Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 892: Liên diệt

"Hai tên dị tộc cấp bảy, hai tu sĩ Hợp Thể..."
Phương Tịch cầm kiếm đứng đó lạnh lùng nhìn bốn tu sĩ Hợp Thể.
Kiếm Tử chỉ là phế vật, dù gã hao hết toàn bộ thọ nguyên thì cũng chỉ khiến hắn giảm chưa đến ngàn năm tuổi thọ.
Bởi vậy trong lòng hắn có rất nhiều lực lượng đối mặt với mấy tên tu sĩ Hợp Thể này.
Hắn chợt cười lên: "Ta và Kiếm Tử chỉ là ân oán cá nhân, bây giờ Kiếm Tử đã bị chém rồi, ai muốn báo thù cho hắn?"
"Lão phu Khương Vọng Chi, bái kiến đạo hữu."
Khương Đạo Nhân hiên ngang lẫm liệt nói: "Trong Thiên Thánh Thành nghiêm cấm đấu pháp, lão phu làm tu sĩ trấn thủ nên không thể không ra mặt, xin đạo hữu thứ lỗi..."
"Vậy mà là Tiên Phủ Kỳ Trân!"
"Không đúng hình như nó còn là đồng nguyên với thanh tàn kiếm trong tay của Kiếm Tử..."
Hỏa nha đen nhánh quanh thân Hắc Diễm Thượng Nhân kêu loạn, lộ ra lòng của y cũng không yên bình.
Y nhìn Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm trong tay của Phương Tịch, trong mắt không thể kiềm được vẻ tham lam.
Dù sao Phương Tịch chỉ mới Hợp Thể sơ kỳ mà y đã bước vào Hợp Thể trung kỳ nhiều năm rồi!
Nếu có thể lấy được thanh phi kiếm này, cộng với thanh của Kiếm Tử thì chẳng phải là sẽ có thể tái hiện được phần lớn uy năng của Tiên Phủ Kỳ Trân rồi sao? !
Đến lúc đó, dù mấy đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ ở Hãm Không Đảo thì y cũng không sợ chút nào.
Đối với tu sĩ cấp cao thì mặc dù họ không tùy tiện đánh sống đánh chết nhưng đó là vì sự hấp dẫn vẫn chưa đủ!
Nếu đối mặt với sự hấp dẫn của đột phá đại cảnh giới, kéo dài thọ nguyên, thống trị một, thậm chí phi thăng thành tiên... Thì phần lớn tu sĩ đều sẽ gỡ xuống cái mặt nạ đạo mạo mà lộ ra vẻ mặt hung tàn lãnh khốc nhất!
Tia tham lam này vừa lóe lên đã biến mất.
Hắc Diễm Thượng Nhân hiểu rất rõ, thần thông kiếm thuật của Kiếm Tử không kém y nên đương nhiên không thể khinh thường khả năng đấu pháp của người có thể giết được Kiếm Tử.
Dù lão muốn cướp Tiên Phủ Kỳ Trân thì cũng phải mưu tính cho kỹ.
"Hắc Thiên Các các ngươi cũng đến tìm lão phu sao?"
Phương Tịch để ý Hắc Diễm Thượng Nhân một chút, người này rõ ràng không phải tu sĩ tọa trấn ở bản địa, có khả năng rất lớn là tu sĩ phe của Kiếm Tử.
Sau đó ánh mắt của hắn lại đặt lên người của Mẫu Đơn Tiên Tử.
Trong đại hội đấu giá lần trước hắn đã từng thấy hai tồn tại cấp bảy này nên đương nhiên biết chúng đều là cao tầng của Hắc Thiên Các.
"Ngươi là... Tu sĩ Vương gia kia..."
Mẫu Đơn Tiên Tử cũng mặt không thay đổi, sau đó lộ ra sự vui vẻ: "Thiếp thân chưa từng gặp đạo hữu mà chỉ nghe nói đạo hữu có chút lục đục với Hắc Thiên Các, chuyện nhỏ này thiếp thân nguyện ý làm người ở giữa, hai bên bỏ thù dứt oán, thế nào?"
"Không cần."
Phương Tịch cười lạnh, Hắc Thiên Các chính là do lão tổ Vương gia dẫn tới, bây giờ chỉ một câu nhẹ nhàng đã bỏ qua, chẳng lẽ mình còn phải cảm kích đối phương sao?
Hắn lại nhìn Hắc Diễm Thượng Nhân: "Các hạ... Chẳng lẽ là người của Thiên La Phô?"
Thiên La Phô chính là cửa tiệm của chưởng quỹ dị tộc đội điền loa kia.
Hắc Diễm Thượng Nhân biến sắc nhưng chuyện này chỉ cần hỏi thăm một chút sẽ hiểu rõ nên y không thể nào nói dối được nên chỉ đành nói: "Lão phu có rất nhiều sản nghiệp, trong đó hình như có một chỗ gọi là Thiên La Phô..."
"Vậy rất tốt, bản nhân cũng xác định rõ, sẽ không giết nhầm người."
Phương Tịch cười ha ha, chiến bào đỏ tươi bay phất phới.
Chẳng biết từ lúc nào hắn đã mở miệng của Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô ra rồi.
"Thỉnh bảo bối chuyển thân!"
Trong tiếng quát nhỏ của Phương Tịch, một đường chỉ vàng xuất hiện.
Phi đao tàn nhận tỏa sáng rực rỡ, từng nét phù văn lấp lóe mơ hồ dẫn động quy tắc thiên địa chém qua đan điền của Hắc Diễm Thượng Nhân.
Oa oa!
Mất con hỏa nha kia kêu thảm rồi lại bị đao khí tác động trong nháy mắt đã tiêu tán.
Trong hư không có rất nhiều lông vũ rơi xuống rồi lại hóa thành tro tàn ở giữa không trung.
Cửu Nha Đại Pháp của Hắc Diễm Thượng Nhân ở trong các tu sĩ Hợp Thể trên Hãm Không Đảo cũng tiếng tăm lừng lẫy.
Dù Khương Vọng Chi cũng không ngờ Phương Tịch lại dũng cảm như vậy.
Dưới tình huống bị tứ đại Hợp Thể vây quanh mà còn dám xuất thủ trước, thậm chí vừa ra tay chính là tuyệt sát!
Còn hỏa nha hộ thể của Hắc Diễm Thượng Nhân lại không thể nào ngăn cản được, bị đao khí dễ dàng trảm diệt.
Sưu!
Hắc quang lóe lên, cách đó mấy chục dặm có một Nguyên Anh hiện ra.
Thân nó cao khoảng hai thước, lúc này hai tay nó kết quyết, từng hỏa tuyến đen nhánh từ Nguyên Anh lan ra hóa thành một bộ thân thể không khác gì lúc trước.
Nguyên Anh Hợp Thể đã có thể làm đến bán thực chất hóa, trực tiếp khống chế thiên địa nguyên khí đấu pháp cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà Nguyên Anh của Hắc Diễm Thượng Nhân bây giờ lại có một vết đao trên ngực, mơ hồ chém rách pháp thể của nó, có thể thấy được Tiên Nguyên Khí dày đặc đang chảy.
Mặc dù một đao trước đó của Phương Tịch không lấy được mạng của Hắc Diễm Thượng Nhân nhưng cũng khiến Nguyên Anh của y trọng thương!
Mà ngay lúc hắn động thủ thì Mẫu Đơn Tiên Tử và Địa tộc cấp bảy cũng xuất thủ.
Mẫu Đơn Tiên Tử nhẹ nhàng kẹp một cánh hoa lên rồi búng ra, lập tức có cánh hoa đầy trời rơi xuống.
Địa tộc cấp bảy thì gầm lên, giơ cự quyền nham thạch lên cao rồi mạnh mẽ đập xuống như thần chùy!
Ong ong!
Ngân Phượng Ngân Phượng Trên người Phương Tịch cuồng thiểm quang mang, từ khe hở hư không xuất hiện, thôn phệ vô số cánh hoa vào trong.
Một quyền của cự nhân nham thạch đánh xuống bị một khe hở hư không cắt qua.
Ba!
Cánh tay khổng lồ kia rơi xuống đất như nhấc lên cơn địa chấn nhỏ, có vô số tro bụi bay loạn lên.
Cùng lúc đó, thân hình Phương Tịch lóe lên một cái đã đến trước mặt Hắc Diễm Thượng Nhân rồi cười quỷ dị với y.
Hắc Diễm Thượng Nhân thật sự hồn bay lên trời, Hắc Nha Hồ trong tay y hiện ra rất nhiều đường vân đen nhánh, từ trong đó có từng con hỏa nha bay ra.
Nhưng con hỏa nha này đều là hỏa diễm hóa hình, y lại dùng bí pháp tế luyện nên chúng chính là ma hỏa cấp bảy!
Lúc đối địch bình thường, chỉ cần một con hỏa nha thôi đã có thể khiến một tu sĩ Phản Hư mệt mỏi rồi.
Nhưng lúc này Hắc Diễm Thượng Nhân lại sợ số lượng hỏa nha không đủ mà liên tục kết quyết, lệnh từng con hỏa nha bay quanh đỉnh đầu của mình hình thành Vạn Nha Đại Trận!
Không những vậy, hắc diễm mà những con hỏa nha này phun ra dường như còn tăng phúc pháp lực của y, chính là đạo binh hàng đầu!
Phanh!
Phương Tịch không quan tâm, hắn nắm tay lại hóa thành một quyền.
Sau khi tu vi thể phách có thể so với yêu thú cấp bảy thì Phương Tịch đã từ từ thích cảm giác nhất lực hàng thập hội.
Mặc ngươi giờ nhiều thủ đoạn gì thì ta cũng chỉ dùng một quyền!
Đỡ được thì sống!
Không đỡ được thì chết!
Nắm tay của hắn chợt lóe lên ánh sáng bốn màu rồi lập tức biến mất, mơ hồ truyền ra tiếng Phượng Hoàng gáy.
Huyết Sát Phiên biến thành trường bào đỏ tươi bay phất phới, từng Phượng Triện Văn hiển hiện hóa thành hắc động hư không thôn phệ hỏa nha vào trong.
Phanh!
Một quyền của Phương Tịch đập lên Hắc Nha Hồ, đánh nó bay đi.
Bên ngoài Hắc Nha Hồ còn xuất hiện vết nứt nhỏ.
Còn hắn thì lại lóe lên lần nữa đã vào trong quang tráo hộ thể của Hắc Diễm Thượng Nhân, tay hiện ra một cái hồi lô vàng.
"Không..."
Trong ánh mắt đầy sợ hãi của Hắc Diễm Thượng Nhân cái hồ lô vàng kia bỗng nhiên quay đầu, có kim quang nóng rực từ miệng hồ lô bay ra.
Phốc!
Một sợi kim tuyến vừa lóe lên đã biến mất, Nguyên Anh của Hắc Diễm Thượng Nhân đã bị chia thành hai rồi thu vào trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Trong nháy mắt Phương Tịch đã diệt sát một tu sĩ Hợp Thể trung kỳ.
Mà lúc này, Mẫu Đơn Tiên Tử và Địa tộc cấp bảy có ý định động thủ mới xuất ra một chiêu thì đã bị biến cố bên kia khiến trợn mắt há hốc mồm."
"Thiếp thân nguyện ý nhận thua dưới thần uy của đạo hữu!"
Lúc này Mẫu Đơn Tiên Tử ôn nhu thi lễ mang theo vẻ điềm đạm đáng yêu.
Bình tĩnh mà xem xét thì lúc Phương Tịch lộ ra địch ý cô ta đã lập tức cùng đồng bạn xuất thủ, sự quyết đoán này cũng không có chỗ nào sai.
Nếu không thừa dịp Phương Tịch một chọi ba mà hợp sức với Hắc Diễm Thượng Nhân của nhân tộc áp chế hắn lại thì e là sẽ bị tiêu diệt từng phần... Dù sao hắn cũng là kẻ hung ác đã giết Kiếm Tử, còn không che giấu địch ý chút nào!
Nhưng Mẫu Đơn Tiên Tử lại không dự liệu được thực lực của Phương Tịch lại kinh người như vậy.
Mới chỉ Hợp Thể sơ kỳ mà thần thông, pháp lực đã vô cùng kinh người rồi, chỉ trong mấy chiêu đã trảm Hắc Diễm Thượng Nhân.
Mà lúc này, vô số cánh hoa của cô ta mới bị rất nhiều vết rách hư không thôn phệ hết.
Khương Vọng Chi vốn đang cười híp mắt xem kịch, sau khi nhìn thấy cảnh này cũng bị dọa đến mức phải nhanh chóng lùi lại trăm dặm rồi triệu hồi ra một con cá chép ngũ thải vô cùng rực rỡ, sau đó trốn ở sau lưng linh thú của mình, trong ánh mắt có vẻ kinh nghi bất định.
"Hắc Thiên Các ta đã nhận thua rồi sao các hạ vẫn dồn ép không tha, không sợ thiếp thân sẽ bẩm lên Các chủ đại nhân sao?"
Các chủ đại nhân chính là vị chủ nhân hắc thị kia!
Dù y ở trong một đám tu sĩ Hợp Thể cũng là một tồn tại nổi bật hơn người.
Mẫu Đơn Tiên Tử cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của Phương Tịch thì không khỏi đưa chỗ dựa lớn nhất này ra.
"Dù hôm nay chủ nhân hắc thị đến thì cũng không thể nào cứu được hai người các ngươi..."
Thân hình Phương Tịch lóe lên một cái đã di chuyển đến bên cạnh Mẫu Đơn Tiên Tử, Thiên Yêu Chân Thân hội tụ, trên một cánh tay có vô số phù văn lấp lánh như hắn mặc vào một mảnh che tay rực rỡ rồi thúc khuỷu tay một cái!
Phốc!
Hư không trước người Mẫu Đơn Tiên Tử vỡ vụn, một đóa mẫu đơn khổng lồ xuất hiện, tầng tầng bao phủ cô ta vào trong.
Sau đó khuỷu tay kia đã đánh vào trong hoa ảnh đầy trời, khiến vô số cánh hoa hôi phi yên diệt.
Phương Tịch lắc Huyết Sát Phiên một cái, theo tiếng oanh minh to rõ vang lên một con Thiên Phượng bạc bay lượn ra.
Những nơi hai cánh của nó quét qua thì giữa đất trời chợt có thêm một đạo quang hồ màu bạc trắng.
Hưu!
Quang hồ màu trắng bạc có hình dáng như trăng lưỡi liềm vừa lóe lên đã lướt qua thân thể cự nhân nham thạch to lớn.
Giáp ngoài cứng rắn, nham thạch bên trong rất dày của nó đối mặt với đạo quang hồ bạc trắng này lại như không có chút tác dụng gì mà bị bổ ra, lộ ra vết cắt rất bóng loáng.
Lực lượng hư không vốn dĩ đã rất sắc bén!
Giữa đất trời có vô số Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hội tụ hóa thành từng ngọn núi xanh đè trên tàn thể của Địa tộc cấp bảy.
Từng sợi dây leo nhanh chóng sinh trưởng, bên ngoài dường như còn mang theo triện văn xanh sẫm, đâm vào trong thân thể của Địa tộc nhân.
Khương Vọng Chi tu đạo đã nhiều năm, từng đối diện không biết bao nhiêu nguy cơ sinh tử.
Lần này trong lòng lão lại hiện ra cảm giác uy hiếp khủng bố chưa bao giờ có thì không ngừng lui lại.
Một lát sau.
Lão thấy Phương Tịch cầm một viên châu màu vàng đất trong tay trái, tay còn lại thì cầm một tiểu nhân kỳ dị có hình dáng như Hoa Tiên Tử đi đến trước mặt lão: "Đạo hữu có biết hai vật nào không? Xin chỉ giáo..."
"Không dám chỉ giáo..."
Khương Vọng Chi mặt không thay đổi trả lời: "Trong tay trái của đạo hữu là Đại Địa Chi Tâm, là hạch tâm của Địa tộc nhân, phẩm chất của nó như vậy cũng đủ để làm tài liệu Bán Tiên Khí... Trên tay phải của đạo hữu chắc là bản mạng hoa hồn của Mẫu Đơn Tiên Tử cấp bảy đúng hông? Nếu luyện thành Hoa Hồn Đan thì cũng có trợ lực rất lớn khi chúng ta tu luyện thần thức."
"Thì ra là vậy, đa tạ đạo hữu đã giải thích."
Phương Tịch vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận