Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 697: Hợp tác

Ngự Long Tông chính là môn phái dùng thuật ngự thú nổi danh.

Mà đa phần Giao Long có tu vi cao thâm thì tính tình đều cao ngạo, chúng sẽ không nguyện để nhân loại khống chế.

Mấu chốt giúp họ có thể khống chế được lão long Phản Hư kia ngay trên lệnh bài cấm chế truyền xuống đời đời.

Với thực lực Phản Hư sơ kỳ trước đó của nó thì người có thể nắm giữ lệnh bài cấm chế cũng chỉ có Cửu Long Tôn Giả Hóa Thần viên mãn.

Bởi vậy nếu người này chết đi thì nói không chừng lão long Phản Hư sẽ lập tức phản bội!

"Nếu phát triển tốt nhất theo kế hoạch mà cướp được lệnh bài huyết hồn thì lão long này còn là trợ lực của Mặc Môn... Nên thứ Mặc Môn thật sự phải đột phá chỉ có Vạn Long Triều Tông Đại Trận và sự ngăn cản của các Hóa Thần mà thôi..."

"Dù chấp chưởng lệnh bài huyết hồn là một người khác thì với thực lực và át chủ bài của Mặc Ngân Giao cũng có thể chiến một trận với Giao Long Phản Hư sơ kỳ..."

"Không ngờ... Độ kiếp lại là con Giao Long Phản Hư, hơn nữa sau khi nó tấn thăng đến Phản Hư trung kỳ thì thực lực đã tăng mạnh! Dù Mặc Ngân Giao có liều mạng cũng chỉ có thể miễn cưỡng kiềm chế được mấy chiêu..."

"Thậm chí trước khi đại chiến còn có thế lực thần bí tìm đến họ, lộ ra tu vi Phản Hư, còn hứa sẽ xuất thủ... Kết quả nhìn thấy lão long độ kiếp thành công, chúng lập tức làm rùa đen rút đầu, lúc chạy trốn cuối cùng cũng ra tay giúp một lần... Nếu không thì những tu sĩ Hóa Thần này thật sự không thể nào chạy thoát!"

"Hả? Người này lại nắm giữ khí linh của Hỗn Nguyên Thiên La Tán, trong túi trữ vật còn có một phần Hóa Thần Linh Cao, rất nhiều Chân Huyết Đan và linh dược vạn năm sao? Sau này bảo Ngoại Đạo Hóa Thân đưa đến... Có khí linh này trong tay thì đã chiếm một nửa món Phản Hư chi bảo kia..."

"Khoang đã, làm sao để lấy được món Phản Hư chi bảo này đây?"

Phương Tịch rơi vào trầm ngâm, sau đó hắn lấy một bình đan dược có trợ giúp thần thức từ trong nhẫn trữ vật ra rồi lập tức nuốt vào.

Hắn quyết định bắt đầu bế quan, sau khi khôi phục thần thức xong sẽ sưu hồn nhiều lần, tranh thủ ép sạch những bí mật của Hắc Miểu Tôn Giả!

...

Mấy tháng sau.

Phương Tịch nhắm chặt hai mắt, từng đạo ma thức chui vào Nguyên Anh trên tay của hắn.

Sắc mặt hắn chợt đại biến mà mở mắt ra rồi kháp quyết.

Trên trận kỳ ở xung quanh lấp lóe quang mang, hóa thành một tầng quang tráo dày đặc, bao phủ Nguyên Anh vào trong.

Nguyên Anh của Hắc Miểu Tôn Giả chợt mở mắt ra rồi hét thảm, sau đó đã bị một ngọn lửa màu bạc đốt thành tro tàn.

Ầm ầm!

Hỏa diễm bộc phát kinh khủng, khiến quáng tráo liên tục dao động, cuối cùng gần như lung lay sắp đổ.

Phương Tịch thấy vậy thì lập tức kháp quyết lần nữa, đánh từng đạo pháp lực vào trong quang tráo, cuối cùng đã từ từ dập tắt được ngọn lửa màu bạc.

Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, hắn lau khóe miệng, vậy mà lại có vết đỏ thắm: "Cấm chế thật lợi hại... Tiên Linh Văn Thư sao?"

Trong đoạn thời gian này hắn vẫn liên tục sưu hồn người này, cũng đạt được rất nhiều thu hoạch!

Ngoại trừ hắn biết được một số bí mật của Hắc Thủy Tông ra thì hắn còn biết Hắc Miểu Tôn Giả có số mạng của nhân vật chính, trên đường y chạy trốn khi tông môn bị diệt lại phát hiện được một bí cảnh ở Huyền Minh Uyên.

Lối vào bí cảnh đó có cấm chế trận pháp rất lợi hại nên y không thể nào xâm nhập được nhưng hắn lại tìm được một bộ hài cốt tu sĩ và Hỗn Nguyên Thiên La Tán đã tổn hại ở gần đó.

Nhìn từ các manh mối thì cảnh giới của tu sĩ đã vẫn lạc kia có khả năng rất lớn là Phản Hư.

"Sau đó người này đã cấu kết với Mặc Môn... Hình như Mặc Môn vẫn luôn tìm kiếm bí cảnh này nên hiểu rõ bí cảnh nhưng họ lại không biết lối vào... Bởi vậy song phương đã ký kết Tiên Linh Văn Thư, đưa ra ước định, Hắc Miểu Tôn Giả thề sẽ không tiết lộ tin tức lối vào bí cảnh cho người ngoài..."

"Kết quả sau khi bị ta sưu hồn đến chỗ đó thì lập tức dẫn phát phản phệ... Còn khiến ta bị thương... Hiệu lực của Tiên Linh Văn Thư này thật sự không thể tưởng tượng nổi."

Phương Tịch thì thào, dâng lên chút hứng thú với bí cảnh kia.

Mặc dù Hắc Miểu Tôn Giả đã chết rồi nhưng Mặc Môn vẫn còn!

"Nhưng bí cảnh này rất nguy hiểm, ngay cả tu sĩ Phản Hư cũng chết ở lối vào... Ta vẫn nên quên đi."

"Chờ sau này khi đến Phản Hư, Hợp Thể rồi lại đi thăm dò cũng không muộn."

Phương Tịch vẫn luôn tin chắc mọi chuyện làm chậm sẽ tròn, đặc biệt là thăm dò bí cảnh, loại chuyện nguy hiểm như vào phó bản này thì nhất định phải chuẩn bị vạn toàn mới được!

Tỉ như Địa Tiên Linh Cảnh kia vậy!

Hắn biết rõ trong đó có rất nhiều đồ tốt, thậm chí tu vi bây giờ đã Hóa Thần trung kỳ mà Phương Tịch vẫn muốn chờ thêm.

Không nói Phản Hư nhưng ít nhất cũng chờ đến khi bản thân Hóa Thần hậu kỳ chứ?

Cảnh giới này đã tiếp cận cực hạn dung nạp của hạ giới, bởi vậy dù có nguy hiểm gì cũng không ngại.

Dù sao cũng không phải chuyện lửa sém lông mày gì đó, dù không có phần sau công pháp Khô Vinh Quyết thì hắn vẫn có thể tiếp tục tu hành nên không cần phải quá nóng vội.

Về phần bí cảnh trong Huyền Minh Uyên thì càng như vậy!

"Tùy duyên đi, ta nằm ngửa..."

"Nhưng mấy món đồ tốt kia không thể đặt mãi trong tay của Ngoại Đạo Hóa Thân được..."

Khí linh Hỗn Nguyên Thiên La Tán thì Phương Tịch không thể xử lý tốt được nhưng những viên Chân Huyết Đan kia thì hoàn toàn có thể khiến tu vi của hắn lại tăng tiến.

Còn có một phần Hóa Thần Linh Cao, linh cao này có tác dụng phụ trợ đột phá Hóa Thần, cũng như Ngưng Anh Đan phụ trợ đột phá cảnh giới Nguyên Anh vậy, đều là linh đan diệu dược mà vô số tu sĩ Nguyên Anh viên mãn cầu cũng không được.

Bất kể lấy ra bồi dưỡng thủ hạ hoặc mang đi đổi kỳ vật quý hiếm thì đều mạnh hơn linh thạch cực phẩm gì đó rất nhiều...

Mấy tháng sau.

Phương Tịch đã khôi phục toàn bộ thương thế, hắn bước vào trong phòng luyện khí.

Vách tường bốn phía của phòng luyện khí này có màu như kim thiết, được một tầng hà quang rực rỡ của cấm chế bao phủ hoàn toàn.

Trên vách tường ở bốn phía còn có đầu rồng dữ tợn duỗi ra, chúng liên thông với hỏa mạch dưới mặt đất giúp hắn có thể sử dụng được địa hỏa.

Mà lúc này lại có từng sợi xiềng xích hàn băng từ trên vách tường duỗi ra, vây khốn một tấm thuẫn tròn đen nhánh ở giữa.

Tấm thuần tròn này trong suốt nhưng dùng thủy tinh khắc thành, nó bộc phát linh quang mãnh liệt như đang không cam lòng mà giãy giụa...

"Thông linh chi bảo cấp năm - Hắc Thủy Thuẫn! Quả nhiên pháp bảo đã sinh ra khí linh là phiền nhất!"

Trước đó Phương Tịch đã nhìn trúng tấm thuẫn phòng ngự này nên thử tế luyện.

Thế nhưng nó vốn là bản mạng pháp bảo của Hắc Miểu Tôn Giả, được y bồi dưỡng một mạch đến cấp năm nên khí linh có tình cảm rất sâu sắc với chủ nhân.

Lúc này nó gặp phải kẻ thù đã giết Hắc Miểu Tôn Giả thì thật sự thà chết chứ không theo.

"Ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nếu không thần phục thì ta sẽ lập tức xóa khí linh như ngươi đi!"

Phương Tịch hừ lạnh.

Hắn không cần bảo vật không thể khống chế.

Dù sau khi hắn xóa khí linh đi sẽ khiến uy năng của Hắc Thủy Thuẫn giảm mạnh mà biến thành một món thông linh chi bảo không hoàn chỉnh cũng còn tốt hơn khí linh lúc nào cũng căm thù hắn!

Tê tê!

Trên Hắc Thủy Thuẫn có vô số phù văn lấp lóe, tạo thành một con tiểu xà đen nhánh.

Trên đầu của con tiểu xà này còn mọc một cái sừng, linh trí của nó cao hơn những khí linh bình thường rất nhiều, nó nhìn Phương tịch mà khè lưỡi.

Phốc!

Một thủy tiễn đen xuất hiện nhưng ở giữa không trung đã bị một tần cấm chế sặc sỡ đánh rớt rồi hóa thành rất nhiều hơi nước mà tiêu tán...

"Thật sự là dã tính khó thuần mà..."

Mặt Phương Tịch lạnh lẽo, trong tay hắn hiện ra một tấm lệnh bài, hắn lắc về bốn phía.

Vô số xiềng xích lại xuất hiện, chúng trói chặt tấm thuẫn này lại.

Sau đó hắn đánh ra một pháp quyết, miệng rồng không ngừng phun địa hỏa có nhiệt độ cao ra, bắt đầu đốt Hắc Thủy Thuẫn.

Trên tấm thuẫn tròn này vẫn còn một tầng hào quang nhỏ xuất hiện nhưng nó đang không ngừng yếu đi...

"Mặc dù bây giờ ta không tinh thông luyện khí nhưng vẫn biết làm sao để hủy khí linh trong pháp bảo đi..."

Phương Tịch cười lạnh, hắn đã quyết định sẽ xóa linh tính của món bảo vật này đi, dù khiến nó giảm cấp thì hắn cũng không tiếc!

Mấy tháng sau.

Ngoại Đạo Hóa Thân hóa thành một đạo ma quang đen nhánh chạy trong Huyền Minh Uyên.

"Trong trí nhớ của Hắc Miểu Tôn Giả chắc là chỗ này rồi?"

Hắn đi đến hải vực Quỷ Môn Tiều, tìm kiếm một vòng rồi tìm được một tảng đá ngầm tương tự như cự quy, trong tay hắn hiện ra một viên trân châu to cỡ đầu ngón tay, hắn búng trân châu đi, nó lập tức rơi xuống tảng đá ngầm rồi chợt nổ tung.

Dựa theo ký ức của Hắc Miểu Tôn Giả thì món pháp khí này chính là Liên Tâm Châu, sau khi một viên bị vỡ thì viên còn lại sẽ tự động sinh ra cảm ứng.

Mà dựa theo ước định lúc trước của y và Mặc Môn, một khí bên kia cảm ứng được Liên Tâm Châu vỡ thì sẽ lập tức đến chỗ này liên hệ.

"Qua trận chiến này Mặc Môn đã trọng thương nguyên khí, ngay cả tu sĩ Hóa Thần cũng chết mấy người..."

"Cơ Quan Thành nửa đường tan vỡ... Đa phần đệ tử còn lại đã quyết ý rời khỏi khu vực Ngự Long Tông chưởng khống..."

"Còn để lại vài tu sĩ, có vẻ như tặc tâm vẫn chưa mất... Xem ra bí cảnh này thật sự rất quan trọng với bọn họ."

Phương Tịch quyết định tiếp xúc thử với Mặc Môn một phen.

Dĩ nhiên hắn không phải vì thăm dò bí cảnh mà là vì thuật cơ quan khôi lỗi trong tay của Mặc Môn.

Bất kể là bản vẻ luyện chế Cơ Quan Thành cùng loại với pháp khí nguyên thần hay là thuật khôi lỗi cấp năm thì Phương Tịch đều có hứng thú.

Huống chi...

Giao dịch với Mặc Môn chính là Thanh Hòa Tử, Ngoại Đạo Hóa Thân vốn là lợn chết nên không sợ nước sôi.

Mà lão tổ Vương gia chỗ bản tôn thì đương nhiên phải không đội trời chung với Mặc Môn.

Đến lúc đó dù chuyện bị bại lộ thì hắn vẫn còn đường lui.

Phương Tịch bước lên tảng đá ngầm rồi khoanh chân ngồi tĩnh tọa, yên lặng chờ đợi.

Mấy ngày sau.

Hắc thủy chợt tách ra, một bóng người tóc khô trắng, mặc mực bào bước ra, vậy mà lại là Mặc Ngân Giao!

"Môn chủ Mặc Môn... Sao ngươi không đi?"

Phương Tịch giả vờ kinh ngạc.

"Ta đã quan sát nơi này rất lâu, xác nhận không có cạm bẫy... Sao lại là Thanh Hòa Tử ngươi đến đây, Hắc Miểu đâu?"

Khí sắc của Mặc Ngân Giao vô cùng suy yếu nhưng khí thế vẫn rất khủng bố.

Phương Tịch mỉm cười: "Đương nhiên là hắn đã bị bản nhân giết rồi, còn tiện thể sưu hồn một phen..."

Thần sắc của Mặc Ngân Giao lập tức trở nên rất nguy hiểm.

"Hôm nay ta đến gặp đạo hữu là vì muốn hợp tác... Dù sao bản nhân mới danh chính ngôn thuận là nửa chủ nhân của Huyền Minh Uyên..."

Phương Tịch mỉm cười: "Về phần lối vào bí cảnh kia mặc dù Hắc Miểu Tôn Giả không lộ ra nhưng vị trí cơ bản chắc là đạo hữu cũng đã đoán được, lại thêm tại hạ phát động nhân thủ, thậm chí cơ quan khôi lỗi trên biển... Tốn mấy năm, mấy chục năm thì chắc chắn sẽ tìm được. Hơn nữa... Thân phận chủ nhân phường thị của tại hạ cũng có thể yểm trợ cho Mặc Môn."

"Vậy ngươi muốn gì?"

Mặc Ngân Giao trầm mặc một lát rồi hỏi ngược lại.

"Đương nhiên là truyền thừa thuật cơ quan khôi lỗi của Mặc Môn rồi..." Phương Tịch trả lời tự nhiên.

Có lẽ thuật cơ quan của Mặc Môn ở Địa Tiên giới không thể tính là đỉnh tiêm nhưng dường như nó rất phù hợp với Cửu Châu giới, có thể lấy thừa bù thiếu.

Môn chủ Mặc Môn thở dài: "Đạo hữu nguyện ý đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì lão phu còn gì để nói nữa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận