếu niên mày trắng nói: "Sau khi các ngươi vào trong, cố gắng thu thập linh vật..."

Loại hành vi vào bí cảnh này cũng giống như quăng lưới lớn có thể có được thu hoạch rất khá.

"Vâng!"

Một đám tu sĩ Kết Đan nhao nhao ứng lệnh, đều rất quen thuộc.

Dù sao lúc họ ở Luyện Khí, Trúc Cơ đều là đi một đường như vậy.

Ánh bạc chợt lóe.

"Nơi đây chính là Trường Thanh Viên sao?"

Đám người Thanh Hư Phái khống chế Bích Linh Bàn chợt xuất hiện bên ngoài Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận.

Bà lão chống quải trượng nhìn bức tường gỗ cao lớn kia, trên mặt hiện ra một tia kích động: "Tốt... Quả nhiên cấm chế có chỗ buông lỏng... Dưới tình huống này, chỉ cần dùng bí pháp huyết tế thôi động Bích Linh Bàn, nhất định có thể... Hả, là ai?"

Thần mục của ba ta như chớp, nhìn về phía một chỗ hư không.

Trong tiếng quát, quải trượng trong tay bà ta đã nhào ra như một con hắc long, từng phù văn cấm chế trên đó lấp lánh, rõ ràng nó là một món linh bảo hiếm có!

Hống hống!

Trên quải trượng, một khí linh có bộ dáng của hắc giao bay ra, vậy mà khiến uy lực của linh bảo này tăng thêm mấy thành!

Ầm!

Hắc Long Quải Trượng chợt đánh vào hư không, lại bị hào quang màu bạc cuốn một cái bay về.

Ở trong hào quang có một chiếc lâu thuyền to lớn chậm rãi bay ra, ở mũi thuyền có hai người đứng đó, chính là Xích lão quái và hoàng bào quái nhân!

"Hắc hắc... Hắc Long Trượng của Bích phu nhân không hổ là linh bảo nổi danh ở tu tiên giới Đông Hải chúng ta, xém chút đã phá Động Hư Bảo Thuyền của lão phu rồi..."

Hoàng bào quái nhân cười hắc hắc.

"Động Nguyên Thượng Nhân? Còn có Xích lão quái?"

Một tiếng long ngâm vang lên!

Bích phu nhân thu quải trượng, sắc mặt vô cùng khó coi: "Vậy mà các ngươi lại theo dõi lão thân... Nếu không phải ở đây mộc linh lực đại thịnh thì đúng là lão thân khó mà phát hiện, sẽ bị các ngươi đắc thủ."

Trong đôi mắt của bà ta bộc phát thanh mang, môn nhân đệ sau lưng của bà ta cũng hợp lực thôi động Bích Ngọc Bàn, dáng vẻ như chuẩn bị tùy thời đại chiến.

Xích lão quái chợt mở miệng: "Bích phu nhân, Thanh Hư Phái của ngươi chỉ là bàng chi của thượng cổ Thanh Đế Sơn đúng không?"

Bích phu nhân giật mình, sắc mặt ngay lập tức trở nên càng âm trầm hơn.

"Hắc hắc... Tu sĩ Nguyên Anh chúng ta lấy đại đạo trường sinh làm đầu, không có ai thật sự muốn vì ân oán của tu sĩ Hóa Thần thượng cổ mà sinh tử tương bác với tu sĩ cùng cấp..."

Xích lão quái cười tủm tỉm nói: "Bầy giờ trong tu tiên giới Đông Hải... Công pháp trấn phái của mấy tông môn đều có cái bóng của Thanh Đế Sơn, ngươi muốn động thủ với Tứ Hải Tông chúng ta sao?"

Thần sắc của Bích phu nhân lập tức hòa hoãn hơn nhiều.

"Đúng vậy... Tu sĩ chúng ta lấy lợi ích làm đầu, nếu Bích phu nhân ngươi đã nắm giữ mấy phần thực hư của bí cảnh này, vậy thì chúng ta cũng có thể hợp tác, sau đó linh vật lấy được sẽ dựa theo cống hiến mà phân chia..."

Động Nguyên Thượng Nhân cũng lập tức lên tiếng phụ họa: "Bây giờ cấm chế của Trường Thanh Viên đã buông lỏng, chắc chắn có rất nhiều tu sĩ đều muốn thừa dịp đánh cướp... Lui sẽ sinh biến."

Dường như là câu cuối cùng đả động được Bích phu nhân, bà ta cười lạnh nói: "Đúng là lão thân biết được một chút tình hình trong bí cảnh... Nhưng chiến lợi phẩm này, lão thân muốn năm thành!"

"Năm thành quá nhiều..."

Thần sắc của Xích lão quái biến đổi, chuyển sang dùng thân thức truyền âm.

Ba Nguyên Anh lão quái nói thầm vài câu rồi lập tức liên thủ, bắt đầu phá cấm.

Ong ong!

Ba đạo pháp lực Nguyên Anh đánh vào trong Bích Linh Bàn, vậy mà khiến nó lơ lững bay lên, hóa thành một hình bát quái khổng lồ.

Mà ở trên tường gỗ có vô số phù văn cấm chế xuất hiện, tạo thành một hình bát quái càng lớn hơn.

Thiên can địa chi, càn khôn đảo ngược...

Bích phu nhân khống chế Bích Linh Bàn phát động bát quái cấm đến một chỗ.

Răng rắc!

Răng rắc!

Một khối cự mộc na di, nhanh chóng lui về hai bên, vậy mà hình thành một cánh cửa.

"Trường Thanh Viên, mở rồi!"

Xích lão quái cười ha ha: "Bích phu nhân quả thật cao minh!"

"Hừ... Đây là nhờ có người đột phá một trận nhãn quan trọng của đại trận này, nếu không thì ám môn trong điển tịch mà tổ tiên ghi lại, trước đó cũng vô dụng!"

Bích phu nhân hừ lạnh, nhưng thần sắc của ba ta trở nên nhu hòa hơn không ít.

Nhưng ngay lúc mấy người chuẩn bị liên thủ tiến vào trong bí cảnh thì dị biến chợt xảy ra!

Rầm rầm!

Từng đạo cuồng xa xuất hiện, hình dạng như hoàng long, gầm thét phóng đến tam đại Nguyên Anh.

Dường như Bích phu nhân đã có chuẩn bị, Hắc Long Quải Trượng chống mạnh xuống đất, từng bức tường gỗ xuất hiện trên mặt đất, thủ hộ bà ta và tất cả đệ tử sau lưng vào trong.

Xích lão quái thì tế ra một tấm lụa đỏ mỏng, phong ngự toàn thân đến kín không kẽ hở.

Động Nguyên Thượng Nhân thì cười ha ha, kim quang trên thân lấp lánh, như mặc một bộ khải giáp hoàng kim.

Ầm ầm!

Vô số cát vàng đánh lên phòng ngự của họ, phát ra tiếng vang rợn người, lại không thể nào đột phá phòng ngự của bảo quang và pháp bảo chút nào!

Không tốt!"

Xích lão quái phát hiện cự long do cát vàng biến thành này chỉ có uy lực tầm thường thì hô lên, nhìn về phía cửa gỗ.

Chỉ thấy ngay lúc tam đại Nguyên Anh tránh lui thì có một đạo lưu quang xông vào trong cửa gỗ, chỉ có một tiếng nói khàn khàn truyền đến: "Ha ha... Đa tạ các đạo hữu đã mở cửa giúp!"

"Đáng chết!"

Bích phu nhân dùng quải trượng đánh đầu của cự long bằng cát vàng thành cát vụn, lúc này mới âm trầm nói: "Hình như là thủ đoạn của ma tu Tây Mạc!"

"Đáng chết, đã sớm nghe nói trong Tây Mạc còn lưu lại vài cổ truyền tống trận thông đến bí cảnh Trường Thanh Viên... Không ngờ thật sự có thể dùng được."

"Xích lão quái trực tiếp giậm chân: "Mau mau... Không thể để cho đám ma tu chiếm tiện nghi!"

Y và Động Nguyên Thượng Nhân gật đầu, lập tức hóa thành hai độn quang bay vào trong cửa gỗ.

Thấy vậy, Bích phu nhân cũng chỉ đành dẫn theo môn nhân đệ tử đuổi theo...

"Đến rồi... Đây chính là Cửu Thiên Trì sao?"

Một đạo thanh sắc trường hồng dừng lại ở giữa không trung, thân hình Phương Tịch hiện ra.

Sau khi hắn vơ vét linh dược viên kia xong, Phương Tịch nhịn đau từ bỏ mấy chỗ có giá trị không cao, trực tiếp bay đến Cửu Thiên Trì có Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy.

Ở phía dưới của hắn, có chín hồ nước như liên thông nhau, phân biệt ra chín màu đỏ, cam, hoàng, lục, xanh, lam, tím, đen, trắng.

"Cửu Thiên Trì này cũng là một trận pháp, còn là Cửu Cung Đại Trận tiếng tăm lừng lẫy ở thời kỳ thượng cổ! Chỉ là có biến đổi... Ở trong chín hồ nước chỉ có một chỗ là sinh môn, có thể thông đến chỗ cất giữ Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy, còn lại đều là tử môn, sẽ bị đại trận công kích!"

Phương Tịch nhớ lại tin tức mà lão quỷ đã lưu lại trong ngọc giản: "Dựa theo giới thiệu, không cần chần chừ, trực tiếp vào hồ nước xanh!"

Thần sắc của hắn khẽ động, lắc Vạn Hồn Phiên một cái.

Tầng tầng lớp lớp mây đen xuất hiện, từ trong đó nhảy ra từng con quỷ vật.

Mặc dù khí trước đa phần ở cấp độ Luyện Khí, Trúc Cơ nhưng số lượng rất nhiều.

"Đi!"

Kèm với Phương Tịch đánh một pháp quyết vào trong Vạn Hồn Phiên, những đại quân âm hồn này lập tức hóa thành chín đội, nhảy vào hồ nước khác nhau...

Ô ô!

Âm hồn vào nước, nhấc lên từng mảnh từng mảnh bọt nước.

Tiếp theo... Đã không có bất kỳ âm thanh nào nữa.

"Âm hồn toàn diệt?"

Phương Tịch nhíu mày lại: "Không đúng... Nếu ta bố trận giả, chắc chắn sẽ không đơn giản bố trí ra sinh môn như vậy... Mà ở gần sinh môn cũng bố trí cấm chế cường đại và lực lượng thủ hộ, ngụy trang sinh môn thành tử môn!"

"Ít nhất, thám tử dò đường có thực lực thấp, chết chắc không thể nghi ngờ!"

"Thực lực của những âm hồn này quá yếu... Không thể nào thật sự đến đáy hồ."

Hắn lắc Vạn Hồn Phiên, thả Quỷ Vương Kết Đan hậu kỳ ra: "Nếu lão quỷ không gạt ta, vậy thì Kết Đan hậu kỳ có thể đến chỗ sinh môn... Đi đi!"

Quỷ Vương gào thét, xông vào trong hồ nước xanh.

Phương Tịch thông qua Vạn Hồn Phiên, yên lặng cảm ứng tình trạng của Quỷ Vương, bởi vì trong nước hồ này, dường như có kỳ hiệu ngăn cản thần thức.

Không bao lâu, thần sắc của hắn chợt biến: "Vậy mà vẫn chưa chết... Lão quỷ lại tốt như vậy sao?"

Trên thực tế, nếu Quỷ Vương này trực tiếp vẫn lạc thì Phường Tịch cũng không cảm thấy quá kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận