Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 215: Mời

Tòa số tám mươi bảy, ngõ Yên Liễu.

"Đạo hữu, không, tiền bối đã Trúc Cơ rồi sao? Chúc mừng tiền bối, chúc mừng tiền bối!"

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Đằng La tiên tử mở lớn, nhìn Phương Tịch, vẻ mặt đầy sự bối rối.

Đặc biệt là nhớ lại bản thân từng không biết trời cao đất rộng trêu chọc đối phương, quả thật hận không thể tìm kẽ đất chui vào.

"Chúc mừng tiền bối, Trúc Cơ thành đạo!"

Kim Linh thì theo quy củ của tu tiên giới, hành cổ lễ, thần sắc vô cùng phức tạp.

"Ai... Ta cũng nghe đạo hữu nói Tô đạo hữu cương liệt, nhớ lại bản thân cũng sắp đến đại nạn sáu mươi nên mới đi liều mạng thử một lần..."

Phương Tịch tràn đầy thổn thức, mặt có vẻ như nghĩ mà sợ: "May mắn thành công thôi..."

Thật ra quá trình Trúc Cơ của hắn vô cùng thuận lợi mượt mà, kiểu như không cần Trúc Cơ Đan cũng có thể thành công vậy.

Nhưng dù cho hắn làm lại một trăm lần thì Phương Tịch vẫn chọn dùng Trúc Cơ Đan đột phá, chỉ vì để đảm bảo.

Tuổi thọ dài, nhất định phải vững như lão cẩu.

Bất kỳ đột phá nào mà có xác suất tử vong đều là không có trách nhiệm với hơn bốn trăm năm tuổi thọ của mình.

"Tô Liệt..."

Không biết Kim Linh nghĩ đến chuyện gì mà lại lắc đầu liên tục.

Rõ ràng đạo lữ của nàng đã qua sáu mươi tuổi còn muốn cậy mạnh đột phá, lại không có Trúc Cơ Đan bảo mệnh, Trúc Cơ thất bại tử vong cũng xem như gieo gió gặt bão, hài lòng hả dạ...

"Ngoài ra..." Phương Tịch cười uống một ngụm linh trà: "Lần này phiền hai vị hàng xóm tốt bụng đến đây cũng vì mời hai vị giúp một chuyện."

"Tiền bối có phân phó, vãn bối không chối từ!" Ánh mắt Đằng La tiên tử lập tức sáng lên.

Đây chính là làm chân chạy cho đại tu Trúc Cơ đó nha!

Trong thành đông đảo tu sĩ Luyện Khí có mấy người có thể có bối cảnh Trúc Cơ đây?

Nếu mình có thể lọt vào pháp nhãn, sau này cũng là người có quan hệ với Trúc Cơ, địa vị ở ngoại thành lập tức khác xa.

"Tiền bối cứ phân phó!" Kim Linh cũng kiều kiều nhu nhu trả lời.

Chuyện này khiến Phương Tịch phải cảm khái, ở tu tiên giới sau khi đột phá sau khi đột phá đại cảnh giới thì địa vị cùng lúc trước phân chia rõ ràng, quả thật chính là ngày đêm khác biệt.

Hắn tằng hắng một cái: "Con người ta không thích ồn ào, mấy ngày nay tin tức ta Trúc Cơ truyền ra, người bái phỏng chắc chắn rất đông, còn như hai vị giúp ta tiếp khách, thế lực bình thường trực tiếp nhận bái thiếp, gặp phải thế lực khó mà cự tuyệt thì để đích thân ta ra mặt tiếp đãi..."

"Hóa ra là chuyện này, xin tiền bối cứ yên tâm, thiếp thân ở Bạch Trạch Tiên Thành đã mười mấy năm, hiểu rất rõ các thế lực lớn, chắc chắn sẽ giúp tiền bối làm thỏa đáng."

Đằng La tiên tử ngạo nghễ ưỡn ngực lên bảo đảm.

Có thể làm kẻ gác cổng cho tu sĩ Trúc Cơ đây là chuyện mà rất nhiều tu sĩ Luyện Khí cầu cũng không được.

Dù sao người gác cổng trên trình độ nhất định là đại biểu cho tu sĩ Trúc Cơ nghênh đón, đưa tiễn, biểu thị có quan hệ tương đối thân với vị tu sĩ Trúc Cơ này.

Đằng La tiên tử lại len lén liếc Phương Tịch:

'Chẳng lẽ... Đại tu này muốn nạp hai ta làm thiếp sao? Vậy thì phải khuyên nhủ Kim Linh muội tử thật tốt... Cơ hội rất tốt đó nha, ngàn vạn phải nắm chặt.'.

Chênh lệch thân phận địa vị quá lớn nên Đằng La tiên tử cũng không dám hi vọng xa vời làm chính thê chỉ muốn làm thị thiếp.

Đương nhiên Phương Tịch cũng không biết trong lòng Đằng La tiên tử lại có suy nghĩ như vậy, thậm chí còn muốn giao hảo với Kim Linh trước để sau này trong khuê phòng cũng có giúp đỡ.

Hắn chỉ đơn thuần là trong tay không có ai nên tùy ý nhìn hai người làm khổ lực mà thôi.

Sau khi phân phó tất cả xong, đã tiếp tục bế quan.

Quả nhiên.

Chờ sao khi Bạch Trạch Tiên Thành lại có tin tức tán tu Trúc Cơ thành công truyền ra thì trong ngoại thành lập tức sinh ra chấn động không nhỏ.

Mỗi vị tán tu Trúc Cơ thành công, đối với vô số tu sĩ ngoại thành đều là sự cổ vũ rất lớn.

Trong lúc nhất thời, không ít tu sĩ đều muốn đến nhà bái phỏng.

Trong đó đa phần đều là thế lực vừa và nhỏ, đến lăn lộn quen mặt đưa lên bái thiếp và lễ vật...

Còn có vài bang phái Luyện Khí kỳ, thậm chí còn định dâng lên vị trí bang chủ, chỉ cần Phương Tịch chịu nhận...

Dù sao chỉ cần có tu sĩ Trúc Cơ dẫn đầu vậy thì ở ngoại thành cũng xem như một thế lực lớn.

Kim Linh và Đằng La tiên tử dò xét lẫn nhau, thỉnh thoảng hợp tác, nên cũng mang mọi chuyển xử lý rất gọn ràng, phân loại lễ vật và bái thiếp cất kỹ để Phương Tịch xem.

Chỉ có một gia hỏa muốn tặng thị nữ và lô đỉnh, bị Đằng La tiên tử nói móc nói mé vài câu, lại thấy hai vị tiên tử thiên kiều bách mị ở đây lập tức biết vuốt mông ngựa đến làm hại đùi ngựa nên phải hậm hực bỏ đi...

Đương nhiên đây đều là những thế lực Luyện Khí nhỏ.

Chờ đến khi thế lực Trúc Cơ đến, Đằng La tiên tử và Kim Linh không dám tự tiện làm chủ, chỉ có thể mời Phương Tịch đích thân ra mặt tiếp đãi.

Chờ liên tiếp nửa tháng, cũng không đợi được người mình muốn gặp xuất hiện.

Lúc hắn đang hoài nghi, ở bên hồ nước cho Đại Thanh Ngư ăn thì thấy Đằng La tiên tử vội vã tiến đến bẩm báo: "Tiền bối... Thiếu chủ Tống gia Tống Thanh đến!"

"A?"

Hắn sờ sờ da mặt, đứng dậy: "Để ta tự ra ngoài đón tiếp!"

Phương Tịch bước ra cửa, quả nhiên đã thấy Tống Thanh, người này vẫn ăn mặc như công tử văn nhã, tay cầm quạt xếp bằng ngọc, nhìn thấy Phương Tịch thì cười chắp tay thi lễ: "Tống Thanh chúc mừng đạo hữu Trúc Cơ thành công! Đặc biệt tặng một phần lễ mọn, xin đạo hữu vui lòng nhận cho!"

Hiển nhiên người này cũng không phát hiện Phương Tịch chính là tán tu lúc trước dịch dung mua Trường Sinh Thuật.

"Hóa ra là Thiếu chủ Tống gia, mời vào mời vào!"

Đương nhiên Phương Tịch sẽ làm ra vẻ nửa mừng nửa lo, mời Tống Thanh mời vào trong đình viện, lại bảo hai người Kim Linh dâng linh trà.

"Viện này của đạo hưu, rất có ý cảnh nhàn vân dã hạc..."

Tống Thanh phong độ phiên phiên, đối nhân xử thế đều khiến người cảm thấy như mộc xuân phong, lúc này quạt xếp chỉ vào hồ nước, sau khi bình luận tiểu Thanh Long một phen thì cười nói: "Thật không giấu gì... Lần này bản công tử đến đây, một là để chúc mừng đạo hữu đã Trúc Cơ thành công, hai là muốn mời đạo hữu gia nhập Tống gia ta."

"Gia nhập Tống gia sao?"

Bề ngoài thì Phương Tịch trầm ngâm nhưng trong lòng lại rất cổ quái.

Mặc dù hắn biết sau khi Trúc Cơ sau khi thành công thì người đến cửa lôi kéo sẽ không ít nhưng không ngờ người đầu tiên lại là Tống gia!

'Đây xem là gì? Oan gia ngõ hẹp sao?'.

Nhìn Phương Tịch đang chần chừ, Tống Thanh cười ha ha, nói tiếp: "Đạo hữu cũng xuất thân từ Việt Quốc, có lẽ cũng biết Thất đại thế gia đúng không?"

"Như sấm bên tai!"

Phương Tịch gật đầu.

Tống Thanh liền tiếp tục nói: "Thất đại tiên tộc Trúc Cơ ở Việt Quốc, Bách Xảo Kỳ gia, Thanh Diệp Từ gia, Hoàng Phong Long gia đều do Tống thị ta dẫn đầu, mấy chục năm trước Hắc Thủy Tư Đồ gia và Thiên Phù Trầm thị lần lượt suy tàn nhưng lại có Đồ gia và Vạn gia quật khởi... Lão tổ Trúc Cơ của hai nhà này vốn là tán tu, bây giờ lại thành hào cường một phương, thành lập gia tộc, xưng tông làm tổ, khoái hoạt biết bao."

"Ý của đạo hữu là?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên.

"Nếu đạo hữu gia nhập Tống gia ta, Tống Thanh cam đoan, trong vòng hai mươi năm... Thất đại thế gia chắc chắn có một chỗ cho Phương gia cắm dùi!"

Tống Thanh bá khí nghiêm nghị nói: Đạo hữu cũng sống ở Hồ Vạn Đảo mấy chục năm, đương nhiên cũng sẽ biết Long Ngư Chung thị cũng là một trong Thất đại thế gia, bây giờ đã suy tàn, Tống gia ta đang tìm nhân tuyển thích hợp..."

'Hóa ra là muốn ta thế chỗ Long Ngư Chung gia!'.

Phương Tịch trợn mắt trong bụng: 'Còn muốn ta về Hồ Vạn Đảo thành lập gia tộc... Ta nhổ vào... Nếu Hồ Vạn Đảo tốt như vậy thì sao lão tử phải chạy trốn? !'.

Đương nhiên hắn hiểu được, bây giờ ở Hồ Vạn Đảo tuyệt đối là một vũng nước đục, thâm bất khả trắc.

'Tống gia này không có ý tốt, muốn ta đi lấp hố!'.

'Ta cũng không tin bọn chúng không biết chút nội tình nào!'.

'Còn có lần này, những thế lực Trúc Cơ khác trong thành không xuất thủ mời ta, chẳng lẽ là do người này ngăn cản sao?'.

Thật ra Phương Tịch cũng không có chút ý định nào muốn gia nhập Tống gia, nhưng ngoài mặt vẫn là dáng vẻ rất động tâm: "Chuyện này... Tạ hại chỉ mới Trúc Cơ, xin đạo hữu cho ta suy nghĩ kỹ lại."

"Tốt, bản công tử sẽ cho đạo hữu thời gian mấy ngày để cân nhắc, phải biết cơ hội có thể trở thành một trong Thất đại thế gia cũng không nhiều nha... ".

Tống Thanh khẽ cười, cũng không uống linh trà mà Kim Linh bưng lên, trực tiếp đi về.

"Công tử!"

Ngoài cửa, người Tống gia bu lại.

"Lên xe rồi nói!"

Tống Thanh ngồi trên xe do hai thớt linh câu kéo đi, thần sắc mới trở nên âm lãnh.

Tên hạ nhân Tống gia đi theo lên xe ngựa, khom người nói: "Đã điều tra rõ... Phương Tịch, tán tu Việt Quốc, từng ở phường thị Thanh Trúc Sơn làm Linh nông, tướng mạo đều đúng... Năm đó Thanh Trúc Sơn đại loạn đã biến mất hai năm, lúc xuất hiện đã ở Hồ Vạn Đảo, giúp đảo chủ Đào Hoa đảo Nguyễn Tinh Linh đoạt lại tổ nghiệp được giao cho Phỉ Thúy Nhai, sau đó làm ruộng nuôi cá ba mươi năm, sau bốn mươi tuổi đột phá Luyện Khí hậu kỳ, năm năm trước rời khỏi Đào Hoa đảo đến Bạch Trạch Tiên Thành đã có tu vi Luyện Khí tầng tám, về sau chính là mấy tháng trước, Luyện Khí viên mãn, thuê động phủ linh mạch cấp hai linh mạch cấp hai, đột phá Trúc Cơ..."

"Tán tu có thể Trúc Cơ đều có chút vận khí!"

Tống Thanh lại không cho là đúng: "Người này tư chất thấp, tu vi có thể tiến như bay, khẳng định là ở trong Thanh Trúc Sơn đại loạn và biến Long Ngư đảo đã cướp được rất nhiều tài nguyên và chỗ tốt."

"Cũng nhờ có mấy chục năm nay Việt Quốc không yên bình, Tiên Tộc Trúc Cơ liên tục té ngã, nếu không thì sao có cơ hội cho người này ra mặt?"

Đối với loại tán tu hư hư thực thực ăn thịt trên thân Tiên Tộc Trúc Cơ té ngã làm Thiếu chủ của lão đại ca Tống gia thì chắc chắn không thể nào chào đón.

"Người này năm năm trước vẫn là Luyện Khí tầng tám, đột nhiên Luyện Khí viên mãn, hình như có chút khả nghi..." Người hầu Tống gia nói ra một điểm đáng nghi.

"Có lẽ đã ẩn giấu tu vi, lúc rời khỏi Đào Hoa đảo có lẽ đã Luyện Khí tầng chín... Dù không có thì ở tu tiên giới đan dược đột phá cảnh giới nhiều lắm, khó khăn lắm mới trước sáu mươi tuổi Luyện Khí viên mãn, dù trên người người này có chút bí mật cũng không phải lớn..."

Tống Thanh vuốt ve Tử Uẩn Trạc trên cổ tay trái, vô cùng lơ đễnh.

Tán tu có thể Trúc Cơ thì ai mà trên người không có chút bí mật nhỏ?

Nếu là tư chất tư chất, lại hai, ba mươi tuổi đã Trúc Cơ thành công mới thật sự phải đặc biệt chú ý.

"Ta hoài nghi người này, năm đó trên Long Ngư đảo may mắn thu được một kiện linh vật Trúc Cơ, nếu không thì sao có thể Trúc Cơ thành công? ... Không phát hiện sớm để người này thuận lợi dùng, cũng có chút đáng tiếc."

Tống Thanh lắc đầu.

Về phần Trúc Cơ Đan?

Mỗi viên đều bị gắt gao nhìn chằm chằm đó, y chưa từng nghĩ đến phương diện này.

"Thiếu chủ anh minh, chỉ là... Chúng ta thật sự muốn bồi dưỡng người này sao?"

Người hầu Tống gia không cam lòng.

Đây chính là lão tổ Tiên Tộc Trúc Cơ một phương đó.

"Hồ Vạn Đảo nước hơi sâu, trước hết phải để một người đi thăm dò sâu cạn..."

Tống Thanh điểm nhẹ quạt xếp, dường như đã tính trước.

Có tan tú nào không muốn lên như diều gặp gió, lại có tán tu nào dám cự tuyệt cành ô liu của Thiếu chủ Tống gia chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận