Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 979: Khai chiến (3)

Không thể không thừa nhận, quả nhiên là thuật nghiệp có chuyên công.
Tí tách!
Trong tay Hỏa Thương Tử hiện ra một bình ngọc đen xì, hắn rót một giọt ra, bấm tay bắn ra.
Một giọt Thông Thiên Dịch trong bình ngọc lại rơi vào trên cột cờ, lập tức bị cột cờ hấp thu.
Phương Tịch đã gặp cảnh tượng này rất nhiều lần.
Hỏa Thương Tử không lựa chọn lấy Thông Thiên Dịch bôi loạn sau khi luyện thành pháp bảo, mà lựa chọn giai đoạn luyện khí còn chưa kết thúc, thêm vào loại linh dịch này, cố tăng các loại phẩm chất của bảo tài lên nửa cấp.
- Cột cờ đã thành, lá cờ đâu?
Hỏa Thương Tử đánh từng pháp quyết vào phía trên cột cờ, hét lớn một tiếng.
Phương Tịch thấy thế, lập tức lá cờ Huyền Minh Kỳ đã chế luyện xong từ trước.
Nguyên liệu của lá cờ này là da của Lục Hành Đại Thánh chế luyện thành. Lục Nha Thiên Đàn Tượng có hình thể vô cùng to lớn, sau khi da của nó được chế luyện quả thật che trời lấp đất, lại bị đánh vào các loại cấm chế, mới ép lại thành một lá cờ đen tuyền với kích thước bình thường.
Ở trên lá cờ, Phương Tịch còn đích thân khắc số lượng lớn trận văn, chế luyện vào Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận được mình và Cơ Phi Tuyết thảo luận nhiều lần, cuối cùng loại bỏ những thứ linh tinh, sau đó giữ lại tinh hoa, sửa cũ thành mới!
Oong!
Lá cờ đón gió lớn lên, cùng thu hút cột cờ màu xanh, dung hợp làm một thể.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức cắn rách đầu lưỡi, hai tay bấm ra một kỳ quái thủ ấn, phun ra một ngụm tinh huyết.
Tinh huyết này xen lẫn với vài giọt Thông Thiên Dịch cuối cùng, rơi vào trên Huyền Minh Kỳ, bị lá cờ dễ dàng hấp thu.
Oong!
Trên Huyền Minh Kỳ có ánh sáng màu đen lóe lên, tiếp theo có các loại khí tức và linh áp nhanh chóng ổn định lại.
- Thành công rồi...
Hỏa Thương Tử mỉm cười nói và đánh ra một pháp quyết.
Một chất lỏng đen như mực bao bọc lấy Huyền Minh Kỳ, hóa thành một quả cầu đen:
- Pháp bảo của đạo hữu đại khái đã thành, tiếp theo chỉ cần ngâm ở trong Vạn Cổ Dịch một thời gian, ngày đêm dùng pháp lực chăm sóc nuôi dưỡng sẽ có thể điều khiển dễ dàng...
- Vì Huyền Minh Kỳ này là bảo vật trận đạo có thể một mình thành trận, cũng có thể lấy tư cách là một mắt trận của đại trận... Cấp bậc cao tới tiêu chuẩn cấp tám. Nếu sau này đạo hữu tiến vào Đại Thừa, lấy pháp lực chăm sóc nuôi dưỡng, chuyện nó chính thức thăng cấp thành cấp tám sẽ là chuyện nước chảy thành sông.
Hỏa Thương Tử vuốt ve vị trí quả cầu đen của Huyền Minh Kỳ một lúc, lưu luyến giao cho Phương Tịch:
- Lão phu cố ý tăng thêm một tầng cấm chế theo yêu cầu của đạo hữu... Chỉ cần tiêu hao số lượng lớn tiên ngọc, muốn tạm thời kích phát uy năng của bảo vật này lên tới cấp tám cũng không thành vấn đề. Đồng thời bởi vì nguyên liệu quá tốt, làm vậy cũng sẽ không gây tổn hại cho bảo vật.
- Cảm ơn!
Phương Tịch cất quả cầu đen, trong lòng không khỏi hài lòng.
“Huyền Minh Kỳ đạt đến chuẩn cấp tám, không tiếc trả giá có thể phát huy ra uy năng cấp tám...”
“Bên phía Cơ Phi Tuyết đã nhận được dụng cụ bày trận từ các tông môn Phản Hư và Tinh Thần Tông xuống...”
“Như vậy xem ra, nếu thêm Huyền Minh Kỳ làm mắt trận chính, uy năng của tiên trận này đại khái có thể hồi phục gần nửa?”
Điều này vô cùng khủng khiếp.
Dù sao đó chính là tiên trận cấp chín, thậm chí có thể ảnh hưởng tới tu sĩ Đại Thừa!
“Tiên trận tiêu chuẩn cấp chín? Hoặc tiên trận cấp chín chân chính? Phải biết giữa các tiên trận cũng có sự khác biệt...”
Phương Tịch rất có lòng tin vào uy năng của trận pháp.
Dù sao hắn đã tu sửa rất nhiều dụng cụ bày trận ban đầu của tiên trận, lại thêm Huyền Minh Kỳ, thậm chí còn không tiếc tiêu hao số lượng lớn tiên ngọc...
Vậy uy năng tiên trận đủ để cho Yêu tộc và Dị tộc một niềm vui bất ngờ lớn.
Phương Tịch vẫn muốn nói gì đó, tiếng chuông chói tai bỗng nhiên vang vọng cả động phủ!
Sắc mặt Hỏa Thương Tử chợt biến đổi:
- Yêu tộc đã bắt đầu tấn công thành!
Keng keng!
Tiếng chuông càng thêm gấp gáp, thậm chí có thể xuyên qua các đại động thiên và mật thất nơi tu sĩ bế quan.
Từng độn quang bất giác lao ra khỏi các đại động phủ, trong đó đều là từng vị tu sĩ cao cấp hoặc khống chế pháp bảo, hoặc giẫm lên linh cầm, hoặc dựa vào Hư ngự phong, vẻ mặt cực kỳ nghiêm nghị.
Phương Tịch nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa có một Phong Hỏa Đài lơ lửng ở giữa không trung đột nhiên bốc cháy, một làn khói báo động xông thẳng lên trời cao.
Cách đó không xa, một Phong Hỏa Đài khác hiện ra.
Từng làn khói báo động nối liền nhau giống như Trường Thành.
- Vạn Kiếp Phong Hỏa Đại Trận! Đây là trận pháp phía ngoài cùng của thành Thiên Nguyên, nó có dấu hiệu cảnh báo!
Phương Tịch cùng Cơ Phi Tuyết luận đạo nhiều ngày, có thể nói hắn đã hiểu rất rõ về hệ thống phòng ngự của với thành Thiên Nguyên.
- A di đà phật!
Ánh sáng màu vàng nhất thời hiện ra, Kim Cương Tử đi tới bên cạnh Phương Tịch:
- Thanh Hòa Tử đạo hữu... Yêu Quân đã tới, chúng ta cũng nên thực hiện chức trách của mình đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận