Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1385: Tọa Vong (2)

Nữ kiếm tiên này có vóc dáng rất cao, không ngờ còn cao hơn hắn một cái đầu. Nàng mặc một bộ trang phục kiếm sĩ trắng như tuyết, có vẻ như không dính một hạt bụi, ngũ quan không mấy tuyệt mỹ nhưng phối hợp với nhau lại cho người ta một cảm giác thoải mái.
Đặc biệt đôi mắt to ngập nước, tinh thuần giống như thủy tinh, hoàn toàn không có tạp chất, làm cho Phương Tịch không khỏi liên tưởng đến con nai con mới ra sinh.
Lúc này, trên mặt nàng lại lộ vẻ mờ mịt.
“Đây không phải người đã trải qua hồng trần tang thương luyện tâm, mà thật sự giống như một tờ giấy trắng vậy, nhưng khí tức lại hết sức khủng khiếp, Đạo Quân bốn bước, Chân Tiên, Ngọc Đài, Tọa Vong, Trảm Đạo... Ít nhất cũng phải là Ngọc Đài trở lên!”
Phương Tịch quan sát một lúc, trong lòng lại kết luận.
Hắn cũng có phần cạn lời với câu hỏi của nữ tử này. Đây không phải là điều hắn nên hỏi người khác à?
Sao lại biến thành người khác tới hỏi hắn?
- Ta cũng không quen biết người này... Không biết đạo hữu xưng hô thế nào?
Hắn thoáng hành lễ, khách sáo hỏi.
- Ta là Lạc... Lạc...
Nữ Kiếm Tiên khẽ xoa thái dương, cười gượng nói:
- Ta chỉ nhớ rõ ta họ Lạc, quên tên của mình là gì rồi...
- Chủ nhân!
Lúc này, một thanh trường kiếm giống như băng tuyết được giắt ở bên thắt lưng của nàng bỗng nhiên reo lên, từ trong đó truyền ra một giọng nói nữ hài mềm mỏng:
- Ngươi tên là Lạc Mật, người vừa bay qua chính là Đạo Tử Vu Hành Không ...
- Kiếm linh?
Trong lòng Phương Tịch chấn động, phi kiếm tiên gia không ngờ có khí linh.
Chẳng qua hắn ghét bỏ khí linh quá mức thông minh không tốt, cơ bản đều lựa chọn linh tính đôn hậu thành thật nhất, cho dù khí linh vốn thông minh cơ trí kỳ lạ, cũng phải chế luyện thành hình dáng như mong muốn.
Kiếm linh này lại khác, vô cùng hoạt bát, còn có thể nhắc nhở chủ nhân giống như tỷ muội vậy.
- Đúng rồi... Ta là Lạc Mật!
Lạc Mật bỗng chốc nghĩ ra, nhìn về phía Phương Tịch xin lỗi:
- Ta muốn hợp đạo, kết quả đạo chủng vào Ngọc Đài quá mức nóng lòng cầu thành, Thái Ất Thất Suy đặc biệt mãnh liệt, vì không để Đạo Hóa trở thành quái vật, ta chỉ có thể cầu được một vị Đạo Quân lấy pháp tắc di vong hợp đạo ra tay giúp, dùng bí thuật điểm Hóa Ngọc Đài, quên đi Suy Kiếp và Đạo Hóa... Nhưng lại chịu sự ảnh hưởng này, có đôi khi mắc bệnh hay quên... Vẫn mong đạo hữu thứ lỗi!
- Hóa ra đạo hữu đã đi tới bước thứ ba hợp đạo, thực sự khiến người ta kính nể.
Phương Tịch xúc động nói.
Hắn càng xúc động hơn là vị nữ kiếm tiên này có bối cảnh hùng hậu, thậm chí có cách đặc biệt để ứng phó với bước hợp đạo thứ ba.
“Lấy đạo di vong để chống đỡ Hóa Suy Kiếp?”
“Tuy không phải là không được, nhưng chắc hẳn bỏ sót rất nhiều nội dung quan trọng, tìm được một vị Di Vong Đạo Quân bằng lòng ra tay chỉ là điều cơ bản nhất, không chừng còn phải phối hợp với rất nhiều bảo vật mới có khả năng thi triển ra...”
Cho dù là Phương Tịch cũng không khỏi xúc động với những thế lực Tiên Nhân lớn kia. Bọn họ thật sự chiếm ưu thế ở trên phương diện hợp đạo.
- Không có Trảm Đạo Minh Ngã, cuối cùng vẫn là Tiên Nhân.
Lạc Mật buồn bã:
- Bước này mới là bước bất kỳ ngoại lực nào cũng khó có thể phát huy hiệu quả, chỉ có thể dựa vào bản thân của chúng ta... Nếu ta không thể chứng thực Đạo Quân, chỉ sợ bệnh này sẽ càng ngày càng nặng, cuối cùng thậm chí quên cả mình là ai.
- Chủ nhân, Linh Nhi sẽ nhắc nhở ngươi.
Lúc này, kiếm linh của thanh kiếm băng tuyết kia lại lên tiếng.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cảm giác đặc biệt bất đắc dĩ.
“Nếu không phải có kiếm linh này luôn ở bên cạnh nhắc nhở, vị nữ kiếm tiên này có thể bị người ta bán không...
Hắn nghĩ lại thấy hơi buồn cười, đương nhiên biết đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Cho dù một vị Tiên Nhân quên hết mọi thứ, một trái tim thất khiếu linh lung vẫn khiến nàng có thể phân biệt thiện ác, không đến mức chịu thiệt gì.
“Nhưng ta cứ cảm giác phương pháp này hơi tà đạo...”
“Tọa Vong giả, bỏ tứ chi, bỏ thông minh, rời hình bỏ tri thức, đồng ý với đại thông... Bên trong không cảm giác được thân hắn, bên ngoài không nhìn được có thiên địa, sau đó thân thể rộng rãi và biến hóa đều được thông suốt...”
“Nếu như nguyên thần Thiên Tiên có thể thuận lợi vượt qua hơn nửa tai kiếp...”
“Đương nhiên, muốn làm được điều đó quá khó, bởi vậy lại có thể dùng bí thuật và bảo vật bù đắp, đây cũng là lựa chọn của phần lớn Địa Tiên và Nhân Tiên hợp đạo...
Nói một cách đơn giản chính là đi chính đạo không thông, cho nên đi đường tắt.
Nhưng lợi ích của Phàm Nhân Pháp lại ở chỗ bất luận thi triển thủ đoạn nào, chỉ cần đột phá cảnh giới lớn cuối cùng, vậy thần thông pháp lực đều bình thường.
- Ừ... Linh Nhi thật ngoan!
Lạc Mật vừa khen kiếm linh nhà mình vài câu, vẻ mặt lại bỗng nhiên trở nên mờ mịt:
- Trước đó, chúng ta nói đến đâu rồi?
“Bệnh hay quên này nặng như vậy sao?”
Phương Tịch quả thật cảm thấy bất đắc dĩ, tiếp theo mở miệng:
- Nói đến nên bắt đầu quan sát Thiên Bia Sơn từ chỗ nào.
- A, đúng đúng đúng, nói đến đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận