Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 395: Đan Nguyên

Bây giờ Phương Tịch cũng xem như là người có kiến thức rộng rãi.

Hắn suy tư một chút đã thiết kế ra được mấy trận pháp cấm chế có thể phối hợp với Vạn Niên Huyền Băng có thể duy trì sinh cơ của Huyễn Diệt Tâm Lan thêm trăm năm.

"Chỉ là muốn đông sinh cơ lại như vậy thì Thiên Niên Băng Ngọc cũng còn thiếu rất nhiều... Tốt nhất phải là Vạn Niên Huyền Băng."

Hắn than nhẹ rồi ngồi xếp bằng dưới gốc Yêu Ma Thụ.

Trường Sinh Thuật tự vận chuyển, gần như là bản năng, cống hiến nguyên khí sinh mệnh cho hắn.

Thái Tuế uể oải nằm ở một bên, yêu lực của nó vẫn ở khoảng cấp hai.

"Tiếp theo... Nên dốc sức bồi dưỡng Thái Tuế, dù sao tài liệu phụ trợ Nhục Linh Chi Dịch này cần ít nhất là Thái Tuế cấp ba..."

Phương Tịch âm thầm quan sát con cá muối chết ở đằng xa, chẳng muốn quản đối phương.

Ở trên tay hắn vẫn còn không ít linh vật Kết Đan và tinh huyết Giao Long, thậm chí nội đan Ma Huyết Giao...

Nếu hắn không so đo đại giới mà chất đống cho Thái Tuế lên cấp ba thì cũng không phải vấn đề gì lớn.

Lúc này hắn tính toán một phên rồi lấy địa đồ Nguyên Quốc ra, bắt đầu tìm kiếm địa điểm phù hợp: "Địa vực Nguyên Quốc bao la... Chỗ hàn dăng cũng không khó tìm, đến đó lại tìm một tông môn Kết Đan, chắc sẽ có dự trữ Vạn Niên Huyền Băng..."

"Nhưng không ngờ bản thân ta lại bị Hỗn Nguyên Tông truy nã, không ngờ trong ba nước không ai nhìn thấu Ẩn Nặc Thuật của Thận Lâu Châu, ở Nguyên Quốc lại hơi xấu hổ..."

Cũng may bây giờ Phương Tịch không thiếu thủ đoạn ở phương diện này.

Hắn chỉ suy tử một lác đã nghĩ ra được sách lược: "Nếu bàn về bí ẩn và khó phát hiện... Thuật Kén Người quả thật là thiên hạ vô song. Mặc dù ta không thể nào tu luyện ma công nhưng thân ngoại hóa thân thì có thể... Kết hợp với Huyết Bì Pháp của dị giới và một môn bí thuật trong tang thư của Thánh tử, phối hợp luyện chế cùng với Thận Lâu Châu... Có lẽ Kết Đan viên mãn và tu sĩ tu hành linh nhãn thuật cũng chưa chắc có thể nhìn thấu... Ai, lúc trước vẫn là ta lười biếng."

Phương Tịch âm thầm suy nghĩ lại chuyện đã qua.

Từ sau khi thực lực tăng nhiều, bản thân đúng là không đủ cẩn thận, tâm tính này không tốt!

...

Hồng Nhật giới.

Phù Đồ Sơn.

Ven một vách đá, chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một bụi cỏ dại.

Phương Tịch đang ở trong đó, ngồi xếp bằng, trong miệng không ngừng niệm chú ngữ phức tạp khó đọc.

Âm điệu của hắn chợt cao, chợt thấp, có đôi khi âm phát ra của hắn vượt qua cực hạn của nhân loại, còn mang theo hàm xúc khó hiểu, khiến người nghe không rét mà run.

"Khặc khặc..."

Trong hư không, chẳng biết từ nơi nào chợt truyền đến tiếng cười quái dị.

Sau đó, dường như trong bóng tối có vật gì đó chậm rãi nhúc nhích, nó chợt hóa thành mũi tên đen nhánh bắn đến mi tâm của Phương Tịch!

Ba!

Phương Tịch không tránh không né, sau đó thì thấy ma đầu này đụng trên người của hắn rồi nổ thành một đoàn khói lửa...

Từng tia hắc khí xuất hiện, lại bị thất khiếu của hắn hấp thu hết.

Phương Tịch lại cảm thấy công lực của bản thây tăng thêm một chút, thậm chí trong lòng hắn còn có thê chút cảm ngộ thiên ma diệu pháp, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ vui mừng: "Tiến hành tu luyện Đoạt Đạo Pháp này, quả nhiên tiến triển rất nhanh!"

Ba năm trước, sau khi hắn chịu thua thiệt ngầm ở Diêm Ma Đạo Cung thì đã định cư ở chỗ này.

Thông qua không ngừng thúc đẩy âm hồn tiến vào trong Diêm Ma Đạo Cung điều tra thì hắn cũng biết được không ít tin tức.

Tỉ như...

Mặc dù trong Diêm Ma Đạo Cung không có người sống nhưng lại có một con quái vật chiếm cứ!

Quái vật này tên là - Đạo Nghiệt!

Không ai biết được vật này xuất hiện thế nào, chỉ biết được sau khi vị Diêm Ma cung chủ tọa hóa hay nói cách khác là mất tích bí ẩn thì nó lập tức xuất hiện.

Hình dạng của nói không thể nói, thần thông của nó thì thâm bất khả trắc...

Dù sao Phương Tịch thúc đẩy âm hồn vì nó mà tiêu tán không ít, nhưng mà Đạo Nghiệt này chưa từng rời khỏi Diêm Ma Đạo Cung, bởi vậy quanh đây cũng xem như an toàn.

Mà sở dĩ Phương Tịch phái ra âm hồn hung hãn không sợ chết không ngừng thăm dò Diêm Ma Đạo Cung, đương nhiên cũng không phải tặng đồ ăn vặt cho con Đạo Nghiệt kia mà là để vơ vét các loại đạo kinh, bí thuật...

Đến bây giờ, hắn đã gom đủ một quyển truyền thừa Dẫn Ma Quyết trong tay.

"Dẫn Ma Quyết, hấp dẫn ma đầu, lại khống chế thôn phệ thì có thể bước vào đạo Luyện Khí..."

"Phân Thần Thuật, phân hóa ngàn vạn thần niệm nhưng phụ thể ngắn ngủi... Từ súc vật đến Đạo Nhân thậm chí ma đầu... Không chỗ nào mà không bao được!"

"Cuối cùng thì là Đoạt Đạo Pháp... Một khi tu luyện đến đại thành là có thể Kết Đan, đan này có tên gọi, gọi là - Thiên Ma Xá Lợi!"

Phương Tịch vốn muốn chọn pháp môn tu hành khác nhưng từ sau khi thấy miêu tả của Đoạt Đạo Pháp thì đã trực tiếp chọn quyển ma kinh này.

"Chỉ cần luyện thành Thiên Ma Xá Lợi là có thể nhất niệm hóa thành thiên ma... Thiên ma giả, vô hình vô chất, tụ tán vô thường, có thể tùy ý thay đổi túi da... Nói cách khác - đoạt xá!"

Đoạt Đạo Pháp này lại là một bí thuật đoạt xá!

Hơn nữa lúc Kết Đan đã có thể thi triển, không cần chờ đến khi thành Nguyên Anh!

Tiếc là Phương Tịch tìm khắp bốn phía đều không tìm được đạo quan tu luyện Dẫn Ma Quyết, bởi vậy hắn chỉ có thể tự tu hành vất vả.

Đối với hắn, đã sớm là Vũ Sĩ chân nhân, lại tu luyện Dẫn Ma Quyết thì cũng chỉ là chuyện vô cùng đơn giản.

Đối với những ma đầu mà đạo đồng phải muôn vàn khó khăn, nhất định phải hao phí rất nhiều tâm huyết mới có thể chế ngự thì ở trước mặt Phương Tịch, thật sự chỉ như vui đùa.

Dù sao ngoại ma cấp bậc Luyện Khí đối mặt ma đầu Kết Đan chân chính như hắn thì quả thật không khác gì đưa đồ ăn.

Dẫn Ma Quyết chỉ cần thôn phệ nhiều ma đầu ngoại lai hơn thì pháp lực sẽ tiến như bay.

Phương Tịch chỉ dùng mấy tháng mà đã đại thành.

Sau đó, chính là Phân Thần Thuật!

Tiến hành tu luyện thuật này cần thần thức vô cùng cường đại làm cơ sở, hơn nữa phụ thân ngàn vạn của nó hơi giống với khống chế khôi lỗi của Khống Thi Quyết nên Phương Tịch cũng tiến bộ thần tốc, đến bây giờ, hắn đả bắt đầu thử tụ tập Đoạt Đạo Pháp!

Bây giờ pháp môn này vẫn chưa đại thành, thậm chí cách Kết Đan còn rất xa nhưng Phương Tịch lại chuẩn bị một lòng tu luyện.

Nếu hắn luyện thành Đoạt Đạo Pháp thì rất vui lòng nhiều thêm một mạng.

Bởi vậy hắn dứt khoát xây nhà ở ngay tại Phù Đồ Sơn này, mỗi ngày khổ tu đạo pháp, tranh thủ sớm ngày cô đọng Thiên Ma Xá Lợi.

Dù sao hắn còn có bản tôn chi viện rất nhiều linh vật Kết Đan nên ở phương diện ngưng kết Kim Đan hắn có lợi thế.

Về phần vấn đề tân pháp này có thể xung đột với tu vi của hắn hay không...

Phương Tịch kết luận là... Không quan trọng!

Dù sao cũng chỉ mà thân ngoại hóa thân mà thôi, đến lú đó lại xem thử.

"Ồ? Lại có chuyện vui đến?"

Khóe mắt của hắn nhìn thoáng qua, đã thấy một đoàn người đang uốn lượn lên núi.

Dẫn đầu trong đó là một hồng y nữ tử.

Nữ nhân này hắn còn tương đối quen, chính là thiếu đông gia của Bảo Quang Thương Hội, đệ tử Vô Tình Quan Tiêu Mị!

Từ sau khi Bàng cung phụng kia mất tích thì cố ta đã thường xuyên đến phụ cần Phù Đồ Sơn tìm kiếm.

Dưới cơ duyên xảo hợp đã gặp Phương Tịch, cô ta lập tức dùng đại lễ tham bái, sau khi cô ta thăm dò được chỗ ở của hắn thì thường xuyên đến đây bái phỏng.

Dù sao đây cũng là một vị Chân Nhân Vũ Sĩ, nếu có thể lôi kéo vào Bảo Quang Thương Hội thì quy mộ của thương hội chắc chắn có thể bành trướng thêm mấy lần!

Dù chỉ rút ngắn quan hệ thì cũng có thể tránh đi một lần đại họa sau này!

Tiêu Mị cũng không biết, nếu không phải Phương Tịch chướng mắt công pháp của Vô Tình Quan thì nói không chừng bưởi nhất niệm, toàn bộ sư môn của cô ta đã... Không còn!

"Tiêu gia Tiêu Mị, bái kiến chân nhân!"

Không lâu sau, đoàn người Tiêu Mị đã đến trước nhà tranh, thấy Phương Tịch đang tĩnh tọa thì lập tức hành đại lễ tham kiến: "Tiêu gia đặc biệt chọn cho chân nhân một số lễ vật, kính xin chân nhân vui lòng nhận..."

Ở sau lưng cô ta có mấy thị nữ vóc dáng nóng bỏng, run rẩy mở hộp quà.

Trong hộp quả có các loại kỳ trân dị bảo, cùng có một số đan dược kỳ dị.

"Ngũ Tạng Đan?"

Phương Tịch đã từng sưu hồn Bàng cung phụng nên đương nhiên sẽ biết được lai lịch của những đan dược này: "Bản tọa dùng không nổi những đồ chơi này..."

"Chân nhân đạo pháp thông huyền, đương nhiên không cần Ngũ Tạng Đan nhưng bình thường lấy ra để khen thưởng đệ tử, thủ hạ đều rất tốt..."

Tiêu Mị duy trì tư thế quỳ sát đất: "Ngoài ra, mấy thị nữ này đều là do tiểu nữ chọn lựa tỉ mỉ, vẫn còn nguyên âm, có thể hầu hạ sinh hoạt hàng ngày cho chân nhân..."

"Hắc hắc... Cái gọi là tặng lễ cho người tất có sở cầu, sở cầu của ngươi là gì vậy?" Phương Tịch cười lạnh, thuận miệng hỏi.

"Tiêu gia ta không dám nhắc đến chuyện cung phụng với chân nhân nhưng chỉ cầu chân nhân viện thủ, để Tiêu gia vượt qua đại kiếp hai mươi năm sau!"

Tiêu Mị thấp giọng nói.

"Hai mươi năm sau..."

Phương Tịch suy nghĩ một lúc rồi thản nhiên nói: "Là vì chuyện trọng đại kia sao?"

"Đạo Cung chọn đồ, ba mươi năm một lần, vốn là thịnh sự nhưng nương theo thiếu vị trí Đạo Chủ lại biến thành đại họa... Tiêu Mị chỉ cầu chân nhân xuất thủ, giúp Tiêu gia vượt qua kiếp nạn này, nếu Tiêu gia may mắn còn tồn tại thì sau này chắc chắn sẽ làm trâu, làm ngựa cho chân nhân."

Tiêu Mị thành khẩn nói.

'Lòng người này mang tính toán... Đáng tiếc là nữ, nếu không thì túi da này quả thật không kém...'.

Phương Tịch oán thầm, nhớ lại lần trước về tu tiên giới Nam Hoang bảo trì theo thông lệ thì bản tôn đã dặn dò.

Lúc này, trong tay hắn đang xoay một viên châu, chính là Thận Lâu Châu!

'Muốn thỏa mãn nhu cầu của bản tôn thì cũng đơn giản... Chế tác một tấm mặt nạ da người là được.'.

'Huyết Bì Pháp và Thuật Kén Người cũng có một số chỗ giống nhau... Có lẽ ta có thể cải tiến tệ đoan của Thuật Kén Người cần ma công làm cơ sở...'.

"Liên quan đến đại hội chọn đồ của Đạo Cung ngươi kể thật rõ cho bản tọa..."

Phương Tịch thản nhiên nói.

"Vâng..."

Trên mặt Tiêu Mị hiện lên vẻ vui mừng, sau đó kể rõ: "Năm đó, vị Diêm Ma Đạo Chủ vì muốn khảo nghiệm đệ tử đã bố trí một bí cảnh... Phàm là người muốn bái nhập Đạo Cung thì đều phải tiến vào Đạo Cung, tiếp nhận khảo nghiệm... Chờ sau khi Đạo Chủ mất thì bí cảnh bị các đạo quan cường đại nắm giữ như Ngũ Tạng Quan, Bạch Cốt Quan, Hoàng Tuyền Quan... Họ vẫn chọn đệ tử ở các chỗ xung quanh để phái vào trong bí cảnh... Vô Tình Quan ta cũng bị quy củ này trói buộc."

"Đến lúc Đạo Cung tuyển chọn đệ tử thì nhất định phải phái ra rất nhiều Đạo Nhân và Đạo Sĩ để tiến vào bí cảnh... Thường thường người trở về mười không còn một..."

"Đây là đại nạn của Tiêu gia ta, kính xin chân nhân cứu giúp!"

Tiêu Mị nói xong, không khỏi thấp thỏm nhìn Phương Tịch.

"Tuyển chọn đệ tử sao? Thú vị... Lúc trước Đạo Chủ còn ở đây thì tỉ lệ tử vong cũng cao như vậy sao?" Phương Tịch hỏi.

Mặc dù Tiêu Mị hơi kỳ quái sao những chuyện này mà chân nhân cũng không rõ nhưng cô ta vẫn cung kính trả lời: "Năm đó, lúc Diêm Ma Đạo Chủ vẫn còn thì trong bí cảnh không có bao nhiêu nguy hiểm, thậm chí còn có rất nhiều cơ duyên... Chỉ đến bây giờ, mới càng ngày càng nguy hiểm, những quan chủ cường đại kia còn đổi tên cho chuyện này, gọi là Đan Nguyên Đại Hội..."

"Đan Nguyên Đại Hội? Cũng thú vị..." Phương Tịch mỉm cười: "Nếu đến đó bản tọa rảnh sẽ đi xem thử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận