Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1357: Phượng Triện Văn (3)

- Các vị đạo hữu, ra tay cùng lúc!
Úc Tu khẽ quát một tiếng, một pháp lực rót vào trong Băng Tuyết Cung dưới thân.
Tòa cung điện này chính là pháp khí chiến tranh của tiên gia, có thể chứa được pháp lực của mấy vị Tiên Nhân.
Lúc này rất nhiều Tiên Nhân ra tay, mười nghìn dặm xung quanh Băng Tuyết Cung có tuyết bay, từng bức tường băng thủy tinh hình thoi hiện ra.
Bức tường băng này không chỉ có hơi lạnh vạn cổ, bên trong còn có vô số chữ triện đủ mọi màu sắc đang dịch chuyển giống như dòng nước, lực phòng ngự của nó vô cùng kinh người, vô số dòng hư không chảy loạn công kích ở trên băng tinh chỉ có thể buồn bã tản ra.
Không lâu sau, Băng Tuyết Cung chấn động, đi tới trên một quảng trường ngôi sao rộng lớn giống như đại lục vậy.
- Các vị đạo hữu Phong Duyên Trai, ta là Tinh Thần Vệ của Bắc Thần Tiên Cung, vẫn mong các vị bỏ neo tiên khí theo sự chỉ dẫn của ta!
Một giọng nói du dương vang lên.
Trong không trung, vô số Phượng Triện Văn màu bạc giống như hoa tuyết bay lượn, trong lúc mơ hồ không ngờ ngăn cách không gian, khiến hơi lạnh của Băng Tuyết Cung bị giữ lại ở trong một khu vực cực nhỏ, không lan tràn ra ngoài.
- Điều này...
Phương Tịch nhìn thấy những chữ triện màu bạc kia, vẻ mặt không khỏi trở nên kỳ lạ.
Hắn tất nhiên nhận ra rõ ràng, những thứ kia là Phượng Triện Văn thật sự.
Tuy bây giờ hắn cô đọng Hư Không Đạo Chủng hình thức ban đầu. Ánh mắt hắn lại thấy được, những Phượng Triện Văn có vẻ hơi thô sơ xấu xí, nhưng ở trong Chân Tiên đã tương đối không tệ, thậm chí càng hoàn mỹ hơn truyền thừa Địa Tiên Giới, luôn cố gắng cho giỏi hơn, đến cảnh giới pháp tắc hư không hóa hình!
“Chẳng lẽ vị này là?”
Trong lòng hắn chấn động và hiện ra một suy đoán. Hắn lại nghe Úc Tu nói:
- Là sứ giả Bắc Thần Tiên Cung đến... Bắc Thần Tiên Cung có một Tẩy Tiên Trì, phần lớn Tiên Nhân hạ giới phi thăng sẽ làm Tinh Thần Vệ của cung này. Tuy những Tiên Nhân phi thăng khó xuất hiện Đạo Quân, nhưng mỗi người đều có khả năng đấu pháp kinh người, không thể khinh thường đâu!
Úc Tu bay ra khỏi Băng Tuyết Cung, cao giọng nói:
- Vẫn mong tiên tử đi phía trước dẫn đường.
Thu!
Lại nghe được một tiếng phượng hót lảnh lót!
Vô số Phượng Triện Văn màu bạc hóa hình thành một con Phượng Hoàng màu bạc chói mắt, bay ở phía trước mở đường.
- Quả nhiên là... Thủy Tổ Phượng Hoàng sao?
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng thầm thở dài.
Hắn tất nhiên sẽ hiểu, nơi Địa Tiên Giới phi thăng tương ứng chính là Tẩy Tiên Trì của Bắc Thần Tiên Cung!
“Theo điều này có thể thấy tổ sư ba tộc nhân, yêu, ma phi thăng cơ bản đều làm đồng liêu trong Bắc Thần Tiên Cung... Đúng là khó có thể tưởng tượng được...
Phương Tịch cong môi cười.
Tuy khó có thể tưởng tượng được, nhưng hắn biết Địa Tiên Giới tuyệt đối không phải là duy nhất.
Trong Trung Thiên Thế Giới khác cũng có Nhân tộc, có Yêu tộc, có Ma tộc...
Thậm chí có trong Trung Thiên Thế Giới, hai tộc nhân ma thân như một nhà, cùng chống lại Yêu tộc, hoặc trái lại cũng có...
Lúc này, hắn hiếm khi nhìn thấy đồng hương, trên mặt lại không lộ ra, chuẩn bị toàn tâm toàn ý sắm vai người bản địa của Chân Tiên Giới.
Ầm ầm!
Băng Tuyết Cung dừng lại ở trên quảng trường này, diện tích hơn mười nghìn dặm.
Đám người Úc Tu bay ra, chỉ thấy con Phượng Hoàng màu bạc kia giang cánh, bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu bạc, hóa thành một nữ tử xinh đẹp, tóc búi kiểu chim phượng, trên người mặc Thanh Giáp. Trên trán nàng còn có một vật trang trí là linh vũ năm màu.
- Tại hạ là Phượng Hoàng, ra mắt các vị đạo hữu.
Nữ tử Thanh Giáp hơi thi lễ, giọng điệu ôn hoà lại có phần làm theo phép công.
- Hóa ra là Phượng đạo hữu, làm phiền.
Úc Tu là chủ Phong Duyên Trai tiền nhiệm, đối nhân xử thế đều thành thạo, còn là thủ lĩnh của một đám Tiên Nhân, đương nhiên đứng ra ứng phó.
Phương Tịch lại quan sát quảng trường ngôi sao này.
Quảng trường này giống như đại lục, được phân chia thành rất nhiều khu vực, do từng vị thế lực Tiên Nhân tiến vào chiếm giữ.
Những thế lực Tiên Nhân này không chỉ tới một vị Tiên Nhân, còn có vô số các đệ tử nô bộc đi theo, lại phối hợp với diệu pháp tiên gia, không ngờ mơ hồ phát triển thành mỗi quốc độ nhỏ.
Phương Tịch và một đám Tiên Nhân Phong Duyên Trai vẫn phải ở trong Băng Tuyết Cung.
“Chẳng qua nhìn dường như rộng lớn nhưng thực chất lại không khác nào nơi cắm trại lộ thiên, còn là loại tự mang theo lều vải này...”
“Tinh Thần Tiên Cung cũng quá hẹp hòi...”
Trong lúc hắn đang trầm ngâm suy nghĩ, Úc Tu đã nói chuyện với Phượng Hoàng xong. Người sau trực tiếp lóe lên ánh sáng màu bạc, hóa thành một con Phượng Hoàng cực lớn bay đi.
- Không hổ danh là nữ tiên phi thăng, chẳng qua khí thế cao ngạo...
Húc Thanh ở bên cạnh thở dài, khóe miệng lại cong lên:
- Nghe đồn những Tiên Nhân phi thăng này bướng bỉnh không nghe theo, quả nhiên là thế...
- Bướng bỉnh?
Phương Tịch chớp mắt mấy cái, trong lòng không biết nên khóc hay cười, lại âm thầm cảnh giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận