Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 879: Tiểu hồ ly

Thất Bảo Điện.
Tam vĩ hồ nữ mọc ba cái đuôi hồ ly trên bờ mông kiều diễm, khuôn mặt đẹp bước đến trước cung điện tráng lệ.
Cô ta quan sát một phen, chỉ thấy xung quanh cung điện còn có bảy màu đỏ cam vàng lục lam chàm tím hội tụ lại thành một tầng cấm chế thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng: "Vẫn chưa có tu sĩ nào đến, quá tốt rồi... Ta chắc chắn sẽ lấy được một quả hồ lô."
Đối với yêu tộc cấp sáu thượng phẩm thì khi tiến vào Thất Bảo Bí Cảnh mục tiêu lớn nhất đương nhiên là quả Tiên Thiên Nhất Khí Tử Hồ Lô rồi!
Chỉ cần có thể lấy được linh khí cô đọng trong quả hồ lô kia thì ít nhất đột phá đại bình cảnh Hợp Thể cũng không có vấn đề gì.
Về phần đại thiên kiếp sau Tâm Ma Kiếp càng khủng bố hơn thì đương nhiên phải tìm cách khác.
Nhưng tu vi không đột phá thì dù có muốn độ kiếp cũng không được!
Đôi mắt tam vĩ hồ nữ sáng lên, cô ta đang định động thủ phá cấm thì trên mặt lại hiện lên vẻ nghi ngờ, đôi môi anh đào khẽ mở rồi phun ra một viên châu màu hồng phấn.
Cô ta kết quyết hai tay, liên tục đánh pháp quyết vào trong viên châu, lập tức thấy được viên châu màu hồng phấn liên tục tỏa hào quang rồi chợt bay lên.
Có một đạo kỳ quang đảo quanh Thất Bảo Điện.
Tam vĩ hồ nữ chợt kinh sợ kêu lên: "Ai dám chiếm tiện nghi của bản cô nãi nãi?"
Cô ta tế ra một cái khăn gấm màu hồng phấn, theo tiếng chú ngữ nó chợt biến lớn, gần như che phủ bầu trời.
Từ trên khăn lại có từng tia chân hỏa trắng tinh rơi xuống.
Thiên địa nguyên khí hội tụ khiến hỏa diễm này trong nháy mắt đã trở nên vô cùng to lớn như một vầng mặt trời trắng tinh, rơi xuống nơi nào đó trên mặt đất.
Ào ào ào!
Một dòng huyết hải xuất hiện.
Trên huyết hải hiện ra một tên ma tộc dữ tợn, nó cầm một cây trường phiên đỏ như máu trong tay, chỉ lắc nhẹ một cái.
Hư không có ngân quang bùng lên, nhộn nhạo tạo thành gợn sóng vô hình.
Vầng mặt trời trắng tinh kia rơi vào trong gợn sóng vậy mà chỉ nháy mắt đã biến mất không còn tăm tích: Không biết nó đã bị thần thông hư không na di đi đâu!
"Vạn Lãnh Hồ Hỏa? Thì ra là tiểu hồ ly ngươi..."
Hắc Khô cất tiếng cười lớn: "Ngoan ngoãn làm chó dò đường cho bản tọa không tốt hơn sao? Sao phải vội vàng muốn chết chứ?"
Gã đánh ra một đạo pháp quyết, trong hư không có từng đoàn hỏa diễm trắng tinh xuất hiện, mục tiêu rõ ràng là tam vĩ hồ nữ!
"Ma tộc Hắc Khô, Huyết Sát Phiên?"
Tam vĩ hồ nữ biến sắc.
Tên ma tộc điên tiếng tăm lừng lẫy đương nhiên cô ta biết.
Chỉ là cô ta lại không ngờ mục tiêu của đối phương cũng là Thất Bảo Điện!
Nhưng đối với rất nhiều tu sĩ thì Thất Bảo Hồ Lô mỗi quả một vẻ thật sự là mục tiêu hàng đầu của bọn họ!
Cô ta rít lên một tiếng, sau lưng hiện ra hư ảnh một con Tam Vĩ Yêu Hồ.
Yêu hồ há cái miệng dài hẹp ra, trong hư không chợt xuất hiện một cỗ lực hút, hấp thu toàn bộ Vạn Lãnh Hồ Hỏa trắng tinh.
Nhưng lúc này, từ trong huyết hải có một hình người như tạo thành từ thủy ngân chậm rãi bước ra.
Bóng người gào lên, thân hình trong nháy mắt biến lớn... Hóa thành một cự nhân ngân giáp cao cả trăm trượng, mặt ngoài của giáp còn có vô số phù văn huyết sắc.
Trong tiếng gào của nó, một quyền như Thái Sơn áp đỉnh đập xuống!
Phốc!
Hư ảnh Tam Vĩ Yêu Hồ bị một kích phá tan, mặt hồ nữ tái đi, trước người hiện ra mấy tấm thuẫn màu hồng phấn rồi hóa thành một đạo độn quang nhanh chóng bay về phía sau: "Đó là... Thủy tộc nhân? Vậy mà đã luyện chế hắn thành Huyết Ma Thi... Hắc Khô, chẳng lẽ Lục Thi Thiên Ma Công của ngươi đã đại thành rồi sao?"
"Hắc hắc, biết vậy thì tốt..."
Hắc Khô cười lạnh: "Trong lục đại Thiên Ma Thi của bản tọa vẫn còn thiếu một yêu tộc vừa mắt, ta cảm thấy ngươi cũng khá phù hợp... Nếu gom đủ lục đại Thiên Ma Thi cấp sáu thượng phẩm thì dù không lấy được Tiên Thiên Nhất Khí Tử Hồ Lô kia bản tọa vẫn có nắm chắc tiến cấp Hợp Thể!"
Lục Thi Thiên Ma Công mà gã tu luyện cũng là ma công Thi đạo tiếng tăm lừng lẫy trong ma tộc, đã từng có một phần lưu lạc hạ giới, phát triển thành các loại ma đạo luyện thi kỳ dị.
Lục Dục Hỗn Thiên Ma của Nguyên Thủy Ma Môn cũng có dấu vết của công pháp này bên trong.
Chỉ là tu luyện ma công này thì phải có đủ loại ma thi tương trợ, dị tộc càng quý hiếm thì càng tốt.
Hắc Khô ở Hãm Không Đảo như cá gặp nước, được ca tụng mà tồn tại có khả năng tấn thăng Hợp Thể cao nhất trong ma tộc.
Lần này gã cũng thừa cơ hội bí cảnh mở ra mà trắng trợn săn giết thiên kiêu của các tộc còn lại để luyện thành ma thi, làm tư lương trùng kích Hợp Thể!
Sau khi hiểu rõ điểm này thì tam vĩ hồ nữ đã biết hôm nay mình không thể nào tốt được.
Trong tay cô ta hiện ra một viên đan dược thất khiếu đỏ thắm đập như trái tim rồi nuốt vào không chút do dự.
"Ô ô!"
Trên mặt tam vĩ hồ nữ chợt xuất hiện từng hoa văn hồ ly, có lông mọc ra, trên đầu xuất hiện đôi tai hồ ly màu đỏ thắm.
Xoát xoát!
Ở sau lưng cô ta bất chợt có thêm ba cái đuôi hồ ly huyễn hóa thành.
Chỉ là so với ba cái đuôi trước đó thì nhỏ hơn rất nhiều, còn mang theo cảm giác hư ảo.
"Lục Vĩ Yêu Hồ đã là tồn tại Hợp Thể ở trong Hồ tộc..."
"Dù ngươi dùng bí dược, cưỡng ép kích phát tiềm lực... Thì cũng chỉ có thể duy trì huyết mạch phản tổ chưa được nhất thời nửa khắc."
"Thời gian ngắn như vậy, không nói có thể phá được Huyết Sát Phiên cấp bảy của bản tọa mà ngay cả chạy thoát khỏi bản tọa cũng khó!"
Hắc Khô cười lớn một tiếng rồi lắc Huyết Sát Phiên.
Vô tận huyết hải bao phủ gã lại, một phiên ảnh to lớn xuất hiện.
Ở trong phiên ảnh còn có năm bóng người như ẩn như hiện, tất cả đều tản ra ba động pháp lực cấp sáu thượng phẩm, cùng nhau thúc giục Hợp Thể chi bảo này!
Hiển nhiên Hắc Khô đã tìm được năm trong Lục Thi Thiên Ma, bởi vậy gã mới nhớ mãi không quên tam vĩ hồ nữ này.
Ào ào ào!
Hư ảnh huyết sắc cự phiên quét ngan, chém giết kịch liệt với một con Lục Vĩ Yêu Hồ.
Dù cả hai chỉ là hư ảnh nhưng ba động lan ra khiến mặt đất xung quanh chấn động, thật sự có phong thái như tu sĩ Hợp Thể giao thủ.
Bỗng nhiên!
Hắc Khô kết quyết hai tay rồi hư lạnh.
Trên Huyết Sát Phiên xuất hiện từng cỗ triện văn đỏ như máu xen lẫn màu bạc của Phượng Triện Văn.
Phong bạo màu bạc và đỏ sẫm chỉ nháy mắt đã cuốn hư ảnh Lục Vĩ Yêu Hồ vào trong.
"Phốc!"
Sắc mặt tam vĩ hồ nữ tái nhợt rồi phun ra một ngụm máu.
Vù vù!
Trong hư không có từng sợi xiềng xích đỏ như máu rơi xuống rồi xuyên qua thân ảnh của cô ta.
Khóe miệng tam vĩ hồ nữ vểnh lên rồi hóa thành một cái đuôi hồ ly.
Mà ở hư không cách đó không xa có bạch quang lóe lên, một con tiểu hồ ly có hai cái đuôi đỏ rực xuất hiện rồi điều khiển độn quang chạy trối chết.
"Muốn đi sao?"
Hắc Khô cười lạnh một tiếng rồi lại chợt nhướng mày.
Sâu trong dãy núi phía trước có hai cỗ khí tức Phản Hư đang nhanh chóng đến gần.
Độn quang lóe lên, hai bóng người đã xuất hiện.
Một lão giả trong đó tay vê phật châu, khí chất ôn hòa khiến Hắc Khô vừa nhìn đã sinh lòng chán ghét.
Còn vị nho sinh còn lại thì tay cầm một quyển cổ tịch, đang kinh ngạc nhìn về hướng này.
"A? Đây là tiểu hồ ly của ai vậy?"
Phương Tịch cười ha ha, đại thủ chụp tới, đã dễ dàng kéo yêu hồ hai đuôi trọng thương nguyên khí vào ngực, còn thuận tay vuốt lông hồ ly.
Không thể không nói thật sự rất mượt mà mềm mại, xúc cảm không tồi!
Con hồ ly hai đuôi này vừa định chống cự thì đã cảm nhận có một cỗ cự lực xông đến, xung quanh như tường đồng vách sắt, nó chỉ có thể kêu ríu rít rồi nhắm mắt lại, mặc cho tên tu sĩ nhân tộc đáng ghét lăng nhục...
"Đó là của ta, không đúng, là con mồi của bản tọa!"
Hắc Khô điều khiển Huyết Sát Phiên nhìn chằm chằm Phương Tịch và Bạch Ngọc Sinh, ngữ khí khá bất thiện.
"Ồ?"
Phương Tịch nhìn lướt qua Hắc Khô, chủ yếu là Huyết Sát Phiên trong tay gã rồi lập tức cười: "Huyết Sát Phiên trên tay của đạo hữu nhìn rất quen mắt, hình như là đồ của ta!"
"Tu sĩ nhân tộc... Ngươi rất to gan!"
Hắc Khô nhìn Phương Tịch chằm chằm: "Xem ra là nhân tộc đến lúc hàng giới lần trước nếu không sẽ không nói lời này trước mặt Hắc Khô ta..."
Trong lòng của gã rất phẫn nộ, gã đã quyết định luyện hai tên này thành ma thi, giam cầm thần hồn, phải tra tấn đủ kiểu thì gã mới có thể tiết mối hận trong lòng!
Ma tâm của Hắc Khô chợt vô cùng chấn động, gã chỉ cảm thấy nguy cơ sinh tử ngay trong khoảnh khắc!
Chi chi!
Một con yêu trùng nhỏ, chẳng biết từ lúc nào đã xuyên qua huyết hải mà đến trước mặt gã.
Nó như một mũi tên đen, trực tiếp xuyên qua ma quang hộ thể của Hắc Khô, giác hút dữ tợn, hai hàm răng dữ tợn hợp lại!
Phốc!
Đầu Hắc Khô bị đút thành một cái lỗ lớn, khí tức trên người nhanh chóng tiêu tán, bốc lên một tầng hỏa diễm đen nhánh.
Trong ngọn lửa khôi lỗi Phù Du Tử lại tùy ý qua lại, dường như ngọn lửa đen này không thể làm nó bị thương chút nào.
Tiểu hồ ly ở trong ngực của Phương Tịch trừng to mắt, quả thực khó có thể tin được.
Chẳng lẽ tên ma tộc điên kia cứ bị một kích âm độc như vậy mà chết sao?
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì lại yếu ớt thở dài.
Hắn duỗi năm ngón tay ra, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang phô thiên cái địa, trong đó xen lẫn từng phù văn huyết sắc, vậy mà ép xuống đầy trời huyết hải.
Xuy xuy!
Từng thanh Thái Ất Thanh Mộc Thần Kiếm bay ra hóa thành kiếm trận.
Vô số kiếm khí oanh minh, chỉ về nơi nào đó trong hư không.
Trong hư không tứ đại Thiên Ma Thi xuất hiện, liên thủ tạo thành một trận pháp.
Chân Ma Khí oanh minh, mơ hồ hóa thành một tên ma tộc dữ tợn đội ngưu giác khôi, đại chiến với kiếm trận.
Ở sau lưng hư ảnh ma tộc dữ tợn là Hắc Khô!
"Vậy mà ngươi có thể khiến bản tọa mất một con bản mạng ma thi quý giá!"
Gã nhìn Phương Tịch chằm chằm, trong mắt mang theo vẻ khó tin và hoảng sợ.
Vừa rối nếu không phải gã thi triển bí pháp giữ mạng trong Lục Thi Thiên Ma Công, di hình hoán ảnh bản thân và một bộ bản mạng ma thi, hoán đổi thân hình nếu không thì gã đã chết thật rồi!
Lúc này gã nhìn con khôi lỗi yêu trùng kia, trong mắt đã đầy vẻ kiêng dè: "Khôi lỗi cấp bảy?"
Chỉ bằng câu này thì Phương Tịch đã có thể xác nhận tên ma tộc này ở trên đạo khôi lỗi chỉ là chày gỗ, ngay cả khôi lỗi chuẩn cấp bảy và khôi lỗi cấp bảy cũng không phân rõ được.
Nhưng mà lúc luyện chế khôi lỗi yêu trùng này thì Phương Tịch còn vận dụng Thủy Tổ Yêu Ma Thụ và kỹ thuật mộc khôi lỗi mà giữ lại phần lớn huyết nhục và khí tức hung tàn của bản thân yêu Phù Du Tử, dường như cũng có thể lý giải tại sao gã nhìn nhầm?
"Ngươi thấy sao thì là vậy đi."
Hắn cười nhạt, đổi thành một tay mang tiểu hồ ly, năm ngón tay phải khép lại, có hư ảnh tứ đại Chân Linh xuất hiện, toàn bộ cánh tay đó hóa thành màu xanh biếc như ngọc, sau lưng hiện ra hư ảnh cự nhân mơ hồ rồi đấm một quyền!
Răng rắc!
Hư không vô hình cũng như bị đập thành một cái đĩa sắt, có tiếng rít khủng bố vang lên, một kích đã đập nát ma ảnh to lớn đội ngưu giác khôi.
Huyết Sát Phiên rên rỉ, vậy mà hiện ra dáng vẻ như không chịu nổi.
'Không thể nào!'.
Tiểu hồ ly càng trừng to hai mắt: 'Đây là Thiên Yêu Chân Thân cấp đại thành... Sao tu sĩ nhân tộc lại có thể thi triển được chứ?'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận