Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 1144: Thiên Tiên truyền thừa (2)

Đám Phù Sư nghị luận ầm ĩ, con mắt đều sáng rõ.
- Không sai, tán tu chúng ta lực yếu, không so được các loại tông môn như Thần Mộc Cung, nếu hợp lực, còn có một cơ hội... tu tiên giả, chính là phải tranh, không tranh làm sao thành Chân Tiên?
Cát lão nói:
- Lão phu muốn tiến vào Thiên Tiên Bí Cảnh, các ngươi có nguyện đi theo không?
Chân tướng phơi bày.
Chẳng biết tại sao, trong lòng Phương Tịch hiện ra câu này.
- Cát lão, tu vi của chúng ta nông cạn, đồng thời đều là Phù Sư, không sở trường đấu pháp... làm sao có thể đi theo Cát lão cống hiến sức lực?
Một tu sĩ Đại Thừa lưng đeo trường đao đen kịt mở miệng.
Đôi mắt Phương Tịch khẽ động, người này nhìn như chất vấn, trên thực tế giống như hát đệm, đại khái sớm đã có ăn ý với Cát lão.
- Ha ha, lời này dễ nói...
Cát lão cười ha ha:
- Rất nhiều chi tiết của Thiên Tiên Bí Cảnh này, các ngươi còn không rõ ràng? Bí cảnh này là Uyên Ly Thiên Tiên lưu lại, chính là vì lựa chọn truyền nhân, bởi vậy người thành Tiên đều không được vào... Trừ cái đó ra, còn có rất nhiều cửa ải, nhưng không khảo nghiệm tu vi, mà là tư chất, ngộ tính, tu tiên bách nghệ, thậm chí cảm ngộ đại đạo... Phù Sư chúng ta học tập thiên địa tự nhiên, ở phương diện này có ưu thế rất lớn.
- Về phần vấn đề an toàn, có lão phu ở đây, lại đạt thành hiệp nghị với Ma Kiếm Sơn, sẽ đồng hành với bọn hắn.
- Lại cùng hành động với tu sĩ Ma Kiếm Sơn?
Tu sĩ Đại Thừa trước đó đặt câu hỏi nói:
- Vậy tại hạ không có vấn đề.
- Chúng ta nguyện ý đi theo làm tùy tùng, ra sức trâu ngựa.
Từng vị Phù Sư liên tiếp tỏ thái độ.
Xem ra, mặc dù lần này không thu hoạch được gì, nhưng nhờ vào hành động nhất trí, sẽ tạo thành hình thức ban đầu của một thế lực. Phương Tịch nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi thở dài.
Nhưng hắn vẫn không muốn đi!
Bây giờ con đường Phong Duyên Trai cơ hồ đả thông, từ bỏ lợi ích tới tay, đi cố gắng viển vông, là cách làm của người chân trần.
Hắn đã mang giày, không cần như vậy.
Theo người tỏ thái độ càng ngày càng nhiều, tu tiên giả trầm mặc liền lộ ra đột xuất.
- Phương Phù Sư, ngươi cảm thấy thế nào?
Cát lão không có mở miệng, nhưng một đệ tử ký danh ở dưới trướng hắn ánh mắt như điện hỏi.
- Tại hạ tu vi nông cạn, gần đây lại gặp phải việc khó, đang mượn tiên ngọc bốn phía vượt ải, quả thực không cách nào ra ngoài...
Phương Tịch đứng dậy, không kiêu ngạo không tự ti trả lời.
- Trong Thiên Tiên Bí Cảnh, chỗ tốt không ít, mặc dù không cách nào đạt được Thiên Tiên truyền thừa, thu hoạch một vài cơ duyên, cũng là số lớn tiên ngọc...
Một Phù Sư giao hảo ở bên cạnh khuyên nhủ.
Lúc này ánh mắt Cát lão nửa mở nửa khép nhìn sang.
Bên cạnh, Ung Vân Miên liên tục dùng ánh mắt ra hiệu.
Nữ nhân này...
Trong lòng Phương Tịch bất đắc dĩ, sau đó nói:
- Tại hạ... không muốn đi!
Tràng diện lâm vào điểm đóng băng.
Sau một lát, thanh âm của Cát lão mới vang lên:
- Lúc đầu lão phu chỉ đề nghị, không muốn đi cũng không sao...
- Đa tạ Cát lão.
Phương Tịch vội vàng thi lễ.
- Chỉ là, Phù Sư Hội này là người cùng chung chí hướng tổ kiến, nếu đạo khác biệt, vậy mưu cầu khác nhau đi...
Lời nói của Cát lão xoay chuyển.
- Cái này hiển nhiên, hôm nay tại hạ rời khỏi Phù Sư Hội. Ngày sau sẽ không tới nữa...
Sắc mặt Phương Tịch “trắng nhợt” lui ra ngoài.
Trong lòng lại cười lạnh.
Chỉ là hội giao lưu của một người cùng sở thích, vậy mà cũng có thể bè cánh đấu đá, thật khiến cho người ta buồn cười...
Sau khi rời động phủ của Cát lão, hắn sờ trán, tranh thủ thời gian đi thẳng một mạch.
Một lát sau, Ung Vân Miên vội vàng đuổi theo, không nhìn thấy bóng lưng của Phương Tịch, không khỏi oán hận giậm chân...
Phong Duyên Trai.
Thế lực này lấy kinh thương làm chủ, sinh ý trải rộng Bắc Thần Tiên Vực.
Phương Tịch đi vào, chỉ thấy Hoàng Tĩnh tới nghênh đón, trên mặt còn mang theo nụ cười nghề nghiệp:
- Quý khách hữu lễ, không biết muốn mua vật gì?
- Đan dược đột phá!
- Quý khách, mời.
Hoàng Tĩnh đưa Phương Tịch đến một bao sương, cười nói:
- Lão đệ ngươi thật có phúc, trong bao sương này hưởng dụng là Lục Hoa Tiên Trà, lão ca ta cũng nhờ ngươi, mới có thể uống vài ngụm...
- Nếu đạo huynh thích, ta có thể thường tới.
Phương Tịch cười ha ha. ‌ Hoàng Tĩnh lại lắc đầu:
- Nếu mở phòng khách quý, cho ra đãi ngộ nhưng không hoàn thành mức giao dịch, trong trai trừng phạt rất nặng, được không bù mất, được không bù mất... ‌ Nói đến, ngươi cũng là gặp may mắn.
Hắn nhìn Phương Tịch, trong mắt tràn đầy ý cười:
- Mặc dù Lục Tiên Chuyển Phi Đan này không phải đan dược đột phá Đại Thừa tốt nhất, nhưng cũng có người nhìn chằm chằm... tuy có ta vận hành giúp ngươi, nhưng nói không chừng sẽ thiếu hàng... may mắn gần đây Thiên Tiên truyền thừa xuất thế… - Thiên Tiên truyền thừa xuất thế, có quan hệ gì với chuyện này?
Phương Tịch hơi nghi hoặc.
- Thiên Tiên Bí Cảnh kia, chính là chỗ truyền thừa, hư hư thực thực do Uyên Ly Tiên Nhân bố trí để tìm kiếm truyền nhân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận