Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 596: Vận chuyển

Long Ngư Đảo.

Thất Bảo Lâu Thuyền ở lại, rất nhiều đệ tử Ly Thương Ma Cung khống chế độn quang bay xuống, bắt đầu chôn pháp khí bày trận.

"Đây chính là nơi năm đó Long Ngư Đảo Chủ lập nghiệp, chỉ là linh mạch cấp hai sao? Thật quá khó tin..."

Tô Huyết Long dùng thần thức đảo qua, đáy lòng vẫn rất kinh ngạc.

Đạo trường linh mạch như vậy, dù ban cho đệ tử của y cũng cảm thấy hơi mất mặt.

"Nước cạn cũng có thể xuất Giao Long..."

Thiên Đố Ma Quân khoát tay, một mảnh ma quang đen nhánh rơi xuống, bên trong là các loại Linh Nhãn Chi Vật như Linh Nhãn Chi Thụ, Linh Nhãn Chi Thạch, Linh Nhãn Chi Tuyền, linh thạch cực phẩm...

Những thứ này đều là lễ tạ lỗi của những Nguyên Anh lão quái mạo muội lên Phỉ Thúy Đảo trước đó.

Mặc dù Linh Nhãn Chi Vật trân quý hiếm thấy nhưng đã phần Nguyên Anh lão quái vẫn có cất giữ.

Mà gặp phải tai ương yêu thú, linh mạch không chuyển được nhưng Linh Nhãn Chi Vật thì nhất định phải mang theo.

Kết quả bây giờ toàn bộ đều bồi thường cho Phương Tịch, so với chút tài nguyên Phỉ Thúy Đảo hao tổn kia thì thật sự đã lỗ đến vốn gốc...

Không những vậy, bọn họ còn bị Phương Tịch sai khiến đến các đại linh đảo bố trí linh mạch, trận nhãn...

"Để Trận Pháp Sư bố trí trận pháp đi... Dùng Tụ Linh Pháp Trận phối hợp Linh Nhãn Chi Vật để tăng linh mạch của đảo này lên cấp bốn..."

Thiên Đố Ma Quân lấy một trận đồ Phương Tịch đưa ra rồi phân phó.

Tô Huyết Long nghiêm nghị tòng lệnh, y dẫn theo một đám đệ tử đi làm cu li.

'Long Ngư Đảo Chủ... Đến tột cùng ngươi có thể làm đến trình độ nào?'.

Thiên Đố Ma Quân nhìn cảnh này, lặng yên suy nghĩ.

Bảy ngày sau.

Phỉ Thúy Đảo.

Một cây Yêu Ma Thụ to lớn ngạo nghễ sừng sững, cao vút tận mây, tán cây che phủ bầu trời.

Vô số rễ phụ rủ xuống, trên đó con treo một số tu sĩ chính ma hai đạo thậm chí Nguyên Anh, họ đang kêu rên, cầu xin tha thứ... Nhưng vẫn thong thả mà kiên định bị rút bản nguyên ra, hóa thành thây khô.

Phàm là Nguyên Anh chính ma hai đạo nhìn thấy cảnh này đều kinh hồn táng đảm.

Cho dù Thiên Đố Ma Quân cũng không khỏi sinh ra suy nghĩ đến tột cùng ai mới là ma đạo...

Trong Trường Thanh Điện.

Phương Tịch mỉm cười tiếp kiến rất nhiều Nguyên Anh lão quái.

Hắn dùng Thái Nhất Kinh phụ trợ nên tạo nghệ trận đạo của bản thân tăng lên rất nhiều, bây giờ hắn kết hợp Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận và Chính Phản Lưỡng Nghi Tu Di Cửu Cung Đại Trận... Trận pháp bố trí ra tên là Chính Phản Cửu U Huyền Mộc Đại Trận!

Trên lý luận thì là trận pháp chuẩn cấp năm.

Nhưng mà không quan trọng, Thái Nhất Kinh hoàn toàn có thể sung làm trận linh, vận chuyển đại trận, khiến đại trận này phát ra uy năng không thua gì cấp năm.

Đương nhiên hắn biết những Nguyên Anh lão quái ở dưới này ai cũng có mục đích riêng nhưng cũng không quan trọng.

Có Thái Nhất Kinh tra thiếu bổ lậu nên hắn dễ dàng biết được có ai giở trò quỷ trong lúc bày trận hay không, sau đó ra tay ác độc xử trí.

Những Nguyên Anh và tu sĩ còn lại bị treo lên kia chính là như vậy.

Hắn nhìn dáng vẻ câm như hến của hơn mười Nguyên Anh lão quái ở dưới, Phương Tịch lại hài lòng cười, hắn biết cuối cùng mình đã ngồi vững vị trí Tổng minh chủ chính ma hai đạo.

Chờ sau khi từng người báo cáo công tác xong rồi lui ra, Thiên Đố Ma Quân cố tình đi chậm lại, rơi xuống cuối đội ngũ.

Cuối cùng trong Trường Thanh Điện chỉ còn lại vị đại tu sĩ này.

"Thiên Đố đạo hữu cố ý lưu lại là có gì muốn nói sao?"

Phương Tịch cầm một quyển cổ thư bằng da thú, mỉm cười hỏi.

"Linh mạch cấp bốn ở Long Ngư Đảo đã xong... Rất nhiều khí cụ bày trận cũng đã chôn xuống..."

Thiên Đố Ma Quân nói: "Đạo hữu thật sự có lòng tin chống nổi yêu tộc sao? Phải biết lúc này những đạo hữu Nguyên Anh chính ma hai đạo, nói không chừng trong lòng đều oán giận... Mà tốc độ của đại quân yêu tộc rất nhanh, không bao lâu nữa, chắc chắn sẽ càn quét ba nước."

Hóa Thần bởi vì bị Nhân Gian giới áp chế, lại cố kỵ linh lực phản phệ sau khi thi pháp nên cũng rất ít khi xuất thủ.

Nhưng mà chỉ dựa vào mấy con yêu tộc cấp bốn thượng phẩm dưới trướng, kèm với đại quân thú triều đến thì cũng có thể tất thắng!

"Không quan trọng... Chỉ cần bọn họ cố gắng làm lao động tay chân tốt là được, bởi vì bản tọa căn bản không định đến lúc đại chiến sẽ để họ lên trước... Đến lúc đó bản tọa sẽ đích thân xuất thủ!"

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

'Cuối cùng là cuồng vọng, hay là đã có tính trước?'.

Thiên Đố Ma Quân im lặng, y chỉ đành hành lễ rồi lui ra.

Chờ sau khi tất cả tu sĩ Nguyên Anh đều rời khỏi, lúc này Phương Tịch mới như đang nghĩ đến điều gì đó mà gõ gõ Thái Nhất Kinh.

Cửu Châu giới.

Trận pháp của vô số thành thị buông lỏng, trùng trùng điệp điệp công trình mọc thẳng lên ở khu hoang dã, cải tạo phế tích thành thị trước đó.

Ngoại Đạo Nguyên Anh đứng trên không trung, nhìn cảnh này.

Một đạo quang mang đáp xuống bên cạnh hắn, chính là Không Thiên Điện Chủ Đồ Ma Chân Quân!

"Hai tên Ma Tôn và ma tộc còn lại thế nào rồi?"

Phương Tịch thuận miệng hỏi.

"Không có tung tích... Chúng chắc chắn đã trốn sâu vào trong vũ trụ, còn thi triển trận pháp che giấu một mảnh hư không..."

Đồ Ma Chân Quân cảm khái: "Với sự mênh mông của vũ trụ mà muốn tìm được đám dư nghiệt Nguyệt Ma này thật sự rất khó..."

Hơn nữa di chuyên pháp khí nguyên thần cũng khó khăn, dù tìm được nhưng có thể tiến công hay không cũng là một vấn đề.

Bởi vậy tam đại Điện Chủ nghị quyết, vẫn bảo trì hiện trạng, sau đó mọi người tiềm tu, để đột phá Hóa Thần.

Dù sao chỉ cần một người trong bọn họ có thể đột phá Hóa Thần thì ma tộc kia cũng không đáng lo nữa.

"Như vậy rất tốt."

Phương Tịch gật đầu.

Lúc này Đồ Ma Chân Quân chợt ném qua một ống Lưỡng Nghi Quản.

Phương Tịch tiếp nhận thì thấy trong đó là một tia Thiên Yêu Khí.

"Đây là Sở Nghiêm Cứu Nguyên Khí mới gửi đến, Lục Thì Minh lấy ra một tia từ Thiên Yêu Khí bản gốc, lại tiến hành bồi dưỡng... Mặc dù hiệu quả so với bản gốc kém hơn chút nhưng sau khi sử dụng xác suất tẩu hỏa nhập ma cũng giảm đi không ít." Đồ Ma Chân Quân giải thích.

"Như vậy, cũng không tệ."

Phương Tịch cầm Lưỡng Nghi Quản, ánh mắt hơi sáng lên.

Bây giờ trong tay của hắn đã có tinh huyết của Lục Sơn Quy và Kim Giao Ngao, nếu hắn lại gom được tinh huyết của Giao Long cấp bốn thì sẽ có thể tu luyện thành Tiểu Tứ Linh Giáp, đến lúc đó dù hắn đối đầu yêu tu Hóa Thần cũng có thêm một, hai phần lực lượng.

Huống chi đây cũng là chuẩn bị cho Hóa Thần Kiếp.

Phương Tịch hóa thành một đạo độn quang, bay đến một nhà máy to lớn.

Từng thùng chứa hàng to lớn đã sắp xếp, chồng chất... Hình thành một ngọn núi sắt thép.

"Quyền hạn ta đã giao, Điện Chủ tùy thời đều có thể động thủ."

Một màn sáng hiện lên, gương mặt có vẻ thật thà của Quỷ Phủ Chân Quân hiện ra trên đó.

Lúc này nếu từ vũ trụ nhìn xuống thì sẽ phát hiện ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Thần Bảo Tháp đã được thu lại.

Thậm chí còn dựa theo quy trình mà nghịch phá thành rất nhiều kiện lớn, từng kiện đều được đặt trong thùng đựng hàng.

"Chương trình lắp ráp sau này đã ghi vào Thái Nhất, sau khi đến nơi thì bố trí nhà máy trước, còn lại giao cho Hoàng Cân lực sĩ và người máy Nano là được... Vì một lần thành công nên ta đã cố ý dữ phòng thêm ba thành linh kiện!"

Quỷ Phủ Chân Quân cười nói: "Ngoài ra còn có một lễ vật nhỏ..."

"Đa tạ."

Phương Tịch thầm vui mừng, lắp ráp cơ giới hoá, dự trữ thêm linh kiện, như vậy thì bộ pháp khí nguyên thần này ít nhất có thể chống đỡ ở tu tiên giới Nam Hoang mười mấy hai mươi năm.

Sau này nếu lỡ hỏng nặng, cùng lắm thì chuyển về để sửa lại.

"Không cần khách khí, dù sao Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận vốn là của ngươi, lúc trước Đạo Chủ cũng đã đồng ý..."

Quỷ Phủ Chân Quân nói: "Chỉ là pháp khí nguyên thần cồng kềnh, ngươi vận chuyển thế nào?"

"Chuyện này đơn giản..."

Trong tay Phương Tịch hiện ra Sơn Hải Châu.

Thủy Tổ Yêu Ma Thụ đã rời khỏi viên châu này, để lại không gian rất lớn.

Mặc dù còn kém Phương Tiên Đạo Cung rất rất xa nhưng chứa thùng đựng hàng, qua lại mấy lần thì cũng gần đủ.

Thông tin cúp máy.

Quỷ Phủ Chân Quân thì thào: "Quả nhiên... Chấp Pháp Điện Chủ không phải người giới này, còn có thủ đoạn qua lại hai giới... Có lẽ ngày nào đó, hắn thật sự sẽ trả lại Vạn Giới Chi Môn sao?"

Phỉ Thúy Đảo.

Theo mấy lần Ngoại Đạo Nguyên Anh đi về, chuyển ra rất nhiều thùng đựng hàng trong Sơn Hải Châu, toàn bộ hòn đảo cũng bắt đầu hoạt động đại xây cất rầm rầm rộ rộ.

Dưới chỉ dẫn của Hải Đại Ngưu và rất nhiều tu sĩ Kết Đan, đầu tiên rất nhiều tu sĩ dọn ra một vùng đất lớn, sau đó thì dựng nhà máy.

Trên thực tế... Bọn họ chỉ cần ước thúc tốt tu sĩ và cùng phàm nhân, không quấy rầy Hoàng Cân lực sĩ làm việc là được.

Làm một nhà máy thành thạo thì phải học được cách tự dựng mình.

"Mẹ nó..." Hải Đại Ngưu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn từng thùng đựng hàng tự mở ra, tự động trải ra mặt đất và vách tường nhà máy, lại có từng nhóm Hoàng Cân lực sĩ bước ra, bắt đầu trang bị các loại dụng cụ thì không khỏi tự lẩm bẩm: "Đây là... Thuật cơ quan khôi lỗi sao? Chết rồi, chết rồi... Lão gia có nhiều khôi lỗi giúp trồng trọt như vậy, sau này ta phải sống sao?"

Phương Tịch chẳng thèm quan tâm đầu lĩnh quản lý làm ruộng sợ thất nghiệp.

Bây giờ hắn đang xem từng hàng số liệu trong Thái Nhất Kinh, mắt lộ kỳ quang: "Lẽ vật nhỏ... Lễ vật này cũng không nhỏ nha."

Trên màn sáng, một kết cấu ba chiều của họng pháo hiện ra, phía dưới còn có từng dòng thuyết minh:

"Hỗn Động Tiêm Tinh Pháo... Vốn là bán thành phẩm chuẩn bị lắp lên chiến hạm tuần tra... Bởi vì lúc trước có mấy vấn đề kỹ thuật chưa khắc phục nên không kịp đại chiến Thái Âm..."

"Sau này lấy được huyết nhục của Hóa Thần Ma Tôn, dùng kỹ thuật sinh vật bổ sung được mấy thiếu sót cuối cùng, đây là sản phẩm chế tạo thử đầu tiên... Tạm thời chỉ có lực một kích nhưng uy năng cũng tương đương với một kích của tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ thiêu đốt tinh huyết Nguyên Anh thi triển Lục Diệt Bí Thuật..."

"Đây chẳng phải là uy lực gần như có thể so với Hóa Thần sao?"

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên, ngay sau đó hắn lại bĩu môi: "Chờ khi Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận lên không thì mỗi lần ta xuất thủ đều có lực lượng của Hóa Thần, nhưng mà vẫn có thể giữ lại họng pháo này, dùng làm kỳ binh..."

Nhưng vào lúc này, Vạn Thú Sơn Mạch.

Lệ !

Đi kèm với một tiến hót dài, một con yêu cầm to lớn, sải cánh hơn trăm trượng, thân phủ ngũ thải lông vũ, lông vũ ở đuôi tựa như Khổng Tước xẹt qua khiến rất nhiều yêu thú đều cúi đầu, tỏ vẻ thần phục.

Thải quang chợt lóe hóa thành một thiếu nữ yểu điệu người mặc ngũ thải vũ y, đúng là Thanh nhi đã từng giao thủ một lần với Phương Tịch.

Chỉ là tu vi của cô ta bây giờ đã lùi về cấp bốn hạ phẩm.

Thanh nhi đi đến trước một nữ tử diễm lệ trán dùng lông vũ trang trí, mặt cô ta đầy vẻ không cam lòng: "Loan trưởng lão... Lần này ta nhất định phải đòi lại công đạo từ tên nhân tộc đáng ghét kia."

Loan trưởng lão trìu mến xoa đầu thiếu nữ rồi lắc đầu nói: "E là tên đó sẽ rất khó đối phó lần trước ngươi đã không phải đối thủ của hắn thì lần này càng không cần phải nói..."

"Nếu không phải ta vận dụng bí thuật giữ mạng khiến nguyên khí trọng thương thì sao đến bây giờ mà tu vi cũng không khôi phục được! Huyết hải thâm thù này, không thể không báo!"

Thanh nhi cắn răng.

"Nghe nói tên đó chính là truyền nhân của Thanh Đế Sơn, Thanh trưởng lão dẫn theo Phượng Thập Tam mạo hiểm chui vào địa bàn nhân tộc chặn giết, cuối cùng cả hai đều thân tử đạo tiêu..."

Sắc mặt của Loan trưởng lão cũng có chút ngưng trọng: "Cũng may lần này có Thái Thượng trưởng lão xuất thủ, nhất định có thể rút hồn luyện phách tên kia, báo thù cho ngươi."

"Cần gì đến Thái Thượng trưởng lão, ta thấy chỉ các mấy vị yêu tộc thượng giai như Loan trưởng lão xuất thur thì những tu sĩ nhân tộc kia cũng chỉ có thể bó tay chịu trói, hừ, mỗi tên nhân tộc đều là thứ hèn nhát, lần này chưa thấy chúng ta mà mới nghe hơi đã bỏ chạy, chúng có thể chạy đến đâu chứ?"

Thanh nhi không cam lòng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận