Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 943: Sinh sản

Thanh triều. Từ sau khi Phương Tịch tiếp quản tất cả các quốc gia phàm nhân trên Hãm Không Đảo thì tu sĩ Cửu Châu Phái đã dần dần không chịu nổi cảnh tiểu quốc san sát, sinh ra nhiều phiền phức nên bắt đầu có ý định hợp nhất các vương triều lại. Đầu tiên là dùng các tiểu quốc làm cơ sở để xây dựng 'Liên Hợp Quốc Đại Thanh để thu hồi quyền kinh tế và quân sự trước. Sau đó bắt đầu phổ cập giáo dục, kế hoạch sau ba đời người sẽ hoàn toàn thống nhất, tiến hành cải cách thành các quốc gia hiện đại. Như vậy cũng không vi phạm những hứa hẹn trước đó của Cửu Châu Phái với những quốc quân kia. Có thể nói bởi vì thọ nguyên của tu sĩ cấp cao rất dài nên luôn có đủ kiên nhẫn như vậy. Ba đời người chẳng qua chỉ là một giáp, sáu mươi năm mà thôi... Nhưng những quốc quân phàm nhân kia thì đã chết già hoặc bệnh chết một đời, thậm chí mấy đời rồi, đây cũng không phải là tháo cối giết lừa mà khi thi hành cải cách cung không gặp phải sự chống cự lớn. Trong một thành trì, bách tính tụ tập dưới bảng thông báo nhìn quan phủ dáng thông báo mới. Nhờ vào việc mở rộng trường học nên vẫn có thể tìm được một số người biết chữ trong dân chúng. Lúc này có người đang đọc lớn:
"Lệnh khen thưởng sinh sản!"
"Triều đình có lệnh: Bách tính nên sinh nhiều con để giúp xã tắc Thần đạo mạnh... Nên đặc biệt hạ pháp lệnh... Nữ tử mười tám chưa gả, trượng phu hai mươi chưa cưới sẽ phạt phụ mẫu của người đó nhị giáp... Thành lập y viện, người sinh sản vào khoa phụ sản..."
"Ban thưởng sinh sản gấp đôi, nếu bách tính sinh con trai được thưởng ba trăm cân Hỏa Ngọc Mễ, một con trâu cày, sinh con gái được thưởng ba trăm cân Bích Ngọc Mễ, một con heo mập, sinh hơn ba con trưởng thành được ban thưởng một viên linh thạch hạ phẩm... Sinh tổng cộng hơn mười người trưởng thành sẽ được đặc cách cho một người vào Tiên môn!"
"Đây là... Thiên ân của triều đình mà."
Một lão hán nghe vậy thì có phần coi thường lệnh trừng phạt trước đó, dù sao thời cổ đại nữ tử mười lăm, mười sáu tuổi xuất giá ở đâu cũng có, mười tám tuổi đã là lão cô nương rồi. Nam tử thì càng phải cưới vợ sớm hơn nữa nếu không thì sao có thể sinh ra đời sau được? Vô hậu... Ở thời cổ đại chính là đại bất hiếu! Thật ra đây là do quan niệm của tu sĩ Cửu Châu Phái khác biệt, đồng thời nữ tử sinh đẻ quá sớm thật ra rất bất lợi cho sinh sản, bởi vậy mới đưa ra pháp định tuổi kết hôn trì hoãn thêm mấy tuổi. Cái gọi là lệnh trừng phạt, gần như không phạt được ai. Còn lệnh khen thưởng thì rất nhiều người đều có thể vượt tiêu chuẩn! Bất kể Hỏa Ngọc Mễ hay là Bích Ngọc Mễ đều là 'Chuẩn linh mễ', hay nói là 'Bán linh mễ'! Chính là hạt giống do Cửu Châu Phái nghiên cứu ra, mặc dù nó không vào linh mễ cấp một nhưng hơn ở chỗ không yêu cầu cao về linh khí, phàm nhân vẫn có thể trồng trọt, chăm sóc trong ruộng bình thường... Đồng thời còn ẩn chứa một tia linh khí rất nhỏ. Phàm nhân ăn vào có thể cường thần kiện thể, bách bệnh không sinh. Thậm chí còn tăng lên xác suất con cháu đời sau xuất hiện người có linh căn, tư chất ưu việt! Chứ đừng nói chi còn ban thưởng trâu cày và hao, thậm chí sinh hơn ba con còn được ban thưởng một viên linh thạch! Người ở thời đại này, có nhà nào không sinh tám con, mười con chứ? Sau khi y viện phát triển thì tỉ lệ chết yếu lúc nhỏ cũng giảm bớt, gần như đều có thể sống đến tuổi trưởng thành. Mà một khi người trưởng thành vượt qua ba người thì sẽ được ban thưởng một viên linh thạch! Đây chính là tiên tệ còn có giá trị cao hơn cả tiền đồng, vàng bạc, thậm chí còn có thể đổi được không ít đồ tốt từ chỗ các tiên nhân! Lệnh này vừa ra đã có không ít người âm thầm tính xem trong nhà có khả năng sinh thêm mấy đứa con nữa không. Chứ đừng nói chi nuôi mười đứa con trưởng thành sẽ có một đứa được vào danh ngạch của tiên môn! Phàm nhân ở thế giới này biết được sự tồn tại của tu tiên giả nên dù nằm mơ cũng muốn đời sau có được tiên duyên, bước vào tiên môn! Bây giờ chỉ cần nuôi mười đứa con trưởng thành sẽ có một đứa có thể vào tiên môn sao? Vậy chẳng phải họ sẽ tranh nhau vỡ đầu sao? "Lão phu nghe nói... Muốn tu tiên thì linh căn phải đạt đến hạ phẩm mới được... Nếu nuôi mười đứa con, tất cả đều không có linh căn hạ phẩm thì phải làm sao đây?"
Trên mặt của một lão nhân lại có vẻ ưu sầu. "Ha ha, Trương lão hán, con của lão không có thì nói không chừng cháu của lão có thì sao!"
Một hàng xóm thân thiết cười nói. "Khụ khụ..."
Bên dưới công văn, một quan lại của triều đình tằng hắng:
"Các ngươi không nên suy nghĩ bậy bạ, tiên môn tự có cách... Nếu thật sự không được thì vẫn có thể bước vào Thần đạo mà!"
"Thần đạo tốt, Thần đạo tốt!"
Trương lão hán nghe vậy thì đôi mắt lập tức sáng lên. So với tu tiên thì thật ra Thần đạo tiếp xúc với bách tính nhiều hơn, bọn họ cũng biết rõ lợi ích của Thần đạo. Đặc biệt là... Thần đạo không cần tư chất tu tiên, điểm này đã đủ khiến rất nhiều phàm nhân điên cuồng rồi. Bây giờ có không ít quyền quý phàm tục cũng đang toàn lực phối hợp với triều đình thi chính, chính là muốn được sắc phong, sau khi chết âm linh bất diệt và bước vào Thần đạo! Thật ra dù muốn vào tiên môn tu tiên cũng không phải Cửu Châu Phái không có cách. Dù sao ai ai cũng có linh căn, chỉ là thuộc tính cao hay thấp mà thôi, tiêu chuẩn nhận định linh căn hạ phẩm của Cửu Châu Phái thấp hơn tiêu chuẩn của tu tiên giới rất nhiều. Chứ đừng nói chi còn có sự tồn tại của dịch ưu hóa tư chất. Nhưng mà thứ mà những người dân và quan phủ nghĩ đến nhiều nhất vẫn là Thần đạo... Thậm chí còn cảm thấy Thần đạo tốt hơn. "Lão hán về nhà sẽ cố gắng thêm một chút, tranh thủ sinh thêm một đứa con trai."
Mắt của Trương lão hán sáng lên, lão sinh ra năm trai, bốn gái, phần lớn trong đó đều đã trưởng thành. Chỉ cần dốc thêm tí sức nữa hình như đã có thể thỏa yêu cầu rồi? Đây chẳng phải nói là con đường trường sinh đang ở trước mặt sao? Nhiều con sẽ có nhiều phúc tu tiên? Mắt của không ít người đều tỏa ra ánh lửa của giả tâm...
"Chính lệnh của Liên Hợp Quốc Đại Thanh vẫn rất thông suốt."
Trên không trung nơi không có ai chú ý. Phương Tịch đang ngồi ngay ngắn trên vân sàng mà nhìn xuống rồi tán thưởng. Ở bên cạnh hắn còn có một quan viên Thần đạo đã cười hùa theo:
"Đúng vậy... Cửu Châu Phái ta xem trọng nhất là chính lên thượng truyền hạ đạt."
Có hai tuyệt chiêu lớn đế đối đãi với tập đoàn quan lại, thứ nhất chính là lá mặt lá trái, thứ hai là thay đổi nghiêm trọng hơn! Muốn trị dân thì phải trị quan trước, nếu không thì cho quan lại ăn no trước, hoặc khiến họ phục tùng, dù pháp lệnh có tốt đến đâu cũng không thể chấp hành đến bên dưới, thậm chí chính lệnh còn không ra khỏi hoàng cung. "Ừ... So với môn phái tu tiên bản thổ thì Cửu Châu Phái chúng ta thật sự giỏi trị dân hơn."
Phương Tịch âm thầm gật đầu, biết lựa chọn của mình không sai. Thần đạo và Cửu Châu giới thật sự rất xứng đôi. Công lao lớn nhất của khoa học kỹ thuật tu tiên ở Cửu Châu giới cũng không phải nằm ở sáng tạo thứ mới mà là ở chỗ phổ cập hóa. Tỉ như Hỏa Ngọc Mễ và Bích Ngọc Mễ cũng không phải là không thể nghiên cứu đến cấp một được nhưng nếu vậy thì nhu cầu sinh trưởng sẽ cao hơn, ít nhất cũng phải là Linh nông mới trồng được. Trong tay Phương Tịch cũng có không ít linh mễ cấp cao, thậm chí bây giờ hàng ngày hắn đều ăn linh mễ cấp bảy. Nhưng 'bán linh mễ' thích hợp cho người thường trồng trọt, hắn lại không có... Dân dĩ thực vi thiên! Năng suất linh mễ tăng lên, cộng thêm y tế tốt, dân số bùng nổ chỉ trong nháy mắt... Đối với tu sĩ, chờ đợi vài chục năm, trăm năm không phải là dài. Đối với Thần đạo, càng là như vậy. "Việc này... ngươi làm không tệ."
Phương Tịch nhìn thần chích này:
"Ngươi không cần làm Phủ Thành Hoàng nữa, thăng lên làm Châu Thành Hoàng đi!"
"Đa tạ Đạo Chủ!"
Phủ Thành Hoàng mừng rỡ bái tạ. Y vốn là tu sĩ Cửu Châu giới chính thống, tu vi khoảng Trúc Cơ, theo Quỷ Phủ tôn giả và những người khác phi thăng Địa Tiên giới. Sau đó khi chủ trì nghi lễ, không cẩn thận đã đắc tội với đại lão trong phái, nghe đồn muốn cho hắn đi làm quỷ tu. Người này cũng là kẻ ngoan độc, lập tức chủ động đăng ký tham gia thử nghiệm Thần đạo, coi như là người đi đầu. Hiện nay thực sự được coi là một 'Quỷ tài', sau khi làm Phủ Thành Hoàng, thần lực đã sánh ngang với tu sĩ Kết Đan, trong Thần Vực, cho dù là Nguyên Anh chân quân cũng khó mà đánh bại được y. Mà Đạo Chủ hứa hẹn thăng chức Châu Thành Hoàng, chính là phá vỡ trần nhà Chính Ngũ Phẩm, bước vào một thế giới hoàn toàn mới của Tòng Tứ Phẩm! Thần lực màu vàng có thể thai nghén một phần thần lực màu xanh, có thể nói là một bước lên trời! "Làm việc cho tốt, đừng giống như lần trước nữa."
Phương Tịch dặn dò một câu, thân hình hóa thành ánh sáng, trong nháy mắt đã biến mất. Quỷ tài này lập tức ngây người tại chỗ, trên thân thể đã dương hóa lại có mồ hôi lạnh toát ra:
"Đạo Chủ... vẫn còn nhớ sao..."
Lúc trước y từ bỏ Tiên đạo, chuyển sang tu Thần đạo, cũng đã hạ quyết tâm rất lớn. Thứ y nhìn trúng chính là thần đạo lúc đó không có nhiều đồng liêu tranh giành, không gian thăng tiến rất lớn. Quả nhiên, chưa đến mấy chục năm, y đã dễ dàng thăng lên Phủ Thành Hoàng Chính Ngũ Phẩm, vượt qua rất nhiều người cùng cấp. Hiện nay, lại có thể đột phá Tòng Tứ Phẩm! Nhưng theo Phương Tiên Đạo Chủ dần dần chuyển sự chú ý sang Hãm Không Đảo, thậm chí còn thành lập 'Tiểu Đạo Đình', thu nạp các nhân tài phàm nhân không có linh căn, Quỷ tài này cũng cảm nhận được cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Trong phàm nhân, làm sao có thể thiếu anh hùng hào kiệt? Chỉ là trước đây bị linh căn hạn chế nên dù đầy tài năng, cũng khó mà bay cao. Cơ hội Thần đạo hiếm có, sao có thể không nắm chặt? Thậm chí, ngay cả những tu sĩ cấp thấp có tư chất linh căn kém, cũng đến góp vui. Thần đạo là một củ cải một hố, cảm nhận được bầu không khí dần dần căng thẳng, Phủ Thành Hoàng này đã dùng hết sức lực để leo lên, khó khăn lắm mới lộ mặt trước lãnh đạo. Không ngờ, lãnh đạo vẫn còn nhớ chuyện xấu hổ của mình. Tình cảnh này, làm sao có thể dùng một chữ "sầu" mà nói hết được? ...
"Liên Hợp Quốc Đại Thanh, làm không tệ."
Phương Tịch tuần tra một vòng trên địa bàn của mình, hắn rất hài lòng với kết quả. Tuy phàm nhân chỉ như cỏ dại nhưng lại có sức sống ngoan cường. Bản thân hắn chỉ cần cho chút mưa móc, lập tức liền bành trướng với tốc độ điên cuồng. Đại Thanh Liên Hợp Quốc thành lập chưa đến ba mươi năm, dân số đã tăng gấp mấy lần, lực lượng tín ngưỡng theo đó cuồn cuộn kéo đến. Thần Đạo Hóa Thân của mình dù đang ngủ say cũng có thể cảm nhận được lực lượng này, tốc độ tiêu hóa cũng nhanh hơn rất nhiều. Chờ đến khi xuất quan, đó chính là một chiến lực Đại Thừa! 'Thần chích rời khỏi thần vực thì thần lực sẽ bị suy yếu...'.
'Chỉ ở Hãm Không Đảo, thậm chí làm mưa làm gió ở Đại Thanh quốc, vẫn chưa đủ...' 'Vẫn phải tăng tốc phương diện nghiên cứu này.' Thật ra Phương Tịch đã bắt tay vào giải quyết sự hạn chế của Thần đạo, đồng thời cũng nghĩ ra được không ít phương án thay thế. Đơn giản nhất, chính là mang theo một kiện động thiên chi bảo, đưa bách tính vào trong đó. Còn việc ẩn náu trong Thần Vực gì đó? Thần vực có tính chất đặc thù, chỉ thích hợp cho âm hồn, không thích hợp cho người sống bằng xương bằng thịt sinh tồn lâu dài, nếu không thì có thể dần dần đồng hóa họ, biến thành tồn tại đặc thù nửa người nửa quỷ. Địa Tiên Chi Đạo đúng là tuyệt phối với Thần đạo nhưng Phương Tịch lại không muốn bản tôn dính líu đến hương hỏa Thần đạo, chịu kiếp Đạo Hóa, Thất Ngã. "Tốc độ bây giờ vẫn hơi chậm một chút... Đợi đến lúc thần đạo hóa thân xuất quan, có khi phải mất đến vài trăm năm, bản tôn ta đã tu thành Đại Thừa rồi thì nó cũng chẳng có tác dụng gì nữa."
Phương Tịch âm thầm nghĩ:
"Dân số sinh sôi, cũng cần thêm đất đai... Sớm muộn gì cũng phải chiến một trận với dị tộc trên Hãm Không Đảo!"
"Hoặc là nói, dị tộc không phải kẻ ngốc, thấy nhân tộc liều mạng sinh sôi như vậy, kẻ ngốc cũng biết phải đến tranh giành không gian sinh tồn! Hiện tại là danh hiệu đệ nhất tu sĩ Hãm Không Đảo của ta đang trấn áp nên chưa có chuyện gì lớn, nhưng đợi đến lúc thần đạo không ngừng leo lên, bộc lộ tiềm lực khủng bố, cho dù có mâu thuẫn nhiều hơn nữa thì dị tộc và yêu ma cũng có thể liên thủ lại đánh ta."
Phương Tịch nhìn thấy rất rõ cục diện. Nói ra cũng có chút buồn cười, ở bên ngoài, hiện nay yêu tộc liên kết với Liên minh dị tộc, đang điên cuồng tấn công hai tộc nhân ma nên hai tộc nhân ma bị ép phải liên thủ. Mà trên Hãm Không Đảo, nhân tộc lại rơi vào tình thế bị vạn tộc vây công. Tất cả những lựa chọn này, đều chỉ dựa trên lợi ích, chỉ có thế mà thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận