Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 357: Thanh Mộc Lâm

Thanh Mộc Lâm.

Nơi đây là thánh địa của Mộc Quốc, không những nó có linh mạch cấp ba mà xung quanh còn có kỳ hoa dị thảo ganh đua sắc đẹp đầy đất, hào quang ngàn vạn.

Đặc biệt là một mảnh Trường Thanh Thụ xanh um tươi tốt, hình thành rừng rậm.

Loại linh mộc này mười năm, mấy mươi năm thì chỉ là bình thường.

Nhưng một khi vượt qua trăm năm sẽ trở thành linh mộc cấp hai.

Linh mộc trong Trường Thanh Thụ Lâm đa phần là cấp một, cũng có một số nhỏ cấp hai, thậm chí Trường Thanh Mộc cấp ba mấy ngàn năm cũng không hiếm, tài liệu chính của Phương Tịch vốn là dùng loại linh mộc này chế tạo.

Ở bên ngoài Thanh Mộc Lâm, luôn luôn có sương mù lục sắc mỏng mông lung bao phủ, mang theo mùi cỏ cây thoang thoảng.

Ngày hôm nay, một đạo lưu quang mang theo ba động pháp lực của tu sĩ Trúc Cơ kỳ bay đến bên ngoài sương mù lục sắc, phát ra một đạo Truyền Âm Phù.

Lưu quang nội liễm, hiện ra một thanh niên gương mặt bình thường, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, chính là Phương Tịch dùng Thận Lâu Châu và bí thuật thay đổi gương mặt!

Không lâu sau, sương mù tản ra, một đạo độn quang Trúc Cơ ra nghênh đón, cười ha hả: "Tào hiền chất, cuối cùng ngươi cũng Trúc Cơ thành công rồi!"

"Trịnh thúc!"

Phương Tịch thấy người này thì lập tức ôm quyền hành lễ, thái độ rất cung kính.

"Tốt, tốt!" Tu vi của Trịnh thúc khoảng Trúc Cơ trung kỳ, quan sát trái phải Phương Tịch vài lần, cảm khái: "Lúc trước ta cùng Tào huynh thám hiểm động phủ cổ tu, huynh ấy giúp ta ngăn cản phù chú ác độc kia... Từ đó đã trở thành quá mệnh giao tình, Tào huynh mất, ta cũng rất đau lòng. Trước đó hiền chất gửi thư nói mình mua được một món linh vật Trúc Cơ ở chợ đen, chuẩn bị trùng kích Trúc Cơ, ta còn gửi thư bảo hiền chất chờ một thời gian... Ta ở trong tông môn tìm cách, Trúc Cơ Đan chính phẩm khó tìm nhưng liệt phẩm thì vẫn có hi vọng, không ngờ vậy mà hiền chất nhất cử Trúc Cơ thành công..."

Lúc Trịnh thúc nói chuyện ngữ khí cũng rất cảm khái: "Nếu Tào huynh ở dưới cửu tuyền biết được chuyện này chắc chắn sẽ rất vui..."

Phương Tịch nghe vậy thì cũng ra vẻ đau thương.

Bây giờ, hắn gọi là Tào Trùng Vân, chính là hiền chất của vị chấp sự Trúc Cơ của Thanh Mộc Tông Trịnh Thiết này.

Phụ thân của hắn cũng là một vị Trúc Cơ, trước kia tương giao tâm đầu ý hợp với Trịnh Thiết, sau đó trong trận đại chiến Di Lăng Cốc xâm lấn đã tế thân...

Thật ra... Tất cả những chuyện này đều là giả!

Phương Tịch đi theo Trịnh Thiết vào trong hộ sơn đại trận của Thanh Mộc Lâm, trong lòng còn rất cảm khái: 'Không ngờ tâm huyết của Tư Đồ gia đến cuối cùng lại may áo cưới giúp ta, không những Tào Trùng Vân là giả mà thật ra phụ thân của Tào Trùng Vân cũng là giả!"

Tất cả chuyện này đều là sau khi Tư Đồ Thanh Thanh dẫn người lui về Mộc Quốc đã vạch kế hoạch.

Nàng biết ma tu ở ba nước không có đất diễn, mặc dù nhất thời được lợi nhưng cuối cùng nàng vẫn muốn làm thỏ không có ba hang.

Một 'hang' trong đó nàng tính toán đặt ở trong Thanh Mộc Tông!

Chuyện này gọi là làm dưới chân đèn thì tối!

Tào Trùng Vân và phụ thân đều là ma tu Tư Đồ gia ngụy trang, thậm chí động phủ cổ tu mà Trịnh Thiết và phụ thân Tào Trùng Vân đến và chuyện ngăn cản phù chú ác độc cho Trịnh thiết đều là do Tư Đồ gia bố trí, một màn kịch tự biên tự diễn nhờ có Huyễn linh căn của Tư Đồ Thanh Thanh mà chuyện này đã trở nên thiên y vô phùng.

Những chuyện này đều ghi lại trong ngọc giản của Tư Đồ Thanh Thanh.

Thậm chí trong đống tài liệu ma đạo kia, Phương Tịch còn tìm được tấm da Tào Trùng Vân!

Xem ra là để thi triển Thuật Kén Người.

Mặc dù hắn không dùng được Bí Thuật Kén Người nhưng dượi vào diện mạo của tấm da người Tào Trùng Vân rồi mô phỏng lại thì cũng không có gì khó.

Sau khi nhìn các loại bố trí, thì chuyện đóng vai Tào Trùng Vân đối với hắn cũng không có gì khó.

Dù sao phụ mẫu của người này đều là tán tu, không có bằng hữu nào, thúc thúc duy nhất là Trịnh Thiết thì cũng mấy năm mới gặp một lần, tin tức quan trọng cũng đều ghi lại.

Tư Đồ Thanh Thanh cũng không nghĩ đến cho người nào đóng vai, chỉ là dự định để vị Trúc Cơ trẻ tuổi kế tiếp của Tư Đồ gia thay hình đổi dạng đưa vào tông môn.

Như vậy Phương Tịch cảm thấy với điều kiện này mình cũng có thể sử dụng nên không khách khí dùng thân phận Tào Trùng Vân ung dung đến Thanh Mộc Tông.

Hai người một trước một sau tiến vào Thanh Mộc Tông.

Vừa vào Phương Tịch đã cảm nhận được một cỗ linh khí tinh thuần mang theo sinh cơ cỏ cây đập thẳng vào mặt thì sắc mặt không khỏi vui vẻ: "Linh khí linh mạch thật dồi dào..."

"Bây giờ chưa đâu, linh mạch Thanh Mộc Tông ta là tốt nhất trong ba nước!"

Trịnh Thiết nói: "Trong linh căn của con hệ Mộc xuất sắc nhất... Trước đó ta đã đề nghị cha con cho con gia nhập Thanh Mộc Tông bồi dưỡng... Ai, không ngờ..."

Đương nhiên Phương Tịch biết, Tư Đồ Thanh Thanh thiết lập nhân vật Tào Trùng Vân chính là Mộc linh căn thượng phẩm, xem như thiên phú cũng tốt.

Mặc dù Thanh Mộc Tông cũng có các loại công pháp nhưng càng am hiểu công pháp hệ Mộc hơn.

Chỉ là nếu để tiểu hài gia nhập Thanh Mộc Tông thì quá mạo hiểm, dễ bị tẩy não, cũng rất khó sử dụng thỏa đáng Thuật Kén Người.

Hai người đến động phủ của Trịnh Thiết, Phương Tịch phát hiện khí linh mạch ở đây vậy mà còn dồi dào hơn cả Long Ngư Đảo.

Ở trước động phủ còn có vài mẫu linh điền, trong đó trồng đủ loại linh dược.

"Ha ha, hiền chất xem đi, mảnh linh điền này là sau khi thúc thúc Trúc Cơ, lúc tông môn cấp động phủ đã phát cho ta, ta đã trồng rất nhiều loại linh dược, bây giờ cũng được năm mươi năm dược linh rồi..."

"Có linh mạch cấp ba bồi dưỡng linh dược nên tốc độ càng nhanh hơn một bậc..."

Trịnh Thiết đắc ý nói: "Hỏa hầu của những linh dược này còn nông cạn... nếu con đến khu hạch tâm xem thử, thậm chí xem linh dược viên của lão tổ, tình cảnh kia, chậc, chậc..."

Trịnh Thiết nhắc đến Lục Thanh thì chợt trầm mặc.

Phương Tịch cũng thuận thế đổi đề tài: "Tiểu chất vừa mới Trúc Cơ thành công, chỉ có một tay Thuật Phù Lục trên người, bây giờ đang không biết đi đâu?"

"Phường thị Bạch Trạch Tiên Thành không còn nên đối với tán tu cũng rất phiền phức."

Trịnh Thiết hớp một ngụm linh trà, thần thái không nhanh không chậm.

Dáng vẻ của y đã trung niên, mặt như quan ngọc, mặc thanh bào, lúc còn trẻ chắc y cũng là mỹ nam tử, bây giờ nhìn vẫn rất có mị lực: "Vậy hiền chất định thế nào? Xây dựng thế lực Trúc Cơ hay là thành lập gia tộc? Ta sẽ trù tính cho con..."

Dù sao sau khi Di Lăng Cốc xâm lấn, các thế lực Trúc Cơ ở Mộc Quốc đã tổn thất nặng nề.

Vẫn còn cơ hội chiếm được linh mạch cấp hai.

"Không... Chất nhi một lòng Đạo đồ, không muốn làm người đứng đầu thế lực một phương, cũng không muốn cưới vợ nạp thiếp, kiến lập gia tộc..."

Phương Tịch lắc đầu: "Không biết tiểu chất có thể bái vào tông môn không?"

"Ha ha, hiền chất thật sự sáng suốt, chuyện này đương nhiên là được!" Trịnh Thiết vỗ ngực: "Có thúc thúc đảm baor cho con, bản tông chắc chắn sẽ đối xử với con như người một nhà..."

"Đa tạ thúc thúc!"

Phương Tịch mừng rỡ bái tạ, sau đó lại hỏi quy trình và một số kiêng kị, đặc biệt là chuyện động phủ.

Thật ra những chuyện này Tư Đồ gia cũng đã thăm dò được tương đối rõ rồi nhưng mà Phương Tịch vẫn muốn hỏi.

"Động phủ tốt nhất của Thanh Mộc Tông chúng ta đương nhiên phải hiếu kích lão nhân gia Lục lão tổ... Ngoài ra, còn có mấy động phủ cấp ba thượng phẩm phải cung cấp cho mấy vị Trúc Cơ viên mãn hạt giống Kim Đan..."

Trịnh Thiết nói: "Động phủ cấp ba trung phẩm, hạ phẩm còn lại... Thì có thể phân phối cho chấp sự Trúc Cơ như ta. Những động phủ này vốn không đủ, nếu hiền chất đến sớm chỉ có thể an bài vào động phủ cấp hai thượng phẩm... Nhưng bây giờ lại có thể tùy ý lựa chọn nhưng mà tốt nhất vẫn phải cho Thứ Vụ Điện chút lợi ích, dù sao cho là qua được ải động phủ thì tạp vụ sau này cũng phải liên hệ với đám người kia..."

Phương Tịch hiểu.

Trước khi đại chiến tu tiên giới ba nước thì tu sĩ Trúc Cơ của Thanh Mộc Tông rất đông, bên ngoài còn có rất nhiều tán tu Trúc Cơ gia nhập, đương nhiên động phủ linh mạch cấp ba không đủ chia.

Nhưng bây giờ, tu sĩ Trúc Cơ tử thương không ít, thậm chí lão tổ Thanh Mộc Tông cũng sắp tọa hóa, xem như là lúc đang bấp bênh, tán tu có thể Trúc Cơ là người khôn khéo cẩn thận bực nào nên đương nhiên người gia nhập sẽ giảm mạnh.

Tài nguyên và động phủ chẳng phải sẽ trống sao?

Trịnh Thiết lập tức dẫn Phương Tịch đi thẳng đến Thứ Vụ Điện của Thanh Mộc Tông.

Nhìn từ bên ngoài rất dễ thấy được Thứ Vụ Điện, nó là một cung điện to lớn bằng gỗ, bên ngoài còn có quảng trường rất rộng.

Rất nhiều đệ tử Luyện Khí của Thanh Mộc Tông đang tụ tập ở quảng trường, nhìn chằm chằm vào tấm ngọc bích to lớn, ở trên đó có các loại nhiệm vụ kèm theo thù lao được cập nhập theo thời gian thực.

Làm tu sĩ Trúc Cơ, đương nhiên hai người không cần chờ ở quảng trường mà đi thẳng vào trong cung điện.

"Trịnh sư huynh, ngọn gió nào thổi huynh đến đây vậy?"

Sau khi đệ tử thông báo, không bao lâu sau có một lão đạo để râu dài mặc thanh bào bước ra.

"Tiền sư đệ!"

Trịnh Thiết cười giới thiệu: "Tào Trùng Vân này chính là điệt nhi của ta, lai lịch trong sạch, sau khi Trúc Cơ đã cố tình đến xin gia nhập Thanh Mộc Tông ta!"

"Thì ra là Tào đạo hữu..." Ánh mắt Tiền lão đạo sáng lên, cười chắp tay với Phương Tịch: "Xem ra không lâu nữa sẽ có thể gọi một tiếng Tào sư đệ rồi, hai vị mời vào bên trong... Đúng lúc cũng có một tu sĩ cũng vừa Trúc Cơ muốn gia nhập Thanh Mộc Tông ta, có thể cùng làm thủ tục."

"Ồ? Ai vậy?"

Trịnh Thiết và đi theo Tiền lão đạo vào trong vừa hỏi thăm.

"Chính là một tán tu tên Thiết Cửu, là thiên tài tự Trúc Cơ thành công, được Phú sư huynh tiến cử..."

Tiền lão đạo cười híp mắt trả lời.

"Vậy mà lại là nhân vật tự Trúc Cơ sao? Tên của người này ta đã từng nghe qua, chính là một chiến tu không tệ..."

Trịnh Thiết cười nói.

Cái gọi là chiến tu, dĩ nhiên là tu sĩ không tinh thông những tay nghề khác mà chỉ am hiểu đấu pháp.

Tông phái như Thanh Mộc Tông đối với nhân vật bậc này cũng rất hoan nghênh, dù sao chiến tu thường xuyên đấu pháp sinh tử một đường nên đột phá công pháp tương đối dễ.

Phương Tịch và Trịnh Thiết theo Tiền lão đạo vào bên trong, đã thấy có hai Trúc Cơ ngồi ở đó, một Trúc Cơ sơ kỳ trên mặt có vết sẹo, mặt mài đầy sự sắc bén.

Về phần người kia?

Trước đây không lâu hắn đã từng gặp, chính là viên ngoại Trúc Cơ hậu kỳ đeo mặt nạ khỉ.

"Phú sư huynh..."

Trịnh Thiết vội hành lễ, dù sao đối phương cũng là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cường đại: "Lần trước nghe nói Văn sư huynh ra ngoài là vì nhận một nhiệm vụ bí mật, không ngờ nhiệm vụ này lại là khai quật cho bản môn một vị lương tài mỹ ngọc..."

Nghe Trịnh Thiết lấy lòng nhưng sắc mặt của Phú sư huynh lại tối sầm: "Nhiệm vụ của sư huynh không cần nhắc đến cũng được... Nhưng mà lần ra ngoài này, tiện đường mang về một nhân tài cho tông môn, cũng tính như không ít cống hiến..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận