Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 782: Sưu hồn (1)

"Lần này đã làm vậy thì ta phải mười năm... Không, một giáp cũng không đến Tam Giới Sơn."
Nhân Gian giới.
Bên trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Phong cảnh như tranh, Phương Tịch nằm trên bãi cỏ, sai Đại Thanh bắt đến một con linh ngư rồi ở bên cạnh nướng linh ngư, ngửi mùi thơm của linh ngư nướng, trong lòng hắn thì âm thầm suy tư.
Lần này hắn xuất thủ đã vận dụng Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm.
Uy lực của Tiên Phủ Kỳ Trân tàn khuyết thật sự không thể tưởng tượng nổi, vậy mà có thể mượn được một chút lực lượng pháp tắc.
Oán Ly chính là đại ma đầu Phản Hư hậu kỳ lại bại trên phương diện thao túng thiên địa nguyên khí với Phản Hư sơ kỳ như mình.
Đây đương nhiên không phải mình thiên phú dị bẩm mà là tăng phúc của Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm.
Thậm chí cũng không chỉ có điểm này!
"Tiếc là... Thanh kiếm này không thể khinh động, xuất ra thì phải diệt địch, nếu về tay không sẽ bất tường..."
Hắn có chút buồn bực.
Mặc dù Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm tốt nhưng nếu tin tức bị truyền ra thì tám thành là mình sẽ có đãi ngộ như Phương Tiên Đạo Chủ.
Mặc dù...
Bây giờ hắn đang bị Trường Thanh Tử nhớ thương nên thật ra cũng không kém nhiều.
Nhưng tốt xấu gì cũng là một người ở ngoài sáng, một người ở trong tối, nếu hắn hoàn toàn ra ngoài sáng thì không đẹp.
"Chủ nhân... Mời dùng!"
Đại Thanh thân người đầu giao, trên thân đầy lân phiến dâng linh ngư nướng lên lấy lòng.
Phương Tịch cắn một cái, không khỏi khen: "Không tệ, tay nghề càng ngày càng tiến bộ..."
"Chủ nhân thích là tốt rồi."
Đại Thanh cười đầy vẻ ngây ngô.
Mặc dù nhìn nó có chút khủng bố nhưng Phương Tịch biết nó chính là một con cá mặn...
Làm một con cá chép đặc sản bản địa của Hồ Vạn Đảo mà bây giờ nó tu hành đến cấp bốn thượng phẩm đã là kết quả do các loại cơ duyên xảo hợp chồng lên rồi.
Về phần đột phá Hóa Thần cấp năm?
Phương Tịch nhìn Đại Thanh rồi rơi vào trầm ngâm.
Mặc dù hắn không định giúp nó thêm nữa nhưng sau khi kích phát huyết mạch Giao Long thì thọ nguyên của Đại Thanh đã rất dài.
Nó lại ở trong Địa Tiên Linh Cảnh, ngày đêm được Vạn Mộc Mẫu Khí tưới nhuần nên cũng có tác dụng gia tăng tuổi thọ.
Hai bên cùng phối hợp khiến thọ nguyên của Đại Thanh so với Giao Long cấp bốn còn dài hơn rất nhiều, nếu nó kiên trì thì tương lai cũng chưa biết chắc...
'Chẳng lẽ lại giống như lúc trước, đến khi nào gặp đại nạn nó mới chịu đột phá sao?'.
Trong lòng Phương Tịch lại hiện ra một suy nghĩ khó hiểu.
Nhưng nếu Đại Thanh có thể tự đột phá cấp năm thì cũng là chuyện tốt.
Hắn ăn linh ngư xong thì tiện tay ném đầu bếp về linh trì ở phía đông rồi đến dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ ngồi xếp bằng.
Bây giờ Phương Tịch cũng không cần vận chuyển Trường Sinh Thuật, hắn ở trong Địa Tiên Linh Cảnh, lại cùng một thể với linh căn nên tương đương với mỗi thời mỗi khắc hắn đều đang vận chuyển quyết khiếu Trường Sinh Thuật.
"Linh Vực... Mở!"
Hắn hợp hai tay lại, một phù văn cổ xưa màu xanh sẫm xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn rồi không ngừng mở rộng ra bốn phía.
Một tầng Linh Vực màu xanh lục mở ra, ngoài rìa có vô số phù văn màu xanh sẫm chớp lóe, mang theo sinh cơ bừng bừng.
Nếu như nói căn cơ của Địa Tiên ở chỗ 'Địa', vậy thì Linh Vực chính là lực lượng mà Địa Tiên bày ra.
Nó vô cùng diệu dụng, không những tương đương với hư không một phương mà còn có thể áp chế địch nhân, triệt tiêu lực lượng pháp tắc, thậm chí suy yếu lôi kiếp!
Lúc này, sau khi triển lộ Địa Tiên Linh Vực thì Phương Tịch lại tiện tay chỉ ra.
Ong!
Một tiểu tháp màu xám trắng xuất hiện, trên đó có điêu khắc vạn thú sinh động như thật, nó bộc phát ra uy năng của thông linh chi bảo cấp năm, chính là Tỏa Yêu Tháp mà hắn đã đoạt được của Băng Huyền Tử!
Lúc này tháp oanh minh, từ dưới đáy chiếu xuống một đạo hào quang xám trắng.
Ở trong hào quang là một Ma Anh bị gieo cấm chế dày đặc đang hôn mê bất tỉnh.
Ma Anh này toàn thân đen nhánh, gương mặt giống Oán Ly y như đúc, đầu có hai sừng, nhìn rất hung ác.
Tâm niệm của Phương Tịch vừa động thì đã có một tầng hòa quang xanh biếc rơi lên người Ma Anh.
Đây là sự áp chế của Linh Vực!
Nếu không có Địa Tiên Linh Vực trợ giúp thì dù bây giờ hắn đã tấn thăng Phản Hư sơ kỳ, thần thức còn vượt xa tu sĩ Phản Hư sơ kỳ cũng không chắc sưu hồn được một ma tu Phản Hư hậu kỳ.
Nhưng lúc này hắn lại có thể miễn cưỡng thử một lần!
'Vì bắt sống tên ma tộc này mà ta đã vận dụng Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm nhưng gần như không có chiến lợi phẩm gì... Nếu sưu hồn vẫn không chiếm được gì thì lỗ to rồi...'.
Trong đầu Phương Tịch hiện ra một suy nghĩ, gương mặt của hắn chợt trở nên không bận tâm.
Miệng hắn niệm chú văn, thanh khí trên mặt đại thịnh, hai con ngươi chợt lóe lên kỳ quang hai màu xanh vàng.
"Tật!"
Hai tay Phương Tịch kết quyết, quang huy xanh vàng trong mắt như bao hàm khô vinh, âm dương, sinh tử, chui vào trong cơ thể của Ma Anh.
Ma Anh khẽ run lên, muốn phản kháng nhưng trên người nó lúc này lại có lực lượng Linh Vực hiện ra, hóa thành một phù văn xanh sẫm như một bộ y phục, phủ lên thân thể của Ma Anh.
Ma Anh này lập tức ngừng giãy giụa, ngay cả khí tức cũng yếu đi rất nhiều...
Phương Tịch thấy vậy mặc dù hắn tương đối hài lòng nhưng lại cảm nhận được thần thức trong thức hải đang nhanh chóng tiêu hao nên hắn cũng không dám chủ quan chút nào mà bắt đầu nơm nớp lo sợ sưu hồn.
Làm thám tử của ma tộc nên ký ức của Oán Ly có giá trị rất lớn nhưng đương nhiên cũng sẽ có cấm chế thần niệm.
Thế nhưng Phương Tịch lại không có chút hứng thú với tình báo chiến trường của ma tộc, hắn trực tiếp lách qua những chỗ nghi có cấm chế thần niệm mà chỉ xem những phương diện thường thức...
Một lát sau.
Hắn mở mắt ra, ấn huyệt Thái Dương rồi cười khổ: "Cưỡng ép sưu hồn một Phản Hư hậu kỳ quả nhiên tiêu hao rất lớn..."
"Cũng chỉ đoạt được một chút ký ức lặt vặt, sở dĩ ma tộc này được phái ra lại có liên quan với ta..."
Trước đó Thang thống lĩnh của Thiên Chúng Doanh bị ám sát, nhân tộc thần hồn nát thần tính, thế cục của Tam Giới Sơn vô cùng khẩn trương, đương nhiên cũng dọa cả hai tộc yêu ma, chúng rối rít phái nhân thủ ra để điều tra nguyên do.
Tên ma tộc Oán Ly này đương nhiên cũng vì vậy mà bị điều động đến.
Tiếc là tình báo liên quan đến tu sĩ cấp cao như Phản Hư hậu kỳ thì nhân tộc luôn giữ bí mật nên y cũng không biết nhiều.
Cũng may y lại gặp được một nhân tộc Hóa Thần có liên quan đến Phương Tiên Đạo Chủ từng đại náo ma tộc kia!
Đương nhiên Oán Ly muốn lấy được tin tức chính xác để có thể trở về giao nộp, tránh bị phái đi làm chuyện khổ sai này nữa.
Lại không ngờ, Phương Tịch ở trong miệng Xích Luyện Ma Tôn chỉ có cấp Hóa Thần lại đã âm thầm tấn thăng Phản Hư!
Không những hắn tấn thăng Phản Hư mà còn chấp chưởng Tiên Phủ Kỳ Trân, có thể dùng Phản Hư sơ kỳ cường sát Phản Hư hậu kỳ, bởi vậy mà ngã xuống!
Nếu không phải y nắm giữ một bí thuật cổ ma trên phương diện thế kiếp chạy thoát rất không tầm thường thì nói không chừng ngay cả Ma Anh cũng bị một kiếm trảm diệt!
Trước đó Phương Tịch xuất thủ như tiểu hài múa chùy lớn, hắn không thể nào khống chế được lực đạo nên đương nhiên đã chém một kiếm toàn lực.
Về phần sống hay chết thì chỉ xem thần thông của lão ma Phản Hư hậu kỳ này.
Dù y chết... Vậy thì chết thôi, trên đời nào có chuyện hoàn toàn như ý chứ?
Gian tế của ma tộc cũng không phải chỉ có một mình Oán Ly, sau này thế nào cũng có cơ hội.
Cũng may tên ma tộc này không khiến Phương Tịch thất vọng, dù sao y cũng có cảnh giới Phản Hư hậu kỳ, lại bị điều động vào nhân tộc làm gián điệp nên bản lĩnh giữ mạng cũng không tệ.
Thế nhưng sau khi tiếp một kiếm của hắn thì Ma Anh cũng bị trọng thương nên Phương Tịch mới dễ dàng bắt được.
Mặc dù hiệu quả lần sưu hồn này không quá lý tưởng nhưng Phương Tịch có rất nhiều thời gian để từ từ hao tổn với Ma Anh này.
Hắn suy nghĩ rồi bước vào linh dược viên, đi đến dưới một cây hoa lan như mộng như ảo.
"Cửu Diệp Hương Lan có tác dụng an tâm ngưng thần, bồi bổ Nguyên Anh rất tốt, thật sự là tiện nghi cho ngươi rồi..."
Phương Tịch hái xuống một chiếc lá của hoa lan, tùy ý nặn chất lỏng ra rồi nhỏ lên đầu của Ma Anh.
Dược dịch này lại lập tức thẩm thấu vào.
Sắc mặt của Ma Anh vốn bị sưu hồn mà tái nhợt, trong nháy mắt đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều.
Phương Tịch không quan tâm nữa, hắn yên lặng vận chuyển công pháp, khôi phục thần thức để sưu hồn lần nữa...
...
Mấy năm sau.
Dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Phương Tịch tiện tay ném Ma Anh ra.
Giữa không trung bất ngờ xuất hiện một sợi xúc tu xuyên quan Ma Anh.
Ma Anh muốn mở to mắt, phát ra tiếng thét nhưng nó lại rất yếu ớt, chỉ phát ra tiếng rên rỉ.
Xoẹt xẹt!
Xúc tu cuộn vào trong Yêu Ma Thụ, thân cây tách ra một vết nứt như một cái miệng, sau khi nuốt trọn Ma Anh thì lập tức biến mất...
Phương Tịch không để ý những chuyện này mà chỉ vuốt ve một khối ngọc giản trong tay, trầm ngâm không nói.
Trong khoảng thời gian này, sau khi hắn khôi phục thần thức mỗi ngày đều sưu hồn Ma Anh, tiện thể bổ sung nguyên khí cho nó.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy thì hắn đã loại trừ ra rất nhiều cạm bẫy và ký ức giả.
Cuối cúng hắn đã lấy được công pháp!
"Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công, có thể tu luyện một mạch đến cảnh giới Phản Hư viên mãn..."
Phương Tịch cảm khái: "Ngoại Đạo Hóa Thân thật sự tốt số, có công pháp này, cộng với ta dùng thiên địa nguyên khí quán chú thì nó đột phá Phản Hư sẽ không có vấn đề gì..."
Dù sao nó cũng chỉ là một thân ngoại hóa thân.
Bản thể đã đột pháp Phản Hư rồi nên lúc nó đột phá Phản Hư sẽ không có bình cảnh gì cả.
Chỉ cần có thể thuận lợi luyện hóa Chân Ma Khí rồi dẫn động thiên địa nguyên khí nhập thể thì có thể thành Phản Hư.
Về phần Tâm Ma và Thiên Lôi kiếp?
Tâm Ma Kiếp thì Phương Tịch đã có kinh nghiệm, chỉ cần đồng hóa lại lần nữa...
Dù sao cũng là Ngoại Đạo Nguyên Anh, có chơi thế nào cũng không sao cả.
Còn bản tôn thì ngược lại, hắn tuyệt đối sẽ không thanh tẩy ký ức trở nên ngớ ngẩn rồi sau đó lại quán chú ký ức lần nữa.
Nếu làm vậy thì mình có còn là mình nữa không?
Về phần Thiên Lôi kiếp?
Bây giờ Thần Anh Kiếm đã sắp tấn thăng cấp sáu, phối hợp với Huyền Minh Kỳ, đến lúc đó mình còn có thể cho nó mượn Hỗn Nguyên Thiên La Tán nên xác suất vượt qua được cũng rất lớn.
'Đáng chết, sao Ngoại Đạo Hóa Thân lại có thể dễ dàng như vậy chứ?'.
Phương Tịch chửi một câu.
Bây giờ hắn đã tu luyện Địa Tiên chi đạo, còn chấp chưởng Tiên Phủ Kỳ Trân nên cũng không sợ một Ngoại Đạo Hóa Thân Phản Hư sơ kỳ sẽ làm được gì.
'Tìm cơ hội để Ngoại Đạo Hóa Thân tấn thăng đi...'.
Hắn âm thầm làm ra quyết định, chuẩn bị khi nào Ngoại Đạo Hóa Thân trở về, đưa bộ công pháp này rồi tiện thể đồng hóa.
Dù sao thì mình cũng không đến Tam Giới Sơn.
Phương Tịch thu hồi ngọc giản lại rồi yên lặng ngồi xếp bằng, những thu hoạch từ trong trí nhở của Oán Ly lão ma chậm rãi chảy qua trong đầu của hắn như một dòng suối, từng cảnh đều rất rõ ràng.
Hắn đã né đi rất nhiều chỗ có cấm chế thần niệm, thu hoạch được rất nhiều địa lý và thường thức của ma tộc, còn có được mười bảy, mười tám loại ngôn ngữ của cổ ma.
Nếu một ngày nào đó trong tương lai hắn muốn giả làm ma tộc, trà trộn vào trong khu vực của ma tộc sẽ không phí chút sức nào.
Ngoài ra còn có một số bí mật cũng tương đối lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận