Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1458: Bí ẩn (1)

Thần niệm của Phương Tịch qua lại quét mấy lần, xác nhận không hề có hậu hoạn, lúc này bóng dáng mới lóe lên và bỗng nhiên biến mất...
Thu!
Trên một hải vực, vô số Huỳnh Quang Thủy Mẫu phát ra ánh sáng năm màu tập trung lại nhiều như mây, chậm rãi bay lên giữa không trung.
Mà ở trong vô số đám mây năm màu bỗng nhiên truyền ra một tiếng phượng hót.
Một con phượng hoàng năm màu tràn ngập khí tức cao quý bay ra khỏi đám mây, dường như còn hơi giãy giụa.
Tiếp theo, từ bên trong tầng mây bỗng nhiên bắn ra từng ánh kiếm.
Ánh kiếm này vốn rất sắc bén, lúc này lại bị chế luyện giống như từng sợi dây thừng màu trắng tinh thuần cực kỳ cứng, quấn quanh cái cổ dài của con phượng hoàng năm màu.
Hai tay Phương Tịch nắm lấy ánh kiếm màu trắng giống như dây cương, rơi vào trên lưng của con phượng hoàng.
Chiêm chiếp!
Con phượng hoàng cố gắng giãy giụa, trong hư không không ngừng có từng cọng lông phượng năm màu rơi xuống.
Thời gian không biết qua bao lâu, nàng cuối cùng ngừng lại, dựa theo Phương Tịch chỉ huy, bị cưỡi ngao du bốn phương trong hư không.
- Không tệ, không tệ...
- Ngồi phượng ngao du, quả nhiên có phong cảnh khác.
Phương Tịch vẫn là hình tượng nam tử cao lớn đeo kiếm, cưỡi phượng hoàng nhất thời cảm thấy khá thú vị, có cảm giác vui khi vẻ thuần phục con ngựa tốt.
- Làm sao? Có phục không?
Sau khi lại một lần nữa khống chế Phượng Hoàng bay nhanh, tiến sâu vào trong từng đám mây sứa năm màu, Phương Tịch siết chặt dây cương do ánh kiếm biến thành, cười dài và hỏi.
Phượng hoàng năm màu lập tức cúi đầu, dụi lên trên áo của hắn, từ trong mỏ truyền ra giọng nói ngọt ngào của một nữ tử:
- Thiếp thân phục...
Tuy ban đầu phượng hoàng thề sống chết không theo, nhưng ở trong tay Phương Tịch, nữ tử này muốn sống không được, muốn chết cũng không xong...
Cuối cùng, nàng tất nhiên chỉ có thể thần phục.
- Tốt!
Phương Tịch lập tức xuống ngựa, không đúng, là xuống khỏi Phượng Hoàng. Hắn nhìn phượng hoàng năm màu lóe lên ánh sáng màu bạc, lại hóa thành dáng vẻ Phượng Hoàng với tóc mai rời rạc.
- Phượng Hoàng bái kiến chủ nhân.
Phượng hoàng nửa quỳ xuống, khóe mắt rơi ra một giọt nước mắt trong suốt.
- Hừ, ngươi có thể làm vật cưỡi của ta là phúc duyên ngươi tu luyện vô số đời mới có được...
Phương Tịch hừ lạnh một tiếng:
- Chẳng qua nhìn ngươi không tình nguyện như thế, lão tử từng cưỡi thì cũng thôi... Ngươi nói cho ta biết lai lịch của ngươi, có lẽ tâm trạng ta tốt, có thể thả ngươi đi...
- Thật sao?
Ánh mắt của Phượng Hoàng lập tức sáng lên, ban đầu nàng vốn đã chấp nhận số mệnh.
Dù sao chủ nhân mới này có thể đẩy lùi Cầu Long Tam thái tử, rõ ràng thực lực, thế lực đều không thể coi thường được.
Nói không chừng lại là một Bắc Thần Tiên Cung.
Nhưng bây giờ đối phương bằng lòng thả nàng đi.
Đối với yêu loại, đặc biệt dã yêu bị trói buộc nhiều năm, không thể nghi ngờ bọn họ hướng tới nhất là tự do!
- Ngươi có thể tin, hoặc không tin...
Phương Tịch cười ha hả.
Con phượng Hoàng này bị hắn thu vào trong bảo vật động thiên, vẫn chưa nhìn thấy cảnh tượng cuối cùng khi hắn ra tay.
Bằng không, nàng hẳn phải biết được, ở trong Chân Tiên Giới bị một vị Đạo Quân thu làm tọa kỵ là phúc duyên còn được các loại tiên cầm trân thú cướp làm, thậm chí còn cầu cũng không cầu được!
Phượng Hoàng cười khổ một tiếng, nói tiếp:
- Thiếp thân chính là tu sĩ phi thăng đến từ Bắc Thần Tiên Vực. Trước đây, ta còn bị Bắc Thần Tiên Cung gây khó dễ, về sau gia nhập Phi Thăng Minh...
- Phi Thăng Minh à?
Phương Tịch xoa cằm:
- Ta nghe nói minh chủ Phi Thăng Minh các ngươi cũng là một vị tu sĩ phi thăng, lại trốn tránh Bắc Thần Tiên Cung, cuối cùng trở thành Đạo Quân, bản tọa vô cùng bội phục... Sao ngươi là người của Phi Thăng Minh lại lưu lạc đến đây?
- Đây dĩ nhiên là vì gặp phải biến cố lớn... Chủ nhân chắc hẳn đã biết, trước đây Linh Sơn ở Bắc Thần Tiên Vực có người trở thành Luân Hồi Đạo Quân chưa từng có ở Chân Tiên Giới?
Phượng Hoàng nói:
- Mặc dù có tin đồn lưu truyền nói vị Luân Hồi Đạo Quân kia chính là thiên kiêu được Phạm Môn âm thầm bồi dưỡng, định nhúng tay vào luân hồi đại đạo... Bởi vậy, vị Thế Gian Tự Tại Trí Tuệ Vương Phật kia chịu không ít thiệt thòi. Nhưng có càng nhiều Đạo Tôn vẫn để mắt tới Bắc Thần Tiên Vực. Phi Thăng Minh ta lại rất chói mắt, dù sao cũng là thế lực do người phi thăng xây dựng lên, phần lớn Đạo Tôn đều là Tiên Nhân địa phương thăng cấp lên...
Phương Tịch tất nhiên biết, Luân Hồi Đạo Chủng của mình là một bánh trái thơm ngon.
Cho dù Thiên Kiếm Lão Nhân biết, chỉ sợ cũng sẽ không bỏ qua.
Dù sao Nhất Kiếm Sinh Thiên Địa của đối phương đã trải qua vô số năm qua, đã gần như hoàn toàn hoàn thiện, chỉ thiếu một cơ hội cuối cùng.
Mà chút cơ hội này chính là Luân Hồi Đạo Chủng!
“Ta có Chư Thiên Bảo Giám che chở, nắm thiên phú không nằm trong tính toán... Cho dù là Đạo Tôn cũng khó có thể tính toán được tới ta.”
“Bởi vậy, lại điều tra những người còn lại à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận