Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 358: Tàng Kinh Các

Cái gọi là cống hiến của Thanh Mộc Tông thì cũng không khác gì với thiện công của Huyền Thiên Tông.

Các đại tu sĩ Trúc Cơ hoàn thành nhiệm vụ cho Thanh Mộc Tông, thu được điểm cống hiến, sau đó đổi các lại tài nguyên tu hành cần thiết.

Trịnh Thiết nghe vậy thì hơi xấu hổ, biết mình vỗ mông ngựa vỗ tới tận đùi nên cũng không nói nhiều nữa.

Tiền lão đạo thì nhanh chóng xử lý sự vụ: "Hai đạo hữu, có thật lòng muốn gia nhập bản tông hay không?"

"Chuyện này là đương nhiên..."

Phương Tịch bình tĩnh trả lời.

"Thanh Mộc Tông chính là người cầm đầu Mộc Quốc, bản nhân có chí hương Kết Đan, đương nhiên chỉ có thể gia nhập..." Sắc mặt Thiết Cửu kiên nghị trả lời.

"Như vậy rất tốt..."

Tiền lão đạo cười ha hả lấy hai túi trữ vật giao cho hai người: "Đây đều là phân phối theo tiêu chuẩn của chấp sự Trúc Cơ... Còn có thân phận bài, có ngươi nhỏ máu vào trong sẽ kích hoạt nhận dạng, sau này ra vào Thanh Mộc Tông sẽ không cần người dẫn nữa..."

Phương Tịch lấy trong túi trữ vật ra hai khối mộc bài đỏ như máu.

"À, đúng rồi, còn một khối chính là phải cầm về, cung phụng và Tổ Sư Đường." Dường như Tiền lão đạo vô ý nói thêm một câu.

Những đại tông môn này, đương nhiên đều có thủ đoạn kiềm chế đệ tử của riêng mình.

Lời thề tâm ma đại đạo gì đó, lúc ứng nghiệm quá muộn, cũng không an toàn.

Ở Thanh Mộc Tông chính là tu sĩ cao giai cất giữ tất cả tinh huyết.

Nếu đụng chuyện mà phản bội chạy trốn thì có thể thông qua giọt tinh huyết này tiến hành truy tung bắt giữ... Thậm chí thi trển bí thuật trấn ma của ma đạo, trực tiếp khiến kẻ đó rơi vào chỗ chết.

Phương Tịch ra vẻ không biết, tự nặn hai giọt máu tươi trên đầu ngón tay ra.

Máu tươi này đương nhiên không phải của hắn, mà là của Kén Da Người.

Với thần thức của tu sĩ Kết Đan, lại dùng Thận Lâu Châu kia đùa giỡn huyễn thuật trước mặt mấy người kia, dù là Phú sư huynh Trúc Cơ hậu kỳ cũng không thể phát hiện.

Ong ong!

Sau khi nhận được tinh huyết thì huỳnh quang trên mộc bài nhấp nháy, tự hiện ra một cái bóng mờ, sinh động như thật, rõ ràng là tướng mạo của Tào Trùng Vân!

"Ừm!"

Ánh mắt của Trịnh Thiết, Tiền lão đạo và Phú sư huynh đều nhìn chằm chằm cảnh này, sau khi thấy bóng người trên hai mộc bài đều giống Phương Tịch như đúc thì mới hài lòng.

Một bên khác, Thiết Cửu cũng hoàn thành nghi thức nhỏ máu nhận chủ.

"tốt, hai khối mộc bài này sẽ do lão đạo đích thân đưa đến Tổ Sư Đường bảo quản... Ai, ngày xưa có hai vị đồng đạo gia nhập thì Thanh Mộc Tông ta chắc chắn sẽ tổ chức điển lễ... Lại do hai vị tự đến bái kiến lão tổ, bây giờ tát cả đều giản lược rồi..."

Tiền lão đạo thở dài nhưng mà lúc lão nói chuyện thì ngữ khí thân cận hơn rất nhiều.

"Sau này chúng ta được Thanh lão tổ triệu kiến thù cũng giống vậy... Ta nghe nói, sau khi trở thành Trúc Cơ của tông môn thì có thể đến Tàng Kinh Các lĩnh miễn phí một môn công pháp hoặc bí thuật đúng không?"

Thiết Cửu ngay thẳng hỏi thăm.

Y gia nhập tông môn, không phải chỉ vì chuyện này sao?

Gia nhập Thanh Mộc Tông trong lúc bấp bênh thì có thể nhận được nhiều sự xem trọng và chỗ tốt hơn!

Về phần nguy hiểm?

Chiến tu tự Trúc Cơ xưa nay không sợ!

"Chuyện này là đương nhiên, không những vậy, tông môn còn cung cấp động phủ có linh mạch miễn phí... Chút nữa hai vị có thể dùng mộc dài đến Tàng Kinh Các tùy ý chọn một bộ công pháp, bí thuật, về phần động phủ thì do lão đạo cấp..."

Tiền lão đạo cười ha hả, lấy một cái khay ngọc ra.

Sau khi lão đánh một đạo pháp lực vào trong đó thì lập tức có huỳnh quang nhấp nháy hóa thành hình lập thể của phụ cận Thanh Mộc Lâm.

Trong hình lập thể này, sơn hà trong ngoài đều lấy màu xanh lục làm chủ, cộng với từng điểm sáng to to nhỏ nhỏ.

"Chỗ những điểm sáng này chính là động phủ... Quang mang càng thịnh thì linh khí càng tốt."

"Ngoài ra màu đỏ thì đại biểu đã có chủ không thể chọn..."

Tiền lão đạo chắp tay, làm ra động tác mời.

Phương Tịch tiến lên một bước, phóng thần thức Trúc Cơ sơ kỳ ra quét qua toàn bộ địa đồ.

'Đầu tiên chọn linh khí tốt nhất... Sau đó cố gắng chọn chỗ vắng vẻ.'.

'Thanh Mộc Tông này đúng là giàu sụ... Hay nói cách khác trước đó Trúc Cơ chiến tử quá nhiều? Thậm chí ngay cả động phủ cấp ba trung phẩm cũng có sao?'.

'Đáng tiếc... Nó cách Dưỡng Nguyên Động của Lục Thanh quá gần, làm gì cũng không tiện...'.

Phương Tịch giả vờ động tâm, đưa tay định chỉ một chỗ.

Nhưng vào lúc này, bên cạnh hắn có một bàn tay đen nhánh duỗi ra chỉ vào động phủ cấp ba trung phẩm: "Chỗ này không tệ, Thiết mỗ rất thích... Tào đạo hữu sẽ không đoạt thứ yêu thích của người khác chứ?"

Thiết Cửu nhìn Phương Tịch với vẻ mặt đầy cương quyết.

"Đâu có, đâu có, ta vẫn chưa chọn mà..."

Phương Tịch suy nghĩ một lúc, cuối cùng chọn một chỗ tương đối vắng vẻ.

"Thúy Trúc Lâm?"

Tiền lão đạo khẽ giật mình rồi chợt gật đầu: "Chỗ này cũng không kém... Mặt dù linh khí hơi mỏng nhưng cũng là cấp ba hạ phẩm, hơn nữa để đền bù... Linh dược viên ở ngoài cửa động phủ có diện tích lớn hơn bình thường gấp đôi."

Sau khi chọn động phủ xong, Phú sư huynh nhận được điểm cống hiến, cười híp mắt rời khỏi.

Mà Thiết Cửu cũng lo lắng không yên rời đi, dường như muốn đến Tàng Kinh Các chọn công pháp.

Làm tán tu nên Phương Tịch cũng hiểu rõ nỗi khổ không có công pháp cao thâm.

Hắn và Trịnh Thiết cũng không vội đi mà ở lại trò chuyện với Tiền lão đạo một hồi, lúc cáo từ, Phương Tịch nhét một cái túi trữ vật qua: "Tại hạ vừa mới Trúc Cơ, còn cần một thời gian thanh nhàn để tu luyện... Đương nhiên đã là tu sĩ của tông môn thì phải dốc sức cho tông môn, một tay Thuật Phù Lục của bản nhân cũng không tệ..."

"Thì ra là vậy..."

Tiền lão đạo cười híp mắt gật đầu, thần thức quét qua túi trữ vật, hết sức hài lòng: "Tào sư đệ cứ yên tâm... Việc vặt của bản tông bao quát ngàn vạn, không nói dựa theo lệ cũ tu sĩ Trúc Cơ mới nhập tông đều có mười năm nhàn rỗi để hiểu rõ trong tông, dù mười năm sau, nhiệm vụ phù lục của bản môn cũng rất nặng nề, rất cần nhân tài như sư đệ đó..."

"Đa tạ!"

Phương Tịch chắp tay, lúc này mới cùng Trịnh Thiết rời đi.

"Hiền chất... Con đến Thúy Trúc Lâm trước hay là Tàng Kinh Các?"

Trịnh Thiết dừng ở giữa không trung, cười hỏi.

"Tàng Kinh Các đi... Mặc dù chất nhi đã có công pháp chủ tu không muốn đổi nhưng vẫn rất hứng thú với bí thuật của tông môn."

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

"Ồ? Thì ra là vậy... Vậy đúng lúc ta có việc, xin từ biệt."

Trịnh Thiết chắp tay, cũng không tìm hiểu công pháp Phương Tịch tu luyện.

Dù sao đối với tu sĩ thì đây đều là chuyện riêng tư.

...

"Thanh Mộc Tông?"

"Quả nhiên linh mạch của tông này không tệ... Còn thích hợp công pháp hệ Mộc."

Phương Tịch nhìn bóng lưng Trịnh Thiết rời đi, tiện tay đổi phục sức chấp sự Trúc Cơ của Thanh Mộc Tông ở trong túi trữ vật mà Tiền lão đạo đã đưa cho rồi mới lấy ngọc giản địa đồ ra, ung dung bay về phía Tàng Kinh Các.

Tàng Kinh Các ở góc Đông Nam của Thanh Mộc Tông, bốn phía có trồng linh mộc to lớn.

Những cây đại thụ này cần ba người mới ôm hết, từng cánh lá rậm rạp, vây quanh Tàng Kinh Các cổ điển trang nhã vào trong.

Phương Tịch cũng không cần dùng nhãn lực của Trận Pháp Sư đã có thể biết được đây là một Sáo trận lợi hại trong trận pháp.

'Đại trận hộ tông của Thanh Mộc Tông chính là cấp ba trung phẩm Vạn Hải Trúc Lâm Trận... Ta muốn phá giải thì phải tốn rất nhiều sức lực.'.

'Nhưng mà đâu cần phá giải, cho trận pháp một tấm Hám Địa Bảo Phù... Thì toàn bộ Thanh Mộc Lâm sẽ phải long trời lở đất... Tiếp đó Lục Thanh cũng không phải là đối thủ của ta.'.

'Đây mới thật sự là ẩn núp... Một khi bị người khác phát hiện, ta sẽ lật bàn, không ai có thể giữ ta lại.'.

Có thực lực như thế, đương nhiên Phương Tịch rất thả lỏng, tiến vào Tàng Kinh Các.

"Dừng lại, trọng địa Tàng Kinh Các..."

Hai tên đệ tử canh cổng đều cầm mộc bài, canh giữ ở ở trong hà quang, thấy Phương Tịch mặc phục sức Trúc Cơ của Thanh Mộc Tông, vừa định quát bảo dừng lại thì mới nói nữa lời vẫn chần chừ hành lễ: "Sư thúc..."

"Đây là mộc bài thân phận của ta... Ta đến Tàng Kinh Các đổi một môn bí thuật."

Phương Tịch đã quyết định công pháp chủ tu sau này của Tào Trùng Vân chính là Thanh Mộc Trường Sinh Công.

Dù sao môn công pháp này có ở Bạch Trạch Tiên Thành, Mộc Quốc cũng có như được lưu truyền rộng rãi.

"Thì ra là Tào sư thúc, mời!"

Sau khi đệ tử canh cổng kiểm nghiệm mộc bài xong thì gập đầu với nhau, vung mộc bài lên.

Hào quang hé ra, một cái thông đạo chỉ đủ một người đi xuất hiện.

Phương Tịch bước vào trong, đi đến bên ngoài Tàng Kinh Các, đúng lúc gặp Thiết Cửu đi ra, trên mặt y còn rất vui vẻ...

"Thiết đạo hữu..."

Hắn cười, gật đầu chào.

Gương mặt của Thiết Cửu nghiêm túc, cũng gật đầu lại rồi rời khỏi Tàng Kinh Các.

Phương Tịch lắc đầu, chắp tay đi vào Tàng Kinh Các.

Trong tầng một của trong Tàng Kinh Các có rất nhiều giá sách vây quanh tạo thành hình bát quái, chính giữa thì có mười mấy cái bàn gỗ, có đệ tử Thanh Mộc Tông đang ngồi đọc hoặc chép sách.

Phương Tịch không nhìn nhiều, đi thẳng lên tầng hai, người ở tầng này đã ít hơn rất nhiều.

Hơn nữa lúc thông qua phải nghiệm chứng mộc bài thân phận, các loại truyền thừa kỹ nghệ cũng đến cấp độ Trúc Cơ.

Trước hết hắn đến khu công pháp, tùy ý xem một phen.

"Mộc Giáp Công, Thanh Nguyên Quyết, Thanh Mộc Trường Sinh Công..."

Đôi mắt Phương Tịch khẽ động, lấy công pháp Thanh Mộc Trường Sinh Công ra, hắn phát hiện chỉ có bộ phận Luyện Khí, viết rõ phần sau đó phải tìm trưởng lão thủ các của Tàng Kinh Các để đổi.

Đây là thứ phải có, hắn tùy ý lật xem vài tờ, sau khi hắn phát hiện nội dung cũng giống như sở học của mình thì không còn hứng thú.

Nhưng khi hắn định để sách xuống thì mắt Phương Tịch lại sáng lên, thấy trang bì trong Thanh Mộc Trường Sinh Công giới thiệu:

"Thanh Mộc Trường Sinh Công, pháp lực trung chính bình hòa... Vốn xuất từ Nguyên Tông... Nguyên Tông đã từng xưng bá một thời ở Mộc Quốc, sau đó bị bản tông tiêu diệt, nghe nói đã từng chiếm được truyền thừa của thượng cổ đại phái nào đó..."

"Chẳng lẽ... Thanh Mộc Trường Sinh Công này cũng xuất từ Cửu Diệp Phái sao?"

"Hay nói cách khác trong ba nước đã bị Cửu Diệp Phái ảnh hưởng rất sâu, bất kể công pháp, bí thuật hệ Mộc gì đó... Hoặc nhiều, hoặc ít đều có chút liên quan với nó."

Mang theo chút suy nghĩ, Phương Tịch rời khỏi khu công pháp, đến khu tạp thư, lại xem thử...

Mặc dù đa phần tàng thư ở tầng hai đều chỉ có phần đầu nhưng nội tình và tích lũy của một tông môn Kim Đan cũng khiến Phương Tịch mở rộng tầm mắt.

Mấy canh giờ sau.

Trong tay hắn cầm một bản thư tịch loại Địa sư phong thuỷ, hơi lưu luyến không rời buông xuống:

"Thì ra linh mạch hình thành, cần lực lượng tạo hóa của tự nhiên, thường đều phải tốn thời gian ngàn, vạn năm..."

"Nhưng mà cũng có người tìm kiếm và chế tạo linh mạch, đại biểu trong đó là Phong Thủy Sư và Tầm Long Sư... Đây đều là một tỏng tu tiên bách nghệ..."

"Đơn giản hơn thì tìm một khối linh thạch cực phẩm, linh thạch như vậy không những bên trong có chứa linh khí dồi dào vô cùng mà còn có thể liên tục hấp thu linh khí trong thiên địa... Thậm chí ảnh hưởng cảnh vật xung quanh hình thành một minh mạch cỡ nhỏ..."

"Nếu không có linh thạch cực phẩm thì dùng linh nhãn khác, tỉ như các loại linh nguyên châu, linh tuyền, linh thụ là hạch tâm... Phối hợp với trận pháp, lại tiêu hao rất nhiều linh thạch thì cũng có thể mang đến hiệu quả như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận