Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 754: Dòng chảy ngầm (1)

"Cũng được, tọa kỵ thì tọa kỵ... Đa tạ đạo hữu đã thành toàn."
Phương Tịch chắp tay cảm tạ, tiện thể nhét một túi trữ vật vào trong tay của Hoa Nghiên.
Thần sắc Hoa Nghiên không thay đổi, không hiểu sao túi trữ vật lại biến mất rồi tiện tay đưa cho Tiểu Thanh một miếng ngân diệp, lúc này y mới có ý riêng nói: "Vốn dĩ tu sĩ phi thăng còn phải đi soi Hư Không Kính một cái để xác nhận trên người không có bảo vật hư không nào chứa người hoặc vật vi phạm lệnh cấm, Hư Không Kính này ở cửa chính của quân doanh Thiên Phạm Quân... Nhưng mà đạo hữu có thể ra vào từ cửa phụ ở phía đông..."
"Đa tạ đã chỉ điểm, nhưng bản nhân làm việc luôn quang minh lỗi lạc, cũng không có chỗ nào không thể nói với người khác."
Phương Tịch mỉm cười, hắn đã dám giấu một Hóa Thần Ma Tôn trên người thì đương nhiên đã nắm chắc.
Dù sao bản tôn chấp chưởng Chư Thiên Bảo Giám nên có tâm đắc làm sao để giấu đi lực lượng hư không.
Nếu thật sự không được thì hắn vẫn có thể ném bảo vật hư không về Nhân Gian giới, chờ sao khi kiểm tra xong sẽ truyền về lại...
Phúc lợi đãi ngộ của Thiên Phạm Quân xem như không tệ.
Hắn làm Hiệu úy nên được phân cho một động phủ rộng mấy trăm dặm.
So với tán tu hở ra là nơi tiềm tu cả ngàn dặm thì thật sự không bằng nhưng cân nhắc đến đây là quân doanh, linh khí lại tương đối dồi dào nên thật ra đại ngộ còn hơn cả lúc ở Phường Thị Không Tang.
Phương Tịch chọn động phủ có tên là Tiểu Dạ Phong.
Bích Ba Đàm ở bên cạnh chính là lựa chọn của Vân Hi Tiên Tử.
Còn Liễu Nhứ thì chọn Thúy Liễu Pha, cũng rất gần Tiểu Dạ Phong.
Hắn chọn một nơi có linh khí nồng đậm nhất trên Tiểu Dạ Phong rồi sau đó bắt đầu lấy trận kỳ, trận bàn ra... Bắt đầu bố trí một trận pháp.
Sau khi bố trí trận pháp xong thì hắn lại bắt đầu quy hoạch động phủ, khai khẩn linh dược viên...
Ngay khi Phương Tịch vừa bố trí động phủ xong thì có hai đạo độn quang cùng nhau đến Tiểu Dạ Phong.
"Vân Hi Tiên Tử, Liễu đạo hữu..."
Phương Tịch mở trận pháp ra, đón hai người vào trong động phủ rồi cười nói: "Không đến Địa Tiên giới thì không biết tu vi của bản thân nông cạn như ếch ngồi đáy giếng, bây giờ chúng ta đều ở cùng một điểm xuất phát, trực tiếp gọi ta Phương đạo hữu là được rồi..."
"Phương đạo hữu..."
Sắc mặt Liễu Nhứ hơi kỳ lạ, nàng cũng chẳng biết tại sao hình như vị Long Ngư Đảo Chủ thích ứng Địa Tiên giới quá nhanh.
"Phương đạo hữu..."
Vân Hi Tiên Tử lại phóng khoáng tự nhiên: "Ba người chúng ta cùng đến từ một giới, sau này nên giúp đỡ nhau mới phải... Trước đó Vân Hi từng tìm hiểu, ở trong Thiên Phạm Quân có một phường thị, có thể đổi được một chút vật tư tu hành."
"Tiên tử thật sự sáng suốt, ta còn đang định hỏi chuyện này đây."
Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ mừng rỡ.
Tam Giới Sơn là nơi nhân, yêu, ma hội tụ nên càng dễ mua được Thiên Yêu và Chân Ma Khí hơn.
Bây giờ mặc dù bọn họ bị Thiên Phạm Quân hạn chế nhưng ngay từ đầu vẫn được cho nghỉ mười năm, để sắp xếp động phủ, làm quen với hoàn cảnh.
Có thể nói, nhờ xung đột của tam tộc tạm ngừng nên bầu không khí bây giờ cũng không tệ, không phiền phức như lúc đại chiến đang diễn ra.
Nếu không thì họ sẽ không thể hưởng được ngày nghỉ dài như vậy.
Phương Tịch hỏi Vân Hi Tiên Tử địa dồi rồi lại trò chuyện với hai nữ một chút, giao hẹn sau này sẽ cùng nhau tiến lui, xem như đã kết thành một đồng minh nhỏ.
Nếu không phải vẫn còn hơi xấu hổ thì nói không chừng ba người còn lập tức kết bái.
Đến lúc đó Vân Hi Tiên Tử chính là đại tỷ, Phương Tịch có thể làm nhị ca, Liễu Nhứ biến thành tam muội...
'Kim Cương Tử cố ý xáo trộn lai lịch của các tu sĩ phi thăng, chẳng lẽ có thù với Trường Thanh Tử?'.
'Lúc ở Minh Hoàn giới thì Hóa Thần của Quảng Lôi Tự cũng không xuất thủ...'.
Mấy tháng sau, Phương Tịch điều khiển động quang phi hành trên vạn dặm bầu trời, trên mặt cỏn mang theo vẻ suy tư.
Chưa được bao lâu thì một phường thị đã xuất hiện trong mắt hắn.
Phường thị này được quy hoạch rất chỉnh tề, khắp nơi đều là những căn nhà vuông vức dùng đá xây lên.
Thỉnh thoảng có các tu sĩ Kết Đan, Nguyên Anh mặc hắc giáp ra vào các cửa tiệm.
Tâm niệm Phương Tịch vừa động thì đã hạ độn quang xuống.
Ở bên ngoài phường thị chợt xuất hiện mấy sợi tơ vàng, tụ lại thành từng sợi xiềng xích cản lại đường đi của hắn.
Phương Tịch suy nghĩ rồi lấy một miếng kim diệp ra.
Làm chứng minh thân phận của mình, cổ triện văn trên đó bắt đầu lấp lóe quang hoa, dường như đã hòa thành một thể với kim tuyết.
Rất nhanh đã có một thông đạo chỉ vừa một người qua xuất hiện.
Trên mặt hắn hiện lên sự vui vẻ, cất bước tiền vào trong phường thị...
Mấy canh giờ sau, Phương Tịch rời khỏi cửa tiệm nào đó với vẻ mặt âm trầm.
Ở phía sau của hắn thì chưởng quỹ vẫn đang cười làm lành, xin lỗi.
Ra khỏi phường thị, Phương Tịch nhìn lên trời rồi chợt thở dài: "Quả nhiên... Không đủ?"
Mặc dù trong phường thị này bán không ít kỳ trân dị bảo, ngay cả đan dược tăng tiến pháp lực cho tu sĩ Hóa Thần cũng có.
Nhưng bảo vật cấp Phản Hư vẫn quá quý hiếm.
Đặc biệt là Thiên Yêu và Chân Ma Khí, số lượng mà Phương Tịch cần lại quá nhiều, rất nhiều tiệm cũng không còn hàng tồn.
Nếu nơi nào có một chút thì cũng bị Phương Tịch mua hết.
Hắn hóa thành một đạo độn quang bay đền gần động phủ của mình rồi chợt vỗ tay.
Trên cánh tay của hắn xuất hiện từng Phượng Triện Văn, sau đó lại hiện ra một cái túi da thú.
Hắn mở túi da thú ra, một ma nữa mặc chiến giáp lả lướt, đầu đội mũ miện một mắt bước ra, chính là Xích Luyện Ma Tôn!
"Chủ nhân... Rốt cục ngài cũng thả nô gia ra rồi sao?"
Dường như con mắt trên mũ miện của Xích Luyện Ma Tôn cũng đang u oán...
"Xích Luyện..."
Thần sắc của Phương Tịch cũng không thay đổi: "Ta biết ngươi vẫn luôn thầm hận ta, thậm chí không giờ khắc nào không muốn chạy trốn..."
"Chủ nhân ngài nói nhảm gì đó?" Thần sắc Xích Luyện Ma Tôn đại biến: "Từ trong ra ngoài của nô gia đều là người của ngài đó nha..."
"Ha ha..." Phương Tịch cười lạnh, mặt không thay đổi nói: "Những cấm chế mà ta hạ lên người ngươi thì dì tu sĩ Phản Hư cũng chưa chắc giải được, dù tu sĩ Hợp Thể e là cũng phải đánh đổi khá nhiều..."
Vẻ quyến rũ trên mặt của Xích Luyện Ma Tôn chợt biến mất mà trở nên trịnh trọng: "Cho nên..."
Cho đến lúc này nàng mới khôi phục phong thái của vị Xích Luyện Ma Tôn suất lĩnh ức vạn ma tộc xâm lược rất nhiều thế giới.
"Ta có thể giải cấm chế trên người ngươi, trả tự do cho ngươi... Nhưng phải đánh đổi?"
Phương Tịch mỉm cười: "Ta muốn một bình Chân Ma Khí!"
"Ở hạ giời dù chỉ một tia Chân Ma Khí cũng đã rất quý hiếm..." Xích Luyện Ma Tôn lắc đầu: "Dù ở thượng giới cũng..."
"Ngươi chỉ cần trả lời, có làm giao dịch này hay không thôi." Phương Tịch trầm giọng nói.
Ở phường thị gần quân doanh hắn không thu gom được bao nhiêu Chân Ma Khí.
Tiếp theo hắn chỉ có thể mạo hiểm đến chợ đem xem thử.
Ngoài ra, hắn để Xích Luyện Ma Tôn đi làm chuyện này cũng xem như tận dụng phế vật.
Hai bút cùng vẽ như vậy thì xác suất thu được Chân Ma Khí sẽ cao hơn một chút.
"Đương nhiên nô gia sẽ làm rồi!"
Xích Luyện Ma Tôn nở nụ cười xinh đẹp trả lời.
"Nếu đã như vậy thì ta sẽ tìm cơ hội đưa ngươi rời khỏi quân doanh."
Phương Tịch định một thời gian nữa sẽ đến chợ đen ở bên ngoài xem thử.
Trong chợ đen hội tu tam giáo cửu lưu nên khó khống chế.
Nói không chừng còn có cao thủ ma tộc và yêu tộc ẩn nắp, bởi vậy mặc dù rất nguy hiểm nhưng xác suất thu gom đủ Thiên Yêu và Chân Ma Khí cũng cao nhất.
Mấy năm sau.
Tiểu Dạ Phong.
Ba người Phương Tịch hành sự điệu thấp, bây giờ từ từ đã thành lập giao tình với những Hiệu úy Hóa Thần xung quanh.
Hắn cùng lấy được mấy địa đồ chợ đen, đanh muốn tìm một cơ hội đi xem thử.
Hôm nay.
Phương Tịch đang ngồi xếp bằng, rót những Ma Nguyên tinh thuần tu luyện được vào trong Thần Anh Kiếm.
Bây giờ bảo vật trên người hắn không nhiều nhưng thứ nào cũng là tinh phẩm.
Đặc biệt là Huyền Minh Kỳ, nó chỉ đứng sau bản thể Hỗn Nguyên Thiên La Tán.
Cũng chính vì vậy mà phương pháp bồi dưỡng thông thường đã vô dụng.
Còn không bằng mang tất cả tinh lực đặt trên bản mạng ma bảo Thần Anh Kiếm.
"Dựa vào cách phân chia phẩm cấp của thông linh chi bảo thì Thần Anh Kiếm bây giờ cũng phải là thượng phẩm..."
Sau một hồi lâu, Phương Tịch chậm rãi thu công, trên mặt hiện ra sự vui vẻ.
Hắn bước ra khỏi động phủ bế quan thì đã thấy có hai Truyền Âm Phù đang bay loạn.
Phương Tịch đưa tay chụp lấy, một bàn tay đen nhánh xuất hiện tóm lấy Truyền Âm Phù.
Sau đó có hai tiếng nói trong như thanh tuyền đã từ trong Truyền Âm Phù vang lên.
Sau khi hắn nghe xong thì sắc mặt đã từ từ âm trầm.
Tiểu Dạ Phong.
Phương Tịch lại tề tụ với Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ lần nữa.
"Nếu nói như vậy thì người lần lượt tìm Vân Hi đạo hữu và Liễu đạo hữu tìm hiểu tin tức ở hạ giới dường như có bối cảnh rất lớn?"
Phương Tịch nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
"Đúng vậy..." Vân Hi Tiên Tử gượng cười trả lời: "Không nói chúng ta có khế ước Tiên Linh Văn Thư mà dù không có thì cũng không thể tùy tiện đệ lộ lai lịch của bản thân..."
Tu tiên giả vẫn rất xem trọng phương diện riêng tư.
Huống chi hai nữ tử này đều từng theo Phương Tịch công phá Địa Tiên Linh Cảnh, xem như đã cùng nhau chia thịt nếu phản bội thì phải trả giá rất lớn."
"Nhưng hiển nhiên người kia sẽ không hết hi vọng, sớm muộn gì cũng sẽ đến quấy rầy đạo hữu..."
Sắc mặt Liễu Nhứ lạnh lùng: "Thật là phiền..."
"A? Có biết thân phận của người đó không?"
Phương Tịch lấy một cái bánh ngọt.
Các loại hưởng thụ ở Địa Tiên giới cũng khác với hạ giới, bánh ngọt này trắng như mây, trên đó có trang trí chim tước vô cùng linh động, nhìn như nó sắp vỗ cánh bay đi.
"Hiệu úy Thiên Chúng Doanh - Cổ Đạo Nhân!"
Liễu Nhứ trả lời.
"Thiên Chúng Doanh sao?"
Phương Tịch suy tư.
Thiên Phạm Quân cũng chi tám doanh, là Thiên Chúng Doanh, Long Chúng Doanh, Dạ Xoa Doanh, Càn Đạt Bà Doanh, A Tu La Doanh, Già Lâu La Doanh, Khẩn Na La Doanh, Ma Hô La Già Doanh.
Trong đó Thiên Chúng Doanh có đãi ngộ tốt nhất, Hiệu úy của doanh này mơ hồ cao hơn Hiệu úy của bảy doanh còn lại nửa đầu.
Về phần Phương Tịch, Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ... Thì được phân đến Dạ Xoa Doanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận