Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 662: Huyền Minh Uyên

Tang Thanh Phong.

Phương Tịch khống chế độn quang lượn một vòng quanh ngọn núi này, hắn không khỏi tương đối hài lòng: "Linh khí rất dồi dào, diện tích cũng đủ lớn, có thể tròng linh mễ và linh dược."

Động phủ của tu sĩ cấp cao đều rất lớn mà dựa theo yêu cầu của hắn nên Lưu quản sự đã chọn Tang Thanh Phong cho hắn.

Trong vòng trăm dặm quanh ngọn núi này đều là phạm vi động phủ của hắn.

"Bản thể cũng có thể mang theo Sơn Hải Châu đến đây tu luyện... Linh khí ở nơi đây còn dồi dào hơn cả Ma Thụ Lĩnh..."

Phương Tịch chắp tay sau lưng, thần thức đảo qua từng tấc một.

Trồng linh mễ, linh dược gì đó cũng chỉ để che mắt người khác, dù sau cuối cùng thu hoạch vẫn rất kém, hắn vẫn có thể thu mua lượng lớn linh mễ, linh dược cấp cao ở Nhân Gian giới... Rồi lại chuyển đến Địa Tiên giới bán ra.

Nhưng mà hắn cũng phải khống chế tổng lượng, không thể vượt quá sản lượng của trăm dặm động phủ này, thật sự rất phiền phức.

Phương Tịch đỉnh nằm ngửa nên hành vì như vậy vẫn nên ít làm mới tốt.

'Dù sao bản thể chỉ cần yên tâm tu luyện, với tư chất của hắn ở hạ giới cũng chỉ cần hao tốn mấy trăm năm đã tấn thăng Hóa Thần trung kỳ, dường như cũng không quá gấp?'.

Khóe miệng Ngoại Đạo Hóa Thân hiện ra sự vui vẻ.

Bản thể cũng không gấp thì hắn cũng không vội tăng tu vi.

"Bây giờ bố trí động phủ trước đã, sau đó mua du thuyền ra biển du ngoạn cũng không tệ..."

Vừa nghĩ đến đây, hắn vỗ túi trữ vật, một cây thanh sắc đại kỳ hiện ra, trên đó lờ mờ thanh quang, linh quang của các loại phù văn lấp lánh, du tẩu không ngừng, hiển nhiên nó là một vật bày trận rất cao cấp.

"Đi!"

Sau khi phân biệt địa thế một phen, Phương Tịch đánh ra một đạo pháp quyết, thanh sắc trận kỳ này đã bị đánh vào trong tiết điểm địa mạch nào đó, quang mang vừa lóe lên đã biến mất không thấy đâu nữa...

Không lâu sau, một lớp sương mù xanh đã hiện ra, bao phủ toàn bộ Tang Thanh Phong và phạm vi trăm dặm.

Ở trong sương mù loáng thoáng có bóng của vô số dây leo xuất hiện, nó chính là một trận pháp cấp bốn rất lợi hại.

Thật ra với tạo nghệ Trận Pháp Sư bây giờ của bản thể, lại có Thái Nhất phụ trợ thì dù trận pháp cấp năm cũng không phải không bố trí ra được nhưng làm vậy sẽ rất đáng chú ý.

Tu sĩ Nguyên Anh dùng trận pháp cấp bốn đã phù hợp rồi, Phương Tịch vẫn hiểu được đạo lý hăng quá hóa dở.

Không làm chuyện xuất chúng thì sẽ ít gặp phiền phức hơn.

Đương nhiên cơ duyên gặp được cũng ít hơn, đây chính là có lợi có hại...

Nhưng Phương Tịch cũng không cần cơ duyên gì, bây giờ ít nhất hắn có thể yên ổn tu luyện đến Phản Hư.

Về phần cơ duyên sau đó thì đương nhiên sau khi đến Phản Hư lại tìm cách.

Đến cấp độ nào mới làm chuyện đó, có thể đi trước nữa bước đã rất tốt, đi trước quá nhiều chưa chắc là chuyện tốt.

"Cuối cùng đã bố trí Tứ Nguyên Thiên Thanh Trận xong, bây giờ dù trồng Yêu Ma Thụ ở Tang Thanh Phong thì chỉ cần nó không rời khỏi phạm vi của trận pháp, sẽ không có gì phải e ngại..."

Phương Tịch hạ xuống Tang Thanh Phong, hắn không vội mở động phủ mà lại tìm một tảng nham thạch, uể oải nằm trên đó nhìn mây tụ mây tan, thỉnh thoảng uống một ngụm rượu.

"Dường như đã rất lầu rồi... Không được nhàn nhã như vậy."

Mấy năm sau.

Phương Tịch đứng trên một chiếc linh chu, chậm rãi lái vào trong Huyền Minh Uyên.

Linh chu này là do hắn bỏ linh thạch mua lại ở trong phường thị, nó được gọi là Tiêu Dao Hào, thân linh chu có linh quang lấp lánh, rẽ hắc thủy, thuận gió vượt sóng lướt đi trong Huyền Minh Uyên.

Hắn đứng trên sàn linh chu, dùng mấy con khôi lỗi Kết Đan bình thường, không phí chút sức nào.

Lúc này hắn điểm nhẹ ngón tay, một giọt Huyền Minh Trọng Thủy bị hút đến, lượn quanh tay hắn.

"Hắc thủy có hiệu quả ô nhiễm pháp khí, ăn mòn tu vi như vậy... Cùng là tài liệu chế tạo mấy loại Âm Lôi thượng thừa trong ma đạo không tệ."

Mặc dù nói như vậy nhưng Phương Tịch cũng không lập tức động thủ.

Dù sao muốn cô động Âm Lôi ma đạo thì ít nhất phải luyện hóa Huyền Minh Trọng Thủy trong phạm vi mấy mẫu mới được, đây chính là việc khổ cực.

Còn không bằng đến phường thị thu mua mấy khối Huyền Minh Thủy Tinh, Huyền Minh Thủy Tinh này cũng là đặc sản của Huyền Minh Uyên, nó do Huyền Minh Trọng Thủy áp súc ngưng kết thành, giá trị khá cao.

Nếu có hơn mười mấy khối cũng có thể đổi được một khối linh thạch cực phẩm.

Trong Địa Tiên giới, dưới Hóa Thần vẫn có thể sử dụng linh thạch thượng, trung, hạ phẩm nhưng sau khi đến Hóa Thần, Phản Hư thì cơ bản đều dùng linh thạch cực phẩm làm giá cả.

Mà trên Phản Hư thì dùng tiên ngọc.

Nghe nói tiên ngọc chính là do một tia tiên khí của Chân Tiên giới ngưng kết, đối với tu sĩ Hợp Thể, thậm chí Đại Thừa cũng có chút hiệu quả tu luyện, Phương Tịch cũng không biết thật giả ra sao.

Dù sao hắn phi thăng Địa Tiên giới đã lâu như vậy rồi mà ngay cả một khối tiên ngọc cũng chưa từng thấy.

Soạt!

Ngay khi Phương Tịch đang thất thần, Huyền Minh Trọng Thủy chợt văng bọt nước lên.

Ở trong bọt nước có một bóng đen chợt lóe.

Đó rõ ràng là một con quái ngư cỡ ba thước, toàn thân đen nhánh, phần lưng còn mọc ra hàng loạt gay xương dữ tợn.

Quái ngư đã đến đẳng cấp Kết Đan, lúc này nó không cảm ứng được khí tức của Phương Tịch mà chỉ phát hiện được mấy khôi lỗi Kết Đan nên đương nhiên nó không sợ, nó mở miệng cá phun ra từng thủy tiễn.

Khác với Thủy Tiễn Thuật bình thường, từng cây thủy tiễn này đen như mực, rõ ràng đều đã từng tinh chế Huyền Minh Trọng Thủy ngưng luyện, không những mỗi cây đều rất nặng mà còn mang theo kỳ hiệu ăn mòn pháp lực và pháp bảo.

Xuy xuy!

Trên linh chu trực tiếp mở ra một lớp hộ thuẫn, thủy tiễn bắn lên đó lập tức phát ra âm thanh ăn mòn xuy xuy, linh quang bất ổn, mấy lỗ thủng xuất hiện.

Mấy giọt hắc thủy rơi lên khôi lỗi Kết Đan hình người, lập tức lưu lại một lỗ thủng như viên trân châu, không ngừng bốc khói trắng ra ngoài.

"Mới xuất thủy mấy vạn dặm đã có yêu thú như vậy, Huyền Minh Uyên quả nhiên hung hiểm."

Mặc dù Phương Tịch đang cảm khái nhưng giọng điệu lại rất bình tĩnh, hắn tùy ý đưa tay chộp một cái.

Trong hư không xuất hiện một bàn tay đen nhánh, mỗi đường vân tay trên đó đều rất rõ ràng, nắm chặt con quái ngư kia.

Quái ngư còn muốn giãy giụa nhưng bên trong đại thủ đen nhánh chợt xuất hiện vô số gai ngược.

Phốc phốc!

Vô số gai ngược đen nhánh chui qua lớp vảy cá, đâm thật sâu vào nội tạng.

Trong nháy mắt, con quái ngư này đã thành thật nằm trên sàn linh chu.

Phương Tịch đã dọn bàn sẵn, lúc này hắn lấy một con dao nhỏ ra, cắt lấy phần thịt tươi non nhất trên thân quái ngư, hắn tỉ mỉ cắt thành lát, chỉ thấy thịt cá óng ánh, bên ngoài như có đường vân hoa tuyết, sau khi vào miệng rất thơm ngon.

"Không tệ không tệ, bất kể cắt lát hay nương đều rất ngon."

Hắn khí phách của hắn y như nhà đại mỹ thực, ăn như gió cuốn một phen.

Hắn mang những thứ còn lại đá một cước vào trong hắc thủy, không lâu sau, hắn lại gặp một đám quái ngư và quái xà chen chúc đến, tranh đoạt thôn phệ hài cốt của quái ngư trước đó, khiến mí mắt của Phương Tịch giật giật.

Mà đúng lúc này, thần thức của hắn khẽ động rồi nhìn ra phía xa.

Nhưng quái ngư kia như cảm ứng được gì đó, trong nháy mắt đã giải tán.

Không lâu sau, tiếng phong lôi vang lên, một đoàn bão tố cuốn đến, ở trong lôi vân còn có áp lực vô hành khiến tu sĩ không thể nào phi độn được.

"Đến rồi, Vô Định Phong một trong tam đại nguy hiểm ở Huyền Minh Uyên!"

Đôi mắt Phương Tịch khẽ động, lộ ra vẻ rất thoải mái: "Đã nghe nói trong Huyền Minh Uyên vô cùng nguy hiểm từ lâu, Vô Định Phong này hình thành và tiêu tán đều không có quy luật, đồng thời khi gió nổi lên thì trong hư không như có hiệu quả cấm bay, tu sĩ dưới Nguyên Anh không thể nào ngự khí phi hành, quả thật danh bất hư truyền..."

Thật ra yêu thú am hiểu khống chế hắc thủy ở khắp nơi trong Huyền Minh Uyên cũng rất đáng sợ nhưng chúng lại không đủ tư cách được xếp vào trong tam đại nguy hiểm.

Nhưng trong mắt của Phương Tịch, đây chẳng qua chỉ là một cảnh quan tự nhiên to lớn tráng lệ mà thôi.

Trên linh chu, từng khôi lỗi Kết Đan ra rức rót pháp lực, chống lấy một mảnh quang tráo rất nặng.

Ngay sau đó, kèm theo sóng lớn cuồn cuộn, từng đợt thủy triều đen nhánh lập tức đập lên phòng ngự của linh chu, không ngừng ăn mòn quang tráo.

Dưới Huyền Minh Trọng Thủy mênh mông kia dường như có ẩn giấu một cự nhân rất cao lớn.

Linh chu mà Phương Tịch ngồi chỉ là thuyền nhỏ trong lòng bàn tay của đối phương, nó ở trong sóng to gió lớn liên tục đảo quanh dường như sắp mất phương hướng...

Hắn cau mày.

Cứ tiếp tục như vậy, mặc dù Vô Định Phong này lợi hại nhưng vẫn không làm gì hắn được. Dù không đến mức thuyền hủy người vong nhưng nếu linh chu bị hủy, mình xám xịt bay về phường thị thì cũng có chút không đẹp.

Dù sao đây cũng là lần ra biển đánh cá đầu tiên của hắn mà!

Suy nghĩ Phương Tịch khẽ động, đất trời bốn phía phong vân đột biến!

Vù vù!

Giữa thiên địa, vô số Phong linh lực cuộn trào mãnh liệt đến hình thành cuồng phòng ngược lại, càn quét vào lôi vân.

Trong nháy mắt, sấm sét vang dội, hạt mưa đen nhánh rơi xuống như trút nước.

Uy lực của Hóa Thần nằm ở chỗ có thể khống chế thiên địa linh lực!

Mà Phương Tịch nắm giữ Đồ Phổ Hạt Thiên Địa Nguyên Khí nên ngoại trừ Mộc hành ra hắn vẫn có thể nắm giữ được lực lượng chư hành.

Lúc này hắn đang dẫn động lực lượng Phong Lôi chi lực, hình thành tiêu hao với Vô Định Phong trước đó.

Một ý niệm, thay đổi trời đất!

Hai cỗ lực lượng to lớn quấn lấy nhau hình thành một vòi rồng to lớn.

Kỳ lạ là ở giữa vòi rồng lại gió êm sóng lặng, một chiếc linh chu nhẹ nhàng bềnh bồng trên Huyền Minh Trọng Thủy.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Vô Định Phong đã biến mất không thấy đâu nữa.

Phương Tịch khống chế linh chu tiếp tục tiến lên, hắn nhìn địa đồ mộ chút, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng.

Ở trong thần thức của hắn, hải vực cách đây hai trăm dặm đã khác đi.

Từng khối cự nham đen nhánh như đá ngầm trong biển nổi lên mặt nước, hình thành một bãi đá ngầm.

Mà dưới mặt nước đen nhánh còn ẩn giấu không biết bao nhiêu ám lưu.

"Đã đến Quỷ Môn Tiều rồi."

Phương Tịch thì thào.

Huyền Minh Uyên ngoại trừ tam đại nguy hiểm ra còn có tứ đại hiểm địa.

Quỷ Môn Tiều này là một trong số đó!

Bởi vì địa hình của nó rất phức tạp, còn là nơi nghỉ ngơi của rất nhiều yêu thú, quái ngư mà Phương Tịch thấy lúc trước, ở đây gần như kết thành đàn, căn bản không tính là gì.

'Quỷ Môn Tiều này đã vào sâu trong Huyền Minh Uyên hơn trăm dặm rồi đúng không? Ở trong tứ đại hiểm địa, nơi đây xem như là chỗ không hung hiểm nhất...'.

Phương Tịch khống chế linh chu tiến lên, mang theo chút kích động.

Nơi đây cũng là mục đích cuối cùng của rất nhiều người đánh cá ở Huyền Minh Uyên.

Ở trong Quỷ Môn Tiều, xác suất mò được các loại linh vật và linh thực như Huyền Minh Thủy Tinh, Hắc Huyền Thảo khá lớn.

Ngoài ra còn có thể bắt được các loại yêu thú, đặc biệt là một loại Đại Nghê, huyết mạch Giao Long mà nó thức tỉnh tương đối đầm, huyết nhục của nó có đủ loại diệu dụng không thể tưởng tượng nổi, Hắc Thủy Tông luôn thu mua với giá cao...

Thậm chí nghe nói có ngư dân bắt được một con Đại Nghê có tu vi năm trăm năm, xem như đã thành công tiến thân, đưa một hành đồng có linh căn trong nhà mình vào trong Hắc Thủy Tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận