Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 554: Cổ Tiên Môn

Năm đó ở Thành Thiên Vệ Phương Tịch từng gặp một cổ tu bày quầy bán hàng, còn mua một bản kiến thức cổ tu.

Chính là từ bản cổ tịch kia Phương Tịch mới biết được chút đặc thù và quy củ của cổ tu.

Vừa rồi, trước khi hắn bước vào Địa Thính Lâu thì hắn đã chú ý đến trong hoa văn trên bảng hiệu có ẩn giấu mấy ký hiệu thần bí, chính là phù văn đại biểu 'cổ tu'.

Lúc này hắn lại gặp được Uyển Oánh nên nhắc đến.

Dù sao thần thức của hắn còn cảm nhận được trong đan điền của cô ta có một con ngô công cổ đỏ như lửa, nó đang quanh quẩn xung quanh pháp lực thể lỏng của cô ta...

"Thiếp thân đúng là cổ tu."

Uyển Oánh thản nhiên trả lời rồi lại có chút tò mò: "Cổ trùng không phổ biến trong tu tiên bách nghệ, tiền bối lại có hứng thú sao?"

"Chỉ biết được một chút mà thôi."

Phương Tịch cũng chưa từng thấy truyền thừa cổ tu nào ở Nam Hoang nhưng ở Tây Mạc thì loại truyền thừa này lại có một số: "Hơn nữa... Hoa văn trên lầu các của các người phải thuộc về một tông phái Nguyên Anh - ký hiệu của Cổ Tiên Môn."

Đây cũng là một thông tin mà bản Cổ Tu Yếu Lược kia có nhắc đến.

Cổ Tiên Môn chính là một đại phái Nguyên Anh ở trong tu tiên giới Tây Mạc, dùng tu luyện cổ trùng để nổi danh.

Phương Tịch đối với loại thủ nghệ không phổ biến này cũng không có hứng thú gì.

Nhưng một sự kiện ghi trong yếu lược khiến lòng hắn chợt động.

Tác giả viết Cổ Tu Yếu Lược đã từng giao dịch với tu tiên giả một con cổ trùng, tên là Đồng Bì Thiết Cổ!

Cổ này dùng để luyện thể, sau khi tu tiên giả kia sử dụng cổ trùng thì lập tức thu được lực lượng mình đồng, da sắt, gân ngọc, trên Luyện Thể nhất đạo tăng nhanh như gió, trong nháy mắt đã tu luyện thể phách đến cảnh giới có thể so với Kết Đan sơ kỳ!

Đối với Phương Tịch thì Đồng Bì Thiết Cổ đã vô dụng nhưng mà hắn lại có thể dùng ý tưởng trong đó một lát.

'Chỉ cần tìm được một con cổ trùng cấp Thiên, loại có thể phụ trợ luyện thể, sau khi luyện hóa thì cũng không bắt buộc phải luyện công pháp luyện thể gì...'.

Tu luyện công pháp luyện thể không những vất vả mà còn phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên, càng quan trong hơn là phải bỏ vào rất nhiều tâm lực.

Bây giờ Phương Tịch vẫn muốn tu hành đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong trước, sau đó thử đột phá Nguyên Anh hậu kỳ.

Về phần yêu cầu đối với thể phách của Lưỡng Nghi Thông Nguyên Công?

Thật ra hắn chỉ cố gắng làm chút chuẩn bị, cho dù không có thì cũng không quan trọng.

Dù sao công pháp này vẫn còn ở chỗ Ngoại Đạo Nguyên Anh, chưa bắt đầu ưu hóa mà.

"Thì ra tiền bối nhận ra được bản tông?"

Thần sắc của Uyển Oánh buông lỏng không ít: "Không biết có chuyện gì quan trọng không?"

"Lần này đến cửa, chủ yếu vẫn là mua tin tức... Sau đó muốn tìm Cổ Tiên Môn các ngươi để mua một số cổ trùng loại đặc thù thôi."

Phương Tịch bưng Thất Bảo Trà lên, chậm rãi hớp một hớp: "Ngoại trừ tin tức vừa rồi, ta còn cần một số tin tức, đầu tiên là liên quan đến linh diễm ma đạo, bất kể thiên địa linh hỏa hay là bản mạng linh diễm của Nguyên Anh lão quái ma đạo đều có thể liệt ra... Thứ hai là tin tức truyền thừa Đại Tông Sư đan đạo hoặc là bản thân Đại Tông Sư."

Sau khi nghe hai yêu cầu này thì Uyển Oánh lập tức hít sâu một hơi.

Bất kể linh diễm ma đạo hay là Đại Tông Sư đan đạo đều là chuyện cấp bốn, tu sĩ Kết Đan bình thường tuyệt đối không dám mạo muội hỏi thăm như vậy.

Mặc dù nhìn tu vi của vị tiền bối này chỉ có Kết Đan nhưng không biết có lai lịch thế nào?

"Hai loại tin tức này quá quý giá, hơn nữa cũng vượt qua năng lực của Địa Thính Lâu chúng ta..."

Uyển Oánh cười khổ nói.

"Bản nhân lại tin rằng, tất cả chỉ là linh thạch không đủ, những thứ này đều là tin tức công khai, chỉ cần có lòng thu gom thì cầm vào tay cũng không khó đúng không?"

Phương Tịch mỉm cười, đưa tay lên bàn phất một cái, hai viên linh thạch thượng phẩm hiện ra, nó tản ra linh khí và quang huy dày đặc hơn linh thạch trung phẩm trước đó.

"Linh thạch thượng phẩm... Thật sự rất đủ. Xin tiền bối chờ một lát..."

Uyển Oánh đứng dậy, hành lễ trước rồi mới chậm rãi đi ra.

Cô ta rời khỏi bao sương khách quý thì lập tức bước vào một ám đạo.

Ám đạo này rất dài, vách tường trong hành lang còn có các loại linh văn phóng quang mang sáng rực.

Uyển Oánh đi đến cuối ám đạo, nhìn thấy một cánh cửa, cô ta cung kính gõ cửa: "Tiểu thư!"

"Vào đi!"

Một giọng nói trẻ tuổi truyền đến.

Uyển Oánh đẩy cửa bước vào trong, chỉ thấy bên trong bố trí là khuê các của thiếu nữ, một thiếu nữ dung mạo tuyệt mỹ, mặc nhu quần trắng đang ngồi trước gương đồng trang điểm.

"Lúc Uyển di trực lại đến đây, rõ ràng đã gặp phải khách nhân khó chơi."

Thiếu nữ xoay người, đặt lược xuống, môi đỏ khẽ nói.

"Đúng là như vậy, tiểu thư, hôm nay có một tu sĩ Kết Đan đến điếm, khẩu khí lại rất lớn, dường như nhận ra Cổ Tiên Môn chúng ta, hơn nữa còn muốn hai phần tin tức cấp bốn... Dựa theo quy củ thì loại giao dịch tình báo đẳng cấp này nhất định phải được tiểu thư đích thân phê duyệt."

Uyển Oánh khom người, bẩm báo đầu đuôi gốc ngọn chuyện của Phương Tịch.

"Tu sĩ Kết Đan, lại muốn tin tức cấp bốn sao? Đúng là hơi kỳ lạ..."

Thiếu nữ khẽ cau mày, chợt cười giảo hoạt: "Cũng may ta mới luyện thành Phi Nhãn Cổ, có thể dùng một lát..."

"Phi Nhãn Cổ? Thiên phú của tiểu thư ở trên cổ tu nhất đạo thật sự không ai sánh kịp, còn phải vượt qua lão gia... Đáng tiếc, trong môn bị những tiện tỳ kia nắm giữ."

Trên mặt của Uyển Oánh hiện ra một tia sợ hãi xen lẫn vui mừng, sau đó lại bóp cổ tay thở dài.

"Ta vốn cũng không muốn đấu tranh ở trong môn, nếu không thì sao lại đáp ứng chuyện như bị đày ra bên ngoài này?"

Thiếu nữ lắc đầu, hai tay kháp quyết.

Hắc quang chợt lóe lên, một con cổ trùng kỳ dị xuất hiện.

Con cổ trùng này tựa như con mắt của con người, hai bên còn mọc một đôi cánh, rung động liên tục.

Mà sau khi thiếu nữ lại kháp quyết, bứt một giọt máu tươi ở đầu ngón tay ra đút cho con Phi Nhãn Cổ này thì con cổ trùng này lập tức nhập vào hư không biến mất, ngay cả ba động nhẹ nhàng nhất cũng biến mất không thấy đâu nữa.

"Đi!"

Thiếu nữ chỉ ra bên ngoài, Phi Nhãn Cổ lập tức bay ra.

"Phi Nhãn Cổ chính là cực phẩm trong Địa cấp, thần thức của tu sĩ Kết Đan chắc chắn không thể nào phát hiện... Thậm chí lão gia đã từng dùng nó để nhìn trộm một Nguyên Anh lão quái mà đối phương cũng hoàn toàn không biết gì."

Trên mặt Uyển Oánh hiện lên một tia kính sợ.

Lúc này, thiếu nữ đã che một con mắt của mình đi.

Tầm mắt của thiếu nữ như đã tương liên với Phi Nhãn Cổ mà đi thẳng vào trong gian bao sương.

Cấm chế ở trong Địa Thính Lâu đối với nó như không tồn tại vậy.

Mà thân ảnh của người thần bí đội mũ rộng vành kia cũng hiên lên trước mắt của thiếu nữ.

Phi Nhãn Cổ chậm rãi đến gần, thậm chí còn muốn chui vào mũ rộng vành.

"Để ta nhìn một chút... Ồ?"

Vẻ ranh mãnh trên mặt của thiếu nữ lại chợt trở nên cực kì sợ hãi, giống như đã nhìn thấy chuyện không tưởng tượng nổi gì đó: "Không!"

Một khắc sau, sắc mặt của thiếu nữ chợt tái đi rồi phun ra một ngụm tinh huyết: "Phi Nhãn Cổ của ta, đã bị hủy rồi..."

"Cái gì?"

Lúc này trên mặt của Uyển Oánh hiện ra một tia hoảng sợ...

"Đây là... Thứ quỷ gì vậy?"

Phương Tịch đang uống trà chợt cảm nhận được một ánh mắt rơi xuống.

Vốn dĩ hắn không quan tâm chuyện này, dù sao Địa Thính Lâu vì thận trọng thì phải thăm dò khách nhân một chút, mặc dù trái thương đức nhưng cũng không có gì đáng ngại.

Nhưng ánh mắt kia được một tấc lại muốn tiến một thước thì đã quá phận.

Mặc dù đối phương cho rằng ẩn nấp rất khá nhưng dưới thần thức của hắn thì không có chỗ che thân!

Bây giờ Phương Tịch cũng không biết thần thức của mình cường đại cỡ nào.

Nhưng mà từ sau khi đột phá Nguyên Anh trung kỳ, đồng thời luyện thành tầng thứ nhất Thất Tình Ly Thương Phổ thì thuật ẩn nấp hư không mà lúc trước Thanh trưởng lão thi triển phục kích cũng không thể thoát khỏi sự cảm ứng của hắn.

Dựa theo lời của đối phương thì thần thức của mình bây giờ đã mạnh đến mức có thể sánh được, thậm chí vượt xa đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường rồi?

Phương Tịch đưa tay chộp một cái, một con mắt mọc cánh từ trong hư không hiện ra, nó bị một đại thủ do pháp lực màu xanh biến thành cầm chặt.

Con mắt kia chợt đầy tơ máu, hiện ra một cỗ lực lượng cường đại, hình như nó còn muốn giãy giụa.

"Hừ!"

Phương Tịch hừ lạnh, thanh sắc đại thủ lập tức bốc cháy, hóa thành một đoàn Ất Mộc Chân Hỏa.

Mặc dù ngọn lửa này không bằng Thanh Loan Linh Diễm nhưng dưới sự gia trì của pháp lực và cảnh giới Nguyên Anh thì tu sĩ Kết Đan vừa lướt qua đã chết, vừa dính lập tức vong!

Hừng hực!

Thanh sắc hỏa diễm bao phủ con mắt này, sau đó cháy hừng hực, trong nháy mắt đã luyện hóa nó thành một dòng khí hư vô, ngay cả tro tàn cũng không để lại.

Thần thức của Phương Tịch lan xa và rộng, cấm chế trong lòng đất căn bản không thể nào ngăn cản, để hắn nhìn thấy Uyển Oánh còn có thiếu nữ Kết Đan sơ kỳ ở bên cạnh đối phương.

"Hai người các ngươi, đi lên gặp bản tọa."

Một đạo thần thức truyền âm vang lên bên tia của thiếu nữ và Uyển Oánh, giọng điệu lạnh buốt kia khiến hai nữ tu như rớt xuống hầm băng.

"Hỏng rồi..."

Thiếu nữ vừa mới dùng một viên đan dược khiến sắc mặt chuyển biến tốt lại hoa dung biến sắc lần nữa: "Thần thức như vậy... Là Nguyên Anh Chân Quân."

"Với đặc tính của Phi Nhãn Cổ thì dù là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường cũng không thể phát hiện, không phải là Nguyên Anh trung kỳ chứ?"

Uyển Oánh thì thào, trong lòng vô cùng đắng chát, cô ta biết lần này xem như lật rồi.

"Thôi... Chúng ta lập tức đi gặp vị Chân Quân kia đi, quỳ thỉnh trách phạt, ngoài cách này ra đã không còn cách nào khác..."

Thiếu nữ cũng là người rất quyết đoán, lúc này cô ta dẫn Uyển Oánh, đi thẳng vào bao sương chỗ Phương Tịch, vừa bước vào đã lập tức quỳ xuống: "Bàn Luy bái kiến Chân Quân, kính xin Chân Quân tha tội mạo phạm trước đó..."

Uyển Oánh cũng không dám nói thêm một câu một lời nào, quỳ xuống sau lưng tiểu thư của mình.

"Các ngươi mở điếm là để làm thịt khách như vậy sao?"

Phương Tịch hừ lạnh: "Nếu lần này không phải bản chân quân đến thì e là nội tình gì cũng bị lộ rồi..."

Sau khi hắn răng dạy một phen thì cũng cảm thấy không thú vị nên hỏi chính sự: "Tin tức bản chân quân muốn đâu?"

"Đều ở chỗ này."

Bàn Luy lập tức dâng lên một ngọc giản trắng.

Phương Tịch tiện tay nhận lấy, thần thức đảo qua, trước hết hắn đã thấy một tin tức.

"Ba năm sau, Đại Tông Sư đan đạo Đan Đỉnh Tử được Tây Lục Vực mời, sắp khai lò luyện chế Hóa Anh Đan..."

Loại linh đan này, các đại tông môn Nguyên Anh muốn tìm kiếm đủ tài liệu một lò cũng có phần không dễ, đương nhiên phải mời Luyện Đan Sư có tay nghề tốt nhất xuất thủ rồi.

Phương Tịch chẳng ừ hử gì cả mà xem tiếp:

"Một năm sau, bá chủ phía nam Hắc Long Vực Hắc Long Tông sẽ tổ chức đại hội đấu giá... Trong danh sách vật phẩm đấu giá đã đưa ra trước đó, có một phần truyền thừa đan thư cấp bốn trung phẩm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận