Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 898: Thần đạo

"Đến đây bái kiến tiên sinh không dám thất lễ."
Cam Ngọc bỏ giỏ trúc xuống, dùng lễ của đệ tử đứng ở bên cạnh, một lúc lâu sau mới hỏi: "Tiên sinh đang đọc sách gì vậy?"
"A, chỉ là truyện trên phố mà thôi, nó tên là Quảng Lâm Chí Dị... Chỉ là một quyển tạp ký, ngươi muốn đọc sách để thi khoa cử thì không thể phân tâm, chỉ nên đọc Đạo Kinh mà thôi."
Phương Tịch cầm chén trà thô ở bên cạnh lên uống một chút rồi dạy dỗ.
Trà thô này cũng bình thường, chính là thứ bán trên phố nhưng cũng có chút vị thôn quê đặc biệt.
"Tiên sinh dạy rất đúng."
Cam Ngọc khom người thụ giáo.
"Tặng quả cho người, tất có sở cầu... Ta đã biết ý mà ngươi đến đây!"
Phương Tịch quay người bước vào trong, không bao lâu sau đã mang mấy quyển sách ra: "Ba mươi sáu quyển Đạo Kinh, chỗ của ta cũng chỉ có mười tám quyển, mỗi lần ngươi đến có thể mượn ba quyển... Mượn đọc xong nhớ lập tức trả lại, dù sao ta cũng còn phải dùng mấy quyển Đạo Kinh này để giảng bài cho hài đồng của đông gia!"
"Đa tạ đại ân của tiên sinh..."
Trong giọng nói của Cam Ngọc lại mang theo một tia nghẹn ngào, vị Phương tiên sinh này không chút do dự đã cho mượn sách, đối với y đã là ân tình cực lớn rồi...
"Người đọc sách... A..."
Sau khi Cam Ngọc trân trọng ôm ba quyển Đạo Kinh đi rồi thì Phương Tịch cười cười, tiếp tục xem tạp thư.
Từ trong những tạp thư này hắn có thể biết được nhiều tin tức liên quan đến phương thiên địa này hơn.
Mặc dù phần lớn đều là phán đoán và lời đồn nhảm nhưng sau khi kéo tư bóc kén thì cũng có thể thấy được một phần chân tướng...
Tỉ như trong quyển Quảng Lâm Chí Dị này có ghi lại kỳ văn dật sự của một vị Ngụy Tri phủ, nói hắn ta 'Ban ngày làm Tri phủ, ban đêm làm Thành Hoàng', bởi vì mang theo chức thần nên đạo pháp không thể gần, một vị hòa thượng Dã Hồ Thiền cố ý chặn trước kiệu quan, muốn triển lộ thần thông để phát dương Phật pháp, kết quả bị mấy tên nhan dịch đè xuống đánh chết tươi...
"Thế này hơi kỳ lạ, triều đình không gọi triều đình mà lại gọi là Đạo Đình nhưng mà kẻ thống trị vẫn là thiên tử..."
Phương Tịch lật sang trang khác, kể câu chuyện có một hiếu tử tên là Vương Lục Lang, bởi vì hiếu tâm cảm động trời đất, cuối cùng sau khi chết đi được phong thần, có thể bay lên Thiên Đình.
Mà trước đó hắn còn xem một tin đồn dã sử thú vị, nói là tiền triều có một đời thiên tử nào đó hồ đồ vô đạo, bách quan cùng nhau liều chết can gián, gọi là "Bách Nghĩa", truyền thành giai thoại một thời.
Nhưng theo lý giải của Phương Tịch thì có lẽ họ đều có mang chức thần, tử vong đối với những người này không những không cần e ngại mà còn là giải thoát, bởi vậy mới cùng nhau bãi công, phi thăng thành thần!
Ba!
Phương Tịch đặt thư tịch trong tay xuống, những ngày qua hắn xem các loại chí dị, thú đàm... Đã kéo tơ bóc kén mà lộ ta trước mặt một thế giới hoàn toàn mới.
"Thế giới Thần Đạo... Bởi vậy kẻ thống trị xưng là thiên tử chứ không phải nhân hoàng."
"Ngoài ra thỉnh thoảng lại có truyền thuyết về sứ giả của Thiên Đình, cùng phù chiếu Thiên Đình, phi thăng thành thần... Dường như tất cả phàm nhân đều có thể làm được, chỉ cần sau khi chết có linh, âm linh không mê muội thì sẽ có thể được phong thần sao? !"
"Thiên Đình? Thiên Đình trị thế, Đạo Đình trị người..."
Không hiểu sao Phương Tịch lại nghỉ đến trung thiên thế giới to lớn kia bây giờ nhìn lại chắc là Thiên Đình tam thập tam thiên trong lời đồn.
Mà Thiên Đình và nhân gian ở đây dường như cũng không có lực lượng giao diện quá mạnh ngăn trở.
Bất kể thần tiên phi thăng hay là Thiên Đình hàng chỉ, mặc dù không phải qua loa bình thường nhưng cũng không hiếm thấy.
Nếu so sánh thì bích chướng giữa Nhân Gian giới và Địa Tiên giới vô cùng khủng bố.
'Xem ra đây chính là sự đặc thù của trung thiên thế giới này... Nó và các tiểu thế giới phụ thuộc có thể câu thông bất cứ lúc nào cũng được hay sao?'.
'Đồng thời, hệ thống chủ lưu hình như không phải luyện khí tu tiên... Mà là 'Thụ lục', đi chính là 'Thần đạo'...'.
'Người tu luyện ở thế giới này nhất định phải vượt qua khoa cử, thi đậu Tiến Sĩ của Đạo Đình mới có tư cách vào danh sách Đạo Tịch, được truyền thụ Đạo Lục, từ đó danh đăng Thiên Tào, có đạo vị chức thần... Mang thần chức mới có thể nhận chức quan!'.
Phương Tịch nghĩ đến Quảng Lâm Chí Dị, trong đó chỉ cần là quan viên thì yêu quỷ đều tránh lui, một số tăng lữ, phương sĩ cùng khó ở trước mặt triển lộ thần dị.
Tuyên bố ra bên ngoài là có Quan Khí hộ thể, Long Khí phù hộ, trấn áp ngũ hành, cấm tiệt vạn pháp!
Nhưng thật ra bản thân bọn họ đã là thần linh! Có mang theo chức thần! Bởi vậy mới có thể làm được tại vị, kỳ quỷ bất thần!
"Quan của Đạo Đình, ban ngày trị người, ban đêm trị quỷ... Thậm chí sau khi chết thần hồn bất diệt, trực tiếp tương hợp với chức thần, chân chính thành tựu kim thân chính thần, người có công đức lớn thậm chí còn có thể trực tiếp phi thăng đến Thiên Đình làm quan... Bởi vậy tử vong đối với bọn họ cũng là sự giải thoát đáng mong chờ... Mới có chuyện trăm vị quan viên liều chết can gián, đây cũng không phải ai cũng trung can nghĩa đảm, mà là tất cả đều có đường lui..."
"Hệ thống Thần đạo sao? Cũng thú vị..."
Phương Tịch sờ cằm.
Sau khi ngày đêm quan sát thổ địa công kia thì hắn đã biết được một, hai phần ảo diệu của hệ thống này rồi.
Nói cụ thể hơn chính là thông qua Thần Đạo Phù Chiếu mà tụ lực lượng hương hỏa lại một chỗ, tạo thành kim thân, rút ra thần lực...
"Như vậy gần như khóa chặt với tín đồ, lại bị độc của hương hỏa ngấm dần, có ách 'Thất ngã', đồng thời thân mang chức trách nên không thể tiêu dao tự tại..."
"Có nhiều khuyết điểm như vậy, còn ưu điểm là không có yêu cầu về tư chất, đồng thời một khi thành tựu thì tu vi mạnh mẽ, gần như vượt qua tu tiên giả ngang hàng..."
Dù sao lực lượng của tu tiên giả chỉ có một người, còn thần linh của Thần đạo lại tụ tập lực lượng của nhiều người!
"Nhưng mà... Khuyết điểm lớn nhất chính là cấp độ của Thần đạo, nếu không được cấp trên đề bạt thì cả một đời cũng không thể tăng lên!"
"Tầng tầng phân phong, cung dưỡng như vậy... Cuối cùng Thiên Đế ở trong Thiên Đình sẽ khủng bố cỡ nào?"
Phương Tịch chợt nghĩ nếu mình đến trung thiên thế giới thì sẽ cảm nhận được uy hiếp cỡ nào.
Với sự nghiêm mật của lưới võng Thần đạo thì dù mình thi pháp làm một cơn linh vũ cũng có Thổ địa công phát hiện.
Nếu làm mưa làm gió ở trung thiên thế giới Thiên Đình thì e là chỉ trong khoảnh khắc sẽ bị Thiên Đế phát hiện!
Đây chính là tồn tại tương đương với nhất thống Địa Tiên giới cộng thêm ba ngàn thế giới, còn là địa đầu xà Thần đạo!
Thậm chí Phương Tịch còn nghi ngờ dù Chân Tiên giáng lâm thì vị Thiên Đế này cũng có thể trấn áp được...
Bởi vậy từ ban đầu hắn không lựa chọn trực tiếp đến tam thập tam thiên Thiên Đình tuyệt đối là quyết định chính xác nhất.
"Xem ra... Thu hoạch ở giới này chắc là hệ thống tu luyện Thần đạo hoàn toàn mới?"
Phương Tịch thì thào.
"Chỉ là... Thần đạo tất thụ lục... Bị cấp trên áp chế quá khủng bố."
"Trước hết vẫn nên tìm chuột bạch thay ta đi thí nghiệm trước."
Hắn thật sự hứng thú với Thần đạo chi pháp.
Đây cũng không phải vì bản thân tu luyện.
Phương Tịch chỉ nguyện thành tiên tiêu dao, loại công việc khổ sai Thần đạo này hắn cũng lười đi làm.
Nhưng mà... Hắn nghĩ đến đám thủ hạ Cửu Châu giới của mình.
Cũng không cần Thái Nhất Kinh phân tích hắn đã biết hệ thống Thần đạo này chính là tuyệt phối với Cửu Châu giới!
Dù Đạo Đình, số dân thống trị cũng không hơn một ức.
Còn Cửu Châu giới tùy tiện đều có hơn trăm ức người, đây là sau khi khoa học kỹ thuật phát triển mạnh đã mang đến sự tiện lợi cho dân thường!
Đồng thời, còn nhận giáo dục cơ sở nên các mặt đều khá kiệt xuất, xem như là đám tín đồ có chất lượng tốt!
Lại càng không cần phải nói, sau khi hắn chiếm cứ Hãm Không Đảo ở Địa Tiên giới thì có thể tiến hành cải tại hoàn cảnh, cổ vũ sinh đẻ, nhân khẩu của Cửu Châu giới hoàn toàn có thể tăng vọt!
Lực lượng tín ngưỡng như vậy thì thần chỉ thúc giục sinh ra sẽ khủng bố cỡ nào?
"Đủ cường đại, có thể dễ dàng nhanh chóng thành công... Mấu chốt hơn chính là cấp trên dễ kiềm chế... Thật sự phù hợp với hệ thống của ta, có thể dễ dàng bồi dưỡng được hàng loạt thủ hạ có thể so với tu sĩ Phản Hư, Hợp Thể... Đến lúc đú dù thanh tẩy nhân tộc bại hoại ở Địa Tiên giới, báo thù rửa hận cho Phương Tiên Đạo Chủ, xoay chuyển tập tục tu tiên giới cũng đủ..."
Cái chết của Phương Tiên Đạo Chủ chính là sự nhức nhói trong lòng của tu sĩ Cửu Châu giới.
Chỉ là nếu giết đến máu chảy thành sông, để hai tộc yêu ma nhặt tiện nghi miễn phí thì sẽ trở thành tội nhân của toàn bộ nhân tộc.
Tốt nhất chính là giết người đáng chết đồng thời sẽ lập tức có hàng loạt tu sĩ cấp cáo có thể đẩy lên.
Dù với sự phát triển của Cửu Châu giới mà muốn tích lũy được nhiều chiến lực cao tầng như vậy, không có mấy ngàn đến mấy vạn năm tích lũy thì cũng không thực tế.
Nhưng mà bây giờ, sau khi hắn có hệ thống Thần đạo thì tất cả đã khác.
Sự phát triển nhảy vọt của Cửu Châu giới đã ở trước mắt!
Đương nhiên tất cả còn phải chờ sau khi Phương Tịch đích thân khảo sát rồi mới có thể đưa ra kết luận.
Nhưng nhìn từ những tin tức mà hắn thu thập được thì con đường Thần đạo này thật sự có chút tinh diệu.
Ít nhất Phương Tịch cảm thấy sau này mình ngoài tu tiên ra, nuôi dưỡng một nhóm thủ hạ thần chích, làm các loại tạp vụ bổ sung thì cũng là một chuyện rất tốt.
"Người đầu tiên, không ai khác ngoài Cam Ngọc..."
Khí Vận Cổ cấp sáu phờ phạc nằm trên đỉnh đầu của Phương Tịch.
Trước đó nhờ cổ trùng này mà hắn đã kiểm tra khí vận của Cam Ngọc, chỉ có thể nói là bình thường.
Mặc dù có chút tổ đức nhưng đã hao phì gần hất rồi, bây giờ chỉ còn lại một tia, văn khí cũng không dồi dào bao nhiêu.
Muốn thi đậu Đồng Sinh thật sự hơi khó.
Về phần chăm chỉ đọc sách?
Trên đời có rất nhiều người chăm chỉ đọc sách, thậm chí không ít người ngày đêm khổ đọc đến hộc máu.
Nhưng không thể thi đậu thì vẫn không thi đậu.
"Nhất mạng, nhị vận, tam phong thủy, tứ tích âm đức, ngũ đọc sách... Thủ đoạn cải mệnh ở giới này chỉ có mấy thứ đó."
"Nếu đã ẩn nấp ở thế giới này thì cũng không nên dùng quá nhiều bí pháp không bình thường mà trước tiên thử giải quyết vấn để trong dàn khung..."
Muốn cho Cam Ngọc thi đậu Đồng Sinh thật ra cũng không khó.
Bây giờ Phương Tịch đang diễn vai quý nhân giúp đối phương đọc sách.
Chờ sau khi đọc thuộc lòng ba mươi sáu quyển Đạo Kinh thì có thể thử nghiệm kết quả.
"Đung Khí Vận Cổ xem thì khí vận của người này vẫn hơi kém... Nhưng cũng không sao."
Mặc dù Phương Tịch không giỏi thuật bói toán nhưng dựa vào Khí Vận Cổ mà tìm ra cơ duyên có thể hỗ trợ khí vận của Cam Ngọc, sau đó chỉ điểm một phen thì có thể nước chảy thành sông.
"Thật ra... Nếu trực tiếp dùng bí thuật khiến Khí Vận Cổ trả lại khí vận cũng có thể thực hiện được..."
"Nhưng làm vậy sẽ có chút phiền toái... Dù sao đây cũng là thủ đoạn của Thiên Ma ngoại giới..."
Hắn đảo thần thức qua, Thổ địa bản thôn khó mà phát hiện.
Thần thức của Phương Tịch ra khỏi Bạch Cam Thôn, làn ra bên ngoài...
Không bao lâu sau, ánh mắt của hắn sáng lên vì đã tìm được cơ duyên có thể bổ trợ số mạng của Cam Ngọc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận