Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1380: Giải hòa (1)

Không chỉ là hắn, cho dù là Bành Bá Tiên Nhân, Húc Thanh, thậm chí vị Ảnh Tiên Nhân kia cũng có phần giữ lại, chỉ là mức độ giữ lại cao thấp khác nhau mà thôi.
Đối với Phương Tịch, Phong Duyên Trai xem như có ơn với hắn, nhưng không tới mức này.
Hắn không muốn gây náo động, không bằng để cho Long Sơn Ngũ Hữu đối diện ra chút máu xem như răn đe, chuyện này coi như qua.
Rất nhiều thế lực cấp bậc Tiên Nhân gặp phải loại tình huống này, cơ bản cuối cùng đều giải quyết như vậy.
- Các ngươi muốn bao nhiêu?
Tiên Nhân họ Long nói với vẻ mặt khó coi.
- Vậy phải xem thành ý của các ngươi, ít nhất với thực lực phía bên chúng ta, muốn giữ lại hai người yếu nhất trong các ngươi sẽ không phải là vấn đề lớn...
Ánh mắt của Phương Tịch đảo qua một vòng, lại nhìn thẳng vào vị Tiên Nhân bị Vạn Trọng Khôi Lỗi làm cho thương nặng kia, cười lạnh nói.
Vẻ mặt Tiên Nhân họ Long khó coi. Hắn truyền âm bàn bạc với bốn vị đạo hữu phía sau một lát, lại ném ra một Nạp Vật Phù:
- Chỉ có những thứ này thôi, nhiều hơn thì không có đâu... Nếu các ngươi còn hùng hổ dọa người, cùng lắm thì chúng ta không chết không dừng!
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, bất chợt lại đánh ra một pháp lực, ném Nạp Vật Phù này cho Ảnh Tiên Nhân.
Ảnh Tiên Nhân dùng thần niệm đảo qua, hắn cũng trầm ngâm một lúc rồi khẽ gật đầu:
- Có thể!
Tài vật trong này đương nhiên kém hơn một hai vị Tiên Nhân, nhưng đủ để khiến Chân Tiên đau lòng.
Long Sơn Ngũ Hữu bị thua ở đây, chắc hẳn còn có thể trấn áp những người tới sau một thời gian.
- Núi cao đường xa, sau này còn gặp lại các vị!
Phương Tịch tươi cười, ôm quyền nói.
- Hừ, chúng ta đi thôi!
Trong tay Tiên Nhân họ Long có ánh sáng lóe lên, hiện ra một chiếc chiến xa Huyền Hoàng. Năm vị Tiên Nhân lên chiến xa, chiến xa này lập tức hóa thành một ánh sáng Huyền Hoàng, trong chớp mắt biến mất ở phía chân trời.
Hắn cố ý để lộ ra bảo vật này, cũng có ý khoe khoang lá bài tẩy mình, uy hiếp bọn họ.
- Trai chủ, thế nào?
Phương Tịch nhìn về phía Vạn Trọng Khôi Lỗi kia.
- Có thể giải quyết như vậy là tốt rồi!
Từ trên khôi lỗi truyền ra giọng nói như tiếng chim hoàng oanh của Úc Huyên.
Rất rõ ràng, nàng cũng không nắm chắc hoàn toàn giữ lại năm vị Tiên Nhân này, thậm chí giết chết Thân Ngoại Hóa Thân do đối phương che giấu, không chừa một tên.
Nếu không có cách nào làm được, vậy bọn họ chỉ có thể thỏa hiệp.
- Lần này bản trai xảy ra chuyện, cảm ơn bốn vị tiền bối đã ra tay. Bản trai không lấy một phần nào trong phần bồi thường này. Sau này, bản trai còn có thể gửi quà cảm ơn tới cho từng người.
Giọng nói ngọt ngào của Úc Huyên nói tiếp.
- Úc chất nữ khách sáo rồi. Ta với phụ thân ngươi chính là huynh đệ kết nghĩa, sao có thể đứng nhìn người khác bắt nạt ngươi?
Bành Bá với vành tai như hạt châu cười nói.
Mặc dù hắn nói vậy, Phương Tịch vẫn mở ra Nạp Vật Phù, để từng món một vật phẩm hiện ra trước mặt bốn vị Tiên Nhân.
Trong đó tối đa chính là tiên ngọc chồng chất giống như núi.
Ngoài ra, vẫn có năm bình Đạo Vận Đan cùng với hai tiên khí.
Trong hai tiên khí này có một món là hình thức phi kiếm bình thường Phi, vẫn có một bức tranh thủy mặc.
Cuối cùng, chính là một ít khoáng thạch vụn vặt, linh dược, cùng với tạp vật...
Ở trong tạp vật còn có một trận đồ thiếu mà hắn nhìn có chút quen mắt.
Phương Tịch thoáng tính toán, đã biết giá trị chỗ này tương đương với tất cả tài sản của Tiên Nhân giống như Húc Thanh.
- Bành Tiên Nhân, người tới là khách, mời!
Hắn nhìn về phía Bành Bá Tiên Nhân nói.
- Nếu vậy, lão phu cũng không khách sáo nữa.
Bành Bá Tiên Nhân giơ bàn tay ra, lại lấy đi năm bình đan dược kia cùng với thanh tiên kiếm:
- Ha ha... Chỉ là tạm thời ra tay một lần lại có thù lao phong phú như vậy, quả thật là kiếm được lời lớn rồi.
- Húc đạo hữu, Ảnh đạo hữu... Các ngươi chọn trước đi.
Phương Tịch nói.
Húc Thanh cũng không khách sáo, chọn đi tiên khí tranh thuỷ mặc kia:
- Tại hạ lấy món tiên khí này là đủ rồi...
Khí tức của Ảnh Tiên Nhân yếu ớt, chính là người yếu nhất trong mấy vị Tiên Nhân này. Ánh mắt hắn nhìn Phương Tịch, lập tức cười gượng:
- Lão phu lại lấy đi những tiên ngọc kia cũng được...
Hắn vung tay lên, tiên ngọc giống như núi lập tức biến mất không thấy bóng dáng.
Phương Tịch không nói nhiều, phẩy tay áo một cái, thu những vật linh tinh còn lại.
Trận đồ thiếu kia tất nhiên cũng ở trong đó.
“Năm đó, Thiên Kiếm Lão Nhân rốt cuộc để lại bao nhiêu trận đồ?”
“cái này khác với mảnh được đưa ra trên hội đấu giá, nhưng rõ ràng cùng một loại vật phẩm...”
Phương Tịch tất nhiên biết rất khó tìm hiểu ra được mảnh trận đồ này có gì, cũng không biết Long Sơn Ngũ Hữu là cướp được ở đâu ra.
Nhưng vị Huyễn Diệt Đạo Quân đó rõ ràng thu thập nhiều mảnh trận đồ thiếu, thậm chí từ trong đó tìm hiểu ra được một phần truyền thừa Bát Môn Kiếm Trận hoàn chỉnh.
Sau đó, truyền thừa này lại rơi vào trong tay Uyên Ly Thiên Tiên, bị mang vào bên trong bí cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận