Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1218: Bói Toán (1)

Nghiêm Giáp gào thét, quyền kình còn chưa bộc phát, đã bị Diêm Thiết đập bay.
Hắn phun ra một ngụm tinh huyết, muốn rách cả mí mắt nhìn Diêm Thiết xông vào trong tĩnh thất!
Phương Tịch nghe được động tĩnh ở ngoại giới, nhưng không có đứng dậy.
Hắn lúc này, đã đến thời khắc mấu chốt.
Từng tia kim tuyến bị Phương Tịch hấp thu, ở trong người sắp xếp nguyên khí.
Từ nơi sâu xa, hắn phảng phất như nghe được thanh âm gông xiềng mở ra.
- Đạo cơ thành tựu!
Phương Tịch mở mắt, hít sâu một hơi, từ trong nhân sâm, hoàng tinh… rút ra tinh khí kết hợp với cửu thiên chi khí, lại có khí tức tạng phủ, kinh mạch trong cơ thể, cùng rất nhiều nguyên khí thiên địa như thái âm, thái dương, thiếu âm, thiếu dương ở ngoại giới, dựa theo pháp môn trong Địa Nguyên Kim Thư dung hợp, ngưng kết thành một giọt ngọc châu màu vàng, rơi vào trong đan điền.
Ngọc châu này, chính là Địa Khuyết Nguyên Chân, pháp lực hàng ngũ thượng thừa.
Phương Tịch đến đây, rốt cục hoàn thành trăm ngày Trúc Cơ, thậm chí Luyện Khí nhập đạo, luyện thành pháp lực!
Đúng lúc này, hai cánh cửa vỡ vụn, một thân hình gầy gò vọt vào.
- Đúng là vận khí không tệ, không cần triển khai Thuật Đánh Thay.
Hắn nhìn thấy tình cảnh này, lập tức vận chuyển pháp lực, hóa thành một bàn tay lớn, nhẹ nhàng sờ một cái!
Ba!
Chớp mắt tiếp theo, chỉ thấy đầu Diêm Thiết giống như dưa hấu, trực tiếp nổ tung!
Ầm!
Thi thể không đầu ngã xuống đất, mặc cho võ công cái thế, trong lòng hùng đồ vạn trượng, bây giờ tất cả đều trở về với cát bụi!
- Không hổ là pháp lực thượng thừa!
Phương Tịch thoáng thử uy năng của Địa Khuyết Nguyên Chân, sắc mặt không khỏi vui vẻ.
- Nếu đổi thành đạo thư của Lão Nha Quan tế luyện ra pháp lực Bàng môn, Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã Thủ của ta không hẳn thuận lợi như thế, thậm chí nói không chừng còn bị võ đạo tông sư giết ngược, trở thành sỉ nhục của tu sĩ... Ạch, thật giống như Vân Vũ đạo nhân.
Diêm Thiết này đã thành tiên thiên, tuyệt đối không tính người yếu.
Cho dù tu sĩ gặp phải, nếu pháp lực không cao cường, chưa hẳn có thể chế phục được.
Nhưng đối với Phương Tịch mà nói, tự nhiên dễ như trở bàn tay.
- Công tử!
Lúc này Nghiêm Giáp che lồng ngực, khập khiễng đi vào, nhìn thấy thi thể không đầu trên đất, thần sắc không khỏi khiếp sợ.
- Quét dọn nơi đây một chút, còn có, người chúng ta thương vong bao nhiêu?
Phương Tịch thu hồi ánh mắt, thuận miệng hỏi.
- Chết tám người, bị thương hơn hai mươi người... Cái này là do hung đồ kia không lưu lại giết chóc, chỉ lo nhảy vào thạch thất.
Sắc mặt Nghiêm Giáp khó coi trả lời.
Phương Tịch nhìn một chút, liền biết người này đã trúng kỳ độc của Độc Thiết Thủ, nếu không giải trừ, sau ba ngày sẽ hủ hóa mà chết... Thậm chí trước khi chết còn cực kỳ điên cuồng, nói không chừng sẽ như chó điên cắn người.
Nếu chưa nhập đạo, đối với loại độc tố này, cho dù là hắn cũng không có biện pháp.
Nhưng lúc này, chỉ đánh ra một đạo pháp lực, Nghiêm Giáp liền biến sắc, phun ra một ngụm tụ huyết, chắp tay nói:
- Đa tạ công tử giúp ta chữa thương... Công tử... Chẳng lẽ đã trở thành tu sĩ?
Hắn thấy Phương Tịch chỉ vẫy tay, liền có một dải lụa màu vàng óng bay ra, rơi vào toàn thân mình, thương thế trong nháy mắt dễ chịu hơn rất nhiều, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ chấn động.
- Người chết trợ cấp hậu đãi, gia đình do bang phái hàng năm chi tiền nuôi nấng...
Phương Tịch không tỏ rõ ý kiến nói.
Sau nửa canh giờ.
Hắn thay quần áo mới, ở trong hoa viên thưởng thức phi toa, cờ nhỏ, còn có mấy bình ngọc của Vân Vũ đạo nhân.
Lúc này có pháp lực, thậm chí phẩm chất cực cao, tế luyện vài món pháp khí này chỉ là chuyện nhỏ.
Phương Tịch cũng chỉ thoáng thử nghiệm, liền không tiếp tục.
Hắn nghỉ ngơi dưỡng sức, yên lặng vận khí, cảm ứng nguyên khí trong thiên địa, bồi dưỡng pháp lực bản thân… bỗng nhiên ở một khắc nào đó, hắn lặng yên điều động Địa Khuyết Nguyên Chân trong cơ thể.
Đạo pháp lực này vừa ra, giống như mở quan khiếu cực kỳ trọng yếu nào đó.
Ở sau đầu Phương Tịch, một vòng hào quang giống như trăng tròn hiện lên, rõ ràng là Nguyên Thần của mình.
Nguyên Thần này nửa huyễn hóa, bên trong có ấn ký. hình cây Tay trái của hắn huy động, bắt đầu tiến hành suy tính mà cao nhân ở thế giới này thích nhất.
Dù không có công pháp bói toán phối hợp, nhưng dưới tình huống Nguyên Thần của Phương Tịch ký thác hư không, vẫn có thể tính ra ngọn nguồn của việc này.
Bất luận là lai lịch của Diêm Thiết, hay người sau lưng Diêm Thiết, thậm chí màn đen của đại hội võ lâm lần này, thân phận hắc thủ hậu trường… hết thảy đều như ở trước mắt.
- Nguyên lai là hắn...
Phương Tịch cười lạnh.
Nếu biết ai tính toán mình, hắn khẳng định lười chơi trò ngươi lừa ta gạt với đối phương, thậm chí ngay cả vạch trần âm mưu của đối phương cũng lười làm, đến thời điểm trực tiếp tới nhà, một kiếm đưa đối phương quy thiên!
Lấy thủ đoạn của người tu đạo, đối phó người bình thường, chính là đả kích như thế!
Hắn có đạo hạnh Nguyên Thần, thuật tính toán vượt xa tu sĩ bình thường tưởng tượng.
Bất quá lúc này, hắn trước tiên để việc kia qua một bên, bắt đầu suy tính đại thiên thế giới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận