Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 516: Bổ Thiên Tạo Hóa

"Dựa theo những gì thăm dò được thì không phải Cửu Châu giới không có biện pháp tăng linh căn lên đến địa phẩm... Chỉ là không thuần thục, tiêu hao cũng rất lớn, bây giờ nó chỉ là tư liệu bị phong tồn trong một số sở nghiên cứu cấp cao..."

"Bước tiếp theo là cố gắng lấy được những tư liệu nghiên cứu này đi..."

"Còn có nghiên cứu hạt nguyên khí... Thiên địa nguyên khí sao? Quan điểm này cũng rất mới... Một khi thành công sẽ có trợ giúp rất lớn với chuyện Hóa Thần của ta. Dù sao ở tu tiên giới Nam Hoang cũng bị Thiên Yêu Khí ô nhiễm..."

"Chờ một chút... Phương diện nghiên cứu này của Cửu Châu giới rơi vào đình trệ, chẳng lẽ là vì thiếu khuyết một tư liệu nghiên cứu quan trọng nhất - Thiên Yêu Khí sao?"

Đôi mắt Phương Tịch chợt sáng lên.

Nhìn từ tình hình ở Địa Tiên giới đến bây giờ là ba tộc nhân, yêu, ma tranh bá thì Thiên Yêu Khí tuyệt đối cũng là một bộ phận cực kỳ quan trọng trong thiên địa nguyên khí!

Nhưng ở Cửu Châu giới cũng chỉ có Tiên Nguyên Khí và Chân Ma Khí, không có tí Thiên Yêu Khí nào cả.

Những viện sĩ Nguyên Anh kia chỉ có thể không ngừng mô phỏng từng hạt, điều chỉnh phối trộn... Cũng giống như Thuật Luyện Kim cổ đại, thông qua phương pháp lần lượt thử, rất hao tốn thời gian.

Nếu có được tham số Thiên Yêu Khí vậy thì nghiên cứu chắc chắn sẽ tăng nhanh như gió.

"Vấn đề là ta cũng không có Thiên Yêu Khí!"

Mặc dù thủ hạ của Phương Tịch có Lục Sơn Quy, Đại Thanh, Tiểu Thanh nhưng chúng chỉ tu luyện yêu khí.

Yêu khí bình thường khác với Thiên Yêu Khí, thật sự giống như khác biệt giữa than củi và kim cương vậy.

Dù cho là yêu tộc, nếu có thể thu được một tia Thiên Yêu Khí thì cũng có thể nhận được lợi ích rất lớn, tu vi tăng nhanh như gió.

"Trong tay Thiên Phượng Nhất Tộc chắc là sẽ có Thiên Yêu Khí... Xem ra cuộc chiến Nam Hoang lần này, bản tôn ta không thể không đích thân xuất thủ rồi sao? Còn phải cố gắng xuất chút lực... Để cướp đoạt Thiên Yêu Khí tinh thuần nhất!"

Bây giờ Ngoại Đạo Nguyên Anh phải ở Cửu Châu giới bồi dưỡng nên không thể nào phân thân đến tiền tuyến.

Cũng may có Sơn Hải Châu, mang theo Yêu Ma Thụ tiến hành di chuyển cũng không mất bao nhiêu công sức.

"Muốn kinh doanh tốt một thân phận ở Cửu Châu giới, thật sự không dễ mà, thân phận này có dễ bị bại lộ không?"

Phương Tịch nhìn Trương Hỏa Hoa mặt không biểu tình, có chút chần chừ.

"Nhưng thân phận này có thể lợi dụng tài nguyên của ma tộc và nhân tộc, thậm chí thu được ma công của Cổ Ma Nhất Tộc, có thể giúp Ngoại Đạo Nguyên Anh tiến thêm một bước..."

"Hơn nữa chỉ cần diệt khẩu đủ nhanh thì sẽ không ai có thể phát hiện thân phận nội gián của ta..."

Sau khi hắn nghĩ kỹ thì gật đầu với Ngoại Đạo Nguyên Anh.

Ngoại Đạo Nguyên Anh kháp quyết đồng hóa lần nữa rồi trở về trong cơ thể của Trương Hỏa Hoa, vẻ mặt của Trương Hỏa Hoa lập tức trở nên sinh động hơn.

"Đi thôi!"

Phương Tịch vung tay áo, Ngoại Đạo Nguyên Anh lập tức trở lại Cửu Châu giới.

Hắn ngồi khoanh chân, chợt cười khổ: "Lại phải luyện chế một ngọn Nguyên Hồn Đăng rồi..."

Ngoại Đạo Nguyên Anh muốn động thủ diệt trừ Ám Nguyệt Giáo ở Cửu Châu giới sẽ rất khó khăn.

Quan trọng nhất chính là cần 'chứng minh mình không có mặt'.

Nếu là ở nơi nào đó trong Cửu Châu giới bố trí Nguyên Hồn Đăng, lại lợi dụng Chư Thiên Bảo Giám tiến hành truyền tống thay đổi tinh chuẩn thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

"Còn có Dịch Ưu Hóa Linh Căn này nữa, phải kiểm tra kỹ một phen, dù sao cũng là thứ đã qua tay của ma đạo..."

Phương Tịch cúi đầu, nhìn hai ống dược tề, thần thái trong mắt hắn có vẻ khó hiểu...

Mấy tháng sau.

Trong Hư Không Điện.

Chung Hồng Ngọc đang ngồi đả tọa tu luyện, khí cơ quanh thân tối tăm, mơ hồ có tiếng thiên nhạc tấu vang, rất huyền dị.

Nàng chính là Không linh căn, cực kì thưa thớt hiếm thấy, điển tịch mà nàng tu luyện càng như vậy.

Mặc dù Phương Tịch giết nhiều Kết Đan, Nguyên Anh như vậy... Vậy mà ở trong túi trữ vật cũng không tìm được một công pháp thích hợp cho Không linh căn tu luyện nào.

Ngược lại thì Hỗn Nguyên Quyết đã từng xuất hiện thiên Trúc Cơ và thiên Kim Đan...

Thế nhưng công pháp này thật ra không khác mấy Huyền Âm Công, đều là công pháp không thuộc tính, cho dù hơi tốt hơn một chút nhưng cân nhắc đến vấn để tổn hao khi đổi công pháp nên Chung Hồng Ngọc vẫn cắn môi, chọn tiếp tục tu hành bí truyền Nguyễn gia Đào Hoa Đảo Huyền Âm Công!

Sau khi Kết Đan muốn thay đổi công pháp thì càng khó hơn.

Trừ phi sau này tìm được công pháp đỉnh cấp hoàn toàn phù hợp với Không linh căn, nếu không thì có lẽ Chung Hồng Ngọc vẫn sẽ đi theo con đường của Huyền Âm Công.

Mặc dù công pháp này không phải đỉnh cấp nhưng nó ở trong công pháp thượng phẩm cũng xem như không tệ, công kích âm ba càng rất hiếm nên khó mà bị khắc chế.

"Ai..."

Một hồi lâu sau, Chung Hồng Ngọc hoàn tất hành công, yếu ớt thở dài: "Sau khi Kết Đan, muốn tiến lên một bước nhỏ cũng rất khó khăn... Ta có nên nói với công tử không cần tìm kiếm công pháp giúp ta hay không, với tư chất của ta thì e là sinh thời muốn tiến cấp Kết Đan hậu kỳ cũng rất khó."

Huyền Âm Công chính là công pháp không có thuộc tính, bất luận linh căn nào cũng có thể tu hành, hơn nữa lúc trước Nguyễn Tinh Linh đã xem Chung Hồng Ngọc như nữa đệ tử nên đã truyền toàn thiên, có công pháp tu luyện đến Kết Đan viên mãn.

Nếu là đời này nàng không hi vọng xa vời ngưng kết Nguyên Anh thì thật ra bản công pháp này đã đủ cho rất nhiều tu sĩ Kết Đan tu hành.

Chung Hồng Ngọc người trong nhà biết chuyện nhà mình, với tư chất trung phẩm Không linh căn của nàng thì có thể Trúc Cơ đã phải tạ ơn trời đất.

Sở dĩ nàng có thể Kết Đan, hoàn toàn là kết quả do công tử dốc sức nâng đỡ, còn cho nàng linh vật Kết Đan tuyệt phẩm Thủy Hỏa Luyện Kim Đan là Huyền Thủy Tinh Anh và Lưu Ly Thiên Hỏa.

Dù vậy mà nàng còn xém chút thất bại, phải nhờ Phương Tịch dùng bí thuật tương trợ mới không thất bại trong gang tấc ở một bước Kết Đan cuối cùng.

Nếu là đưa hai món linh vật này cho Thái Thúc Hồng, Trương Trúc Thịnh... Vậy thì nói không chừng sẽ trực tiếp đại thành Kim Đan, không cần thảm đến mức phải luyện hóa nội đan cấp ba, tự đoạn Đạo đồ.

Mặc dù đối với rất nhiều tu sĩ ba nước mà nói thì Giả Đan và Kim Đan cũng không có gì khác biệt.

Đối với Chung Hồng Ngọc thì càng như vậy.

Nếu không phải tu luyện trên linh mạch cấp bốn thì nàng cũng không nắm chắc tiến cấp Kết Đan trung kỳ. Vậy thì thật sự không khác gì với Giả Đan.

"Tư chất, ai..."

Chung Hồng Ngọc cười đắng chát, càng tu luyện lên cao thì càng biết được hạn chế của tư chất.

'Lúc trước từng nghe Nguyễn sư nhắc đến, tư chất linh căn của công tử, hình như cũng không phải thượng giai...'.

Trong đầu nàng chợt hiện ra một suy nghĩ, sau đó nàng lập tức lắc đầu, ép mình quên đi.

Đối với tu tiên giả thì cơ duyên của mình đạt được chính là bí mật lớn nhất.

Cho dù thân bằng tình cảm chân thành, thậm chí đạo lữ... Dám mạo muội tìm hiểu thì cũng phải trở mặt.

Chung Hồng Ngọc điểu chỉnh tâm trạng từ trong sự chán nản khi tu vi tiến triển chậm xong rồi rời khỏi động phủ.

Tiếp theo nàng đã thấy một Truyền Âm Phù loạn chuyển ở ngoài cửa.

Tố thủ của nàng chụp một cái, đã nắm Truyền Âm Phù trong tay, từ đó truyền ra một tiếng nói ôn nhuận như ngọc:

"Hồng Ngọc, đến Trường Thanh Điện một chuyến!"

"Công tử gọi đến không biết có chuyện gì?" Chung Hồng Ngọc hơi nghi hoặc.

Theo nàng biết, cho đến bây giờ công tử đều là loại người một lòng khổ tu, bất kể ở Long Ngư Đảo hay là Phỉ Thúy Đảo đều như vậy.

Không có đại sự thì sẽ không triệu tập mọi người.

Chờ sau khi Chung Hồng Ngọc đến Trường Thanh Điện thì nàng đã nhìn thấy Phương Tịch đứng dưới một cây Đào Hoa thụ, từng cảnh hoa đào bay xuống dính trên bờ vai của thiếu niên.

Thiếu niên giống như lan chi ngọc thụ, thỉnh thoảng uống một ngụm tiên tửu trong Hoàng Bì Hồ Lô, khí chất tiêu sái không gò bó.

"Bái kiến công tử!"

Chung Hồng Ngọc bị khí phách đó chấn nhiếp, nhất thời lại hơi thất thần, sau đó mới vội vàng hành lễ.

"Thôi... Hồng Ngọc, ngươi có từng muốn... Tăng linh căn lên không? !"

Phương Tịch chợt mở miệng, nói ra một câu khiến Chung Hồng Ngọc giật nảy cả mình.

"Linh căn thiên định, vẫn có thể tăng lên sao?" Nàng lẩm bẩm.

"Tu sĩ chúng ta, vốn là đoạt linh cơ của trời, nghịch thiên mà đi... Đương nhiên linh căn cũng có thể đổi."

Phương Tịch mỉm cười, trong tay hắn hiện ra một cái bình ngọc, bên trong là Dịch Ưu Hóa Linh Căn đã trải qua mấy lần kiểm nghiệm của hắn, xác nhận không có vấn đề.

"Đây là Bổ Thiên Tạo Hóa Dịch mà bản công tử luyện chế, có thể tinh thuần Tiên Thiên Linh Căn của tu sĩ... Với tư chất linh căn trung phẩm của ngươi, nếu được nó giúp thì sẽ có thể tấn thăng linh căn thượng phẩm."

"Chỉ là dù sao linh dịch này cũng mới vừa luyện chế ra, đối với đan độc và dược tính vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ... Ngươi, có dám thử một lần không?"

Tâm thần của Chung Hồng Ngọc rất chấn động, vậy mà công tử có thể luyện chế được đan dược tinh thuần Tiên Thiên Linh Căn, vạn nhất lưu truyền ra ngoài thì không biết sẽ phải gây ra bao nhiêu sóng gió và ngấp nghé.

Nhưng mà Chung Hồng Ngọc suy nghĩ lại công tử có thực lực Nguyên Anh Chân Quân thì nàng cũng an tâm hơn.

Đa phần tu sĩ có thể ngưng kết Nguyên Anh thì tư chất linh căn đều tương đối ưu việt, không cần dùng Bổ Thiên Tạo Hóa Dịch này.

Về phần những tán tu tư chất thấp kém kia thì cảnh giới của chúng cũng không đáng là gì, dù chúng nghấp nghé thì lại có sao? Nàng cũng có thể dẹp được...

Cũng chỉ có một số huyết duệ dòng chính của Nguyên Anh Chân Quân, vạn nhất tư chất linh căn không tốt mới có nhu cầu nhưng cũng hoàn toàn có thể giao dịch.

Huống chi nàng tuyệt đối sẽ không nói chuyện này ra ngoài.

"Hồng Ngọc... Nguyện giúp công tử thử dược!"

Chung Hồng Ngọc nhẹ nhàng bái một cái.

"Tốt... Ngươi cứ yên tâm, dược tính của dược dịch này ta đã nắm chắc chín thành, dù không có tác dụng thì cũng không có vấn đề gì quá lớn."

Phương Tịch hiện ra vẻ tươi cười nói: "Chỉ là tác dụng của dược dịch này hơi kỳ dị, cũng không phải uống..."

"Không phải uống, chẳng lẽ..." Không biết Chung Hồng Ngọc nghĩ đến gì đó mà trên gương mặt hơi ửng đỏ...

"Cô nàng này, nghĩ gì vậy?"

Sau khi Phương Tịch chích cho Chung Hồng Ngọc một liều, bảo nàng trở về tự luyện hóa dược tính, hắn nhìn bóng lưng của nàng, sờ cằm.

Thật ra hắn đã có thể xác định Dịch Ưu Hóa Linh Căn này không có vấn đề, đồng thời hắn còn có bí thuật Ất Mộc Bất Diệt Thể, cho dù độc tố đẳng cấp kỳ độc tu tiên giới thì cũng chưa chắc có thể độc chết được hắn.

Một khi trong quá trình luyện hóa phát hiện có gì không đúng thì hắn tùy thời có thể vận công bức dược tính ra bên ngoài cơ thể.

Bởi vậy không có vấn đề lớn gì.

Sở dĩ hắn muốn hai phần, vẫn là vì để phòng vạn nhất.

Trong mấy tháng tiếp theo Phương Tịch luôn chú ý biến hóa thân thể của Chung Hồng Ngọc.

Mà dựa theo miêu tả của nàng, từ sau khi nàng tiêm Bổ Thiên Tạo Hóa Dịch thì hiệu suất hấp thu và chuyển hóa linh khí của nàng vẫn đang chậm rãi tăng lên.

Cho đến sau trăm ngày thì loại tăng lên này mới từ từ chậm lại thậm chí đình trệ, đại biểu dược tính đã hết, cũng tăng đến cực hạn.

Mà trải qua Phương Tịch tự tay kiểm nghiệm, Không linh căn của Chung Hồng Ngọc bây giờ đã miễn cưỡng đến cấp bậc linh căn thượng phẩm!

Chung Hồng Ngọc bị gói quà trên trời rơi xuống này đập đến tâm tình rạo rực, mấy đêm vào Trường Thanh Điện, hung hăng cảm tạ Phương Tịch một phen.

Đương nhiên với Phương Tịch thì ai đến hắn cũng không từ chối...

Chờ sau khi Ngoại Đạo Nguyên Anh trở về lần nữa, Phương Tịch cố ý học bù rất nhiều dược lý học và dược vật động lực học của Cửu Châu giới thì hắn lại thẩm tra một lần nữa, cuối cùng mới yên tâm sử dụng Dịch Ưu Hóa Linh Căn, bắt đầu tiến vào bế quan cấp độ sâu...

Hơn ba tháng sau.

Trong phòng bế quan, Phương Tịch yên lặng vận công, hấp thu thiên địa linh khí, hắn chợt mở mắt ra, vô cùng cảm khái: "Bao nhiêu năm rồi... Cuối cùng tư chất linh căn của ta đã tăng lên đến thượng phẩm rồi sao?"

Hắn cảm thấy Mộc linh căn của mình không những là thượng phẩm mà còn là một loại không tệ trong thượng phẩm, biên độ tăng lên so với Chung Hồng Ngọc còn kinh khủng hơn!

Đây có lẽ là do Ất Mộc Pháp Thân phát huy tác dụng đã tăng thêm rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận