Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 847: Thuật tránh kiếp (2)

Sau khi bước vào Đại Thừa kỳ thì bất kể Chân Linh yêu tộc, Ma Tổ ma tộc hay là Tán Tiên nhân tộc đều phải đứng trước chín tầng kiếp số.
Đại Thừa kỳ cũng không phân chia tiền, trung, hậu kỳ gì cả.
Thậm chí vừa vào Đại Thừa thì Nguyên Anh trong cơ thể đã tu luyện đến đại viên mãn rồi sẽ không còn chỗ nào để tăng tiến.
Thứ còn thiếu chỉ có chín tầng kiếp số!
Độ tận cửu kiếp thì mới có thể phi thăng thành tiên!
Đồng thời những kiếp số này khủng bố hơn Tiên Lôi Kiếp đột phá Đại Thừa kỳ rất nhiều, còn lần sau mạnh hơn lần trước.
Rất nhiều tu sĩ Đại Thừa đều bất đắc dĩ vẫn lạc dưới tiên kiếp của bản thân.
Bởi vậy đa phần tu sĩ Đại Thừa kỳ đều dốc lòng tu luyện, hoặc tìm kiếm bí pháp và bảo vật độ kiếp.
Người có thể một lòng bôn ba vì nhân tộc đều đáng kính.
"Đúng vậy..."
Vân Hi Tiên Tử vuốt tóc rối ở thái dương: "Bởi vậy xem ra... Ở trước Thiên Tuyệt Thành sẽ bộc phát đại chiến giữa tu sĩ Đại Thừa..."
"Đúng vậy..."
Ngoài mặt Phương Tịch như có vẻ mong mỏi.
Nhưng thật ra nội tâm hắn lại hận không thể chạy xa được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Hắn rảnh rỗi ở không đến lắc lư dưới mí mắt của tu sĩ Đại Thừa kỳ làm gì, làm không tốt sẽ bị nhìn ra sơ hở.
Huống chi Trường Thanh Tử còn ở đó mà!
Chỉ để nhìn một lần cho đã mắt mà đưa bản thân vào trong nguy hiểm thì hắn kiên quyết không làm.
"Bây giờ trong môn chiêu mộ quá vội nếu không phải thiến thân không thể nào đi quá xa thì e là cũng không thể thoát được...
Vân Hi Tiên Tử mỉm cười: "Nhìn như vậy thì lúc trước chọn con đường này cũng là chuyện tốt..."
Phương Tịch nghe vậy thì không khỏi trầm mặc.
Liễu Nhứ có Vân Hi che chở, Thủy Linh Tâm và mình đều là tán tu nên bây giờ vẫn không có vấn đề gì.
Nhưng đám Hóa Thần đã từng là Hóa Thần ở trong thành Thiên Phạm sẽ rất thê thảm.
Ngoại trừ Bồ tiên tử may mắn kịp thời chuộc thân trong nhóm cuối cùng ra thì bọn người Cuồng Thao Cư Sĩ đều liên tục bị chiêu mộ, thông qua siêu cấp truyền tống trận mà tiến về chiến trường.
Chiến trường lúc này chính là cái cối xay thịt.
Nghe nói đám tu sĩ Hóa Thần kia đã tử thương nặng nề, trong đó Cuồng Thao Cư Sĩ do sớm thoát ly khổ hải nên chưa chuẩn bị đủ đã mạo hiểm trùng kích đại bình cảnh Phản Hư, kết quả thân tử đạo tiêu...
Thậm chí tên Lương Như Long kia cũng không may, y chọn gia nhập một thế lực ở trong thành Thiên Phạm, vốn xem trọng điều kiện khế ước hậu đãi, còn cung cấp linh vật Hóa Thần.
Kết quả lại bị bắt lính, đưa đến chiến trường...
Rất nhiều cố nhân chỉ chợt lóe lên trong mắt của Phương Tịch, sau đó tinh quang lóe lên trong đôi mắt của hắn thì hắn đã thái thượng vong tình không còn lo lắng nữa...
Loại khí chất đặc thù này khiến Vân Hi Tiên Tử cũng cảm thấy run sợ.
Lúc này nàng tinh tế cảm ứng tu vi pháp lực mà Phương Tịch không che giấu thì lại sợ hãi cả kinh: "Đạo hữu... Chẳng lẽ lại sắp phá cảnh sao?"
"Đúng vậy."
Phương Tịch thản nhiên cười rồi trả lời.
"Đạo hữu quả nhiên là đệ nhất thiên tài của Nhân Gian giới ta, thiếp thân mặc cảm..."
Vân Hi Tiên Tử vô cùng thán phục.
Man hoang chi địa.
Trên bầu trời có mây đen tụ lại, từng tia từng tia sét đánh xuống.
Lần độ tiểu thiên kiếp này Phương Tịch cũng không mời bất kỳ ai hộ pháp.
Dù người đáng tin như Vân Hi Tiên Tử!
Nhưng làm sao hơn bản tôn được!
Thậm chí lần này Ngoại Đạo Hóa Thân cũng không mượn món bảo vật hóa lôi Hỗn Nguyên Thiên La Tán.
Về phần Tam Thi Ma Phiên?
Mặc dù bản tôn quyết định giao ma phiên cho Ngoại Đạo Hóa Thân sử dụng sẽ thích hợp hơn nhưng dưới thiên uy thì hơn vận luyện thi kia bao gồm cả tam đại ma Phản Hư đều trốn trong ma phiên run cầm cập, căn bản không dám động đậy.
Mặc dù món ma bảo này đấu pháp rất sắc bén nhưng ở độ kiếp lại là phế vật!
Nhưng mà Ngoại Đạo Hóa Thân vẫn không sợ.
Tay hắn cầm Thần Anh Kiếm, thân kiếm bốc lên Lục Đạo Ma Diễm, yên lặng vận chuyển công pháp khiến Tha Hóa Tự Tại Thiên Tử Thống Ngự Vạn Linh Chân Ma Công không ngừng đột phá lên...
Sau đó hắn vung ra một đạo kiếm quang về phía lôi vân!
Ô oa!
Thần Anh Kiếm gào thét thê lương, kiếm khí xích hồng xen lẫn ma hỏa khó khăn lắm mới ngăn cản được từng tia lôi kiếp.
Nhưng khi đến tia lôi kiếp thứ bảy thì uy áp trên bầu trời chợt bạo tăng!
Dù Ngoại Đạo Hóa Thân lúc này cũng cảm nhận được áp lực.
Nhưng hắn lại lạnh lùng cười lên, trong tay hiện ra một cây quạt lông thất thải.
Thu thu!
Theo Ngoại Đạo Hóa Thân dùng sức quạt một cái, một quang luân thất thải xuất hiện từ trong đó có từng con Thiên Phượng, Côn Bằng, Thanh Loan, Khổng Tước bay ra...
Bách cầm hót vang rồi chợt xé rách lôi kiếp!
"Tiểu thiên kiếp Phản Hư trung kỳ đương nhiên chỉ nhắm vào tu vi Phản Hư trung kỳ... ".
"Nhưng Ngoại Đạo Hóa Thân có quạt trong tay thì có thể tranh phong với tu sĩ Phản Hư hậu kỳ thậm chí Phản Hư viên mãn... Nên vượt qua sẽ không có vấn đề gì."
Bản tôn Phương Tịch khoanh tay, thần sắc nhẹ nhõm.
Quả nhiên...
Không lâu sau, lôi vân trên trời tiêu tán, Ngoại Đạo Hóa Thân lông tóc không tổn hao hiện ra.
Chỉ là lúc này, thần sắc Ngoại Đạo Hóa Thân hơi kỳ lại mà tế một túi linh thú ra.
Từ trong túi linh thú có thanh quang lóe lên, một con Thanh Hỏa Loan thần tuấn hiện ra.
Con Thanh Hỏa Loan này vùi đầu sâu vào trong cánh như đang ngủ say.
Nhưng dưới sự kích thích của tinh khí thiên kiếp và lôi đình nó lại có dấu hiệu tỉnh dậy.
"Tiểu Thanh ngủ mấy chục năm rồi cuối cùng sắp thức rồi sao?"
Phương Tịch ngẩng đầu lên nhìn vô tận lôi vân, lại có xu thế như tụ lại lần nữa.
Đây dĩ nhiên không phải lôi kiếp đổi ý định bổ Ngoại Đạo Hóa Thân lần nữa mà là đại thiên kiếp cấp sáu mà Tiểu Thanh sắp độ!
Trước đó Tiểu Thanh theo Ngoại Đạo Hóa Thân ở Địa Tiên giới xem như cá gặp nước.
Chỉ một viên nội đan Nguyên Cổ Hoang Thú Xuyên Vân Hạc đã khiến yêu lực của nó tiến nhanh thậm chí còn có một tia hi vọng đột phá cấp sáu.
Sau đó nó lại thu được tinh huyết và truyền thừa của Thanh Loan cấp bảy nên không thể tiêu hóa năng lượng khổng lồ như vậy mà chủ động rơi vào trạng thái ngủ say.
Bây giờ nó vừa tỉnh lại phải lập tức độ đại thiên kiếp cấp sáu.
"Với tích lũy và nội tình của nó chắc cũng không có vấn đề gì..."
"Rùa phượng kéo xe của ta... Cuối cùng đã sắp thực hiện được rồi."
"A..."
Trong tia sấm lấp lóe, Tiểu Thanh ngáp một cái, sau đó thanh quang lóe lên, nó đã hóa thành hình người.
Nó nhìn lôi vân trên bầu trời, mang theo chút kích động, vậy mà không biết từ khi nào nó đã yên lặng vượt qua Tâm Ma Kiếp.
Xoẹt xẹt!
Một tia sét vàng óng đánh xuống.
Tiểu Thanh kết quyết hai tay, một lớp quang tráo màu xanh hiện lên.
Tia sét vàng óng kia đến lên quang tráo, chỉ thấy quang tráo lưu chuyển như sóng nước, không ngừng giảm lực của từng tia lôi điện.
Đến cuối cùng, tia sét đầu tiên ngay cả yêu khí phòng ngự của Tiểu Thanh cũng không phá được.
Răng rắc!
Tiếp theo là tia thứ hai, tia thứ ba...
Tiểu Thanh vẫn dùng hình người thi triển các loại pháp thuật yêu tộc ứng đối.
Trong nháy mắt nó đã qua sáu tầng lôi!
Khi đến tia Thiên Lôi thứ bảy đánh xuống một quả cầu thiểm điện vàng óng ầm ầm rơi xuống, bên trong có bao phủ vô số phù văn.
Tiểu Thanh thét dài rồi hóa thành một con Thanh Hỏa Loan, hung hãn nghênh đón lôi đình.
Xoẹt xẹt!
Vô số hồ quang điện vàng óng đánh lên thân thể yêu cầm của nó, mang theo một lớp cháy đen.
Nhưng trong nháy mắt, lại có một tầng Thanh Loan Chân Hỏa hiện lên, bao phủ toàn thân Tiểu Thanh.
Lớp cháy đen kia nhanh chóng thối lui, lông vũ càng rực rỡ xinh đẹp hơn hiện ra.
Thậm chí thân hình Tiểu Thanh cũng có chút biến hóa, từ Thanh Hỏa Loan hóa thành Thanh Loan thật sự!
"Thì ra Thanh Loan Chân Hỏa còn có tác dụng chữa trị... Đây là Tiểu Thanh trực tiếp dẫn động Thiên Lôi tôi thể, kích phát huyết mạch của bản thân chuyển hóa thành Thanh Loan Điểu thật sự sao?"
Phương Tịch thấy cảnh này thì lập tức biết Tiểu Thanh đã thu được chỗ tốt rất lớn trong truyền thừa Thanh Loan cấp bảy.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Đại thiên kiếp liên hoàn đánh xuống, đến cuối cùng Tiểu Thanh lại phun yêu đan màu xanh ra để tôi luyện dưới lôi đình.
Thu!
Bất chợt một tiếng Thanh Loan hót xé rách lôi vân, quét sạch tất cả tinh khí lôi đình.
Thanh quang lóe lên.
Một con Thanh Loan vô cùng thần tuấn đáp xuống trước mặt Phương Tịch rồi lại lóe lên hóa thành hình người, chính là dáng vẻ Tiểu Thanh sau khi trưởng thành, ở khóe mắt của nó có nhãn ảnh màu xanh, trong mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ cười đều mang theo vô tận phong tình.
"Chủ nhân, Tiểu Thanh đã thành công rồi!"
Tiểu Thanh cười hì hì nắm lấy cánh tay của Phương Tịch.
"Không tệ... Xem ra ngươi đã thu được không ít đồ tốt từ trong truyền thừa Thanh Loan."
Phương Tịch mỉm cười gật đầu.
"Ừ, người ta nhờ Thanh Loan Bảo Huyết cấp bảy mới thi triển bí thuật thành công, huyết mạch phản tổ... Bây giờ ở trong Thiên Phượng Nhất Tộc cũng xem như xuất thân cao quý... Lại thêm tạo nghệ trên hư không nhất đạo, e là khi đến Hợp Thể trung kỳ sẽ có nắm chắc trở thành một trong Thất Đại Thánh đó nha!"
Tiểu Thanh vốn đã thiên phú dị bẩm, lúc trước con Thiên Phượng Hợp Thể sơ kỳ kia xem trọng thiên tư của nó, hi vọng có thể giúp Thiên Phượng Nhất Tộc ngoài Hỗn Nguyên Đại Thánh ra lại sinh ra được một vị Đại Thánh nữa.
Bây giờ huyết mạch của nó thăng cấp, tư chất tiến thêm một bước, dù bị Chân Linh Phượng Hoàng nhìn thấy thì nói không chừng cũng sẽ động tâm một chút.
Nó vốn khéo hiểu lòng người, lúc này nó nhẹ nhàng lạc ấn một khối ngọc giản xanh rồi đưa vào trong tay của Phương Tịch: "Chủ nhân truyền thừa mà người ta đạt được đều ở đây..."
"Ừ, ngoan!"
Phương Tịch khích lệ rồi đảo thần niệm qua.
Mặc dù rất nhiều bí thuật của Thiên Phượng Nhất Tộc chỉ thích hợp cho bản tộc thi triển nhưng cũng có một số bí thuật sau khi sửa đổi một phen, bản tôn lại thi triển Tam Tương Diệt Nguyên Công thì cũng chưa chắc không thể thử một chút.
"Hử?"
Phương Tịch nhìn một thiên bí thuật cuối cùng thì chợt giật mình: "Thuật Phượng Hoàng Tinh Xá Niết Bàn? Thế gian còn có bí thuật như vậy sao?"
"Không sai... Điều kiện thi triển bí thuật này rất hà khắc, còn nhất định phải lĩnh ngộ thần thông Niết Bàn... Chính là bí pháp tránh kiếp."
Tiểu Thanh gật đầu: "Ở trong truyền thừa của Thiên Phượng cấp bảy kia ta đã biết bí thuật này chính là chuyển để cho Thiên Phượng đột phá đại cảnh giới thất bại sử dụng... Chỉ có Thiên Phượng đột phá cảnh giới Đại Thừa và Tâm Ma Kiếp nhưng lại vô vọng vượt qua Tiên Lôi Kiếp mới có thể thi triển... Một khi thi triển có thể lập tức tiêu tán Tiên Lôi Kiếp, hay nói là... Trì hoãn Tiên Lôi Kiếp! Từ đó có thể tạm thời nhận được pháp lực Đại Thừa..."
"Nguyên Anh Pháp Thân cùng loại với Giả Đan sao? Chỉ là càng hà khắc và ngắn ngủi hơn, thật sự là huy hoàng trong chớp mắt..."
Phương Tịch như nghĩ đến gì đó mà lập tức hòi: "Bí thuật này có thể trì hoãn Tiên Lôi Kiếp lâu nhất là bao lâu?"
Tiểu Thanh suy nghĩ một chút rồi do dự trả lời: "Chín là số lớn nhất, nếu thi triển Thuật Phượng Hoàng Tinh Xá Niết Bàn... Lâu nhất sẽ có thể trì hoàn Tiên Lôi Kiếp được chín chín tám mươi mốt năm, chỉ là sau tám mươi mốt năm Thiên Lôi sẽ tăng gấp đôi, không chết không thôi! Chủ nhân người nghĩ gì vậy?"
"Thảo nào ta cảm thấy... Lần này yêu tộc tấn công hơi vội."
Phương Tịch sờ cằm: "Bây ở nghe nói ở Thiên Tuyệt Thành Đại Thừa kỳ đấu pháp hết sức căng thẳng... Nếu thật sư như vậy thì xem như nhân tộc lỗ to rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận