Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 920: Âm mưu

Chư thần có phẩm cấp, thần lực đương nhiên cũng có phẩm cấp.
Thần lại bất nhập lưu bình thường thì thần lực đa phần là màu xám trắng.
Sau đó chính là thần chích chính cửu phẩm, thần lực màu trắng tinh, chính bát phẩm trắng đỏ, chính thất phẩm đỏ rực.
Mãi cho đến chính ngũ phẩm thì thần lực hóa thành màu vàng óng!
Thần lực màu vàng óng đã khá cao cấp trong Thần đạo, có thể chống đỡ thần chích dương hóa!
Thế nhưng...
Tiến vào cái thạch ấn này lại như trâu đất xuống biển.
"Xem ra phẩm cấp của nó còn cao hơn cả tưởng tượng của ta..."
Phương Tịch nhắm mắt lại, thu liễm kim quang trên người, đỉnh đầu có một đám mây xanh lơ lửng.
Hắn cũng không phải thần chích ngũ phẩm mà là chính thần tòng tứ phẩm!
Nên đã có thể luyện hóa được một phần thần lực màu xanh!
Người có thần lực màu xanh ở trong Thần đạo cũng có thể gọi là đại thần, nếu vẫn không làm được thì Phương Tịch cũng chỉ có thể chờ sau này mới xem lại.
Từng tia thần lực máu xanh như mưa phùn bao vây thạch ấn rồi chui vào trong từ khe nứt.
Bên ngoài thạch ấn lóe lên thanh quang, lơ lửng bay lên.
"Hữu dụng? !"
Trên mặt Phương Tịch hiện lên vẻ vui mừng, hắn không ngừng luyện hóa thần lực ngũ phẩm màu vàng óng trong cơ thể thành thần lực màu xanh rồi lại rót vào trong thạch ấn.
Bây giờ thần lực trên người hắn đã gần như hết sạch, nhất định phải chờ thời gian chậm rãi khôi phục.
Mà lúc này thạch ấn kia cũng không có bao nhiêu biến hóa.
Không!
Thần thức của Phương Tịch hội tụ trên thần ấn thì chợt phát hiện.
Hắn vươn tay ra, tiếp lấy thạch ấn, chỉ thấy tiểu ấn vuông vức, dường như không có gì khác với lúc trước.
Ngay cả những vết nứt nhỏ bé kia cũng không liền lại hết.
Nhưng triện văn ở bên dưới thì dường như đã rõ hơn mấy phần, hắn có thể miễn cưỡng phân biệt được mấy Thần Văn.
"Thanh..."
"Đồng Quân..."
Phương Tịch nhìn cả nửa ngày mới miễn cưỡng nhận ra chính là năm triện văn 'Thành Đồng Quân chi bảo'.
"Quân này... Sẽ không phải là cái trong tưởng tượng của ta đó chứ?"
Lòng hắn chợt sinh ra sự sợ hãi!
Thần đạo cửu phẩm, cửu phẩm thấp nhất, nhất phẩm cao nhất.
Mà trên nhất phẩm còn có Thiên Tước!
Thiên công, Thiên hầu, Thiên bá, Thiên tử...
Trên Thiên công chính là Thiên quân!
Dù ở trong Thiên Đình cũng là đại nhân vật thật sự.
Theo phỏng đoán trước đó của Phương Tịch thì có lẽ địa vị tương đương với đại năng Hợp Thể ở Địa Tiên giới!
"Nếu Thanh Đồng Quân này thật sự là Thiên Tước thì thần ấn này thật sự khó lường..."
Phương Tịch nhìn chằm chằm thạch ấn trong tay: "Thảo nào có thể bỏ qua Đạo Luật hấp thu linh cơ... Mai Trường Không lại có được loại chí bảo truyền thừa này, chẳng lẽ hắn mới là mệnh định chi tử sao? Nhân vật chính thời đại tiếp theo, Thiên tử có khả năng mở ra một triều mới sao?"
"Không, không, hắn lăn lộn đến mức quá nghèo, không giống mà... Thạch ấn này nhất định phải có thần lực màu xanh mới có khả năng mở ra được, hắn đã rơi xuống đến mức như vậy rồi không thể nào đầu vào Đạo Đình, lại leo lên trên ngũ phẩm..."
"Nếu không phải hắn... Chẳng lẽ là ta?"
Phương Tịch cố đè nhịp tim lại rồi ngẩng đầu lên, xuyên qua đỉnh núi, ánh mắt của hắn nhìn lên bầu trời xanh thẳm.
Chẳng lẽ lúc này trên bầu trời có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm sao?
Nếu không phải vật thì sao mình lại đúng lúc gặp được Thiên Tước chi bảo của Thanh Đồng Quân?
'Thiên quân chi tước, tu vi Hợp Thể... Thật sự đối ứng từng cái, nhịp nhàng ăn khớp... Vừa vặn đúng lúc...'.
'Nhưng mà chuyện này cũng chưa chắc là do đại năng sau màn khống chế... Mà chính là sự ảnh hưởng của pháp tắc nhân quả?'.
'Nhân quả ở thế giới này thật sự diệu đến mức không thể tưởng tượng nổi, thiên địa chính là một tấm lưới lớn, dù kẻ ngoại lai như ta cũng sẽ bị ép bước vào trong lưới...'.
'Đương nhiên vẫn có chỗ tốt, nếu ta luyện hóa Thanh Đồng Quân chi bảo này thì sau khi phi thăng Thiên Đình cũng là đại lão một phương... Tương đương với chư hầu một phương đã được Thiên Đế chứng nhận.'.
'Nếu tu vi của bản thể đột phá Đại Thừa thì chẳng phải là còn có thể làm Thiên vương, Thiên tôn sao? Nam Cực Trường Sinh Thiên Tôn?'.
Trong lòng Phương Tịch không hiểu sao lại hiện ra rất nhiều suy nghĩ, hắn cảm thấy thạch ấn trên tay đã biến thành củ khoai lang bỏng tay.
"Thôi, đã đến đây rồi thì cứ yên ổn vậy đi... Nó đã rơi vào tay ta lâu như vậy rồi, nếu có bố trí gì thì e là đã làm xong từ lâu rồi. Nếu vứt bỏ thì ngay cả chỗ tốt cũng không cần, ăn thiệt thòi vô ích..."
"Nhưng mà nếu nói lại thì bây giờ ta cũng xem như là lãnh đạo của đương kim Thiên tử rồi phải không?"
Phương Tịch sờ cầm, mừng thầm khó hiểu.
Người khác cho rằng hắn là Tòng Tứ Phẩm Hắc Vân Sơn Sơn Thần nhưng thực tế thì bất cứ lúc nào hắn cũng có thể xông lên chính nhất phẩm!
Người khác cho rằng hắn là chính nhất phẩm nhưng thực tế... Hắn còn có thể kế thừa Thiên tước chi quân bất cứ lúc nào, còn cao hơn đương kim Thiên tử mấy cấp!
Ngươi khác cho rằng hắn là Thiên tước nhưng thực tế hắn lại là tu sĩ Hợp Thể...
"Đạo Đình... Lần này chơi vui rồi."
Phương Tịch nhìn về nơi nào đó, khóe miệng hiện ra sự vui vẻ.
...
Bàn Long Phủ.
Phủ nha.
Cách phủ nha không xa chính là 'Phủ miếu Thành Hoàng'!
Số lượng Thành Hoàng, thổ địa trong Đạo Đình khá đông đảo.
Lấy Thành Hoàng làm thí dụ, Thành Hoàng huyện là thấp nhất nhưng cũng là thần chức thất phẩm.
Thành Hoàng Phủ sao đó chính là chính ngũ phẩm!
Cuối cùng là Thành Hoàng Đô, chính tam phẩm!
Chương Tử Thuần Tri phủ Bàn Long Phủ chính là Thành Hoàng Phủ, thần chức chính ngũ phẩm.
Lúc này y đang ngồi xếp bằng trong tiểu đình, thần hồn yên lặng xuất khiếu hóa thành Thành Hoàng giám sát mọi chuyện trong phủ thành.
Có Thần đạo giám sát nên bách tính ở thế giới này sống cũng tốt hơn phàm nhân ở Địa Tiên giới một chút.
Đối với Chương Tử Thuần thì công vụ Tri phủ không quan trọng bằng thần chức Thành Hoàng Phủ.
Đạo Đình thừa rất nhiều quan lại, muốn tìm được một nơi chưa có Thành Hoàng thật sự rất hiếm, không ít quan viên chính ngũ phẩm chỉ có thể ủy khuất đi đảm nhiệm Thành Hoàng Huyện hoặc chờ sau khi chết được Đạo Đình sắc phong.
Đạo Đình sắc phong dữ lắm cũng chỉ phong tán quan, xem như đột phá hạn chế, có thể hưởng nhiều hương hỏa hơn nhưng bất kể quyền hành hay thứ khác đều kém Thành Hoàng rất nhiều.
Thời gian trôi qua không biết bao lâu, hương ở trong một cái lư đồng tai thú trên mặt bàn trước người Chương Tử Thuần đã cháy hết.
Chương Tử Thuần mở mắt ra, trên mặt hiện lên vẻ kinh sợ.
Vừa rồi ở trong miếu Thành Hoàng, y đã nhận được công văn, sẽ có thiên sứ đến!
"Người đâu?"
Chương Tử Thuần lập tức hô lên.
"Tri phủ đại nhân?"
Nô bộc, nha hoàn, giáp sĩ, phụ tá ở bên ngoài định lập tức bước vào, xếp thành một hàng, ngay ngắn trật tự.
"Chuẩn bị hương án, nghênh đón thiên sứ!"
Chương Tử Thuần nghiêm mặt nói.
"Dạ!"
Mọi người cũng không thấy có gì lạ, lập tức hành lễ lui ra, bắt đầu chuẩn bị.
Thông tin của Thần đạo rất nhanh gọn nên mọi người đã quen với tình huống này rồi.
Không bao lâu sau, đã bố trí một hương án dùng tơ lụa để lót, phía trên có lư hương, cống phẩm hoa quả bốn mùa.
Sau khi bày hương án xong thì Chương Tử Thuần thay quan phục, dẫn theo nhiều quan lại của phủ nha quỳ xuống: "Chúng thần cung nghiên thiên sứ!"
Lúc này, vạn dặm thiên khung không mây, ánh nắng rất tốt.
Bất chợt có một mảnh tường vân rực rỡ bay đến, trong đó có một thái giám mặc hồng bào, sau lưng còn có hai vị Kim giáp thần tướng, bồng bềnh hạ xuống: "Tri phủ Bàn Long Phủ Chương Tử Thuần tiếp chỉ..."
"Thần... Chương Tử Thuần cung linh thánh dụ."
Chương Tử Thuần lại bái.
"Phụng thiên thừa vận Thiên tử chiếu viết: Hôm nay có Hắc Vân Sơn Thần, phúc phận thâm hậu, thiên tứ thần chức, nên gia phong chính thần, lệnh tế tự... Lệnh ngươi làm Khâm sai phó sứ, cùng đến sắc phong!"
Thái giám dùng giọng sắc bén đọc thánh chỉ xong thì trên mặt lập tức hiện ra sự vui vẻ: "Chương đại nhân, lần này ta làm chính sứ, ngài làm phó sứ, phải đồng tâm hợp lực làm tốt chuyện triều đình giao."
Chương Tử Thuần nhìn thánh chỉ trong tay của thái giám, chỉ thấy thánh chỉ có nền vàng tươi, dài ba thước, rộng một thước, trên có hoa văn tường vân, hai bên có hình rồng cuộn, quyển trục thì làm bằng gỗ tử đàn, còn khảm mỹ ngọc.
Thánh chỉ gia phong, tứ hào, lệnh tế tự như vậy... Là chuyện tốt không biết bao nhiêu quan viên văn võ tha thiết mơ ước.
Sao trong mắt của thái giám này lại là chuyện khổ sai chứ?
Y thầm tranh luận trong lòng, sau đó mới sai người mở tiệc đãi thiên sứ.
Chờ sau khi yến tiệc xong thì y mời thiên sứ vào thư phòng nói chuyện.
"Uông công công, sắc phong sơn thần lần này không biết có gì khác không?" Chương Tử Thuần chắp tay, thái độ rất tốt.
"Hắc hắc, Chương đại nhân là người thông minh, trước kia chắc là chưa từng sắc phong thiên sinh chi thần phải không?"
Uông công công cười rồi sau đó lại thở dài: "Đây chính là chuyện khổ sai, nếu không hoàn thành thì ta và đại nhân đều bị liên lụy..."
"Xin công công chỉ điểm..."
Chương Tử Thuần thi lễ, lại lấy trong tay áo ra một thỏi kim nguyên bảo nhét qua.
Kim nguyên bảo này nhìn vàng óng ánh, thật ra là do hương hỏa hội tụ, chính là tiền hương hỏa của Thần đạo!
Chương Tử Thuần làm Thành Hoàng chính ngũ phẩm cũng không biết phải tích lũy bao nhiêu lâu mới có được một thỏi như vậy.
Uông công công nhận, vẻ mặt lập tức rạng rỡ, chỉ điểm: "Loại thần chích trời sinh này đa phần đều kiêu ngạo, không muốn nhận sắc phong của triều đình... Vì sao? Thật ra hắn tiên thiên có linh, biết vào thể chế của Đạo Đình, thụ Đạo Lục, có hại vô ích!"
"A? !"
Chương Tử Thuần lần đầu tiên nghe được bí mật này nên không khỏi thi lễ lần nữa: "Chỉ giáo cho?"
"Nhục thể phàm thai như chúng ta không được sắc phong thì không thể làm thần linh thì cũng thôi đi..." Uông công công nói: "Thần linh trời sinh vốn là thần linh, thật ra cũng không thuộc quản lý của Đạo Đình, thần phẩm của hắn do thiên tứ, chỉ cần thỏa điều kiện thì sẽ có thể tự tấn thăng!"
"Đây... Đây là đại nghịch ly kinh phản đạo mà!" Không biết Chương Tử Thuần ao ước hay đố kỵ trong lòng mà trên mặt lại đầy vẻ phẫn nộ.
Hành vi như vậy tương đương với Đạo Đình chưa hạ chỉ ngươi đã tự thăng quan, đây không phải tạo phản sao? Vương pháp Đạo Luật ở đâu?
"Chương đại nhân thật sự là trung thần... Bởi vậy nhất định phải sắc phong, đặt thần linh tiên thiên vào thể chế, mấu chốt chính là Đạo Lục, chỉ cần thụ Đạo Lục thì sẽ không còn chút tiên thiên nào nữa, dù sao này hắn có phản loạn, gỡ Đạo Lục ra... Thì cũng không làm nên chuyện gì, không có sắc phong của Đạo Đình thì dù hắn làm gì cũng không thể tăng thần phẩm lên!"
Uông công công cười đắc ý: "Tỉ như Bàn Long Hồ Quân, năm đó có căn cơ rất tốt lại nhận sắc phong... Đạo Đình không ân điển thì cả một đời cũng như vậy."
"Vậy cụ thể phải làm thế nào?" Chương Tử Thuần lấy lại bình tĩnh hỏi tiếp.
"Hôm sau ta và ngài đi gặp sơn thần kia, ban cho hắn Thái Thượng Đạo Đình Đại Động Bảo Lục chính tam phẩm... Chỉ cần hắn tiếp chỉ thì mọi chuyện sẽ đại cát, thần linh trời sinh như vậy thường ngu dốt, tùy tiện dỗ dành một chút, lừa một chút, dọa một chút... Thì cũng theo." Uông công công cười nói: "Đừng thấy ban phẩm cấp cao, dù cao hơn nữa không phải vẫn là thần của Thiên tử sao? Một khi định danh phận quân thần rồi sẽ chiếm đại nghĩa, hắn không thể phản kháng, dù có kiện đến Thiên Đình thì chúng ta cũng chiếm lý..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận