Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1345: Tiên chủ (2)

Sắc mặt Chu Diễm chợt biến đổi:
- Núi sâu đầm lầy lớn sinh ra long xà... Trong rừng sâu núi thẳm của thế giới nhiệm vụ này có khả năng rất lớn đã sinh ra tinh quái, thậm chí ngưng tụ ra một nơi nước độc, sát khí... vô cùng hung ác.
Hắn còn chưa nói dứt lời, dã thấy một con mãng xà lao ra, thân thể của nó phải to bằng thùng nước, lưỡi đỏ tím.
Đáng sợ hơn là có sát khí trắng xám quanh quẩn toàn thân nó. Nó đi qua nơi nào, cây cỏ đều khô, để lại một dấu vết giống như một đường lửa!
Con đại mãng xà này chính là bá chủ ở đây, mặc dù không có trí tuệ gì lại theo bản năng phun ra nuốt vào ánh sáng của nhật nguyệt, ngưng luyện ra một Bách Độc Sát Khí. Lúc này, nó nhìn thấy mười mấy người sống thì nhất thời chảy ra tanh nước bọt hôi, phun ra lưỡi rắn.
Sương mù xám trắng tản ra, giống như sóng triều cuốn ra.
- Chạy!
Sắc mặt Chu Diễm chợt biến đổi, dán phù lục lên trên đùi và chạy trốn!
Lúc này, đám người mới muộn màng nhận ra và bám theo. Nhưng những người chạy trốn chậm nhất đã bị sương mù xám trắng bao phủ. Bọn họ lập tức kêu thảm một tiếng và ngã xuống...
Tề Minh Thiền nghe tiếng thét này, trong lòng không khỏi tuyệt vọng...
Trên Thanh Hòa Sơn, trong tay Phương Tịch thưởng thức một cái gương giống như ngọc đen, đó chính là Huyễn Thế Kính .
Ở trên mặt gương đang phát sóng trực tiếp cảnh ngộ của đám người Tề Minh Thiền.
Khi thấy nhóm người này thi triển ra thủ đoạn, tuy hao tổn không ít nhưng chung quy tránh được con độc mãng kia truy sát, thậm chí có mấy người còn có phúc duyên, gặp được mấy gốc Chu quả dại, hắn không khỏi cười:
- Đúng là thú vị...
Tiên Chủ Không Gian này dĩ nhiên là do hắn tiện tay chế tạo ra.
Về phần nhiệm vụ không gian cũng rất đơn giản, lấy pháp tắc thời gian, lấy ra một phần tin tức trong quá khứ của giới này và đánh vào trong Huyễn Thế Kính, Huyễn Thế Kính dĩ nhiên sẽ diễn hóa thành thiên địa một phương.
Đương nhiên, vì là Tiểu Thiên Thế Giới, thực lực của các đại Tiên Nhân có thể sẽ giảm đi một cấp, nhưng tuyệt đối vượt xa tu sĩ thời kỳ Mạt Pháp bây giờ.
Tuy bởi vì Thiên Phủ đã ngưng truyền thụ, rất nhiều tiên pháp khó có thể tu hành ở hiện thế. Nhưng nếu nắm chặt, vẫn được xem là một cơ duyên.
Tuy nhiên... Tử thương sẽ rất nghiêm trọng là được rồi.
- Liệt Hỏa lão tổ, Linh Thiện Đồng Tử, Đế Tâm Hòa Thượng, Tân Hồng Vân... Đây là đều ăn vạ ta à?
Phương Tịch nhìn thấy mấy người luân hồi này, trên mặt không khỏi buồn bực.
Năm đó, đám người này gây khó dễ cho hắn, bị hắn hãm hại một đợt, cũng không biết luân hồi làm súc sinh bao nhiêu đời, cuối cùng sau Mạt Pháp mới miễn cưỡng chuộc lại một phần tội nghiệt, có thể chuyển sang kiếp khác làm người.
Một khi làm người, lại có dây dưa nhân quả với hắn.
Không thiếu mỗi lần sẽ đến môn hạ của hắn, làm trâu làm ngựa mới có khả năng hoàn toàn chuộc tội.
Chỉ là Phương Tịch đương nhiên mặc kệ!
Đừng nói là đồ đệ, cho dù là học sinh cũng không muốn thu.
Bởi vậy, hắn sớm có sự phân phó.
Ví dụ như Tân Hồng Vân kia chính là người đầu tiên chuyển kiếp làm người trở về, thậm chí nhờ cơ duyên xảo hợp đã từng đến Thanh Hòa Sơn.
Kết quả lúc đó bị A Ngưu và Thôi Phi Nương còn đang ở trên núi trực tiếp từ chối.
Bây giờ những người này bị Tiên Chủ Không Gian lựa chọn, phải tiếp tục làm trâu làm ngựa cho Phương Tịch, cống hiến tuổi thanh xuân, mồ hôi và máu.
Phương Tịch làm ra Tiên Chủ Không Gian này, vì thế không tiếc sử dụng đạo khí Huyễn Thế Kính, tất nhiên không phải để chơi hoặc hành hạ bọn họ.
Mà hắn muốn tìm hiểu pháp tắc luân hồi!
Tuy hắn đã đánh xuống tọa độ hư không ở trong luân hồi, tiến triển ở trên pháp tắc luân hồi đột nhiên tăng mạnh, lại có Đạo Quân Đan giúp đỡ... Nhưng hắn còn thiếu một đường cuối cùng, không thể ngưng tụ ra loại hình thức ban đầu của đạo luân hồi.
Dựa theo Phương Tịch cân nhắc, chắc hẳn là do hắn tìm hiểu luân hồi là luân hồi của Đại Thiên Thế Giới này, chung quy không phải là luân hồi của Đại Thiên Thế Giới.
Bởi vậy, hắn muốn pháp tắc luân hồi hoàn chỉnh, vẫn phải tự mình thành lập một tiểu giới, tập trung rất nhiều người luân hồi ở trong đó luân hồi, sống chết... cho hắn tìm hiểu.
Những người luân hồi này đều chuột bạch của hắn.
Đồng thời đám người Linh Thiện Đồng Tử, Tân Hồng Vân có ngộ tính, tư chất... đều rất đáng để chờ mong.
- Loại hình thức ban đầu của đạo luân hồi không quá xa!
Trong mắt Phương Tịch hiện ra vẻ chờ mong.
Sau khi tìm hiểu pháp tắc luân hồi một lúc, Phương Tịch buông Huyễn Thế Kính ra.
Một đám người chuyển thế kia có thể còn sống hoàn thành nhiệm vụ hay không, căn bản không phải là chuyện quan trọng đối với hắn.
Thậm chí, chết còn tốt hơn, một tia Chân Linh có thể ở lại bên trong luân hồi Huyễn Thế Kính, đoạt được càng nhiều hơn.
“Bây giờ cảm ngộ pháp tắc luân hồi thuận lợi, Hỗn Nguyên Tiên Lục cũng có tiến bộ...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận