Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 715: Thăm dò (2)

Lúc này, chỉ thấy Cổ Đằng Tử đã đi đến một khu rừng dây leo rậm rạp xanh biếc, trong rừng đầy các loại linh thảo như linh chi, nhân sâm, linh dược ngàn năm như rác rưởi, chỗ nào cũng có thể gặp được, thỉnh thoảng còn có bóng dáng của linh thảo vạn năm.
Mà mỗi thời mỗi khắc ở trong khu rừng rậm đều có Vạn Mộc Mẫu Khí quanh quẩn...
Cổ Đằng Tử ở bên ngoài quan sát một hồi, rốt cuộc không cam lòng cắn răng, triệt đi quang thuẫn hộ thể quanh thân.
Trong nháy mắt tiếp theo, y kháp quyết hai tay, trên da hiện ra một tầng màu sắc óng ánh, xanh biếc, trên mặt cũng xuất hiện đầy hình xăm xanh sẫm.
Một màn kinh người đã xuất hiện.
Kèm theo Cổ Đằng Tử kháp quyết hai tay, Vạn Mộc Mẫu Khí dày đặc trong khu rừng rậm bị dẫn động hóa thành từng vòng xoáy, tranh nhau chen lấn vào một cái Lục Bì Hồ Lô trong tay y.
"Một món dị bảo thật tốt."
Lão tổ Bạch gia thấy vậy thì ánh mắt sáng lên: "Ngoài ra Xuân Minh Quyết mà người này tu luyện cũng là công pháp hệ Mộc đỉnh cấp, dù luyện hóa một chút Vạn Mộc Mẫu Khí cũng không ảnh hưởng toàn cục, có thể thu được lợi ích rất lớn..."
Lão nhìn Cổ Đằng Tử ở trong kính thanh đồng đang cẩn thận từng li từng tí hái rất nhiều linh dược ngàn năm, thậm chí trong đó còn có mấy linh thảo vạn năm mà ngay cả lão cũng phải đỏ mắt thì không khỏi thầm vui mừng.
Nhưng một khắc sau, Vân Hi Tiên Tử lại lắc đầu: "Vạn Mộc Mẫu Khí chính là Mộc Chi Bản Nguyên... Chỉ có công pháp hệ Mộc đỉnh cấp thật sự mới có thể hấp thu và luyện hóa, tiêu chuẩn mà tu sĩ đại thần thông cổ đại bình phán một bản công pháp có phải đỉnh cấp hay không khác với bây giờ rất nhiều, linh thể người này có chút khác thường, có lẽ là hắn tu luyện công pháp hậu thiên huyết tế mà thành, mặc dù bây giờ xem như đỉnh cấp nhưng mà..."
Lão tổ Bạch gia biến sắc.
Mà trong màn hình, Cổ Đằng Tử vốn cũng định biết khó mà lui.
Nhưng đột nhiên, khi y nhìn thấy một hồ nước xanh biếc trong rừng, ở giữa hồ còn có một đóa thất thải liên hoa, trên liên hoa còn có cầu vồng rực rỡ thì rốt cuộc cũng không kìn được sự mừng rỡ trên mặt mà áp đến gần hồ nước xanh biếc.
Y kháp quyết hai tay, hoa văn trên mặt càng thâm thúy hơn, trong Lục Bì Hồ Lô đã chứa đầy Vạn Mộc Mẫu Khí, lúc này, Cổ Đằng Tử chỉ có thể cắn răng, thu nạp một phần Vạn Mộc Mẫu Khí.
Người này dám làm vậy đương nhiên là vì ỷ vào tu vi bản thân cao thâm, lại có linh thể, trong công pháp mà y tu luyện lại đúng lúc có một môn bí thuật chuyên nhắm vào Vạn Mộc Mẫu Khí.
Y nhanh chóng thôn phệ sương mù xanh biếc xung quanh rồi bước vào trong hồ nước, vươn tay.
Trong nháy mắt tiếp theo, nụ cười trên mặt Cổ Đằng Tử cứng đờ, thân hình của y ngưng trệ hóa thành một tượng gỗ kỳ dị.
Từng sợi rễ từ trong hai chân của y duỗi ra, lan vào sâu trong hồ nước... Từng đoàn khí xanh sẫm từ trong người y nhanh chóng lan ra, vậy mà cả người y đều đang từ từ hóa thành Vạn Mộc Mẫu Khí!
Mà khi người này bỏ mạng thì trên người có một điểm tinh quang bay ra, chính là thuật tiêu ký của Bí Tinh Phù.
Ở trước mặt Phương Tịch thì có bày một cái sa bàn.
Trong sa bàn đa phần đều bị mê vụ bao phủ, lúc này lại có một điểm tinh quang bay ra, xua tan một phần mê vụ nhỏ...
"Đây... đã xảy ra chuyện gì?"
Lão tổ Bạch gia cả kinh thất sắc, sao y đã trở thành người bị đào thải đầu tiên như vậy?
"Ta đã nói rồi, công pháp của người này chưa chắc có thể xưng là đỉnh cấp, bây giờ nhìn lại, không những công pháp không vào đỉnh cấp mà thậm chí còn có thể có liên quan rất lớn với Thanh Đế Sơn, có lẽ chính là thứ chuyên ban cho các tạo dịch như dược nô..."
Vân Hi Tiên Tử nhàn nhạt đánh giá: "Đây vẫn là lần đầu tiên thiếp thân thấy được công pháp tu luyện đến cuối cùng lại tự tu luyện mình thành Vạn Mộc Mẫu Khí..."
"Trong hồ kia, chẳng phải là Thất Thải Thánh Tâm Liên sao? Linh dược này cứ mỗi ngàn năm sẽ nở ra một cánh hoa, gốc linh dược này e là đã có tám ngàn năm dược linh, có thể giúp người chết sống lại, xương trắng sinh thịt, giải bách độc nguyền rủa... Tên Cổ Đằng Tử này khẩn trương như vậy, e là ở tu tiên giới có người hắn quan tâm cần vật này để cứu mạng..."
Quỷ Phủ Tôn Giả nói một câu công đạo.
"Ha ha, cuối cùng vẫn là khí vận không đủ, lấy giỏ trúc múc nước toi công, may áo cưới cho người khác..."
Xích Luyện Ma Tôn cười lạnh, không biết nàng nghỉ đến gì đó mà lại buồn bã ủ rũ, ngay cả tâm tư đánh cược cũng bị mất đi mấy phần, tùy ý chỉ vào một ma tu Nguyên Anh tóc đỏ rực như lửa.
Trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Một ma tu tóc đỏ rực như lửa, vẻ mặt lạnh lùng chợt phun ra một đoàn liệt diễm.
Ma hỏa này uy năng vô tận, hư không xung quanh mơ hồ ba động, đốt mấy con mộc mị ở phía trước thành tro tàn.
Y nhìn thấy cảnh này nhưng trên mặt lại không có chút vui mừng nào mà thần sắc còn ngưng trọng hơn: "Vạn Niên Mộc Mị... Hơi nhiều rồi."
Một khắc sau, ma tu này kháp quyết, một khôi lỗi hỏa diễm xuất hiện, thay y đi thẳng về phía trước.
Ầm ầm!
Không lâu sau, một tiếng nổ lớn vang lên!
Trong sương mù ở cách đó không xa có thể mơ hồ thấy được một mộc giáp nhân to lớn cao mấy chục trượng.
Trên thân nó đầy các loại gai ngược, làn da như vỏ cây già, mang theo hoa văn như vảy rồng.
Theo bước chân của nó thì đi đến thì mặt đất cũng bắt đầu chấn động.
Ba!
Nó tùy ý phất tay, rất nhiều phù văn xanh sẫm lấp lóe ở giữa không trung, tên ma tu tóc đỏ đã hóa thành thịt nát.
Ầm ầm!
Mộc giáp nhân bỏ đi thì trong lòng đất lại có một bóng người hiện lên, người này nhìn hướng mộc giáp nhân bỏ đi, trên gương mặt đầy vẻ e ngại và may mắn: "Mộc Mị mười vạn năm, có thể so với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ..."
Trên một hàn đàm có vô số phi nghĩ đỏ rực, lít nha lít nhít đang gặm nhắm mấy con giáp thú xanh biếc.
Một tu sĩ Nguyên Anh có dáng người như trẻ con đang khống chế mấy túi linh thủ màu đỏ, phun ra phi nghĩ cuồn cuộn không dứt.
"Không ngờ... Trong linh cảnh này lại có thể tìm được Giáp Mộc Thú, quả nhiên là cơ duyên của lão phu, nếu bí thuật mà lão phu tu luyện có được mấy loại tài liệu kia thì dù tương lai tấn thăng Nguyên Anh hậu kỳ cũng có khả năng rất lớn."
Từ trong miệng của đứa bé lại phát ra giọng nói rất già.
Lão vào Địa Tiên Linh Cảnh đương nhiên cũng vì cơ duyên của bản thân.
Về phần nhiệm vụ của Long Ngư Đảo Chủ? Thì hoàn toàn tùy duyên...
Chỉ là người này không chú ý đến, trên một chồi non xanh biếc dưới chân của lão chợt nứt ra một đạo hắc tuyến.
Hắc tuyến mở rộng, một con mắt đang xoay tròn loạn chuyển xuất hiện.
Bốn phía chợt xuất hiện vô số dây leo xanh biếc mà hư ảo như một cái lồng giam, điên cuồng xoắn vào trong.
Người này thấy vậy thì biến sắc, trong tay xuất hiện một viên châu đỏ rực, bên trong có hỏa diễm bập bùng, nó nổ tung ở giữa không trung.
Phốc!
Một ngọn lửa bùng lên, trong đó có vô số phù văn lấp lánh.
Nhưng sau khi gặp phải dây leo hư ảo thì lục quang lại lóe lên một cái rồi lập tức bị dập tắt...
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của người này thật sự đại biến, lão định phát động một phù lục màu bạc trong tay.
Nhưng trong hư không xung quanh lại truyền ra áo lực vô hình khiến phù lục giữ mạng mà lão vất vả lắm mới có được cũng vô dụng.
Phốc phốc!
Trong nháy mắt tiếp theo, vô số dây leo dây dưa hóa thành một quả cầu xanh biếc bằng dây leo.
Mà sau khi dây leo biến mất thì ở chỗ cũ đã không còn thân ảnh của vị tu sĩ kia nữa...
Chỉ còn lại từng điểm tinh quang vẫn đang ngoan cố bay múa như đom đóm.
Dù tu sĩ này đã chết nhưng vẫn cống hiến cho Phương Tịch...
Thần sắc của Liễu Nhứ hơi ngẩn ngơ nhìn một ngọn núi xanh biếc ở phía trước.
Toàn bộ ngọn núi này xanh biếc như dùng những khối phỉ thúy óng ánh chồng lên mà thành.
Ở trên đỉnh núi còn có một cung điện rực rỡ.
Nàng vừa tiến vào Địa Tiên Linh Cảnh thì đã bị truyền tống đến đây, bây giờ vẫn còn hơi choáng váng.
Nhưng nàng đã là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong nên đã khôi phục lại rất nhanh.
"Vì Hóa Thần, nhất định phải đánh cược một lần!"
Liễu Nhứ tương đối hiểu rõ, Long Ngư Đảo Chủ vẫn chưa từng thu nàng làm đệ tử thật sự mà chỉ truyền cho một công pháp hệ Mộc mà thôi.
Mà dù nàng có là đệ tử của Hóa Thần thì muốn tấn thăng Hóa Thần cũng rất khó khăn.
Mặc dù tư chất Mộc linh căn thiên phẩm của nàng rất ưu việt nhưng ở Nhân Gian giới có nhiều lão quái Nguyên Anh như vậy, tư chất tốt hơn nàng chỗ nào cũng có nhưng cuối cùng vẫn dừng bước trước cánh cửa Hóa Thần.
"Nếu không có được thiên đại cơ duyên thì đời này ta cũng vô vọng Hóa Thần..."
"Hóa Thần Linh Cao chỉ có một phần, Đảo Chủ có thể ban cho Hồng Ngọc, Linh Thù... Nhưng lại lấy ra làm phần thưởng, muốn Hóa Thần thì nhất định phải liều mạng!"
Thần sắc Liễu Nhứ kiên nghị, khống chế một tấm Thanh Mộc Thuẫn, bay về phía ngọn núi xanh biếc kia.
Cung điện to lớn cũng không có biển hiệu, lúc Liễu Nhứ đến canh cung điện thì bên tai đã vang lên một tiếng nói ôn hòa: "Mộc linh căn thiên phẩm, Thủy linh căn địa phẩm, tu luyện bí thuật thủy mộc, tư chất linh căn thượng đẳng, bắt đầu khảo hạch đệ tử chính thức..."
Liễu Nhứ giật mình, ngay sao đó nàng thấy hoa mắt thì đã rơi vào trong một huyễn cảnh.
Huyễn cảnh này lại không khác gì cảnh thật, dù tu sĩ Nguyên Anh như nàng cũng không khỏi lập tức trầm mê...
Bên ngoài bí cảnh.
Một đám lão quái Hóa Thần cũng ở trên Cơ Quan Thành, tâm trạng cũng theo từng người mình chọn mà không ngừng phập phồng.
"Xích Luyện... Tóc đỏ của ngươi rất nguy hiểm rồi..."
Tiểu Thanh nhảy nhảy nhót nhót, rất không tim không phổi.
Phương Tịch thì ngồi vững trên đài câu cá, trên mặt không có chút biểu lộ gì.
Đối với hắn thì khi nào những Hóa Thần này xuất thủ là chuyện không quan trọng.
Lúc này hắn kháp quyết hai tay, từng đạo quang mang bay ra, rơi vào trong sa bàn ở trước mặt như từng ngôi sao.
Dưới ánh sáng của ngôi sao, từng lớp sương mù đều tản ra, toàn cảnh Địa Tiên Linh Cảnh đã xuất hiện!
Đây cũng là ý nghĩa tồn tại của rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh kia.
"Tổng hợp lại... Thì bây giờ vẫn chưa thất được dấu vết kẻ sau màn..."
"Tổng cộng toàn bộ Địa Tiên Linh Cảnh có thể chia làm ba tầng... Ngoài cùng nhất chính là một mảnh Thần Mộc Lâm... Trong đó bị vô số Vạn Mộc Mẫu Khí vây quanh!"
"Tầng trong thì là một cự sơn xanh biếc như ngọc... Nếu có cơ duyên sẽ mở ra được truyền thừa và thí luyện..."
"Về phần tầng hạch tâm thật sự... E là vẫn còn bị che giấu."
Làm chủ nhân của Chư Thiên Bảo Giám nên Phương Tịch rất nhạy cảm với không gian huyền diệu như vậy.
Căn cứ vào những tin tức mà rất nhiều Nguyên Anh trước đó hi sinh có được và suy luận theo logic thì đã đạt được kết luận liên quan.
Mà lúc này tiếng của Thái Nhất cũng vang lên:
"Chủ nhân, trải qua so sánh thì hư ảnh đại thụ xuất hiện trong bí cảnh có 98,5% khả năng là Xuân Thu Thụ, 66,2% khả năng là Vạn Linh Mộc, 39,6% khả năng là Trường Thanh Thụ dị chủng..."
"Xuân Thu Thụ sao?"
Phương Tịch thì thào.
Xuân Thu Thụ chính là á chủng của Đại Xuân Thụ tám ngàn năm thành xuân, tám ngàn năm thành thu trong truyền thuyết, cũng không biết có uy năng cỡ nào?
"Đạo chủ..."
Quỷ Phủ và Đồ Ma cùng nhìn Phương Tịch.
Phương Tịch cũng là người rất quyết đoán, hắn lập tức dựa theo địa lý bí cảnh mà bố trí trận đồ: "Chuẩn bị bố trí Luyện Thiên Đại Trận... Ta muốn luyện hóa hoàn toàn Địa Tiên Linh Cảnh này!"
Đến sân nhà của người khác tác chiến là chuyện khá bất lợi, bởi vậy hắn lựa chọn trực tiếp phá cái sân nhà này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận