Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 773: Phản Hư chết

"Dám ở trước mặt ta đùa giỡn chút thần thông hư không nông cạn của ngươi..."
Phương Tịch vỗ tay, vô số Phượng Triện Văn hội tụ hóa thành một cái bao tay màu bạc trắng, phủ lên tay phải của hắn.
Tay phải của hắn nhẹ nhàng chụp một cái, hư không bởi vậy mà vặn vẹo, Tỏa Yêu Tháp rên rỉ rồi lập tức bị Phương Tịch cầm trong tay.
Tiên Nguyên Khí xông lên, sắc mặt của Băng Huyền Tử ở đối diện lập tức tái nhợt, y chợt phun ra một ngụm tinh huyết.
"Tháp này không tệ, là của ta rồi!"
Phương Tịch mỉm cười, tay phải lại tiếp tục chụp.
Phốc!
Hàn băng giáp của Băng Huyền Tử lập tức bị xuyên thủng, một Nguyên Anh bị bao tay trắng như tuyết nắm trong lòng bàn tay, vậy mà thật sự như bị phong tỏa Thuật Thuấn Di.
Làm một vị tu sĩ Phản Hư, nếu hắn để Băng Huyền Tử có thể giãy giụa thì đó mới là một chuyện cười lớn!
"Ngươi còn gì để nói không?"
Phương Tịch lạnh nhạt hỏi.
"Thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cầu chết nhanh!" Nguyên Anh của Băng Huyền Tử phát ra tiếng nói hơi nhỏ.
"Cũng là một hán tử, đáng tiếc..."
Trong đôi mắt của Phương Tịch có từng đạo quang huy xanh vàng chui vào trong cơ thể của Nguyên Anh Băng Huyền Tử, hắn bất ngờ vận dụng thuật sưu hồn!
Mặc dù hắn khá am hiểu bí pháp sưu hồn của ma đạo nhưng trong thiên Hóa Thần, Phản Hư của Khô Vinh Quyết cũng có truyền thừa một loại bí pháp thuật sưu hồn, cũng không kém thuật sưu hồn của ma đạo bao nhiêu.
Rất nhanh những chuyện Băng Huyền Tử trải quả cả đời đã chậm chậm hiện ra trước mặt Phương Tịch như một bức tranh.
Hắn trực tiếp lướt qua kinh lịch ở Nhân Gian giới nhìn ký ức sau khi Băng Huyền Tử phi thăng.
"Con quy yêu cấp năm kia thật sự cao minh, vậy mà lại chạy thoát... Bí pháp quy tức ẩn tàng của nó thật sự rất kinh người..."
"Ngoài ra, Băng Huyền Tử còn nhớ rõ bố phòng đồ của đại quân nhân tộc, cùng quỹ tích hoạt động của mấy vị Thống lĩnh, thật sự không tệ..."
Phương Tịch lập tức khóa chặt Thống lĩnh Thiên Chúng Doanh.
Hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều đã biết đối phương chắc chắn là thuộc hạ của Trường Thanh Tử!
Vừa nghĩ đến đây, hắn vẫy tay một cái đã nắm túi trữ vật của Băng Huyền Tử trong tay, sau đó hắn ném Nguyên Anh vào Địa Tiên Linh Cảnh rồi hóa thành độn quang bay xa.
Diệt sát tu sĩ Phản Hư đối với Phương Tịch bây giờ chỉ là chuyện đơn giản.
Chỉ cần xác nhận đối phương lạc đàn, sau đó thi triển Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang thì sẽ nhất kích tất sát!
Ngay sau đó hắn sẽ có thể mang theo thi thể của đối phương trở lại Nhân Gian giới, hủy thi diệt tích thần không biết quỷ không hay!
Mấy tháng sau.
Lôi Trạch Đại Hoang.
Trong một nơi hoang vu.
Vô số liệt diễm thôn phệ cỏ khô, khói đen bay lên cao.
Ngoại Đạo Hóa Thân của Phương Tịch, Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ... Cùng mấy vị Hiệu úy như Cuồng Thao Cư Sĩ hết sức chăm chú nhìn phía trước chằm chằm.
Hống hống!
Theo tiếng thú rống vang lên, mấy còn hỏa thú toàn thân đỏ rực, lông toàn thân như lúc nào cũng đang thiêu đốt chạy ra.
"Quả nhiên là Hỏa Quật Thú!"
Cuồng Thao Cư Sĩ lãnh đạm nói: "Những con hoang thú này rất giỏi khống chế Hỏa hành thần quang, rất khó chơi... Ta chỉ có thể ngăn cản được một con."
Y gầm lên rồi hóa thành thân thể thần ma Thao Thiết, y phun ma quang ra cản lại một con Hỏa Quật Thú.
Sắc mặt Tu Tình Tử trịnh trọng lấy ra một cây tiểu kỳ màu xanh, miệng lẩm bẩm.
Lão ném tiểu kỳ đi, nó lập tức hóa thành một mảnh thanh quang, bao phủ một con Hỏa Quật Thú khác lại.
Sau khi cùng nhau giải quyết bầy Mộc Ngạn lần trước xong thì giao tinh giữa mấy vị tu sĩ Hóa Thần này càng nhiều hơn một chút, đồng thời còn ước định sẽ giúp nhau giải quyến vấn đề khó.
Nhưng vậy thì mức độ nguy hiểm trong lúc khai hoang cũng giảm xuống rất nhiều.
Hống hống!
Một con Hỏa Quật Thú nổi giận gầm lên, nó khống chế Hỏa hành thần quang, hung hăng đụng một cái.
Bồ tiên tử kinh hô, khống chế Huyết Ngọc Như Ý bay ngược ra.
Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ đang dây dưa với một con Hỏa Quật Thú khác, nhìn thấy cảnh này thì không khỏi cả kinh thất sắc.
Loại hoang thú này bộc phát năng lực rất cường đại nếu không thể giải quyết nhanh chóng thì thật sự sẽ có phong hiểm chiến cục sập bàn toàn diện!
"Đi!"
Phương Tịch nhìn thấy cảnh này thì ném Huyền Minh Kỳ trong tay ra.
Ào ào ào!
Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa!
Một dòng hắc hà dài vạn dặm chợt xuất hiện rồi quét một cái đã nuốt hết con Hỏa Quật Thú kia, vô số Huyền Minh Trọng Thủy dập tắt Hỏa hành thần quang, từng hạt Huyền Minh Thần Sa đánh Hỏa Quật Thú máu me đầm đìa.
"Thông linh chi bảo của đạo hữu tốt thật."
Bồ tiên tử cười kiều mị với Phương Tịch thì thất Phương Tịch lạnh lùng vẫy tay.
Thần Anh Kiếm gào thét từ trong cơ thể của một con Hỏa Quật Thú khác bay ra.
Tình hình lần này có chút nguy cấp nên hắn cũng không thể không lộ ra một phần thực lực.
Tu sĩ Hóa Thần đều không phải kẻ ngu.
Bây giờ mấy vị Hiệu úy kia đều đã biết Phương Tịch thâm tàng bất lộ, đặc biệt là Bồ tiên tử, nàng thật sự hận không thể đá hai người Liễu Nhứ đi mà nhào lên người Phương Tịch...
Tu Di Hành Doanh.
Bọn người Phương Tịch giao nhiệm vụ lại có được thời gian tạm nghỉ.
Trong động phủ.
Hắn ngồi xếp bằng, vẫn yên lặng ôn dưỡng Thần Anh Kiếm và Huyền Minh Kỳ.
'Có bản tôn xuất thủ thì hai món thông linh chi bảo sẽ tấn thăng cấp sáu rất nhanh...'.
Huyền Minh Kỳ thì không cần phải nói, còn Thần Anh Kiếm là bản mạng pháp bảo của Ngoại Đạo Hóa Thân nên đương nhiên cũng là bản mạng pháp bảo của Phương Tịch nên độ khó khi tiến cấp của nó là thấp nhất.
'Thậm chí nếu bản tôn xuất thủ, trực tiếp quán chú thiên địa nguyên khí thì khả năng ta đột phá Phản Hư cũng rất lớn...'.
Làm thân ngoại hóa thân sẽ có lợi ích như vậy.
Sau khi bản tôn đạt đến cảnh giới nhất định thì trước khi thân ngoại hóa thân đột phá cảnh giới đó sẽ không tồn tại bình cảnh.
Chỉ cần bản tôn Phương Tịch đích thân rót Chân Ma Khí vào rồi lại giúp đỡ luyện hóa, thúc đẩy thiên địa nguyên khí là được...
'Bí pháp quán đỉnh' này chỉ có thể dùng với thân ngoại hóa thân của mình, dù sao thì thần hồn và pháp lực đều hoàn toàn là một.
Nếu dùng với người khác dù phụ mẫu với tử nữ, thậm chí giữa đạo lữ song tu với nhau cũng chắc chắn không làm được.
Bởi vậy trên lý luận chỉ cần bản tôn Phương Tịch nguyện ý xuất thủ thì xác suất Ngoại Đạo Hóa Thân đột phá Phản Hư rất lớn! Giá phải trả cũng rất thấp!
Thế nhưng...
"Vấn đề công pháp vẫn chưa giải quyết, tu vi của ta vẫn để đó đi."
Bây giờ Ngoại Đạo Hóa Thân luôn duy trì pháp lực mới vào Hóa Thần hậu kỳ cũng là vì hạn chế của công pháp.
Nếu Ngoại Đạo Hóa Thân đột phá Hóa Thần viên mãn thậm chí trùng kích bình cảnh Phản Hư thì có thể lập tức... Mất luôn!
Ngoại Đạo Hóa Thân vận chuyển công pháp xong thì ra khỏi động phủ, lập tức tóm lấy một tấm Truyền Âm Phù.
Truyền Âm Phù này đến từ Bồ tiên tử, nàng mời hắn cùng thưởng trà.
Ngoại Đạo Hóa Thân cười nhạo một tiếng rồi trực tiếp từ chối.
Mặc dù nàng này thật sự có chút yên thị mị hành nhưng bây giờ sắp đến đại chiến nên luôn luôn duy trì tinh lực viên mãn cho thỏa đáng.
...
Hôm nay.
Ngay khi Ngoại Đạo Hóa Thân định chuẩn bị kỹ càng rồi nhận nhiệm vụ lần nữa thì chợt có phi kiếm truyền thư đến.
Hắn tiếp nhận truyền thư rồi khẽ cau mày, sau đó hóa thành một đạo độn quang bay đến động phủ của Phi Tinh Đạo Nhân.
Trong động phủ đã bày đầy bồ đoàn từ trước, từng vị tu sĩ Hóa Thần ngồi xếp bằng, có người có vẻ mặt suy tư, có người trên mặt hiện mây đen.
Không đến bao lâu, Phi Tinh Đạo Nhân đã vào động phủ rồi đảo mắt nhìn một vòng: "Bản thống lĩnh gửi công văn mời chư vị Hiệu úy đến đây là muốn tuyên bố một chuyện."
Phương Tịch nhìn lướt qua, phát hiện Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ cũng ở đây thì sắc mặt rất ngưng trọng.
'Chẳng lẽ lại có Nguyên Cổ Hoang Thú sao?'.
Rất nhiều Hiệu úy Hóa Thần nhìn nhau, chỉ nghe thấy Phi Tinh Đạo Nhân mở miệng nói: "Lần khai hoang này đến đây kết thúc... Các ngươi trở về thu dọn một phen rồi lập tức phát động Tu Di Hành Sơn, trở về Thiên Phạm Quân!"
"Cái gì?"
Tu Tình Tử và Cuồng Thao Cư Sĩ nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ vui mừng.
Tu Tình Tử còn đứng dậy, hành lễ: "Phi Tinh tiền bối... Không phải chúng ta không tin mà tin tức này thật sự khó có thể tin, không biết có thể hỏi rõ nguyên nhân không?"
Mỗi một lần khai hoang trong lịch sử thì hoặc là hoàn toàn thành công, hoặc là hoàn toàn thất bại, bỏ dở nửa chừng như lần này thật sự rất ít.
Nhưng mà có thể trở về sớm, không cần tiếp tục liều mạng với hoang thú cũng là chuyện rất tốt.
"Nguyên nhân sao? Nói với các ngươi cũng không sao..."
Thần tình Phi Tinh Đạo Nhân nghiêm túc nói: Bên chiến trường gửi tin đến... Có tu sĩ ám sát Thang đạo hữu của Thiên Chúng Doanh..."
"Vậy mà là Thang thống lĩnh sao? !"
Một đám tu sĩ Hóa Thần liếc nhau, dồn dập hít sâu một hơi.
Bởi vì Cổ Đạo Nhân thường xuyên mang vị Thang thống lĩnh này ra đe dọa những tu sĩ phi thăng nên bọn họ cũng không xa lạ gì với vị Thống lĩnh Thiên Chúng Doanh này.
Bọn họ biết người này có tu vi Phản Hư hậu kỳ, nhiều lần bị hai tộc yêu ma ám sát đều bình yên vô sự, chiến lực vô cùng kinh người.
Sao lại bất ngờ vẫn lạc rồi?
Không ít tu sĩ trên mặt bi phẫn nhưng trong lòng thì mừng thầm.
Có không ít người đã vội vã muốn về để bào chế tên Cổ Đạo Nhân kia.
Một khi chỗ dựa của gã ngã xuống thì không phải có oán báo oán, có thù báo thù sao?
"Có tra ra thủ phạm chưa?"
Bồ tiên tử mở miệng hỏi thăm.
"Vẫn chưa..."
Nhắc tới chuyện này, trên mặt Phi Tinh Đạo Nhân càng lo lắng hơn: "Có đại tu Hợp Thể xuất thủ nhưng vẫn không tìm được bất kỳ manh mối nào, thậm chí ngay cả thuật bói toán cũng chỉ tính ra được một mảnh hỗn độn, chuyện này đã kinh động cao tầng... Bởi vậy mới ra lệnh cho chúng ta trở về, đề phòng đại chiến!"
"Đại chiến? !"
Rất nhiều tu sĩ Hóa Thần bị giật nảy mình.
"Một Thống lĩnh Phản Hư chỉ là chuyện nhỏ nhưng chút manh mối cũng không có, lại che giấu thiên cơ... Thực lực như vậy trừ hai tộc yêu ma ra thì còn ai nữa?"
Phi Tinh Đạo Nhân cười lạnh nói: "Chuyện này, có lẽ là hai tộc yêu ma lại sắp khởi xướng tấn công lần nữa... Bởi vậy chúng ta phải chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu, chuyện khai hoang tạm thời gác lại! Quân lệnh như núi, các vị hãy về chuẩn bị thật tốt đi."
Sưu sưu!
Từng đạo lưu quang rời khỏi động phủ.
Ngoại Đạo Hóa Thân khống chế một đám mây đen, thần sắc không thay đổi nhưng trong lòng thì cảm thấy kỳ lạ:
'Chuyện bản tôn làm lại để hai yêu ma đội nồi sao?'.
'Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, Hợp Thể cũng không tra ra được manh mối... Đại năng như vậy có thể là tu sĩ Đại Thừa độc hành, hoặc là hai tộc yêu ma... Đại Thừa nhân tộc giết một tên Phản Hư thì không có chuyện gì, bởi vậy chỉ có thể là do yêu ma đội nồi...'.
'Cũng có thể là cao tầng nhân tộc đã có ý tuyên chiến từ trước nên đúng lúc lấy chuyện này làm cớ sao'.
Có quá nhiều khả năng nên nhất thời hắn cũng nghĩ không rõ.
Nhưng Ngoại Đạo Hóa Thân có thể xác nhận, bản tôn đã trở về Nhân Gian giới, dù Đại Thừa Tán Tiên cũng không có cách nào bắt hắn được.
Mà lúc này hai tộc yêu ma không có ý xâm lấn nếu nhân tộc không muốn khai chiến thì kết quả cuối cùng e chỉ là sợ bóng sợ gió một trận mà thôi.
'Không ngờ chuyện bản tôn làm lại trở thành nguyên nhân giúp chúng ta không cần khai hoang nữa...'.
'Vạn vật trên thế gian đều có dính dáng nhân quả mà...'.
Trong lòng của hắn cũng không khỏi hiện ra minh ngộ và cảm khái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận