Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 398: Mười năm

Phường thị Bạch Nguyên.

Phường thị này thành lập trên một băng mạch khổng lồ, tất cả kiến trúc đều dùng băng xây lên, nhìn như quẩn thể cung điện bằng thủy tinh.

Nghe đồn rằng, thành lập phường thị này có cổ phần của Huyền Băng Cung, Băng Sát Tông và gia tộc Kết Đan Triệu gia.

Bởi vậy cũng có phần được tán tu trong ngàn dặm tin tưởng, xem như thánh địa giao dịch.

Ngày hôm nay, một đạo thanh quang hạ xuống cổng phường thị, hiện ra một đại hán hung thần ác sát, tu vi đến cấp độ Trúc Cơ hậu kỳ.

"Bái kiến tiền bối..."

Giữ cửa chỉ là tu sĩ Luyện Khí, y lập tức cười rạng rỡ tiến lên: "Hoan nghênh tiền bối đến phường thị Bạch Nguyên, đây là lệnh bài, xin cầm lấy..."

"Ừm."

Phương Tịch gật đầu đáp ứng, vẻ mặt người sống chớ lại gần.

Hắn bước vào phường thị, phóng thần thức ra, âm thầm quét qua mọi nơi, trong lòng hắn đã biết đại thể, sau đó hắn đến trước một kiến trúc.

"Đạo hữu, muốn thuê động phủ sao?"

Một quản sự Trúc Cơ đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, thấy Phương Tịch tiến vào thì trên mặt lập tức nở nụ cười máy móc.

Đa phần tu sĩ Kết Đan ở Nguyên Quốc đều là hạng người có danh tiếng, nhưng tu sĩ Trúc Cơ thì độ chú ý giảm xuống không ít, dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ!

"Đúng vậy..."

Phương Tịch cố nặn ra vẻ tươi cười trên mặt: "Mỗ gia đang muốn một động phủ thượng hạng để rèn luyện pháp lực Trúc Cơ hậu kỳ đến viên mãn, chuẩn bị tương lai Kết Đan... Có động phủ cấp ba không?"

"Đương nhiên có, bản phường thị còn có một vị Kết Đan lão tổ trường kỳ tọa trấn, tuyệt đối an toàn." Nụ cười trên mặt quản sự lập tức chân thành hơn vài phần, đây chính là làm ăn lớn nha.

Tầm nửa ngày sau.

Trong một động phủ.

Vách tường động phủ hơi mờ, chính là từng bức tường băng, bên trong còn có hù văn nhấp nháy, không ngừng phản chiếu ra các loại quang mang lộng lẫy.

Phương Tịch lại bố trí thêm một Sáo trận pháp khác, bảo vệ toàn bộ động phủ, lúc này mới đứng chắp tay, quan sát toàn bộ tình hình của động phủ: "Không tệ không tệ... Linh khí này còn tốt hơn động phủ ở Thanh Mộc Lâm của ta... Cũng đủ để tu luyện."

Sơn Hải Châu tuy tốt thế nhưng phẩm cấp linh mạch của nó vẫn quá thấp, chỉ cấp hai nên không thích hợp cho tu sĩ Kết Đan tu luyện.

Phương Tịch bôn ba mấy năm nay, cũng xem như có thu hoạch, đương nhiên phải ẩn núp và tu luyện cho tốt một phen.

Hắn ngụy trang thành tu sĩ Trúc Cơ tùy ý tìm một phường thị có linh mạch cấp ba để thuê động phủ, mặc dù hơi phách lối nhưng cũng không sao.

Dù sao tu sĩ Nguyên Anh ở Nguyên Quốc cũng chỉ có mấy vị, càng quan trọng hơn là dường như Nguyên Anh lão quái của chính ma hai đạo đều trọng thương nguyên khí, sẽ không tùy tiện ra ngoài hoạt động.

Dù tu sĩ Kết Đan mang lòng ngấp nghé với tài phú của hắn... Đó cũng chẳng qua là tặng linh thạch thôi.

Huống chi... Phương Tịch đoán, tình huống như vậy thì có thể hấp dẫn mấy tên cướp tu Trúc Cơ đã là cao nhất.

"Nhưng mà... Trước đó vẫn nên giải quyết chuyện Huyễn Diệt Tâm Lan triệt để."

Sau khi hắn kích phát một cấm chế trận pháp để ngăn cách nhìn trộm thì thân ảnh Phương Tịch nhoáng một cái đã biến mất trong động phủ không thấy đâu nữa, chỉ có một viên châu màu xanh lam, chậm rãi rơi xuống trên bồ đoàn.

Trong động phủ Sơn Hải Châu.

Đại Thanh tò mò quan sát Phương Tịch, nó chỉ thấy chủ nhân chọn một góc, không ngừng bố trí các loại khí cụ trận pháp, hình thành một trận pháp dày đặc hàn khí.

"Lấy trận pháp làm cơ sở, Vạn Niên Huyền Băng là trận nhãn, phối hợp các bí pháp Băng Tức Thuật... Duy trì sinh cơ của linh thực hơn một trăm năm thì cũng không vấn đề gì."

Phương Tịch đặt chậu Huyễn Diệt Tâm Lan vào trong trận, hai tay của hắn kháp quyết, hắn rót từng đạo pháp lực như không cần tiền vào các trận kỳ.

Ong ong!

Một tầng băng vụ hiện ra, những nơi nó đi qua, hàn băng lập tức lan tràn, thậm chí còn hình thành một ngọn băng sơn nho nhỏ.

Say khi Phương Tịch rời khỏi trận pháp, chỉ thấy vị trí vốn là trận pháp đã bất ngờ biến thành một đỉnh băng tuyệt địa, chỉ khi hắn toàn lực vận chuyển Tử Khí Thiên Nhãn thì mới có thể nhìn thấy một cây hoa lan như ẩn như hiện trong giữa núi băng...

"Không tệ, trận pháp này như ta suy nghĩ, cũng không có gì sai lầm..."

Phương Tịch gật đầu hài lòng, sau khi hắn biết học những điểm mạnh của người khác thì tạo nghệ trận pháp của hắn lại có tiến bộ.

"Chỉ là... Khoảng cách ta bố trí được truyền tống trận vẫn còn một chút khoảng cách... Nếu một ngày nào đó ta có thể bố trí truyền tống trận pháp, dù chỉ là loại truyền tống khoảng cách ngắn thì cũng đại biểu tạo nghệ trận pháp của ta ít nhất cũng đạt đến cấp ba thượng phẩm rồi..."

Hắn gật đầu, lại đi đến dưới gốc Yêu Ma Thụ, bắt đầu sét đánh cũng bất động mà tu luyện Trường Sinh Thuật!

Đi kèm với nguyên khí sinh mệnh không người đưa vào bản thân, trong lúc ngẩn ngơ, thậm chí Phương Tịch xém chút cho rằng chỉ cần có Trường Sinh Thuật và Yêu Ma Thụ thì mình đã có thể trường sinh.

Nhưng đương nhiên hắn biết, đây chỉ là ảo giác.

Dù Yêu Ma Thụ có thể vô hạn tăng thêm thọ nguyên cho hắn nhưng chỉ có đạo trường sinh mà không có thủ đoạn hộ đạo thì nếu gặp cường địch và nguy hiểm không thể chống cự thì hắn vẫn sẽ hôi phi yên diệt như thường.

Bởi vậy hắn mới phải cố gắng tăng cao tu vi.

Sau Trường Sinh Thuật thì Phương Tịch theo thường lệ quan sát tình huống Thái Tuế một phen.

Viên thịt này cũng an phận, chỉ cần cho nó ăn lương thực không ngừng thì nó có thể liên tục sinh ra thịt yêu thú.

Nhưng mà Phương Tịch đã quyết định cát ít thịt Thái Tuế một chút, sau đó tăng mạnh cường độ thức ăn của nó, tỉ như thêm các loại huyết nhục của yêu thú cao giai và đan dược, tranh thủ khiến yêu lực của nó nhanh chóng đạt đến cấp hai đỉnh phong, sau đó dùng tài nguyên trong tay giúp nó tấn thăng cấp ba!

Về phần Thanh Giác Ngư Long?

Cũng vẫn như cũ, dù sao trong động phủ Sơn Hải Châu cũng không thể có ngoại định gì.

"Trông kỹ linh dược viên và băng sơn kia, không được có chút tổn hại nào..."

Sau khi phân phó thì Phương Tịch rời khỏi động phủ Sơn Hải Châu.

Trong động phủ hàn băng, từng tia linh khí xen lẫn hàn khí đập vào mặt khiến Phương Tịch cảm nhận được sự mát mẻ, tâm thần của hắn cũng trở nên trong sạch hơn rất nhiều.

"Ở địa phương như này tu hành thì xác suất tâm ma xuất hiện cũng ít một chút đi chứ?"

"Đi đường mấy năm nay, lại thủ tiêu tang vật và đại hội đấu giá... Cũng chưa từng nghiêm chỉnh bế quan khổ tu lần nào."

Phương Tịch ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, tay kháp khô vinh ấn quyết, rơi vào trạng thái tu luyện sâu.

...

Mười năm sau.

Trong động phủ hàn băng.

Phương Tịch đang nhìn chăm chú lò luyện đan trước mặt.

Lò luyện đan này là hắn di chuyển từ trong đan phòng của Thánh tử ra ngoài, mặt ngoài của nó có phù điêu vạn thú mơ hồ tản ra sự hung hãn, bất ngờ nó là một pháp bảo cấp ba!

Lúc này, Phương Tịch nhìn chằm chằm lò luyện đan không chớp mắt, thỉnh thoảng phun ra một ngụm đan hỏa xanh.

Trong đan hỏa bao phủ, phù điêu vạn thú bên ngoài của lò luyện đan như sống lại, càng sinh động như thật.

Tử quang nhấp nháy trong mắt, hắn chợt vỗ lò luyện đan.

Ong ong!

Lò luyện đan oanh minh, ba viên đan dược màu tím mang theo dị tượng bay ra.

Đi kèm với pháp quyết thu đan, đan văn bên ngoài đan dược cũng trở nên rõ ràng hơn, rơi vào trong tay của Phương Tịch.

"Kim Nguyên Đan... Thành đan ba viên, viên nào cũng là chính phẩm."

Phương Tịch kiểm tra dược tính một phen rồi chậm rãi gật đầu: "Như vậy... Thuật Luyện Đan của ta đã đạt tiêu chuẩn cấp ba rồi chứ? Không uổng công trước đó ta hao phỉ nhiều tài liệu như vậy..."

Vì tăng Thuật Luyện Đan của mình lên, hắn đã trắng trợn mua sắm linh dược ở các đại phường thị, bỏ vào không ít thân gia.

Mươi năm khổ tu này, hắn cũng chủ công Thuật Luyện Đan, đúng là thu hoạch rất nhiều.

"Bây giờ hai trăm hai mươi bảy tuổi... Công pháp Khô Vinh Quyết tiến thêm một bước, có lẽ thêm mười mấy hai mươi năm nữa là có thể tu luyện tầng thứ mười lăm công pháp Khô Vinh Quyết viên mãn rồi thử tấn thăng Kết Đan hậu kỳ rồi sao? Đương nhiên... Điều kiện tiên quyết là cần có linh mạch tốt hơn."

Phương Tịch nhíu mày.

Gần đây hắn tu luyện, mơ hồ cảm thấy lính khí trong động phủ này cũng hơi không đủ.

Đây đương nhiên cũng không phải vấn đề linh mạch mà là vấn đề ở bản thân hắn.

"Chủ yếu vẫn là Ất Mộc Pháp Thân tăng phúc tốc độ tu luyện... Nếu không thì linh khí ở đây cũng đủ bản thân ta sử dụng."

"Cũng may linh khí kém chút cũng có thể chịu được... Nhưng mà sẽ kéo dài thêm mười năm, từ mười mấy hai mươi năm biến thành khoảng ba mươi mấy năm, vẫn có thể tu luyện đến Kết Đan trung kỳ đỉnh phong."

"Sau đó chính là trong vòng mười năm nay, tích góp được rất nhiều linh đan... Cần tìm cơ hội xuất thủ."

Mặc dù đan dược có thể tăng thêm tu vi đã bị Phương Tịch nuốt nhưng vẫn còn không ít đan dược khác, đều cần đổi thành linh thạch, sao đó thu gom linh dược cao cấp hơn để rèn luyện Thuật Luyện Đan... Hình thành loại tuần hoàn tốt.

Nếu không thể tự cấp tự túc, vậy thì dù di sản của Thánh tử vô cùng phong phú thì một ngày nào đó cũng sẽ bị Phương Tịch ăn không còn.

Sau khi sắp xếp đan dược gọn gàng, Phương Tịch mang mặt nạ da người lên lại hóa thành bộ dáng hung thần ác sát, rời khỏi động phủ.

Văn Phong Lâu.

Lâu này là một tổ chức tình báo của phường thị Bạch Nguyên, luôn dùng linh thông tin tức mà nổi danh.

Bây giờ Phương Tịch rất có mục đích, trực tiếp vào trong lâu.

"Không biết đạo hữu cần tin tức gì?"

Chưởng quỹ Trúc Cơ sơ kỳ thấy Phương Tịch thì ánh mắt không khỏi sáng lên.

"Mỗ gia bến quan khổ tu nhiều năm nên không rành về đại sự của tu tiên giới... Vật thì tất cả đều lấy một phần."

Phương Tịch quăng ra mấy khối linh thạch trung phẩm, lạnh lùng nói.

Vẻ mặt chưởng quỹ tươi cười.

Chờ sau khi Phương Tịch tiến vào bao sương Giáp đẳng thì trong bao sương đã sớm chuẩn bị kỹ linh trà, điểm tâm.

Không lâu sau, chưởng quỹ đích thân bưng khay tiến vào: "Khách quan muốn biết đại sự tu tiên giới năm năm, mười năm, hay là năm mươi năm gần đây? Bản lâu đều có ghi chép cũng có giá cả khác nhau..."

"Mười năm đi, lấy phần chi tiết một chút."

Phương Tịch không để ý chút nào nói.

"Thì ra là vậy, mời!"

Chưởng quỹ lấy một ngọc giản màu trắng đưa cho Phương Tịch.

Phương Tịch tiện tay tiếp nhận, đưa thần thức vào trong đó.

Vô số văn tự lít nha lít nhít, còn bổ sung hình ảnh, hiện lên như dòng lũ, được hắn dùng thần thức cường đại phân loại từng cái.

Hắn bế quan mười năm, trong tu tiên giới Nguyên Quốc cũng không phát sinh đại sự gì.

Nguyên Anh lão quái của Hỗn Nguyên Tông và Xích Huyết Giáo vẫn bế quan, đối với tồn tại như bọn họ thì dù bế quan một lần năm sáu mươi năm cũng là chuyện bình thường.

Nhưng mà Xích Huyết Giáo có một ma đầu đại danh đỉnh đỉnh - Huyền Âm lão ma vô cớ ngã xuống.

Ma đầu này có tiếng xấu, nghe nói kẻ này tu luyện là thuật thải bổ, năm đó cũng không biết có bao nhiêu tiên tử gặp phải độc thủ, bây giờ bất thình lình vẫn lạc, ngay cả Xích Huyết Giáo cũng không tra ra manh mối gì, nhưng lại khiến rất nhiều tu sĩ trong tu tiên giới Nguyên Quốc vỗ tay khen hay.

Dưới thế lực Nguyên Anh chính là các thế lực Kết Đan, cũng có lên xuống và suy sụp.

Tỉ như Kim Kiếm Môn, sau khi mất đi vị Kết Đan lão tổ duy nhất thì mất năm trước đã bị Chính Khí Tông thôn tính.

"Ồ?"

Phương Tịch nhìn thấy một tin tức, không khỏi hơi kinh ngạc.

Trong một tin tức mới nhất, bất ngờ nhắc đến Thái Thượng trưởng lão Huyền Băng Cung Mộc Vũ cũng nghi là mất tích, thậm chí có khả năng tọa hóa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận