Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 404: Phi vật

Thời gian như nước chảy.

Thoáng chớp mắt thì đã đến mấy năm sau.

Bây giờ, bên ngoài đều biết Huyền Băng Cung lại có một vị Thái Thượng trưởng lão Kết Đan sơ kỳ tọa trấn nên địa vị của Huyền Băng Cung lại vững chắc.

Mà Phương Tịch cũng xác định vị trí của mình tương đối rõ ràng, hắn chỉ bảo đảm chút truyền thừa cuối cùng của Huyền Băng Cung không dứt, sẽ không đánh sống đánh chết vì Huyền Băng Cung, đối với những chuyện cần hắn ra mặt để tranh thủ lợi ích thì hắn đều né tránh, khiến trưởng lão của Huyền Băng Cung âm thầm bất mãn nhưng cũng không thể làm gì.

Nhưng mà thông qua chuyện không thèm quan tâm lợi ích của Huyền Băng Cung thì hắn ở trong đạo hữu Kết Đan phụ cân lưu lại một cái thanh danh tốt thiện chí giúp người, còn oán niệm của Trúc Cơ đối với tu sĩ Kết Đan thì tính là chuyện gì?

Với tu vi của Vân Kiệt Tử, chỉ cần hắn một lòng cố thủ trận pháp cấp ba thì quả thật vững như Thái Sơn!

Dù thanh danh không tốt một chút... Nhưng lão ô quy Phương Tịch cũng bị gọi quen rồi.

Hắn vẫn tu luyện theo thông lệ mỗi ngày, trong động phủ ở linh mạch cấp ba thượng phẩm thì hiệu suất của Ất Mộc Pháp Thân đã được phát huy hoàn toàn.

Mà sau khi tu luyện hắn cũng đến Tàng Kinh Các đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác để gia tăng kiến thức của mình.

Ngày hôm nay.

Trong động phủ.

Phương Tịch phất tay, cho Khương Linh đang thắt đai lưng giúp mình lui đi.

Nàng hành lễ, cung kính rời khỏi phòng.

Còn hắn thì tự đến thư phòng, tiện tay cầm lên một cổ tịch bằng da thú: "Chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là tu luyện pháp lực, tranh thủ sớm ngày tu luyện tầng thứ mười lăm công pháp Khô Vinh Quyết viên mãn, sau đó tìm Thuật Ngọc Phù và cách giải trừ Oán Hồn Dẫn..."

Biết rõ bị người khác đánh lên tiêu ký mà vẫn bất lực là chuyện Phương Tịch vô cùng chán ghét.

"Thuật Ngọc Phù ở trong Thiên Minh có thứ này..."

"Mà Oán Hồn Dẫn, chẳng lẽ phải đến Xích Huyết Giáo, thậm chí địa bàn ma đạo Khương Quốc nghe ngóng sao? Nghe nói những khu vực đó vô cùng nguy hiểm, ma tu quá nhiều... Ít nhất vẫn chờ đến Kết Đan hậu kỳ thậm chí Nguyên Anh rồi tính mới tốt."

Khương Quốc chính là địa bàn của ma đạo, nghe nói ở đó dân chúng lầm than.

Hơn nữa đại tông ma đạo trong Khương Quốc luôn âm thầm hỗ trợ cho Xích Huyết Giáo, khiến Hỗn Nguyên Tông cũng phải ăn thiệt thòi.

"Đây đều là chuyện lâu dài... Không vội."

Nghĩ đến bóng lưng Khương Linh vừa đi thì Phương Tịch lại không khỏi nhớ đến vị Phượng cung chủ kia.

Phượng Minh Chi Thể của đối phương có hiệu quả tốt nhất ở lần đầu tiên nên đương nhiên hắn vẫn chưa dùng.

Hơn nữa lại linh thể này đối với đột phá Nguyên Anh thậm chí tiểu cảnh giới sau Nguyên Anh cũng vô hiệu.

Nếu không thì nàng đã sớm leo lên đại phái Nguyên Anh, trở thành ái thiếp của Nguyên Anh lão quái, cũng không đến mức thảm như vậy.

"Sẽ không giúp Kết Đan nhưng có thể nuôi thả..."

"Dù sao nàng cũng luôn tu luyện, nói không chừng đến năm nào đó ta xuất quan thì nàng đã Kết Đan thành công đó nha?"

"Dù không Kết Đan thành công nhưng có nàng tương trọ, lại thêm Ất Mộc Pháp Thân... Thì ta cũng có nắm chắc đột phá Kết Đan hậu kỳ."

Với tu vi bây giờ của nữ tử này thì phụ trợ đột phá Kết Đan trung kỳ có hiệu quả tốt nhất còn đột phá Kết Đan hậu kỳ thì tương đối miễn cưỡng.

Nhưng mà Phương Tịch còn có Ất Mộc Pháp Thân, hai bên kết hợp vẫn chắc chắn có thể đột phá.

Đối với hắn nhiêu đây đã đủ.

Dù sao ưu thế của Ất Mộc Pháp Thân ở sinh cơ cường đại càng không sợ phản phệ khi đột phá thất bại, bởi vậy hắn có thể thử nhiều lần.

Tu sĩ Kết Đan khác đột phá thất bại một lần phải điều dưỡng mấy năm thậm chí mấy chục năm khiến chậm trễ Đạo đồ.

Bởi vậy mỗi lần đột phá cảnh giới đều sẽ cố gắng chuẩn bị tốt nhất, tâm trạng cũng lo được lo mất.

Nhưng Phương Tịch lại chỉ cần điều dưỡng vài tháng, bởi vậy sẽ có thể dũng mãnh tinh tiến!

Có đôi khi với tâm trạng này dù chuẩn bị hơi thiếu nhưng nắm chắc đột phá cũng lớn hơn một chút.

Suy tư của hắn đã định rồi lập tức vào phòng bế quan.

Sau khi đánh mấy đạo pháp lực mở cấm chết ra phong bế động phủ thì Phương Tịch ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn màu vàng tươi.

Bồ đoàn này tỏa ra một mùi thơm, có lẽ đã dùng loại linh thảo nào đó bện thành, tự có hiệu quả thanh tâm ngưng thần.

Phương Tịch nhắm hai mắt lại, tiến vào tu luyện Khô Vinh Quyết.

Hồng Nhật giới.

Nhà tranh trên Phù Đồ Sơn.

Phương Tịch đang ngồi xếp bằng tu luyện.

Lúc này, hắn mở mắt ra, mang theo chút mê hoặc: "Đoạt Đạo Pháp sau khi Kết Đan. . Có chút cảm giác không đường tiến lên, xem ra là vì không được chân truyền, không biết vị Diêm Ma cung chủ trước đây tu luyện thế nào..."

Đáng tiếc, mặc dù trong thời gian này hắn luôn đều động rất nhiều cô hồn dã quỷ vào Diêm Ma Đạo Cung thăm dò nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Mà đúng lúc này, trên bầu trời xa xăm chợt lóe quang mang.

Một đạo độn quang bay nhanh đến mang theo ba động pháp lực của tu sĩ Kết Đan.

Phương Tịch dùng thần thức quét qua, đã thấy trong độn quang có một vị nữ quan mặc đạo bào đen.

Nữ quan này trán ngọc mày ngài, quả thật là có sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành, chỉ là chí chất của nàng đạm mạc như thái thượng vong tình, lại như một tảng đá, rõ ràng đã tu luyện công pháp đặc thù nào đó.

Phương Tịch nhìn nữ Kim Đan này, trong lòng chỉ có một suy nghĩ:

'May mà lúc trước không đi nuốt Vô Tình Quan, nếu không thì sẽ biến thành một tảng đá cũng không có gì thú vị...'.

Nữ quan này đương nhiên là đã tu luyện công pháp Vô Tình Quan, truyền thừa này cũng rất kỳ quái, sau khi tu luyện đến cảnh giới cao thâm sẽ cấm tiệt thất tình lục dục như một tảng đá, còn liên quan đến diệu của 'vật' và 'phi vật' thì nghe nói sau khi ngưng kết Kim Đan có thể hóa giải rất nhiều thần thông công kích, vô cùng thâm ảo.

"Vô Tình Quan Hoa Phi Diệp, bái kiến đạo hữu."

Nữ quan hạ xuống trước nhà tranh, chắp tay hành lễ.

"Thì ra là Hoa đạo hữu... Bần đạo Thanh Mộc Tử, hữu lễ."

Phương Tịch đứng dậy đáp lễ.

"Lần này bần đạo đến đây là nghe nói Đạo Sĩ Tiêu Mị của bản quan mời chân nhân tiến về Đan Nguyên Đại Hội... Không biết chuyện này có thật không?"

Hoa Phi Diệp không chút khách sáo, đi thẳng vào chủ đề.

Năm đó Tiêu Mị là Đạo Nhân nhưng cũng đã qua gần hai mươi năm, thường xuyên bái phỏng Phương Tịch, được hắn chỉ điểm, đã sớm tiến cấp thành Đạo Sĩ.

"Đúng là có hứa một lời."

Phương Tịch nhớ lại những năm nay Tiêu gia tận hết sức lực lấy lòng và hiếu kính nên không khỏi gật đầu.

"Đã như vậy... Xin mời cùng Phi Diệp đến Đan Nguyên Đại Hội, lần này người của Tiêu gia do bản quan làm chủ, trực tiếp miễn trừ..."

Hoa Phi Diệp đạm mạc nói.

"Có sở nguyện nhưng không dám mời..."

Phương Tịch mỉm cười, ở Hồng Nhật giới bây giờ Chân Nhân Vũ Sĩ chính là đỉnh cao nhất nên hắn mới có thể một lời đã giúp Tiêu gia tránh được họa diệt tộc.

Làm được chuyện này cũng đã đủ.

"Như vậy rất tốt... Chúng ta lại cùng nhau đến bí cảnh Đạo Cung, tiện thể gặp chư vị đồng đạo của Ngũ Tạng Quan, Bạch Cốt Quan, Hoàng Tuyền Quan..."

Hoa Phi Diệp lạnh như băng nói.

Dù là đề nghị nhưng cô ta nói ra cũng như bình dị, không có chút tình cảm nào.

"Các vị đạo hữu Ngũ Tạng Quan sao? Đúng là nên gặp một lần..."

Phương Tịch lại lộ ra vẻ mặt rất hứng thú.

Dù sao hắn đã từng nghe qua, thiên hạ hôm nay lấy Ngũ Tạng, Bạch Cốt, Hoàng Tuyền cầm đầu, Kim Đan Chân Nhân cũng ra không ít.

Xa xa không phải là loại Vô Tình Quan, Vô Bì Quan chỉ có một Chân Nhân Vũ Sĩ có thể so sánh.

Trong một thành trì.

Dư Hóa dắt một con lừa đen nhánh bước trên đường.

"Đạo hữu muốn tham gia Đan Nguyên Đại Hội lần này phải không?"

Đối diện y có một lão đạo bước đến, chòm râu rất dài, tinh quang nhấp nháy trong mắt.

"Đúng là vậy..."

Dư Hóa thở dài.

Từ sau khi y chia tay với vị chân nhân kia thì cuộc đời của y đã rất khác.

Từ một tiểu dân bình thường trong thành đã biến thành Đạo Sĩ cao cao tại thượng!

Tâm tính chuyển biến, thậm chí còn khiến y nhất thời cũng khó tiếp nhận và tiêu hóa mọi chuyện.

May mà y cũng là hạng người có đạo tâm kiên định, sau khi nhất thời trầm mê trong lực lượng cường đại mà Đạo Sĩ mang đến, y đã bắt đầu tiếp tục tìm kiếm biện pháp tiến lên.

Chỉ là, mất đi đại cơ duyên kia, Đạo đồ tiếp theo của y đã gập ghềnh trắc trở.

Hai mươi năm trôi qua, y cũng chỉ tu luyện Bì Ảnh Thuật đại thành.

Về phần Kết Đan thì thật xa vời.

Cũng may cho đến gần đây y thăm dò được một tin tức - Đan Nguyên Đại Hội sắp cử hành!

Đay là thịnh hội của đạo môn, rất nhiều đạo quan đều sẽ đề cử Đạo Sĩ và Đạo Nhân có tư chất hơn người tham gia.

Mà nghe nói trong bí cảnh Vạn Hóa kia sẽ có thể tìm được tất cả công pháp của các đạo quan, Thập Phương Tùng Lâm trong thiên hạ ngày nay.

Xưa nay Đạo Nhân và Đạo Sĩ sống sót đa phàn đều tăng vọt tu vi, trong đó không ít người ngưng kết Kim Đan, vũ hóa thành chân.

Bởi vậy Dư Hóa đã động tâm.

Y lập tức hành động, thậm chí còn đánh lén một Đạo Nhân tham gia Đan Nguyên Đại Hội, khoác lên da người của đối phương, ngụy trang thân phận, chuẩn bị gia nhận trận thịnh hội này!

Lúc trước, nếu không phải y mạo hiểm ra ngoài, tìm tài liệu đại dược thì sao có thể gặp được chân nhân, từ đó thoát được tử kiếp, còn được đại cơ duyên, một bước lên trời nữa chứ?

"Thật trùng hợp... Lão đạo Hắc Phong Quan Bạch Vân Tử cũng bị phân bổ phải thanh gia đai hội lần này, không biết xưng hô đạo hữu thế nào?"

Tinh thần lão đạo lập tức tỉnh táo.

"Bần đạo Vân Hợp Tử đến từ Lạc Hà Quan!"

Dư Hóa lập tức báo thân phận của túi da ra.

"Có lẽ đạo hữu không biết, mặc dù trong bí cảnh Vạn Hóa này có các loại thiên đại cơ duyên như Địa Nguyên Quả, Vạn Hóa Ngọc Bích... Nhưng phong hiểm cũng rất lớn... Lão đạo bất tài đã lôi kéo mấy vị Đạo Sĩ, thành lập một liên minh nho nhỏ, không biết đạo hữu có hứng thú gia nhập không?"

Lão đạo lập tức lôi kéo.

"Chuyện này... Tại hạ tài sơ học thiển, định xem trước một chút...'.

Đương nhiên Dư Hóa sẽ không lập tức gia nhập mà trong lòng xuất hiện sự cảnh giác.

"Cũng được... Đạo hữu phải hỏi thăm nhiều một chút, nhưng lão đạo có thể cam đoan, mặc dù thực lực liên minh của lão đạo chưa chắc là số một nhưng trình độ tin cậy lại là hàng đầu..."

Lão đạo sĩ cười híp mắt lại lấy ra một quyển sách nhỏ trong cái tui đen như mực ở bên hông ra: "Đây là mật sách do lão đạo biên soạn, chuyên để ứng phó bí cảnh Đan Nguyên Đại Hội lần này... Trong đó không chỉ có địa đồ bí cảnh mà còn có tin tức của mấy nhân vật khó giải quyết... Chỉ cần năm viên Ngũ Tạng Đan, thật sự là không đắt."

Dư Hóa lập tức cạn lời, y cảm thấy những câu nói trước đó của lão đạo đều là giả, bán sách này mới là thật.

"Năm viên quá đắt, ba viên thế nào?"

"Thành giao!" Lão đạo lập tức đại hỉ.

Dư Hóa lập tức biết giá mình trả vẫn còn quá cao.

Nhưng chuyện đã đến nước này, y chỉ đành lấy ba viên đan dược trong tay áo ra.

Đan dược này to như long nhãn, bên trong lại như có năm đạo lưu quang tuần hoàn qua lại, vô cùng kỳ dị.

Đây là Ngũ Tạng Đan, nghe nói là lưu truyền từ Ngũ Tạng Quan, có thể tăng tu vi, bổ hình thể, mạnh khí huyết... Có rất nhiều lợi ích với Đạo Nhân và Đạo Sĩ lại rất dễ cất giữ nên rất nhanh nó đã thịnh hành trở thành tiền tệ giao dịch giữa Đạo Sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận