Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 755: Dòng chảy ngầm (2)

Ba người đang định nghiên cứu thảo luận một số chuyện của Địa Tiên giới và Thiên Phạm Quân thì Phương Tịch lại chợt thở dài.
Trong tay hắn hiện ra một lệnh kỳ, hắn nhẹ nhàng vung lên.
Trận pháp bao phủ Tiểu Dạ Phong đã hiện ra một thông đạo, một đạo độn quang lóe lên rồi hạ xuống trước mặt ba người, một lão giả hiện ra.
Lão tóc bạc mặt hồng hào, trên người mặc một kiện đằng giáp, tu vi Hóa Thần viên mãn, nhìn thấy ba người Phương Tịch thì lão chắp hờ tay: "Lão hủ gặp qua ba vị đạo hữu..."
"Cổ đạo hữu..."
Phương Tịch thở dài: "Tiểu giới chúng ta sinh tồn không dễ, sao đạo hữu phải dồn ép không tha? Huống chi lai lịch xuất thân chính mà bí mật của mỗi người, ngay cả Thiên Phạm Quân cũng không truy xét kỹ càng, sao ngươi phải làm vậy?"
"Lão hủ cũng chỉ nhận ủy thác của người khác nên phải cố gắng giúp người thôi..."
Cổ Đạo Nhân cười tủm tỉm nói: "Thật ra phía trên của lão đạo còn có đại nhân vật cấp thống lĩnh... Chuyện này liên can trọng đại, nếu các vị đạo hữu vui lòng chỉ giáo thì sẽ có rất nhiều lợi ích, nếu không..."
"Đại nhân vật cấp thống lĩnh..."
Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ hơi biến sắc.
Đại nhân vật cấp thống lĩnh của Thiên Phạm Quân ít nhất cũng có cảnh giới Phản Hư!
Nhưng Phương Tịch lại biết, Phản Hư chỉ là đầy tớ, nói không chừng chuyện này chính là do Trường Thanh Tử âm thầm gợi ý.
Dù Thiên Phạm Quân chính là thế lực của Kim Cương Tử mà giữa Kim Cương Tử và Trường Thanh Tử cũng có chút lục đục nhưng Trường Thanh Tử muốn cài vào một hai nhân thủ thì vẫn có thể làm được.
Chỉ là trở ngại Kim Cương Tử nên không thể trắng trợn mà thôi.
'Nếu các ngươi biết được phía sau chính mà một trong những cao tầng nhất của nhân tộc là Trường Thanh Tử thì không biết có bị dọa đến té đái không...'.
Hắn xấu xa liếc Vân Hi và Liễu Nhứ một chút rồi thần sắc chuyển thành nghiêm túc: "Chuyện này... Xin thứ cho chúng ta không thể trả lời."
"Tốt, rất tốt!"
Thanh khí chợt lóe lên trên mặt của Cổ Đạo Nhân, lão cười lạnh nói: "Đừng cho rằng lão đạo không làm được gì các ngươi, thống lĩnh nhà ta có quan hệ không tệ với thống lĩnh của Dạ Xoa Doanh, sau này các ngươi sẽ nếm mùi đau khổ... Bây giờ lạc đường biết quay lại vẫn còn kịp..."
Ba người Phương Tịch đều chỉ giữ im lặng.
Cổ Đạo Nhân cười lạnh mấy tiếng rồi hóa thành một đạo thanh quang bay đi.
Sau một hồi lâu, thấy trận pháp đã đóng lại rồi thì Liễu Nhứ mới nói: "Xác nhận hạ giới cũng không phải chỉ cần nói ra một cái tên là được... Mà Cổ Đạo Nhân còn sẽ đánh vào thể nội của tu sĩ phi thăng một bí thuật để xác nhận không nói dối... Đồng thời một khi làm như vậy thì đã xem như gia nhập thế lực sau lưng của Cổ Đạo Nhân, hình như ở trong Thiên Phạm Quân cũng không được chào đón."
Vân Hi Tiên Tử cười khổ: "Sau khi từ chối thì Cổ Đạo Nhân sẽ trả thù, không từ chối thì ở trong Thiên Phạm Quân cũng sẽ bị đối đãi khác... Chẳng phải thành chuột trong óng, sẽ bị hai đầu ức hiếp sao?"
"Cuối cùng vẫn là do căn cơ của tu sĩ phi thăng như chúng ta nông cạn, lại không có chỗ dựa..." Phương Tịch thản nhiên nói: "Nhưng bây giờ cũng có thể ôm nhau sưởi ấm... Tu sĩ phi thăng không chỉ có mấy người chúng ta, trong đó cũng không ít người từ chối Cổ Đạo Nhân, có thể thử liên lạc một phen."
"Ngoài ra nếu thành tâm đầu nhập, trở thành dòng chính Thiên Phạm Quân thì Cổ Đạo Nhân kia và thống lĩnh ở sau lưng hắn cũng không dám hạ thủ..." Liễu Nhứ lại đưa ra một đề nghị.
Bây giờ ba người bọn họ cũng chỉ như lính đánh thuê, một ngàn năm sau sẽ có thể khôi phục tự do nên không tính là dòng chính, bởi vậy Cổ Đạo Nhân mới dám quang minh chính đại hô trả thù.
Nếu thành tâm đầu nhập Thiên Phạm Quân thì tám thành lão sẽ không dám làm vậy.
Làm tu sĩ phi thăng từ hạ giới thì ai cũng có ánh mắt, mưu lược, không đến mức bị một khốn cảnh nhỏ làm khó.
"Đúng vậy..."
Phương Tịch đứng lên nói: "Chuyện này giao cho hai vị, ta chuẩn bị ra ngoài tìm chợ đen một chút..."
"Rời khỏi quân doanh vô cùng nguy hiểm..."
Sắc mặt Vân Hi Tiên Tử nghiêm túc.
Mặc dù bây giờ không phải lúc đại chiến nhưng ở bên ngoài không chỉ có hoang thú mà còn có các loại thiên tai, thậm chí là thám tử của hai tộc yêu, ma.
Trong chợ đen thì càng là rồng rắn lẫn lộn, nàng liên thủ với Liễu Nhứ cũng không dám đi.
"Dù sao cũng phải thử một lần."
Phương Tịch thở dài nói.
...
Mấy ngày sau.
Phương Tịch hóa thành một đạo độn quang bay đến cửa phụ nào đó của quân doanh.
"Người đến là ai?"
Đóng giữ ở đây đều là tu sĩ Hóa Thần, ai cũng ẩn sâu khí tức, không thể khinh thường.
"Hiệu úy Dạ Xoa Doanh, muốn ra ngoài một chuyến!"
Phương Tịch đưa ra kim diệp của mình.
"Thì ra là đạo hữu mới gia nhập."
Tu sĩ Hóa Thần ở đối diện nhận kim diệp xem xét rồi lập tức cười: "Đạo hữu phải tranh thủ về nếu bị xem là đào binh thì sẽ truy nã toàn nhân tộc, không phải chuyện đùa."
"Đa tạ đã nhắc, tại hạ biết lợi hại."
Phương Tịch thu hồi kim diệp, chắp tay cảm tạ.
Lúc mọi người mới phi thăng lưu lại lạc ấn pháp lực ở chỗ Hoa Nghiên còn nhận được các tin tức.
Một khi phản bội chạy trốn thì sẽ lập tức bị xem là phản đồ của nhân tộc, ai cũng có thể tru diệt.
Đến lúc đó ngoại trừ trốn vào đại hoang hoặc làm chó săn cho yêu, ma ra cũng thật sự không còn đường nào để chạy nữa.
Đối với rất nhiều tu sĩ Hóa Thần, đây đều là chuyện được không bù nổi mất.
Dù sao bây giờ cũng không có đại chiến tam tộc, xem như Tam Giới Sơn an nhàn.
Đối với tu sĩ Hóa Thần mặc dù một ngàn năm không ngắn nhưng nhịn một chút cũng sẽ qua.
Cũng không phải ở trong Thiên Phạm Quân không thể tu luyện, hơn nữa còn có thể đổi được một số tài nguyên tu luyện quý hiếm, không có gì bất tiện.
Thậm chí có rất nhiều tu sĩ phi thăng, sau khi phục dịch một ngàn năm xong còn chủ động ở lại Thiên Phạm Quân.
Ở trong đó lấy phật tu Phạm môn chiếm đa số.
Dù sao thống soái trên danh nghĩa của Thiên Phạm Quân chính là vị Kim Cương Tử được vô số phật tu ở Địa Tiên giới xem là 'Phật tử'.
Sau khi kiểm nghiệm một phen xong thì Phương Tịch vào trong một điện đường to lớn, bước lên một truyền tống trận.
Ong!
Truyền tống trận oanh minh, trong lúc trời đất quay cuồng thì hắn đã đến một khu đầm lầy.
Một làn sương mù hơi mỏng lượn lờ, hình như còn mang theo kịch độc.
Quanh thân Phương tịch hiện ra một tầng ma diễm xanh biếc, nó dường như hóa thành một cơn lốc xoáy mà thôn phệ tất cả sương mù kịch độc vào trong.
Lục Đạo Ma Diễm của hắn chứa các loại ma hỏa nên có nhiều loại đặc tính, trong đó có một loại có thể thôn phệ kịch độc tăng phúc uy năng của hỏa diễm.
"Chợ đen gần đây nhất ở gần Tam Âm Sơn... Phải hết sức đi đường."
Phương Tịch thì thào rồi hóa thành một đạo ma quang, toàn lực bay đi.
Vù vù!
Trên không trung của Địa Tiên giới vô cùng nguy hiểm, thậm chí còn có cương phong lạnh thấu xương có thể thổi tan linh quang phòng ngự của tu sĩ Hóa Thần!
Cũng có thể gặp phải Nguyên Cổ Hoang Thú cấp Phản Hư, Hợp Thể.
Bởi vậy rất nhiều tu sĩ khi phi hành cũng không dám bay quá cao mà giữ độ cao nhất định.
Bay đi không biết bao nhiêu vạn dặm thì Phương Tịch hất ống tay áo lên.
Một đạo quang mang đỏ thẫm xuất hiện hóa thành một con quái điểu đỏ thẫm, nó vỗ cánh bay đi nhanh chóng biến mất ở chân trời.
Con quái điểu này chính là do Xích Luyện Ma Tôn biến thành!
Phương Tịch đã ước định phương thức liên lạc và địa điểm gặp mặt với nàng từ trước, bây giờ hắn thả ma nữ này ra cũng là để thu gom Chân Ma Khí.
Ở trong Địa Tiên giới bất kỳ tình huống nào cũng có thể xảy ra, có lẽ nàng cơ duyên xảo hợp, giải được cấm chế của bản thân.
Đối với Phương Tịch thì đây chỉ là một lần đầu tư thất bại, hắn cũng không còn cách nào, hơn nữa hắn cũng có thể tiếp nhận được.
Dù sao hắn đã kiếm được từ trên người của ma nữ này rất nhiều rồi...
"Chính là nơi đây rồi..."
Sau khi bay đi thêm mấy trăm vạn dặm Phương Tịch thì thào rồi kết một thủ quyết.
Lục quang của Mộc Độn Thuật lóe lên, hắn đã xuất hiện ở bên cạnh một cây xanh, hắn lại thi triển thổ độn pháp tiến sâu vào trong lòng đất.
"Chắc không có ai giám thị... Kim diệp cũng bị ta dùng các thủ đoạn phong ấn."
Sau khi thử một phên thì quanh thân Phương Tịch có ma quang lóe lên, hắn mở một động phủ dưới lòng đất.
Ánh bạc lóe lên, một Phương Tịch khác xuất hiện, chính là bản tôn!
"Chỗ này sao?"
Thì thào thì thào một tiếng rồi hợp hai tay lại.
Chư Thiên Bảo Giám xuất hiện, nó oanh minh một tiếng, hao phí một khối tiên ngọc đánh dấu không gian ở đây.
"Từ nay về sau, từ chỗ này sẽ có thể trực tiếp truyền tống đến Yêu Nguyệt Tiên Thành ở Tinh Thần Vực."
Phương Tịch thì thào.
Đây là năng lực mà Chư Thiên Bảo Giám mới mở ra, mỗi khi cố định một tọa độ thì phải tiêu hao một khối tiên ngọc.
Nhưng Ngoại Đạo Hóa Thân mất một giáp ở trong Thái Âm Bí Cảnh cũng không uổng phí, tốt xấu gì cũng lấy được một khối tiên ngọc.
"Ở trong Địa Tiên giới chỉ có tu sĩ Phản Hư mới có đủ thực lực ứng phó nguy hiểm khi xuyên qua đại vực..."
"Mà từ Tinh Thần Vực đến Tam Giới Sơn dù là tu sĩ Phản Hư cũng không biết phải chạy bao nhiêu năm... Nhất định phải nhờ siêu cấp truyền tống trận, thậm chí một số địa vực cũng không có truyền tống trận mà phải tự xuyên qua khu vực nguy hiểm..."
"Bởi vậy liên hệ giữa hai nơi này rất ít, chỉ cần truyền đi một chút linh vật đặc biệt cũng có thể bán được giá trên trời."
Phương Tịch cảm thấy tinh thần gian thương của mình đang cháy hừng hực.
Như vậy tương đương với hắn nắm giữ một siêu cấp truyền tống trận nối thẳng đến Tam Giới Sơn, chuyện này đối với hắn đương nhiên có rất nhiều lợi ích.
Dù là một ngàn khối linh thạch cực phẩm thì hắn chỉ cần đầu cơ trục lợi vài lần cũng có thể kiếm được.
"Nhưng mà, trước đó..."
Phương Tịch ngồi xếp bằng nhìn Ngoại Đạo Hóa Thân rồi lại bắt đầu đồng hóa lần nữa...
Có ví dụ của Trường Thanh Tử nên hắn không thể không cẩn thận.
Một lát sau, thiên linh trên đỉnh đầu hắn lóe lên, chủ Nguyên Anh trở về đan điền khí hải rồi ngồi xếp bằng lại.
Phương Tịch mở mắt ra, vẻ mặt như đang suy tư: "Cổ Đạo Nhân... Trường Thanh Tử..."
Hắn có thể khẳng định, Cổ Đạo Nhân kia và thống lĩnh phía sau chắc chắn đã được Trường Thanh Tử gợi ý!
"Nhưng mà tình hình đã tốt hơn dự tính rất nhiều... Ta còn cho rằng vừa phi thăng sẽ lập tức bị bắt lại."
Nhưng Phương tịch cũng đã suy nghĩ trước với tình huống ngay từ đầu đã bại lộ.
Đó chính là tổn thất Ngoại Đạo Hóa Thân.
Trên người nó còn mang theo quan tài thần ma của Nguyên Thủy Ma Môn, đến lúc đó nó sẽ lập tức điên cuồng hấp thu tu vi ma công, đột phá cảnh giới Hóa Thần viên mãn, thậm chí xông vào Phản Hư...
Tốt nhất là sẽ hấp dẫn cả Tự Tại Thiên Ma Vương đến!
Ma tu đều rất giỏi thủ đoạn thần niệm phá giới, ít nhất cũng sẽ có một tia thần niệm của ma vương này giáng lân, như vậy nhất định có thể tạo ra một tin tức lớn cho tất cả địch nhân một niềm vui bất ngờ.
Đương nhiên đây chỉ là thủ đoạn đồng quy vu tận khi rơi vào đường cùng.
Hơn nữa chắc chắn Trường Thanh Tử sẽ không bị tổn thương gì, nhiều nhất chỉ gây họa cho một số thuộc hạ của đối phương...
Tam Âm Sơn.
Nơi này có ba ngọn núi cao vút tận mây, đứng song song nhau, mơ hồ tạo thành trận thế thiên nhiên nào đó.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, đầu tiên là một số tu sĩ cấp thấp chiếm nơi đây, mở một phường thị, theo tu sĩ đến đây giao dịch càng ngày càng nhiều đã dần dần đánh ra danh tiếng.
Đến cuối cùng, ngay cả một số ma tộc và yêu tộc giấu đầu lộ đuôi thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện ở trong phường thị, tạo thành tình hình rồng rắn lẫn lộn ở phường thị.
Chính vì vậy mà các vật bị cấm thậm chí tài nguyên đỉnh cấp ở địa vực yêu, ma cũng có khi chảy ra, lại thu hút càng nhiều tu sĩ hơn.
Phương Tịch mặc một bộ hắc bào, đội mũ rộng vành, cả người đầy sát khí, bước vào trong phường thị.
Vừa mới vào phường thị thì hắn đã cảm thấy như tiến vào trong bầy dã thú, bốn phía dường như đều đầy nguy hiểm.
"Đi dạo một vòng trước rồi tính..."
Nhìn từng tu sĩ giấu đầu lộ đuôi thì khóe miệng của hắn hơi cong lên rồi lẫn vào dòng người, dạo bước trong phường thị.
Bất chợt.
Phương Tịch dừng chân lại nhìn ký hiệu trên góc tường nào đó, thần sắc hơi ngưng trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận