Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1150: Khách khanh (2)

Nàng cười nhạt một tiếng, lộ ra hai má lúm đồng tiền, bỏ quyển sách trong tay xuống, hỏi:
- Phương Phù Sư gia nhập Phong Duyên Trai ta, không biết có yêu cầu gì?
Phương Tịch trầm mặc một lát, mở miệng nói:
- Đã vất vả đột phá Đại Thừa, ta cũng muốn đi lên tiên lộ... Nghe nói Địa Tiên chi đạo có hiệu quả suy yếu lôi kiếp, nên muốn thu hoạch được một bộ truyền thừa.
- Thì ra là thế.
Lục tiểu thư gật đầu, nhưng không có nói gì.
Người gia nhập Phong Duyên Trai, không phải vì công pháp, chính là vì đan dược, hoặc che chở... Nàng sớm đã quen.
Lúc này suy tư một phen, mới nói:
- Vốn tiên sinh mới gia nhập Phong Duyên Trai ta, sẽ thành khách khanh Bính đẳng, nhưng tiên sinh vẽ ra Nạp Vật Phù, có thể thấy được tạo nghệ phù lục rất cao, tiểu nữ có thể làm chủ, tặng cho lệnh bài khách khanh Ất đẳng... Bằng vào lệnh bài này, có thể thu được một bộ công pháp Địa Tiên, đương nhiên, chỉ tới Chân Tiên kỳ, về phần tiếp sau, đợi Phương khách khanh ngươi thành tựu Chân Tiên rồi nói sau... Mặc dù có công pháp Địa Tiên, muốn vượt qua cửu kiếp, thành tựu Địa Tiên, cũng không phải sự tình dễ dàng.
Phải không? Tại sao ta không có cảm thấy chỗ nào khó khăn vậy?
Kỳ thật Phương Tịch càng muốn công pháp sau Chân Tiên, nhưng lúc này tự nhiên không có khả năng nói như vậy, mà vui vẻ hành lễ:
- Đa tạ Lục tiểu thư.
- Ừm.
Lục tiểu thư gật đầu, có tu sĩ trung niên bộ dáng quản gia tiến lên, lấy ra một lệnh bài:
- Phương khách khanh, đây là lệnh bài khách khanh Ất đẳng của Phong Duyên Trai ta, xin cất kỹ, ba ngày sau, có thể đến ký kết linh khế cùng nhận lấy công pháp.
- Ta đã biết.
Phương Tịch thu lệnh bài, ôm quyền lui ra.
Thẳng đến lúc này, thần sắc của Lục tiểu thư mới chuyển thành nghiêm túc, nhìn về phía Hoàng Tĩnh:
- Hoàng chấp sự... tin tức về người này, chi tiết nói cho ta biết.
Phong Duyên Trai nhận người, đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy.
Trước đó chỉ có thể coi là ký kết, hiện tại mới bắt đầu chính thức khảo sát.
- Vâng...
Hoàng Tĩnh không dám thất lễ, lúc này nói ra sự tình mình và Phương Tịch nhận biết như thế nào, Phương Tịch ủy thác hắn lưu ý đan dược đột phá, thậm chí mượn tiên ngọc… - Tính tình còn rất cẩn thận chặt chẽ...
Lục tiểu thư nghe xong, thần sắc rất thản nhiên:
- Chỉ là, muốn thành tiên... Khó khó khó, bước ra một bước, chính là trường sinh bất tử, mấy ai có thể lạnh nhạt?
Phương Tịch này chỉ có Phù Lục chi đạo làm nàng hơi xem trọng, đột phá Đại Thừa là dùng đan dược, lại xuất thân tán tu, chỉ sợ tiềm lực có hạn.
Nghĩ tới đây, rất nhanh Lục tiểu thư liền buông việc này xuống, ngược lại hỏi:
- Thiên Tiên truyền thừa lần này, nhờ có người tổng bộ tới, Phong Duyên Trai chúng ta chiếm không ít tiện nghi, trừ cái đó ra, còn thu một thiên tài chân chính, xem như song hỉ lâm môn.
- Tiểu thư nói, chẳng lẽ là vị kia...
Nghĩ đến người nào đó, Hoàng Tĩnh không khỏi hít sâu một hơi, sau đó lộ ra nét mừng:
- Hắn đồng ý gia nhập dưới trướng của tiểu thư? Chúc mừng tiểu thư, chúc mừng tiểu thư... được một đại tướng.
Phương Tịch cũng không biết mình ở trong suy nghĩ của đối phương, nhiều nhất chỉ tính là một con tốt.
Dù biết, cũng chỉ cười một tiếng cho qua.
Lúc này hắn đang chuẩn bị quay lại động phủ, bỗng nhiên dừng chân, đi vào cửa hàng Ung Vân.
Làm hắn kinh ngạc là, cửa hàng nhỏ này còn mở, bên trong có một nữ tử dáng người yểu điệu, đang thu thập kệ hàng.
Đây không phải bày hàng, mà là chuẩn bị dọn đi.
- Ung chưởng quỹ, ngươi đây là?
Phương Tịch đi vào, trực tiếp hỏi ra nghi hoặc.
- Là ngươi... Phương Tịch!
Ung Vân Miên quay người, trên mặt hiện ra ý cười đắng chát, sau đó đôi mắt đẹp trợn tròn:
- Ngươi... Ngươi đột phá Đại Thừa rồi?
- Còn phải đa tạ Ung chưởng quỹ cho mượn tiên ngọc.
Trong tay Phương Tịch lóe lên quang mang, đưa tới một tấm Nạp Vật Phù, bên trong chứa tiên ngọc nhiều hơn số đối phương cho mượn ba thành.
- Chỉ dựa vào một viên đan dược, liền dám xông quan...
Ung Vân Miên lắc đầu, thần sắc lại có chút ảm đạm, thu Nạp Vật Phù:
- Bây giờ xuất thủ chính là Nạp Vật Phù, thật rộng rãi... Ta đang muốn dọn nhà, Nạp Vật Phù này liền không trả ngươi.
- Đây là... Xảy ra chuyện gì?
Phương Tịch có chút suy đoán, nhưng vẫn dò hỏi.
- Ha ha... Cát lão dẫn người tiến về Thiên Tiên Bí Cảnh, mới đầu đồng hành với tu sĩ Ma Kiếm Sơn cũng coi như an ổn... Nhưng về sau, hết thảy thay đổi.
Ung Vân Miên nói:
- Phong Duyên Trai, Ma Kiếm Sơn, Thiên Thanh Học Phủ đạt thành hiệp nghị, xua đuổi tán tu chúng ta, mặc dù là Thần Mộc Cung cũng chỉ có thể chịu thua... thời điểm trở về, chúng ta tao ngộ phỉ tu, đại bộ phận Phù Sư không sở trường đấu pháp, tử thương thảm trọng, Cát lão... chỉ sợ Cát lão cũng dữ nhiều lành ít. Khế ước thuê mướn cửa hàng này là nhờ Cát lão mới có thể kéo dài, bây giờ người đi trà lạnh, chỉ có thể dời...
- Cát lão vậy mà... ‌ Phương Tịch nháy mắt, luôn cảm thấy sự tình này không có đơn giản như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận