Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 506: Lại xuyên không

"Xem ra... Quá trình ngưng kết Giả Đan của Trịnh đạo hữu tương đối thuận lợi."

Chung Hồng Ngọc hóa thành một đạo hồng quang, yên lặng nhìn thiên tượng từng bước kết thúc, trên mặt nàng hiện ra vẻ mỉm cười.

Cho dù ngưng kết Kim Đan chân chính nhưng tu vi bây giờ của nàng vẫn là Kết Đan sơ kỳ.

"Dù sao cũng tấn thăng trên linh mạch cấp bốn, lại chỉ luyện hóa yêu đan thành tựu Giả Đan nên độ khó so với Kết Đan chân chính sẽ thấp hơn một chút..."

Phương Tịch cười nói, hắn chợt nhìn ra bên ngoài Phỉ Thúy Đảo, thần sắc trở nên hơi ngưng trọng.

"Công tử, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Chung Hồng Ngọc lập tức khẩn trương lên.

"Không sao, xem ra là linh cơ Phỉ Thúy Đảo biến hóa nên rước lấy sự chú ý của một con đại yêu... Ta ra đuổi đi."

Phương Tịch mỉm cười rồi hóa thành một đạo thanh quang xông ra khỏi đại trận, chỉ có một câu truyền âm vang lên bên tai tất cả tu sĩ cấp cao: "Có đại yêu đột kích, các ngươi thủ vững trận pháp, không được ra ngoài!"

'Có thể được công tử gọi là đại yêu, không phải là?'.

Mặt Chung Hồng Ngọc đầy vẻ lo lắng, nàng khống chế độn quang đi đến rìa Cửu U Huyền Mộc Đại Trận.

Trong nháy mắt, sắc mặt của nàng trắng bệch, nàng nhìn thấy một con Lục Sơn Quy to mười trượng, nó đang khống chế một cỗ thổ hoàng sắc yêu phong, hung mãnh đánh tới!

"Là đại yêu hóa hình cấp bốn!"

Cảm nhận được đối phương chỉ mới xuất hiện đã mang đến cho mình áp lực khổng lồ gần như ngạt thở, Chung Hồng Ngọc thầm nghĩ.

"Khó trách lần thú triều này vạn năm khó gặp, lại có đại yêu hóa hình khống chế phía sau!"

Hải Đại Ngưu và các Trúc Cơ cũng vừa sợ vừa giận, còn mang theo sự sợ hãi rất lớn.

Nếu không phải tu tiên giới ba nước tích lũy khí vận trăm ngàn năm, cuối cùng xuất ra vị Nguyên Anh Long Ngư Chân Quân này, nếu không thì chẳng phải bọn họ chắc chắn sẽ táng thân trong miệng rùa rồi sao?

"Yêu nghiệt to gan, lại dám xâm phạm Hồ Vạn Đảo của bản chân quân sao? !"

Phương Tịch thân như tùng bách, lạnh lùng quát.

"Ha ha... Yêu tộc xâm lấn chính là đại thế, Long Ngư Chân Quân... Đền tội đi!"

Quy Sơn cuồng tiếu ba tiếng, nó diễn nhân vật phản diện của tu tiên giới rất nhập vai, sau đó nó khống chế yêu khí, từng đoàn từng đoàn linh lực màu vàng đất hóa thành nham thạch to lớn, rơi xuống Cửu U Huyền Mộc Đại Trận như từng đạo lưu tinh.

Phốc phốc!

Trong hắc vụ, từng rễ cây có hình dáng như xúc tu bay ra, trong chớp mắt đã đâm xuyên nham thạch vàng đất...

"Không hổ là đại trận cấp bốn!"

Vẻ mặt Chung Hồng Ngọc vui mừng: "Chỉ cần chúng ta giữ vững trận này thì ít nhất có thể giữ thế bất bại!"

Phương Tịch nhìn cự thạch bay về phía mình thì năm ngón tay trảo ra, từng đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang lấp lánh xanh biếc như ngọc.

Phốc phốc!

Từng khối cự thạch do yêu lực cô động ở giữa không trung bị cắt ra như đậu hũ rồi hóa thành linh khí hệ Thổ tinh thuần.

'Quả nhiên là Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang... Bản tôn chủ thượng xuất thủ, thật sự còn khắc ta hơn cả đệ nhị Nguyên Anh!'.

Trong miệng Quy Sơn phun ra một thổ hoàng sắc quang trụ, bị Phương Tịch hai lần ba lượt cắt ra.

Tiếp theo nó gầm lên rồi hóa thành một đám mây vàng dày đặc cuốn Phương Tịch vào trong.

"Chủ thượng!"

Trong đám mây vàng, Lục Sơn Quy khôi phục hình người, bồi gương mặt tươi cười hỏi: "Tiểu lão nhân diễn thế nào?"

"Dùng sức quá mạnh, sau này còn phải cải thiện, còn có..."

Phương Tịch cho điểm đạt tiêu chuẩn rồi tiếp tục sắp đặt nhiệm vụ: "Trong vòng mười năm, đưa một viên yêu đan hệ Thổ đến Phỉ Thúy Đảo..."

Nhìn thấy sắc mặt Quy Sơn trắng bệch thì hắn cười bổ sung một câu: "Cấp ba, hạ phẩm cũng được!"

"Thì ra chỉ cần cấp ba, chuyện này thì dễ, cứ tính trên người tiểu lão nhân."

Quy Sơn thở phào, nghiêm túc bảo đảm.

"Ừm... Vậy thì ra ngoài đi, đừng để khán giả chờ sốt ruột."

Phương Tịch cười ha ha rồi hóa thành một đạo thanh quang bay ra, Ất Mộc Thần Lôi đầy trời đánh xuống như thiên phạt.

Mây vàng tán loạn, Lục Sơn Quy to lớn bị bại mà bỏ chạy, nó hét lớn: "Long Ngư Chân Quân, ngươi quả nhiên rất lợi hại... Hôm nay xem như bản tọa té ngã..."

"Chân Quân thắng rồi sao?"

Trên Long Ngư Đảo, một Trúc Cơ lẩm bẩm: "Không phải trong cổ tịch nói một khi yêu thú hóa hình thì thực lực sẽ bạo tăng, thường thường có thể áp chế tu sĩ cùng cảnh giới sao?"

"Đây chắc là thần thông của Chân Quân hơn người!"

Một lão giả bên cạnh vuốt râu nói: "Long Ngư Chân Quân chính là kỳ tài tu tiên vạn năm khó gặp, Nguyên Anh sơ kỳ áp chế yêu thú cấp bốn hạ phẩm thì sao? Đây không phải là cơ bản nhất sao?"

Một thiếu nữ ở bên cạnh thấy cảnh này thì thần sắc không khỏi lộ ra một tia bất đắc dĩ.

Từ sau khi bị con Giao Long cấp ba kia gặp được thì gia gia của mình đã biến thành một kẻ thổi Chân Quân, bất kể có người hay không cũng như vậy, sét đánh cũng bất động, chưa từng lười biếng...

Từ khi câu chuyện đại yêu cấp bốn ở Phỉ Thúy Đảo thất bại bỏ chạy truyền ra thì toàn bộ tu sĩ ở tu tiên giới ba nước đều sôi trào lên.

Mà thú triều từ từ biến mất cũng khiến họ nhìn thấy hi vọng.

Không ít người đã bắt đầu hô lên khẩu hiệu phản công.

Nhưng Phương Tịch không quan tâm tất cả, dù sao họ muốn đi chết thì cũng tùy họ.

Bây giờ yêu tộc hàng giới mới khoảng mười năm, ở tu tiên giới Nam Hoang yêu tộc hung hăng ngang ngược nhất lại nghênh ngang san bằng thú triều, hô lên khẩu hiệu phản công yêu tộc, thật sự cho rằng Thiên Phượng Nhất Tộc là đất nặn sao?

Bây giờ hắn co đầu rút cổ ở Phỉ Thúy Đảo, tu luyện mỗi ngày, thỉnh thoảng lại tìm mỹ nhân uống rượu vui đùa, lại lâm vào một đoạn thời gian tu hành yên bình tốt đẹp.

Về phần bên Tây Mạc?

Đã đánh giết một con Ngũ Hành Lân Tộc nên Phương Tịch định tránh đầu gió, trước hết chờ ít nhất mười năm rồi lại tính.

Nếu không mình lại đến Thành Thiên Vệ thì hắn không chút nghi ngờ nào, sẽ bị Ngũ Hành Lân Tộc cấp bốn thượng phẩm để mắt đến.

Ừm, để cho an toàn, hắn cũng đóng cổ truyền tống trận bên này lại, chỉ cần ở đây không mở ra thì dù tu tiên giả Tây Mạc tìm được cổ truyền tống trận thì căn bản cũng không thể nào truyền tống đến.

Rất nhiều suy nghĩ nhanh chóng lướt qua, Phương Tịch nhìn khôi lỗi Thanh Kỳ Lân hóa thành hình người ở trước mặt, vẫn đang trầm ngâm.

Ngoại Đạo Nguyên Anh phối hợp với khôi lỗi này thì thần thông pháp lực đã rất kinh người.

Cho dù bản tôn như mình, muốn bắt lại cũng không quá dễ.

Cũng may sử dụng Chư Thiên Bảo Giám thì có thể đảm bảo Ngoại Đạo Nguyên Anh sẽ không bị vây ở nơi nào đó hoặc mất liên lạc quá lâu mà sinh ra ý thức của bản thân rồi phản phệ chủ nhân như mình.

Sau khi hắn lại thi triển bí thuật thân ngoại hóa thân đồng hóa Ngoại Đạo Nguyên Anh thì bàn tay của Phương Tịch sờ lên thiên linh.

Một Nguyên Anh gầy gò nho nhỏ màu xanh đen, đầu có hai sừng, mặc giáp đen, phía sau có sáu lỗ đen đã hiện lên ở trong lòng bàn tay hắn.

"Đi thôi!"

Nhìn qua khôi lỗi Thanh Kỳ Lân bị mình nghiêm cứu Khôi Lỗi Thuật tỉ mỉ âm thầm thêm không ít tài liệu, Phương Tịch đưa bàn tay qua.

Ngoại Đạo Nguyên Anh hóa thành một đạo hắc quang chui vào trong khôi lỗi.

Sau đó, đôi mắt của người độc giác giáp xanh lập tức sáng lên...

Ngân quang chợt lóe.

Thân ảnh Phương Tịch xuất hiện trong một căn nhà ống.

Thần thức của hắn đảo qua, kiến trúc xi măng cốt thép quen thuộc kia khiến hắn thất thần trong nháy mắt: "Chẳng lẽ ta... Xuyên không trở về rồi sao? Không, không đúng..."

Những nơi thần thức đi qua, phương viên trăm dặm hoàn toàn hoang vu, đây rõ ràng là một thành thị bị vứt bỏ!

Ven đường mọc đầy cỏ dại, còn có các loại vết tích hư hại.

Thần thức của Phương Tịch quét qua trên một khe nứt dài mấy dặm, hắn cảm nhận được một cỗ kiếm khí rất lăng liệt, cho dù đã qua không biết bao nhiêu năm rồi nhưng từng tia vẫn còn sót lại khiến khu vực gần đó không có một ngọn cỏ nào.

"Vết kiếm?"

"Một chỗ khác, chẳng lẽ là vết tích do pháp thuật để lại..."

"Đây là thiệt hại do đấu pháp tạo thành!"

"Còn có linh khí ở đây..."

Hắn cảm ứng một chút thì đã phát hiện linh khí ở dây gần như xấp xỉ với tu tiên giới Nam Hoang.

Phương Tịch đếm lại thế giới mình đã xuyên không qua, lấy linh khí của Thế Giới Mảnh Vỡ nồng đậm nhất, nhưng đó là ở trong một bí cảnh của tông môn Hóa Thần.

Tiếp theo thì đến Hồng Nhật giới, cuối cùng là Đại Lương.

Nhưng mức độ linh khí nồng đậm ở giới này còn hơn cả Hồng Nhật!

'Bởi vì nguyên nhân gì... Dẫn đến tu sĩ phát sinh đấu pháp... Sau đó từ bỏ thành thị này... Từ đó hoang vu...'.

Trước mắt Phương Tịch đã có thể khẳng định, nơi này không phải là cố hương ban đầu của mình, mà chỉ là một thế giới có bề ngoài giống mà thôi.

Trên đường lớn, thần thức của hắn còn nhìn thấy từng chiếc ô tô không có bánh xe lơ lửng, bị tùy ý vứt bỏ ở ven đường.

Lạch cạch!

Phương Tịch cầm tay vặn cửa, tùy ý mở cửa một căn nhà.

Đại môn bằng hợp kim trong tay hắn bị tùy ý vặn vẹo như bùn đất rồi ầm âm mở rộng...

Một mùi mục nát truyền ra, trên mặt đất đầy tro bụi.

Hắn nhìn qua một giá sách, mặc dù thư tịch trên đó đã mục nát nhưng vẫn có thể mơ hồ nhận ra chữ viết.

Mà ở cách đó không xa, còn có mấy món đồ dùng trong nhà, trong đó có đồ điện tương tự máy tính, ti vi và máy phát nhạc.

Phương Tịch thử một cái hắn phát hiện lại là dùng pháp lực để thúc giục!

Hắn tùy ý đưa vào một tia linh lực thì lập tức có một tiếng hát uyển chuyển du dương từ trong máy phát nhạc truyền ra.

Mặc dù Phương Tịch nghe không hiểu nhưng hắn rất nhanh đổi một cái đĩa nhạc khác, sau khi hắn đặt vào thì lại khởi động lần nữa, hắn bắt đầu nhanh chóng học tập dựa theo ca từ trên hộp đựng đĩa nhạc ...

Với thần thức cường đại của tu sĩ Nguyên Anh, còn có một số thiết bị phát ra tiếng giúp đỡ thì rất nhanh Phương Tịch đã học xong cơ bản của một ngôn ngữ hoàn toàn mới.

Thời gian trôi qua không biết bao lâu.

Phương Tịch đi đến trước một quầy hàng, hắn cầm lên một khung hình, bên trong là một tấm ảnh gia đình, trong đó có một tiểu nam hài da vàng, mặt đầy tàn nhang cười rất tươi, giơ cao một thanh Đào Mộc Kiếm trong tay lên.

Thần thức của hắn đảo qua, chợt hơi động, hắn vẫy tay.

Một thanh Đào Mộc Kiếm dài khoảng cánh tay của tiểu hài ở trong góc lập tức bay đến.

Phương Tịch bắn lên một Thanh Khiết Thuật, Đào Mộc Kiếm run nhẹ, bụi bặm ô uế trên đó lập tức bị đánh bay, nó trở nên sáng bừng lên.

'Một món tiểu pháp khí bất nhập lưu...'.

Hắn nhìn lướt qua rồi đưa ra đánh giá, tùy ý đưa vào một tia pháp lực.

Ong ong!

Tiểu Đào Mộc Kiếm lập tức oanh minh, sao một tràng nhạc nhi đồng thì có một tiếng nói ngọt ngào của nữ nhân vang lên: "Mị Ảnh Phi Kiếm kỳ nhạc vô tận... Hoan nghênh sử dụng Mị Ảnh Phi Kiếm đời thứ ba - Tôn Hưởng Nhi Đồng Bản, bản phi khiếm đã tế luyện Chỉ Sát Cấm Pháp, cam đoan chất lượng, bảo hành sửa chữa ba mươi năm... Xin nhìn đúng tiêu chí phòng hàng giả của Mị Ảnh..."

"Thú vị..."

Phương Tịch nhàn nhạt đánh giá một câu rồi hắn chợt hóa thành một đạo trường hồng đen, bay lên trên không của thành thị.

Thái Dương Tinh nóng bỏng tỏa ra ánh sáng vô tận, hắn bắt đầu di chuyển với tốc độ cao, thần thức nhanh chóng lan ra, hắn muốn tìm được người có thể giao lưu.

Phương Tịch cũng không biết, sau khi hắn bộc phát ma quang ở giữa không trung thì trên chín tầng trời, giữa bầu trời đầy sao, từng viên vệ tinh như nhận được mệnh lệnh, bắt đầu nhanh chóng vận chuyển lại...

"Hử?"

Phương Tịch vẫn chưa bay ra ngàn dặm thì thần thức của hắn chợt run rẩy, hắn cảm nhận được nguy hiểm to lớn giáng lâm.

"Ngoài trăm dặm phương đông!"

Hắn cũng không thoát đi mà lại rất hứng thú đến gần, hắn muốn gặp tu sĩ thế giới này một phen.

Làm một vị Nguyên Anh lão quái, ở ba ngàn tiểu thế giới dưới Địa Tiên giới thì bất kể chỗ nào cũng xem như là tầng cao nhất chân chính!

Mà một khắc sau, con ngươi Phương Tịch lập tức rụt lại.

Rầm rầm!

Cửu Thiên Cương Phong vỡ vụn, rất nhiều thiên địa nguyên khí hỗn loạn hình thành các loại loạn lưu.

Trong ngũ quang thập sắc, một chiếc chiến hạm to lớn hơn mười dặm xé rách khí quyển mà xuất hiện.

Chiến hạm này dùng loại hợp kim không biết tên nào đó rèn đúc thành, hai bên đều có một cánh chim máy móc có tạo hình phục cổ, cánh chim này do vô số lông vũ kim loại bện thành, trên mỗi sợi lông vũ lại có phù văn cực kỳ nhỏ, phát ra ánh sáng rực, cùng tạo thành một đạo cấm pháp vô cùng cường đại!

Khoa học và tu tiên... Hai loại nhìn như hoàn toàn khác đường lại dung hợp hoàn mỹ thành một thể trên chiến hạm này.

Một tiếng nói máy móc không có chút tình cảm nào vang lên: "Chiến hạm Huyền Thanh Hào tuần tra phát hiện Vực Ngoại Thiên Ma, chấp hành chương trình diệt sát!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận